MOI BAN THAM KHAO CAC BAI VIET NAY TRUOC KHI QUYET DINH
ĐI NƯỚC NGOÀI CHỮA BỆNH (Theo VietNamNet)
Đi chữa bệnh nước ngoài, tiền mất tật mang
06:46 12/08/2008 (GMT+7)
- Chữa bệnh về gan, nhưng anh Lộc bị đốt thủng ruột.
Mất hơn 100 ngàn đô-la chữa trị, anh ôm cơ thể bệnh hoạn chừng sắp chết, nhưng bệnh viện lại bỏ mặc anh quằn quại với cơn đau.
Phát hiện khối u tí tẹo ở gan, chưa rõ lành hay ác tính, quá sợ hãi khi nghĩ cái chết đến sẽ bỏ lại vợ trẻ con thơ và cả công việc đang dang dở, anh Nguyễn Văn Lộc (SN 1968, ngụ tại phường Long Bình, Biên Hoà, Đồng Nai) cùng gia đình chạy tìm nơi cứu chữa. Một bệnh viện ở nước ngoài là lựa chọn hàng đầu vợ chồng anh đặt ra để hy vọng sớm phát hiện ra căn bệnh nghi là ung thư gan.
Qua nhiều ngày mày mò trên internet, vợ chồng anh Lộc biết đến Parkway Health, hệ thống bệnh viện tư hàng đầu tại Singapore. Sau khi đến văn phòng Parkway Health, ở tầng 2 toà nhà 37 Tôn Đức Thắng, quận 1, TP.HCM, anh Lộc được vị trưởng văn phòng thay mặt hướng dẫn sang Singapore chữa trị tại bệnh viện Mount Elizabeth, nằm trong hệ thống của Parkway Health. Từ đây, chuỗi ngày bất hạnh của anh Lộc bắt đầu…
Bệnh gan, chữa lan... qua ruột
Gặp được ông Dương Phong Nghi, Trưởng văn phòng thay mặt Parkway Health tại TP.HCM, anh Lộc như người sắp chết đuối vớ được phao. Qua hàng loạt lời giới thiệu về các trang thiết bị y tế hiện đại mà Parkway Health có được, ông Nghi đã khiến anh Lộc xuôi lòng và sắp xếp cuộc gặp với bác sĩ tại bệnh viện của Parkway Health ở Singapore vào ngày 25/6/2007.
Sau khi được vị bác sĩ tên Ang Peng Tiam khám, chẩn đoán và xét nghiệm về sinh thiết gan, anh Lộc được chỉ định nhập viện ngay ngày hôm sau 26/6/2007. Nỗi e sợ về bệnh tật đè nặng tâm lý anh, khi kết quả xét nghiệm về sinh thiểt gan không được cho bệnh nhân và người nhà biết, anh Lộc phải nhập viện và đốt khối u ở gan bằng sóng cao tần vào cùng ngày nhập viện.
Tiến trình đốt khối u (chưa rõ lành hay ác tính) kéo dài chưa đầy 20 phút, anh Lộc được đẩy ra khu vực hồi sức. Ngày hôm sau (27/6/2007), bụng anh Lộc bắt đầu quặn lên từng cơn đau nhói, có lúc dữ dội như muốn xé toạc khoang bụng. Nhưng các bạn sĩ tại đây vẫn chưa phát hiện ruột của anh Lộc có vấn đề.
Cơn đau hành hạ anh Lộc 6 hôm sau, đến ngày 2/7/2007, bụng bệnh nhân trương cứng, lúc này bệnh viện mới chỉ định đưa đi CT scan, và phát hiện dịch, khí tràn ở bụng do ruột già bị thủng. Anh Lộc được đưa đi cấp cứu, mổ nối ruột trong cùng ngày.
các bạn sĩ cho hay, ruột của anh Lộc bị thủng là do… đốt khối u. Vài ngày sau, anh Lộc tiếp tục đau vùng bụng và sốt. Bệnh viện tiếp tục tìm thấy chất dịch trong phổi, do nhiễm trùng từ ổ ruột, và tiến hành hút dịch tràn ở phổi ra.
