Taima

New Member
thông tin vừa chính thức trong thời (gian) gian ngắn nữa ttvnol sẽ bị xóa sổ ( min favourite bảo vậy ) nhưng chưa xác định thời (gian) gian, chắc năm sau thôi

việc F319 tách ra chính là dấu hiệu thông báo ngày suy tàn cuả ttvnol cận kề tới nơi rồi







Những người muôn năm cũ



Đầy vườn cỏ mọc lau thưa

Song trăng quạnh quẽ, vách mưa rã rời

Trước sau nào thấy bóng người

Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông?

(Trích Kiều)



Thế là lại im lặng về với cỏ cây. Những dòng sông* lại lững lờ chảy như chưa từng biết rằng bão lũ vừa từng qua đây...

tui bùi ngùi, tiễn đưa những dấu tích còn sót lại của một thời (gian) hoàng kim. Khẽ nghiêng mình với dòng chảy của thời (gian) gian, tui như muốn rửa trôi đi cái cảm giác như hụt hẫng, như mất mát vào cuối buổi tiệc vừa tàn.

Nơi này vẫn đầy những dấu ấn của bao người, của yêu thương, của thân ái, của cả những đắng cay, đau khổ, của những nụ cười và nước mắt.



tui đi, đi giữa những tàn tích, và những nhớ tiếc.

Cũng biết lòng mình chẳng đến nỗi đau đớn như Thôi Hộ khi khóc người yêu, cũng chẳng thể bằng Kim Trọng thương nhớ Kiều, nhưng ai bảo lòng không xót xa trước những gì vừa mất?

Nơi này, chốn này vừa từng được tui gắn bó tha thiết, như một chốn nương thân thực sự, gửi vào dó những phần hồn đẹp nhất và thật nhất của mình. Được sống với cả quá khứ chưa được sống hết, được yêu, được hận, được cười, được khóc..., để giờ có thể tiếp tục đi trên con đường hiện tại, con đường hướng tới tương lai của mình. Một nơi đầy ý nghĩa và kỉ niệm như vậy, sao không nặng lòng, sao không nâng niu, trân trọng...? Và buồn nữa!



tui vừa muốn kiêng từ "buồn" ấy, có lẽ bởi vì thật sự, tui đã in dấu quá nhiều nỗi buồn và những nỗi niềm còn tồi tệ hơn cả buồn trên một box* ở ttvnol này. tui vừa hứa sẽ không nhắc lại, ít ra để giữ cho không khí đìu hiu nơi đây còn lại chút thanh thoát, nhẹ nhàng. Nhưng trong một ngày đẹp trời thế này, khi không còn cảm nhận được dấu chân của những người bạn cũ, tui chỉ muốn nhắc đến. Nhắc đến "buồn" cũng là để cảm nhận được niềm vui, để cho có khí sắc, cũng như một cách "gọi hồn". Để rồi, nếu may mắn có ai cảm giác được, thì cũng là lúc tất cả thứ ảo não phù du sẽ lại tan đi như sương khói...



Những người anh em, những người chị em cũ giờ nay đâu?



Vô tình nhắc đến gọi hồn, đôi khi tui có những ý nghĩa quái gở và có lẽ là hơi bất kính với tất cả người, đó là nhiều lúc tui muốn đăng đàn, làm một bó nhang thật to và rồi chắp tay khấn vái giữa bốn phương trời để hô hoán gọi hồn.

Không phải gọi hồn của ai đó cụ thể, mà chỉ là để gọi cái hồn xưa, cái không khí ấm áp, mến thương khi xưa trở về.

Chỉ vụt trong ý nghĩ thôi, chỉ là cái sự gàn dở, bất thường của tui thôi. Chứ tui cũng biết, cuộc vui nào chẳng có lúc tàn, hợp rồi lại tan cũng là điều tất lẽ dĩ ngẫu của đời mà thôi.





********



Trong đời, tui đã mấy lần trải qua cảm giác lạnh lẽo đến thê lương trước "vật đổi sao dời", trước cảnh cuộc vui vừa đến lúc tàn, trước cảnh tan hoang đổ nát của "dấu xưa xe ngựa, hồn thu thảo, nền cũ lâu đài bóng tịch dương"... Nhớ nhất, lần buồn sâu sắc đầu tiên, chính là khi xem Hồng Lâu Mộng, chứng kiến những biến chuyển của gia tộc trâm anh thế phiệt, con đàn cháu đống từ lúc cực thịnh cho đến lúc suy. Cảm giác hoang lạnh cứ bám lấy tôi, bóp nghẹt lòng ngực tui và làm tui buồn đến quặn thắt.

Từ đó đến nay, mỗi lần lâm vào trả cảnh của nỗi "tàn canh", trong trí não tui lại chớp nhoáng cái hình ảnh và cảm xúc của lần đau đớn, hụt hẫng đầu tiên ấy, rồi cảm xúc cũ và mới lồng vào nhau, đan xen vào nhau để chiến đấu, hay để... tác oai tác quái...

Thời gian... tui cũng gần như quen rồi trước sự đời, cũng có lúc như chai sạn. Nhưng càng lớn, con người ta càng lẩn thẩn và hay nghĩ ngợi. Cảm xúc đôi khi không lên tiếng, mà lại là những ngẫm suy sâu thẳm, cứ quấn lấy, hiện về...

À, nói như vậy làm tui hiểu mình hơn. tui vừa hiểu được mình đang cảm giác thế nào rồi!

Chính xác là buồn man mác!

Chao!

