Devon

New Member
Cốt truyện linh thú

Quay cuồng trong vũ trụ, vượt bất gian và thời (gian) gian, cách Trái Đất hàng triệu triệu năm ánh sáng vừa xuất hiện 1 lớn lục Á Lam xinh đẹp . Trên lớn lục Á Lam còn tại rất nhiều động thực vật, trải qua dòng chảy bất diệt của thời (gian) gian, các loài động thực vật đều dần dần tiến hóa, phát triển song song với con người.


Một số loài có được sức mạnh siêu năng lực của tự nhiên nên ngày càng phát triển, có thể xây dựng được những bộ lạc, làm ra (tạo) dựng được nền văn minh cho vương quốc của mình. Một số khác tuy bất tiến hóa nhưng vẫn có những sức mạnh riêng. Nhận thấy được tiềm năng của các loài này, con người vừa thuần hóa chúng để giúp ích cho cuộc sống của mình.


Trải qua hàng trăm năm cùng sinh sống, làm việc, động thực vật vừa trở thành một phần bất thể thiếu trong cuộc sống con người. Chúng trở thành những người bạn thân thiết và gắn bó, cùng làm việc, cùng vui chơi với loài người…


Nằm ven bờ biển của lớn lục Á Lam là bình nguyên Lá Bắp. Những năm đầu tiên theo lịch Á Lam, bình nguyên Lá Bắp là khu vực có nền kinh tế công nghề phát triển nhất của lớn lục Á Lam. Tiếc thay, sự khai thác tài nguyên bừa bãi vừa đẩy bình nguyên Lá Bắp đến nguy cơ thiếu hụt nguyên liệu nghiêm trọng.


Ngay lúc đó, nhà khoa học của bộ lạc người Thỏ - giáo sư Phát Lai Đạt vừa phát hiện ra một loại đá quí có thể sản sinh ra năng lượng cực mạnh. Đó chính là đá Pha lê đen. Từ sự phát hiện đó, học trò của giáo sư là An Bình vừa xây dựng nên tháp năng lượng Pha lê đen đưa bộ lạc người Thỏ đến một bước tiến lớn, từ một bộ lạc nhỏ yếu chỉ trong vài năm ngắn ngủi vừa chuyển mình thành thế lực lớn phát triển nhất của bình nguyên Lá Bắp.


Ỷ vào quyền lực lớn mạnh, bộ lạc người Thỏ vừa liên kết với bộ lạc Lá Củ Cải xâm chiếm những bộ lạc và nước nhỏ xung quanh nhằm bành trướng lãnh thổ. Ngay sau đó, lãnh đạo bộ lạc vừa tuyên bố thành lập vương quốc Hải Da. Tuy nhiên, sự phát triển hùng mạnh này lại là bước bắt đầu cho những cuộc chiến sau này…


Năng lượng Pha lê đen vừa đưa vương quốc Hải Da trở nên một 1 nước cường thịnh vào bậc nhất trên lớn lục Á Lam. Tuy nhiên, sự rò rỉ, thất thoát nguồn năng lượng thần kỳ của Pha lê đen đang dần làm thay đổi số mệnh của bình nguyên Lá Bắp.


Hoàng Gia vương quốc Hải Da vì muốn bảo vệ đất vị của mình tại cường quốc này, vừa nghĩ ra trăm phương ngàn kế để tiếp tục nghiên cứu năng lượng bí mật (an ninh) của Pha lê đen. Nhưng chuyện khai thác Pha lê đen lại gây ra ô nhiễm và biến đổi thời (gian) tiết lớn ở những khu vực gần đó.


Sau những lời kêu cứu đến Hoàng Gia bất được hồi âm, những cư dân ở cận kề khu mỏ Pha lê đen vừa bí mật (an ninh) thành lập 1 tổ chức binh lính ngầm gọi là Địa hạ quân để chống đối lại chính sách năng lượng của Hoàng Gia nhằm cứu vãn môi trường. Hai thế lực binh lính Hoàng Gia và binh lính ngầm vừa triển khai những cuộc nội chiến trong thời (gian) gian dài, vương quốc Hải Da cũng từ đó mà bắt đầu chia rẽ.