Mặc dù bệnh của anh Lộc chưa khỏi, nhưng ngày 12/7/2007, bệnh viện cho xuất viện. cảm giác vùng bụng chưa ổn, anh Lộc đến văn phòng bác sĩ Ang Peng Tiam khám trước khi về nước. Tại đây, bác sĩ Ang lại tìm thấy dịch ở ổ bụng và gan, nên anh Lộc được đặt ống rút dịch trong bụng và gan qua da, rồi nhập viện trở lại vào ngày 13/7/2007.
Những ngày sau đó, anh Lộc bị sốt, đau bụng, phổi, các bạn sĩ tiếp tục rút dịch và hẹn ngày 21/7/2007, tiến hành mổ lần 2 để nối đoạn ruột bị thủng. Sau khi cắt đại tràng và làm hậu môn nhân tạo cho anh Lộc, dù trong tình trạng sức khoẻ rất yếu, nhưng bệnh viện vẫn để anh Lộc xuất viện vào ngày 31/7/2007.
“Họ như đẩy tui về Việt Nam cho rồi, để tránh trách nhiệm, khi gây ra hậu quả làm hại đến sức khoẻ của tôi!” - anh Lộc nói.
Đau khổ đường về
Việc bị “đẩy” về nước tưởng như đơn giản, nhưng khi làm thủ tục xuất viện, anh Lộc và gia đình “té ngửa” khi bị bệnh viện giữ lại hộ chiếu vì thiếu 38.000SGD viện phí. Với tiền viện phí hơn 40.000SGD (trong tổng tiền viện phí 101.000SGD) chữa trị ruột ngoài mong muốn, đã đẩy gia đình anh Lộc vào thế “kẹt”. Chưa kịp xoay xở nên gia đình anh đã xin nợ số tiền còn thiếu, để chuyển anh Lộc về Việt Nam chăm sóc.
Vừa về đến Việt Nam, anh Lộc phải nhập viện ngay, và được cấp cứu tại Bệnh viện Chợ Rẫy, rồi qua Bệnh viện Bình Dân, do hậu môn nhân tạo bị chảy máu. Anh được bác sĩ phát hiện ổ dịch nhiễm trùng trong bụng, tiếp tục chịu đựng những cơn đau kéo dài nhiều ngày.
Đến tháng 4/2008, gia đình anh Lộc vay mượn tiền, và đưa anh sang Mỹ chữa trị. Sau khi nghe anh Lộc tường trình về tiến trình điều trị, các bạn sĩ ở Mỹ tỏ ra ngạc nhiên và không ít bức xúc. Bởi với kết quả xét nghiệm tại Mỹ, khối u trong gan không hề ảnh hưởng đến sức khoẻ anh Lộc, và việc đốt bỏ là không cần thiết.
Bên cạnh đó, hồ sơ bệnh án tại Singapore có thực hiện xét nghiệm sinh thiết gan, nhưng không cung cấp kết quả sinh thiết gan, rồi đưa anh Lộc vào tiến trình đốt khối u, và khiến anh bị thủng ruột, dẫn đến các hệ quả nghiêm trọng khác.
Mặc dù hậu quả thủng ruột do chính quá trình đốt khối u trong gan, bị các bạn sĩ tại Bệnh viện Mount Elizabeth gây ra, thế nhưng, anh Lộc đã bị bỏ mặc trong nhiều tháng trời và bệnh viện vẫn không nhận trách nhiệm với việc điều trị sai của mình.
Anh Lộc cho biết, hiện nay, anh hầu như không thể làm việc được, bởi những cơn đau nhức ở vùng bụng vẫn thường xuyên hành hạ. Nhiều hợp đồng kinh tế giữa công ty do anh làm chủ với đối tác nước ngoài đã bị huỷ, do anh không đủ sức khoẻ để điều hành công việc, không thể thực hiện hợp đồng.
“Đến giờ tui mới hối hận vì bệnh sính ngoại. Nếu khi phát hiện khối u, tui bình tĩnh hơn thì giờ này, chẳng phải ôm cái thân tàn này rồi!”, anh Lộc đau đớn nói.
Phan Công
DICH VỤ CHỮA BỆNH NGOẠI QUỐC: "Cỗ máy" hút tiền người bệnh? (Theo VietNamNet)
Dịch vụ chữa bệnh ngoại quốc: "Cỗ máy" hút tiền người bệnh?
