bluemoon24681

New Member
Trong bài Mặt trời xanh của Tôi, nhà thơ Nguyễn Viết Bình viết:

Rừng cọ ơi! Rừng cọ!

Lá đẹp, lá ngời ngời

tui yêu thường vẫn gọi

Mặt trời xanh của tôi.

Theo em, khổ trên đã bộc lộ tình cảm của tác giả đối với quê hương như thế nào?




Gợi ý:



Khổ thơ bộc lộ tình cảm thiết tha yêu quý của tác giả đối với rừng cọ của quê hương. Tác giả trò chuyện với rừng cọ như trò chuyện với người thân (“Rừng cọ ơi! Rừng cọ!”), tả những chiếc lá cọ vừa đẹp vừa ngời ngời sức sống. hình ảnh “Mặt trời xanh của tôi” ở câu thơ cuối không chỉ nói lên sự liên tưởng, so sánh chính xác của tác giả (lá cọ xòe những cánh nhỏ dài trong xa như “mặt trời” dâng tỏa chiếu những “tia nắng xanh”) mà còn bộc lộ rõ tình cảm yêu mến và tự hào của tác giả về rừng cọ quê hương.
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top