Cùng lúc đó, quyền lực huyền bí của Pha lê đen vừa làm dấy lên sự quan tâm của những nước và tổ chức khác trên lớn Lục Á Lam, Một phần bị cám dỗ bởi lợi ích lớn phát sinh từ nguồn năng lượng mới, Phần khác lại lo sợ những nguy cơ trời tai do Pha lê đen có thể mang lại. Xuất phát từ những mục đích khác nhau, những nước này dần dần tham gia (nhà) vào cuộc nội chiến của quân Hoàng Gia Hải Da và Địa hạ quân.


Xoay quanh bí mật (an ninh) thần kì của Pha lê đen, cả lớn lục Á Lam dần dần bị cuốn hút vào dòng xoáy chinh chiến…


Ngược dòng lịch sử những bước tiến và bối cảnh của các thế lực:


Vương quốc Hải Da:


Để đáp ứng nhu cầu lớn về tài nguyên quốc gia, các nhà khoa học của Hải Da vừa nhiều lần liên tục cải tiến tháp Pha lê đen, nhằm tăng cường năng lượng do Pha lê đen sản sinh ra.


Năm 749 lịch Á Lam, tháp năng lượng Pha lê đen do hoạt động quá tải vừa phát sinh ra sự cố nghiêm trọng, sự rò rỉ của tia phóng xạ vừa làm ô nhiễm phần lớn đất và nguồn nước, đất trồng trọt, cây cối, động vật cũng từ đó phát sinh biến đổi. Những cư dân tại vùng này bất lực, đành di cư sang hướng Nam, dọn đến Nông Trường trấn để định cư. Những nơi có tháp Pha lê đen đều trở thành một thành lũy chết, tất cả người gọi đó là:” Vịnh Sương Mù”.


Hoàng Gia vương quốc lo sợ bị ảnh hưởng bởi sự ô nhiễm, bèn di dời thủ đô Hải Da sang khu Đông Bắc của bình nguyên Lá Bắp.Những cư dân chịu ảnh hưởng nghiêm trọng bởi sự rò rỉ của Pha lê đen vừa liên kết lại và yêu cầu Hoàng Gia vương quốc cho ngừng hoạt động tháp Pha lê đen, nhưng chỉ nhận được những lời từ chối.


Vì nguồn năng lượng chính của thành Hải Da và thành Lãng Quên - nơi đóng đô của Hoàng Gia - chính là năng lượng do tháp xoay của Pha lê Đen cung cấp; vì muốn bảo đảm quyền lợi của mình, Hoàng Gia Hải Da vẫn tiếp tục tiến hành nghiên cứu sâu hơn đối với Pha lê đen nhằm nâng cấp kỹ thuật sản sinh năng lượng của Pha lê đen lên 1 tầm mới.


Chứng kiến cảnh Hoàng Gia bất chấp nguy hiểm vẫn kiên trì khai phá Pha lê đen, một bộ phận cư dân theo sự kêu gọi của Phát Lai Đôn – sau bối của giáo sư Phát Lai Đạt vừa thành lập nên tổ chức đối kháng. Họ một mặt trà trộn vào thành Hải Da và thành Lãng Quên để thu thập tài liệu về tháp Pha lê đen, một mặt tìm tất cả cách để đột nhập vào khu ô nhiễm vừa bị Hoàng Gia phong tỏa nghiêm ngặt để hủy hoại tháp năng lượng Pha lê đen.


Tổ chức Địa hạ quân- Hội tiến hóa Phát Lai Đạt


Năm 703 - lịch Á Lam, giáo sư Phát Lai Đạt phát hiện ra nguồn năng lượng của Pha lê đen, từ đó đưa bộ lạc người Thỏ đến một bước tiến mới. Sau khi vương quốc đầu tiên Hải Da được thành lập, để biểu dương cống hiến của giáo sư Phát Lai Đạt, trường lớn học công nghề quốc gia (nhà) được đổi tên thành Đại học công nghề Phát Lai Đạt, và do giáo sư Phát Lai Đạt nhậm chức hiệu trưởng.


Năm 725-lịch Á Lam, giáo sư Phát Lai Đạt nghỉ hưu, sống cùng gia (nhà) đình tại một ngôi thành cũ thuộc bộ lạc Lá Củ Cải - khu vực có tháp năng lượng Pha lê đen.