07:24 13/08/2008 (GMT+7)
– Dự kiến tốn khoảng 10.000SGD cho việc đốt khối u trong gan, và vài ngày lưu lại Bệnh viện Mount Elizabeth, thuộc hệ thống Parkway Health ở Singapore. Thế nhưng, khi xuất viện, bệnh nhân đã phải chi hơn gấp 10 lần số tiền dự toán ban đầu.
TIN LIÊN QUAN:
Đi chữa bệnh nước ngoài, tiền mất tật mang
Khi đã lựa chọn bệnh viện ở ngoại quốc là nơi để điều trị, đặc biệt với những bệnh viện có tiếng về chất lượng dịch vụ, bệnh nhân đã chấp nhận các khoản phí lớn gấp nhiều lần so với việc điều trị trong nước.
Thế nhưng, khi đã dính “guồng”, cả đại gia lắm tiền cũng không khỏi choáng váng với các khoản viện phí lớn từ trên trời rơi xuống, nằm ngoài dự tính, gánh nặng tiền chữa bệnh đè nặng lên tâm lý bệnh nhân và gia đình họ.
Viện phí "đội" 10 lần, bệnh nhân thành... con nợ
Trước khi sang Singapore điều trị, anh Nguyễn Văn Lộc được văn phòng thay mặt Parkway Health tại TP.HCM cho hay, việc đốt khối u ở gan của anh, nếu có chỉ phải tốn 6.000–7.000USD (tương đương 9.000–10.000SGD).
Số viện phí trên, với một ông chủ doanh nghiệp chuyên sản xuất và xuất khẩu nệm lò xo sang Mỹ, không phải là khoản tiền lớn, nên anh Lộc nhanh chóng quyết định sang Singapore chữa trị tại Bệnh viện Mount Elizabeth, nơi được đánh giá là có dịch vụ tốt nhất trên đảo quốc sư tử.
Chi phí thực đội lên gấp 10 lần so với ban đầu, đã đẩy anh Lộc thành "con nợ" tại Singapore.
Nhưng sau khi được đưa vào tiến trình điều trị, vợ chồng anh Lộc phát hoảng với viện phí thực được đội lên gấp hơn 10 lần so với lời giới thiệu từ Việt Nam. Nhưng đã bị “dính” vào quá trình điều trị, trong đó có cả việc chữa ruột ngoài mong đợi, đã đẩy vợ chồng anh Lộc thành con nợ ở Singapore và bị giữ lại hộ chiếu.
Theo tường thuật của anh Lộc, chỉ tính chi phí trên hoá đơn, số tiền đã lên 101.000SGD (1SGD = 12.000 đồng). Trong đó, anh Lộc chỉ mới đóng cho bệnh viện 63.000SGD, còn nợ 38.000SGD. Số viện phí anh Lộc đã đóng, có 2/3 là chi phí chữa trị ruột, do chính bệnh viện gây ra bệnh cho anh.
Anh Lộc kể: “Những ngày nằm tại bệnh viện chữa thủng ruột do ảnh hưởng tiến trình đốt u ở gan, chi phí ngoài ý muốn đội lên khủng khiếp, nhưng phải chấp nhận, bởi không thể có lựa chọn khác, khi bệnh tình đang chữa dở dang.
Như trong thời gian chữa vết thương, chống nhiễm trùng ở ruột, người ta đưa vào người tui 3 cục hoá chất, mỗi cục như vậy họ báo cho biết có giá 3.000SGD, nhưng chỉ mới sử dụng được 20% họ đã thay cục khác, cứ thế tui phải mất thêm 9.000SGD một cách hết sức vô lý”.
Việc gây ra hậu quả thủng ruột ngoài ý muốn trong quá trình điều trị đã không được bệnh viện thừa nhận, và bồi thường thiệt hại cho bệnh nhân, ngược lại, bệnh viện gần như tận thu tất cả các loại phí điều trị bệnh do chính họ gây ra.
“Họ (Bệnh viện Mount Elizabeth - PV) đã không có trách nhiệm gì với tôi, khi hậu quả ngày hôm nay do chính họ trực tiếp gây ra”, anh Lộc nói.
