Trong bài Chiếc xe lu, nhà thơ Trần Nguyên Đào có viết:
Tớ là chiếc xe lu
Người tớ to lù lù
Con đường nào mới đắp
Tớ san bằng tăm tắp
Con đường nào rải nhựa
Tớ rà phẳng như lụa
Trời nóng như lửa thiêu
Tớ vẫn lăn đều đều
Trời lạnh như ướp đá
Tớ càng lăn vội vã. Theo em, qua hình ảnh xe lu (xe lăn đường), tác giả muốn ca ngợi ai? Ca ngợi những phẩm chất gì đáng quý?
Gợi ý:
Qua hình ảnh chiếc xe lu, tác giả muốn ca ngợi người công nhân làm đường cho mọi người đi lại. những phẩm chất tốt đẹp của xe lu cũng chính là những phẩm chất đáng kính trọng của người công nhân làm đường. họ đã lao động với tinh thần nhiệt tình và trách nhiệm cao: san bằng con đường mới đắp, là phẳng con đường trải nhựa, mặc cho “Trời nóng như lủa thiêu” hay “trời lạnh như ướp đá” vẫn làm việc miệt mài. Chiếc xe lu hay chính người công nhân đã làm nên những con đường , đem niềm vui đến cho mọi người đi trên con đường đó.
Tớ là chiếc xe lu
Người tớ to lù lù
Con đường nào mới đắp
Tớ san bằng tăm tắp
Con đường nào rải nhựa
Tớ rà phẳng như lụa
Trời nóng như lửa thiêu
Tớ vẫn lăn đều đều
Trời lạnh như ướp đá
Tớ càng lăn vội vã. Theo em, qua hình ảnh xe lu (xe lăn đường), tác giả muốn ca ngợi ai? Ca ngợi những phẩm chất gì đáng quý?
Gợi ý:
Qua hình ảnh chiếc xe lu, tác giả muốn ca ngợi người công nhân làm đường cho mọi người đi lại. những phẩm chất tốt đẹp của xe lu cũng chính là những phẩm chất đáng kính trọng của người công nhân làm đường. họ đã lao động với tinh thần nhiệt tình và trách nhiệm cao: san bằng con đường mới đắp, là phẳng con đường trải nhựa, mặc cho “Trời nóng như lủa thiêu” hay “trời lạnh như ướp đá” vẫn làm việc miệt mài. Chiếc xe lu hay chính người công nhân đã làm nên những con đường , đem niềm vui đến cho mọi người đi trên con đường đó.