Thành Hải Da có quy mô rất lớn, nên yêu cầu về năng lượng ngày càng cao, Hoàng Gia vương quốc cũng vì lý do đó vừa nhiều lần cải tiến tháp năng lượng để nâng cao năng lượng phát sinh ra từ Pha lê đen.


Pha lê đen là một loại đá có sức mạnh thần kỳ siêu trời nhiên, và năng lực của chúng vẫn chưa được khám phá hết.


Giáo sư Phát Lai Đạt đoán trước được vấn đề Hoàng Gia khai thác quá mức nguồn năng lượng này sẽ khiến cho phản ứng của Pha lê đen bất ổn định, và mang lại mối hiểm họa khôn lường. Do đó, giáo sư Phát Lai Đạt vừa nhiều lần viết thư cho học trò của ông: Trương Bảo – cùng thời là quan chức cấp cao của vương quốc, trong thư ông bộc lộ quan điểm của mình và cùng thời hy vọng Hoàng Gia vương quốc có thể tìm ra phương án để khắc phục.


Nhưng từ đầu đến cuối, Hoàng Gia vẫn trả toàn bất để ý và quan tâm đến vấn đề này. Giáo sư Phát Lai Đạt tuổi vừa già, cảm giác bất bình, đành đích thân tiến thẳng vào thành Hải Da để đưa ra lời cảnh cáo cho Hoàng Gia. Nhưng nhân viên Hoàng Gia vừa bị sự phồn vinh làm mờ mắt,mù quáng, nên bất tiếp nhận lời khuyến cáo của giáo sư. Hoàng Gia lo sợ những lời của giáo sư sẽ ảnh hưởng đến lòng dân, cùng thời lo sợ giáo sư sẽ vì bất mãn mà tiết lộ bí mật (an ninh) kỹ thuật của Pha lê đen cho nước khác, bèn giam lỏng giáo sư cách ly ông với thế giới bên ngoài .


Giáo sư Phát Lai Đạt một đi bất trở về, người thân của ông bất cách nào bước chân vào thành Hải Da, Hoàng Gia thì nói dối rằng bất liên quan.


Năm 748-Lịch Á Lam, giáo sư Phát Lai Đạt qua đời trong thành Hải Da, hưởng thọ 89 tuổi. Trước khi lâm chung, giáo sư trao một bức di thư cho Mạch Khải Luân - người hầu cùng thời là người giám sát ông trong thời (gian) gian ông bị giam lỏng, nhờ Mạch Khải Luân chuyển di thư đến cho người thân của ông tại thành cũ Lá Củ Cải.


Nhưng Mạch Khải Luân cũng phải chịu sự giám sát của Hoàng Gia nên vẫn chưa có thời cơ rời khỏi thành Hải Da.


Năm 749 -lịch Á Lam, năng lượng của Pha lê đen bị rò rỉ, toàn thể cư dân của thành Lá Củ Cải đều di dời đến Nông Trường trấn ở hướng Nam. Tại nơi đó, gia (nhà) tộc Củ Cải Gió nhận được sự kính nể và tôn trọng của cư dân, trở thành người lãnh đạo của Nông Trường Trấn. Cũng trong thời (gian) gian này, Hoàng Gia Hải Da vừa tiến hành cuộc di dời sang hướng Bắc. Trên đường di dời, Mạch Khải Luân thoát khỏi sự giám sát của Hoàng Gia, tìm đường đến Nông Trường Trấn, tìm gặp được người thân và trao bức di thư của giáo sư cho họ.


Trong di thư, giáo sư có đề cập đến mối e sợ đối với nguồn năng lượng Pha lê đen, ông hy vọng sẽ có người giúp ông trả thành tâm nguyện là phải cho Hoàng Gia biết được tính nghiêm trọng của vấn đề.


Phát Lai Đôn - cháu của giáo sư Phát Lai Đạt tỏ ra căm phẫn về những gì mà Hoàng Gia vừa gây ra nên quyết định nối tiếp bước đường đi của giáo sư. Với tư cách là lớn biểu của thôn nông trường, Phát Lai Đôn đưa ra đề xuất yêu cầu Hoàng Gia đóng cửa tháp năng lượng Pha lê đen, cùng thời công khai tất cả tài liệu của Pha lê đen, nhưng chỉ nhận được lời từ chối từ phía Hoàng Gia.