Lọt vào “ma trận”
Từ các thông tin anh Lộc cung cấp, chúng tui đến Văn phòng thay mặt của Parkway Health tại toà nhà 37 Tôn Đức Thắng, quận 1, TP.HCM. Văn phòng nhỏ thó tại số 224, ở tầng 2, với khoảng 3 cô nhân viên và vị trưởng phòng thay mặt tên Dương Phong Nghi.
Hầu hết các vị khách hàng đến văn phòng Parkway Health tại TP.HCM đều có dấu hiệu, hay vấn đề về bệnh ung thư. Bệnh nhân được sự tư vấn nhiệt tình, trực tiếp của vị trưởng văn phòng thay mặt tên Nghi.
Sau khi nghe bệnh nhân khái quát về bệnh án, ông Nghi bắt đầu tư vấn cho khách hàng. Việc quyết định có, hay không sang các bệnh viện trong hệ thống của Parkway Health ở Singapore điều trị là thuộc về khách hàng. Tuy nhiên, với cách tư vấn như tiếp thị, hiếm khách hàng nào thoát khỏi “ma trận” đã được giăng ra. Trong đó, anh Lộc là nạn nhân cụ thể.
Văn phòng thay mặt của Parkway Health tại TP.HCM.
Mặc dù không có chuyên môn hay nghiêp vụ về bệnh ung thư, thế nhưng, ông Nghi vẫn tư vấn và thuyết phục với khách hàng về bệnh ung thư và việc điều trị ung thư tại các bệnh viện ở Singapore mà ông đang làm thay mặt tại TP.HCM.
Việc của ông Nghi là kéo các bệnh nhân, vừa là khách hàng đến với mình qua được Singapore, điều trị tại một trong các bệnh viện của Parkway Health. Những việc khác, văn phòng thay mặt của ông Nghi hầu như giũ sạch trách nhiệm với khách hàng?
Trong những ngày qua, anh Lộc liên tục liên lạc với Văn phòng đại dịên của Parkway Health tại TP.HCM ở địa chỉ trên, để yêu cầu Bệnh viện Parkway Health nhận trách nhiệm về hậu quả họ đã gây ra với mình, thế nhưng anh Lộc vẫn không nhận được sự quan tâm đúng mực!?
Phan Công
Ý kiến độc giả
Độc giả: Nguyễn Thanh Hương41 Đồng Xoài, P.13, Tân Bình, HCMEmail:
[email protected]
tui mắc bệnh ung thư và đã có 3 năm kinh nghiệm trực tiếp điều trị tại bệnh viện ở Singapore vì vây tui rất muốn chia xẻ thông tin và những kinh nghiệm cho những bệnh nhân khác hay những ai quan tâm, đặc biệt tui muốn cung cấp thêm những thông tin về Parkway và BS Ang Peng Tiam. tui rất mong Vietnamnet đăng bài viết này của tui để mọi người có thêm thông tin tham khảo. Đây không chỉ là ý kiến của riêng tui mà của rất nhiều bệnh nhân người Việt cùng tui chữa trị ở Singapore, hy vọng sẽ hữu ích cho những ai có ý định chữa bệnh ở Singapore.
Ba năm trước đây khi tui được chuẩn đoán mắc bệnh ung thư, tui đã mất một tuần đầu đi khám và tư vấn các bạn sỹ ở BV Ung Bướu và BV Chợ Rẫy và nhận ra rằng, nếu chữa trị trong nước mình sẽ không có nhiều cơ may và quyết định ra nước ngoài chữa trị. Nói vậy có lẽ làm phật lòng các BS trong nước nhưng tui tin rằng rất nhiều người trong hoàn cảnh như tui cũng có chung nhận định như vậy, bởi vì bất cứ ai đã từng bước chân đến BV K ở Hà Nội hay BV Ung Bướu ở TP.HCM cũng sẽ phải tự đặt câu hỏi rằng với số lượng bệnh nhân đông kinh khủng và cở sở vật chất cùng kiệt nàn lạc hậu như vậy, chất lượng đều trị có được đảm bảo?
Sau khi quyết định tìm đường ra nước ngoài chữa trị, tui được giới thiệu đến văn phòng của tập đoàn Parkway và rất nhanh chóng sau đó hai ngày tui đã có mặt tại phòng khám của BS Ang Peng Tiam, người được coi là một trong những BS danh giá nhất của tập đoàn. Từ đây tui bắt đầu cuộc chiến của mình chống lại căn bệnh quái ác và song song với nó một cuộc chiến khốc liệt không kém bắt đầu, đó là tiền.
Thật may mắn tui có được sự giúp đỡ của gia đình, bà con và bạn bè không chỉ động viên tinh thần mà còn giúp đỡ rất nhiều về tiền bạc, điều đó tạm thời giúp tui vơi đi nỗi lo mà tập trung vào chữa trị. tui đã trải qua tám kỳ điều trị tại phòng khám (clinic) của BS Ang cho tới khi nhận thấy mình mình phải trả phí quá cao và quyết định chuyển sang BV khác.
Ngay từ lần điều trị đầu tiên, tui đã cân nhắc về việc điều trị tại bệnh viện công tại Singapore, nhưng vì cho rằng sẽ gặp nhiều thủ tục rắc rối giống như các bệnh viện công ở Việt Nam, hơn nữa lúc đó quá bối rối và đặt niềm tin hoàn toàn vào BS Ang nên tui đã không quan tâm đến những lựa chọn khác. Tuy nhiên, điều đáng nói là BS Ang tính phí quá cao mà không cần quan tâm đến hoàn cảnh của bệnh nhân. Sau này khi đã chuyển sang điều trị tại Bệnh viện National University Hospital (NUH) tui so sánh lại những khoản phí trước đây trả cho BS Ang và thấy rằng tất cả các loại thuốc đều cao hơn gấp đôi hay gấp ba lấn, thậm chí có một vài loại thuốc giá cao hơn gấp bảy lần. Quả là một mức giá cắt cổ mà chỉ những người giàu có mới chịu nổi. Trong quá trình điều trị tui biết một bệnh nhân đã điều trị liên tục trong gần 3 năm tại phòng khám của BS Ang với số tiền nhiều đến mức khó tin đến nỗi, chính BS Ang phải nói với bệnh nhân là nếu qui đổi số tiền đó ra vàng thì nặng tương đương với trọng lượng cơ thể bệnh nhân. Điều này hoàn toàn có thật bởi nếu thử nhẩm tính mỗi kỳ điều trị khoảng SD$15,000 – SD$20,000 x 17 kỳ/năm trong vòng 3 năm, cộng thêm các chi phí nằm viện, xét nghiệm, truyền máu… (chưa kể chi phí ăn ở đi lại).
Dĩ nhiên, đối với các bệnh nhẹ hơn chi phí sẽ thấp hơn, nhưng ít nhất cũng khoảng một nửa số tiền trên cho mỗi kỳ điều trị. BS Ang rất tự tin và rất giỏi thuyết phục nên ban đầu bệnh nhân hoàn toàn tin tưởng cho tới khi túi tiền vơi đi đáng kể và đối mặt với nguy cơ bị ngừng điều trị. tui cũng đã rơi vào hoàn cảnh tương tự. Ban đầu BS nói với tui chỉ cần điều trị trong 4 tháng với chi phí vừa phải, nhưng đến lần thứ hai thì chi phi tăng lên do những phát sinh thêm, đến lần thứ 4 thì BS nói phải đổi thuốc và dĩ nhiên tăng thêm chi phí. Việc thay đổi các phương án điều trị là bình thường nhưng sau này xem xét lại tui biết rằng hoàn toàn nằm trong dự kiến và có thể tiên lượng trước được, chỉ có điều BS Ang không cho mình biết trước để chuẩn bị. Sau này khi chuyển sang BV khác điều trị tiếp, tui vẫn còn ấm ức vì với số tiền đã trả cho BS Ang (cho cùng một phác đồ điều trị) tui có thể lo đủ cho toàn bộ chi phí điều trị mà không phải vay mượn thêm. tui đã phải trả học phí quá cao, nhưng đó là câu chuyện 3 năm trước, tui không muốn các bệnh nhân lặp lại bài học cũ của tôi.
Email:
[email protected]
Tại sao anh không nghĩ đến chuyện khởi kiện nhỉ? Bệnh do bệnh viện gây ra, ngoài việc không được tính viện phí họ còn phải bồi hòan tiền làm suy giảm sức khỏe nữa chứ. tui nghĩ anh nên tham khảo ý kiến luật sư.