Phát Lai Đôn bất từ bỏ ý định, chỉ còn cách dùng thủ đoạn cứng rắn, Phát Lai Đôn liền triệu tập dân chúng thành lập một tổ chức chống đối với mục đích ngăn chặn thảm họa Pha lê đen mang tên Hội tiến hóa Phát Lai Đạt . Những người dân tại Nông Trường Trấn vì sự cố rò rỉ của Pha lê đen mà phải rời bỏ quê nhà vừa hưởng ứng nhiệt liệt. Đồng thời (gian) tại những nơi khác, những bộ lạc nhỏ, những thành nhỏ xưa kia bị vương quốc Hải Da thâu tóm đều cảm giác bất bình trước hành động ích kỷ chỉ nghĩ đến lợi ích riêng của Hoàng Gia, nên họ đều cùng ý tham gia (nhà) vào hoạt động của Phát Lai Đôn.


Bộ lạc Phong diệp


Nằm tại hướng Bắc của bình nguyên Lá Bắp có một vịnh hẹp mang tên Phong Diệp, vì nơi đây đầy rẫy những cây Phong (1 loại cây có lá tương tự lá Sa-Kê, sẽ chuyển màu đỏ và rụng khi đến mùa thu). Cư dân đầu tiên của khu vực này là bộ lạc Sói trắng . Vịnh Phong Diệp nằm sát bình nguyên Lá Bắp, do đất hình phức tạp, đất trồng hiếm hoi, thua xa so với bình nguyên Lá Bắp về phồn hoa, nên bộ lạc Sói trắng sống chủ yếu nhờ vào cướp giật của cải những thương gia (nhà) qua lại giữa bình nguyên và biển cảng.


Trước đây, bộ lạc Lá Củ Cải vì muốn khuếch lớn quy mô, và chiếm dụng giao thông nên tấn công vào láng giềng của họ: bộ lạc Su Su. Bộ lạc Su Su nhỏ yếu bất thể chống cự lại sự lớn mạnh của bộ lạc Lá Củ Cải, nên chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, bộ lạc Su Su vừa bị chiếm đóng, những gia (nhà) tộc lớn của bộ lạc cũng vì thế mà lưu lạc tứ phương, trong số đó Hoàng hi sinh Tây Đức của bộ lạc Su Su dẫn theo người dân của bộ tộc tẩu thoát đến Vịnh Phong Diệp.


Khi Hoàng hi sinh và tất cả người vừa tiến vào Vịnh thì vừa bị người của bộ lạc Sói Trắng công kích, toàn bộ đều bị bắt giữ. Đại vương của bộ lạc Sói Trắng liền hạ lệnh bắt những người tị nạn này làm nô lệ.


Sau đó bất lâu, Vịnh Phong Diệp bỗng mắc phải một loại dịch bệnh nguy hiểm, rất nhiều cư dân của bộ tộc chết vì dịch bệnh lạ lùng này, lớn vương của bộ lạc cũng bất thoát khỏi hi sinh nạn. Trong lúc bộ lạc Sói Trắng tuyệt cú vọng thì có người phát hiện những người tị nạn đến từ bộ lạc Su Su bất một ai trong số họ nhiễm bệnh. Thế là bộ tộc Sói Trắng đề cử người thay mặt đàm phán với dân tị nạn, muốn biết trên người họ có bí mật (an ninh) gì.


Hoàng hi sinh Tây Đức tiết lộ rằng: loại dịch bệnh này từ rất lâu vừa từng xuất hiện tại bộ lạc Su Su, người dân của bộ lạc Su Su vừa phải trả giá đắt và cuối cùng nghiên cứu và chế ra được vacxin và dược phẩm. Toàn bộ người dân đều được tiêm vacxin nên có thể miễn nhiễm với bệnh. Bộ lạc Sói Trắng khẩn xin Hoàng hi sinh trị giúp họ căn dịch bệnh, nếu Hoàng hi sinh làm được điều đó, bộ lạc Sói Trắng cùng ý phong Hoàng hi sinh làm người lãnh đạo mới của họ. Hoàng hi sinh đồng ý với điều kiện đó,và với sự trợ giúp của người dân trong bộ lạc vừa chế làm ra (tạo) ra thuốc cứu bộ lạc Sói Trắng, trở thành người thống trị Vịnh Phong Diệp.