Email:
[email protected]
Nhân đọc bài " Đi nuớc ngoài chữa bệnh", tui thấy anh Lộc có đầy đủ chứng cứ (các xét nghiệm, sinh thiết của BV Singapore và của BV Mỹ) vậy là đã rõ nguyên nhân gây ra tình trạng bệnh tật của anh hiện nay. Tại sao anh Lộc không khởi kiện BV Singapore để đòi bồi thuờng để lấy tiền điều trị các bệnh do họ gây ra? (Có thể kiện chi nhánh của họ ra toà ở VN).
Giấu tên
tui không hiểu anh Lộc đã kiện bệnh viện kia chưa? Nếu chưa thì nên làm ngay vì bệnh viện này đã sai phạm rõ rệt, không những anh Lộc không phải trả tiền viện phí cho một phẫu thuật không cần thiết, do họ tạo ra, mà họ còn phải đền bù những tổn thất về sức khoẻ, sự đau đớn thể xác, về thời gian và những thiệt hại kinh tế của anh do việc anh Lộc phải nằm viện dài ngày.
Độc giả: Phạm Vân Anh Hà Nội Email:
[email protected]
tui muốn chia sẻ cùng các Anh Lộc và các độc giả về kinh nghiệm đi chữa bệnh tại Singapore. Việc ra nước ngoài chữa bệnh là một quyết định rất quan trọng đối với từng trường hợp vì liên quan đến vấn đề tài chính. tui cũng đã đưa người nhà sang Bệnh viện Raffles, Singapore chữa cho người nhà bị U gan giống như Anh Lộc và chi phi cũng giống như ban đầu của ông Trưởng Đại Diện tư vấn khoảng 8,000 đô la Singapore. tui đã qua tổ chức của VietSingCorp ( VP thay mặt BV Raffles), văn phòng ở đây không quảng cáo hoàng tráng như Parkway nhưng thái độ nhiệt tình với bệnh nhân cả hai đầu Việt Nam và Singapore đã làm cho chúng tui yên tâm rất nhiều.
Điều đặc biệt là các anh chị trong tổ chức này là những người đã có kinh nghiệm hỗ trợ bệnh nhân rất lâu và đang làm việc tại các bệnh viện tại Singapore, cho nên có thể tìm được bác sỹ tốt và tư vấn cho bệnh nhân kế hoạch cụ thể và biết cách giảm thiểu tối đa chi phí cho bệnh nhân. tui cũng chia sẻ rằng không phải ai sang Sing cũng được toại nguyện vì nền y tế Singapore không phải thần thánh gì, nhưng họ hơn chúng ta về trang thiết bị, chuyên môn đồng đều và bác sỹ ở đây được update kiến thức liên tục.
Hiện nay, người nhà tui sức khoẻ rất tốt, điều tui muốn chia sẻ với các độc giả là nên chọn tổ chức nào có kinh nghiệm hỗ trợ bệnh nhân, và làm phải có tâm với bệnh nhân.
Email:
[email protected]
tui ở Mỹ về VN được một tháng, sau khi đọc bài viết này, tui cũng muốn bày tỏ bức xúc của mình về cách làm việc của BV Mount Elizabeth. Hơn một năm trước, bố vợ tui bị phát hiện ung thư gan và gia đình tui đã quyết định cho ông sang bệnh viện này để chữa trị. Chi phí chữa trị khoảng 40.000 USD. Khi xuất viện, BV nói đã chữa trị xong, nhưng bố vợ tui vừa qua Mỹ được một tháng sau thì bệnh là tái phát.
Ông đã vào bệnh viện của Mỹ song không thể cứu chữa vì ung thư đã vào thời kỳ cuối. Bố tui chết 2 tháng say đó. các bạn sĩ Mỹ nói rằng không có cách nào chữa bệnh ung thư gan cả, nhưng các bạn sĩ Singapore đã nói dối để gia đình tui yên lòng, không thông báo về tình trạng bệnh tình thật của bố tôi.
tui không trách BV Elizabeth không cứu được bố tôi, nhưng trách là bệnh viện đã không trung thực. tui đang ở VN, vì 18/8 này là ngày giỗ một năm của bố vợ tôi.