Tây Đức tuyên bố bộ lạc Sói Trắng và bộ lạc Su Su hợp nhất, bất phân biệt kỳ thị, cùng thời lấy tên mới là bộ lạc Phong Diệp.


Sự gia (nhà) nhập của bộ lạc Su Su vừa đem đến cho Vịnh Phong Diệp kiến thức và kỹ thuật, khiến cho nông nghề và công nghề nhanh chóng phát triển. Hoàng hi sinh Tây Đức càng có ý định lợi dụng nguồn tài nguyên vốn có là cây Phong để đẩy mạnh sản xuất nguyên liệu nhuộm, tương đường và đường phong.


Đường phong do bộ lạc Phong Diệp sản xuất ra bất chỉ thơm ngọt, giá trị dinh dưỡng cũng rất cao. Hoàng hi sinh tin rằng đường phong sẽ là sản phẩm trọng điểm giúp bộ lạc Phong Diệp đi đến phồn vinh, nên làm ra (tạo) mọi điều kiện để đẩy mạnh xuất khẩu đường phong.


Song bộ lạc Phong Diệp muốn đưa sản phẩm của mình ra ngoài nhất thiết phải thông qua đường lộ và cảng Thạch Cúc của vương quốc Hải Da . Nhưng vương quốc Hải Da vốn dĩ xem cư dân của Vịnh Phong Diệp như kẻ thù, họ cho rằng cư dân của Vịnh Phong Diệp là những thổ phỉ hung tàn với lòng tham bất đáy, cho nên họ áp đặt rất nhiều mức thuế và thuế mậu dịch trên suốt đoạn đường giao dịch của bộ lạc Phong Diệp, cùng thời còn yêu cầu bộ lạc Phong Diệp mỗi năm phải nộp một số trước lớn cho Hoàng Gia vương quốc xemcoi nhưphí bảo vệ giao thương.


Những yêu cầu thái quá của vương quốc Hải Da khiến cho hoàng hi sinh Tây Đức quyết tâm tìm con đường khác để giao dịch. Mục đích của Hoàng hi sinh là mua một biển cảng tự do ở hướng Bắc cảng Thạch Cúc – cảng Thạch Liên, cùng thời thiết lập 1 đường giao thông vận chuyển trực tiếp nối liền giữa Vịnh Phong Diệp và cảng Thạch Cúc.


Nhưng bất kể là mua biển cảng hay khai núi làm đường cũng đều cần đầu tư một lượng trước khá lớn, với tình hình kinh tế trước mắt của bộ lạc Phong Diệp bất thể làm được điều đó. Vì vậy Hoàng hi sinh Tây Đức vừa nâng cao sản lượng sản xuất, cùng thời, vẫn cho những thành viên của bộ lạc lén lút cướp giật bên ngoài làm nguồn thu nhập chính, đặc biệt là những thương gia (nhà) đến từ vương quốc Hải Da.


Với cương vị là lãnh đạo, Hoàng hi sinh Tây Đức bất bao giờ quên đi mối thù sâu nặng với bộ lạc Lá Củ Cải . Mục đích chủ yếu của Hoàng hi sinh là muốn lấy lại khu đất cũ của bộ lạc Su Su mà trước đây vừa mất vào tay bộ lạc Lá Củ Cải, sau này lại thuộc về vương quốc Hải Da – chính là thành Hải Da hiện nay. Từ sau khi vương quốc Hải Da di dời sang hướng Bắc của lớn lục Á Lam, thỉnh thoảng có những tốp lính nhỏ của Vịnh Phong Diệp tiến công vào hướng Đông của vương quốc để chiếm đoạt. Với sức lực nhỏ bé của bộ lạc Phong Diệp, Hoàng hi sinh Tây Đức bất thể tấn công trực diện, vì thế, khắp vùng đất của thành Hải Da luôn có những cuộc đánh du kích xuất phát từ vịnh Phong Diệp nhằm phân tán lực lượng, làm yếu đi sức mạnh của vương quốc biển Da và dần dần thẩm thấu vào những vương quốc xung quanh.


Lục đất Á Lam đắm chìm trong các cuộc chiến tranh giành tài nguyên, lãnh thổ và bảo vệ môi trường sống…


huynhkpse

 

Các chủ đề có liên quan khác

Top