GS. BS Nguyễn Chấn Hùng - giám đốc BV Ung bướu TP.HCM - cho biết:
"Có thể hiểu biết cơ bản của BS ở Singapore tốt hơn nhưng kinh nghiệm thực tế của mình vững vàng hơn, phương pháp xử lý điều trị của mình tốt hơn do mình làm nhiều hơn.
BN không biết ở nước ngoài có thuốc gì trị ung thư thì tại VN có thuốc đó. Thật ra, với bệnh ung thư nếu BN được phát hiện và điều trị ở giai đoạn sớm thì kết quả điều trị ở nước ngoài ngang bằng với BV Ung bướu. Nhưng nếu bệnh đã vào giai đoạn trễ thì ở nước ngoài điều trị kết quả cũng xấu ngang với chúng ta. Chúng tui chỉ tiếc cơ sở vật chất quá chật hẹp, xuống cấp nên không thể tiếp đón BN được tươm tất, chu đáo như ở nước ngoài".[/red]
CHỮA BỆNH Ở SINGAPORE : COI CHỪNG "CHÉM ĐẸP" !
Theo báo Thanh niên 24/10/2008 23:16
Có quá nhiều phàn nàn về việc tính phí vô tội vạ tại các bệnh viện tư ở Singapore, đến mức bác sĩ Lee Wei Ling, Giám đốc Viện Khoa học thần kinh quốc gia tại bệnh viện công Tan Tock Seng, đã lên tiếng yêu cầu khôi phục lại "Quy định về thu phí" ở bệnh viện tư bị bãi bỏ cách đây vài năm.
Bà Lee Wei Ling, chuyên gia về thần kinh, Giám đốc Viện Khoa học thần kinh quốc gia tại bệnh viện công Tan Tock Seng, cũng là em gái Thủ tướng Lý Hiển Long đã lên tiếng bằng một bài viết lớn trong mục "Cố vấn" (Think-tank) hằng tuần của báo Straits Times, tờ báo uy tín nhất Singapore, ngày 15.10. Theo bà Lee, trước năm 2006, Hiệp hội Y tế Singapore (SMA), tổ chức thay mặt số đông bác sĩ tại tất cả bệnh viện công và tư của nước này, có một "Quy định về thu phí" (GoF) áp dụng tại các bệnh viện tư. GoF đưa ra biểu phí tham khảo cho công khám bệnh của bác sĩ cũng như các thủ thuật chẩn đoán, điều trị.
Theo đó, bác sĩ và bệnh viện có thể thu của bệnh nhân cao hơn mức tham khảo, nhưng việc đó phải được thông báo trước. Điều đó giúp bệnh nhân dự tính trước được chi phí để cân nhắc chọn lựa, cũng như có quyền mong đợi một kết quả mỹ mãn từ việc bị thu phí cao. Dù vậy, đôi khi vẫn có trường hợp bệnh nhân chỉ biết mình bị tính phí cao hơn mức của GoF khi nhận giấy báo tính tiền, và họ phàn nàn với SMA. Cơ quan này khi đó yêu cầu bác sĩ chứng minh khoản phí thu cao, nếu không thỏa đáng, bác sĩ bị yêu cầu trả lại phần thu vượt. GoF được áp dụng từ năm 1987, qua nhiều lần điều chỉnh, và góp phần đáng kể vào việc bảo vệ bệnh nhân.
Thế nhưng trong năm 2006, SMA bãi bỏ GoF với lập luận rằng quy định này mâu thuẫn với Luật cạnh tranh. "Nực cười là mục tiêu của Luật cạnh tranh là nhằm bảo vệ người tiêu dùng khỏi việc trả giá quá cao bằng cách để thị trường định giá. Và GoF được thiết kế đúng mục tiêu đó, bởi bác sĩ và bệnh nhân là hai đối tượng không bình đẳng trong việc nắm giữ thông tin", bà Lee lý luận về sự cần thiết của GoF.
Theo bà, cơ chế định giá theo thị trường tự do chỉ hiệu quả khi người bán và người mua nắm thông tin ngang nhau. Rõ ràng trong lĩnh vực y tế, bác sĩ nắm giữ nhiều thông tin hơn, và vì thế dịch vụ y tế không thể được coi như những hàng hóa khác. Phần lớn bệnh nhân không có điều kiện, thời gian để tìm hiểu về bác sĩ, bệnh viện và giá cả mỗi nơi ra sao khi họ ngã bệnh. Bệnh nhân nước ngoài thì càng hạn chế về điều này. Bác sĩ, vì vậy, nắm quyền định đoạt đối với bệnh nhân.
Từ khi GoF mất hiệu lực, việc tính phí của bác sĩ ở bệnh viện tư diễn ra tùy tiện. "Bác sĩ bây giờ thu phí cao đến mức nào mà họ nghĩ họ có thể "vắt" được từ bệnh nhân. Thường thì mức thu phụ thuộc bề ngoài của bệnh nhân như áo quần, trang sức, bệnh nhân có mua bảo hiểm y tế hay không. Bệnh nhân nước ngoài lại càng là đối tượng bị "chém đẹp" bởi họ không có nhiều thông tin", bà Lee nêu thực trạng như vậy. "tui từng trực tiếp nghe một bệnh nhân Indonesia than phiền là phải trả 100.000 SGD cho việc phẫu thuật cắt bỏ túi mật, thủ thuật khá đơn giản này thông thường có giá chỉ 10.000 SGD. Đã có quá đủ những trường hợp đáng xấu hổ như vậy xảy ra, và một số bệnh viện tư đã "nổi tiếng" vì việc này", bà Lee viết. Bà Lee cũng đề cập trường hợp bác sĩ yêu cầu bệnh nhân thực hiện các xét nghiệm, chụp phim không cần thiết, mà bệnh nhân thì không thể từ chối. Ở bệnh viện công, các loại phí do Bộ Y tế quy định, vì vậy bác sĩ không thể tùy tiện đối với bệnh nhân.
Bà Lee còn nói rằng: "Chính phủ đang muốn quảng bá dịch vụ du lịch y tế. Nhưng tin xấu về việc lạm thu của các bệnh viện đang lan truyền nhanh chóng ở nước ngoài. Lòng tham sẽ giết chết "con ngỗng vàng" du lịch y tế trước khi nó kịp đẻ trứng". Bà cũng nói rằng việc lạm thu của những bác sĩ lớp trước sẽ gây hại đến những thế hệ bác sĩ trẻ khi họ đi vào những bệnh viện tư. Đã có một sự xuống dốc về y đức. Không chỉ lạm thu, các bạn sĩ còn cố tình giới thiệu bệnh nhân đến những bác sĩ quen biết của mình để thực hiện những xét nghiệm, những điều trị đắt tiền, không cần thiết, thậm chí gây hại cho bệnh nhân.
Thục Minh (Văn phòng Singapore)
TOI CO RAT NHIEU BENH NHAN UNG THU GAN CUNG DI SINGAPORE DIEU TRI NHUNG CUOC SONG CUNG CHANG KEO DAI LA BAO, CO NGUOI BI CHET NGAY BEN SINGAPORE NUA. THEO TOI O VIET NAM CUNG DIEU TRI KEO DAI CUOC SONG CUA BENH NHAN CUNG NHU SÌNAPORE THOI. TOI NGHI KHONG CO GI KHAC BIET NHIEU VE DIEU TRI UNG THU NOI CHUNG VA UNG THU GAN NOI RIENG GIUA SINGAPORE VA VIET NAM DAU. O VIET NAM CUNG CO CAC CHUYEN GIA MO UNG THU GAN TOT LAM, PHUONG PHAP CAT GAN CUA GIAO SU TON THAT TUNG VIET NAM BAY GIO TREN THE GIOI CAC NUOC TIEN TIEN AP DUNG RAT NHIEU . CHUNG TO CAC NHA PHAU THUAT VIET NAM CUNG KHEO TAY VA THONG MINH DAY CHU. CON CAC PHUNG PHAP KHAC NHU TOCE, TACE , RFA DE KEO DAI CUOC SONG CUA BENH NHAN UNG THU GAN O VIET NAM DEU THUC HIEN DUOC HET. NOI THUC O SINGAPORE DIEU TRI UNG THU CHANG HON MINH DAU, HO CHI HON MINH VE DICH VU MA THOI BAN A!MONG BAN CO QUYET DINH DUNG DAN. DUNG DE TIEN MAT CON BENH THI XAU HON.