Xưa nay tui chưa bao giờ đánh giá đúng cái cụm từ "man mác" đó. Bởi trong tôi, luôn chỉ có trạng thái "chớm buồn", "hơi buồn" hay chuyển sang những thể loại "buồn dã man", "buồn kinh khủng", "buồn thảm thiết". Bản thân luôn xem thường những thứ nhờ nhờ, nhàn nhạt hay phất phơ, nhẹ nhàng, giờ mới hiểu không phải lúc nào mình cũng đúng...



Thôi, âu cũng là một phút mặc niệm!



 
Với tư cách là Tech Admin và là người biết rõ định hướng TTVNOL nhất, mình xin khẳng định là không có chuyện khai tử TTVNOL.



Mình đang chuẩn bị phương án cải tiến nền công nghệ để forum được hoạt động nhanh hơn, không bị lỗi và tiện dụng hơn (tất nhiên tên domain vẫn để nguyên, và vẫn bay lợi nhận)



 

Campbell

New Member
tui ngồi với anh Vương Vũ Thắng và 2 bác nữa hì hục xem và sửa giao diện / code của trituevietnam.com, trước khi anh Thắng mang nó đi tham gia TTVN năm 2001 và đoạt giải nhất. Giao diện đó từ ngày đó đến giờ vẫn không thay đổi. tui chỉ làm ở đó 1 thời (gian) gian khi còn là vài trăm thành viên, một thời (gian) gian làm mode diễn đàn FTU, sau đó tiếp tục chuyện học. (tui chỉ là SV năm thứ 3 lúc đó)

Bao thăng trầm, sau theo vào làn sóng chứng khoán, F319 vẫn là nơi thường xuyên join vào để tham gia cùng anh em.

Chứng kiến cảnh tàn dần của TTVNOL và F319 vẫn thấy buồn và xót xa. Một thời (gian) trai trẻ.





 

quephuongct

New Member
Trích từ bài của EXEclick viết lúc 14:17 ngày 23/12/2009:


Với tư cách là Tech Admin và là người biết rõ định hướng TTVNOL nhất, mình xin khẳng định là không có chuyện khai tử TTVNOL.



Mình đang chuẩn bị phương án cải tiến nền công nghệ để forum được hoạt động nhanh hơn, không bị lỗi và tiện dụng hơn (tất nhiên tên domain vẫn để nguyên, và vẫn bay lợi nhận)







Em chỉ mong vậy và mong F319 quay trở lại, chứ cái F319.com kia ae không thích, đọc f319 này thân thiện, dễ quan sát hơn nhiều.

Để duy trì server bác có thể đề nghi đợt donate để tất cả người ủng hộ, em nghĩ chuyện này cũng là hợp lý, tất cả người đồng lòng, kiếm server ngon, chỉnh lại code diễn đàn chạy tối ưu hơn xịn hơn là ổn rồi.

tks



 

timban_1919

New Member
Trích từ bài của EXEclick viết lúc 14:17 ngày 23/12/2009:


Với tư cách là Tech Admin và là người biết rõ định hướng TTVNOL nhất, mình xin khẳng định là không có chuyện khai tử TTVNOL.



Mình đang chuẩn bị phương án cải tiến nền công nghệ để forum được hoạt động nhanh hơn, không bị lỗi và tiện dụng hơn (tất nhiên tên domain vẫn để nguyên, và vẫn bay lợi nhận)









Không biết Tech Admin này còn được làm chuyện ở TTVNOL đến tháng sau hay không?

Thế mà dám khẳng định chuyện của người khác.









 

daicahp_123

New Member
Trích từ bài của hodota viết lúc 13:13 ngày 23/12/2009-]


thông tin vừa chính thức trong thời (gian) gian ngắn nữa ttvnol sẽ bị xóa sổ ( min favourite bảo vậy ) nhưng chưa xác định thời (gian) gian, chắc năm sau thôi

việc F319 tách ra chính là dấu hiệu thông báo ngày suy tàn cuả ttvnol cận kề tới nơi rồi







Những người muôn năm cũ



Đầy vườn cỏ mọc lau thưa

Song trăng quạnh quẽ, vách mưa rã rời

Trước sau nào thấy bóng người

Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông?

(Trích Kiều)



Thế là lại im lặng về với cỏ cây. Những dòng sông* lại lững lờ chảy như chưa từng biết rằng bão lũ vừa từng qua đây...

tui bùi ngùi, tiễn đưa những dấu tích còn sót lại của một thời (gian) hoàng kim. Khẽ nghiêng mình với dòng chảy của thời (gian) gian, tui như muốn rửa trôi đi cái cảm giác như hụt hẫng, như mất mát vào cuối buổi tiệc vừa tàn.

Nơi này vẫn đầy những dấu ấn của bao người, của yêu thương, của thân ái, của cả những đắng cay, đau khổ, của những nụ cười và nước mắt.



tui đi, đi giữa những tàn tích, và những nhớ tiếc.

Cũng biết lòng mình chẳng đến nỗi đau đớn như Thôi Hộ khi khóc người yêu, cũng chẳng thể bằng Kim Trọng thương nhớ Kiều, nhưng ai bảo lòng không xót xa trước những gì vừa mất?

Nơi này, chốn này vừa từng được tui gắn bó tha thiết, như một chốn nương thân thực sự, gửi vào dó những phần hồn đẹp nhất và thật nhất của mình. Được sống với cả quá khứ chưa được sống hết, được yêu, được hận, được cười, được khóc..., để giờ có thể tiếp tục đi trên con đường hiện tại, con đường hướng tới tương lai của mình. Một nơi đầy ý nghĩa và kỉ niệm như vậy, sao không nặng lòng, sao không nâng niu, trân trọng...? Và buồn nữa!



tui vừa muốn kiêng từ "buồn" ấy, có lẽ bởi vì thật sự, tui đã in dấu quá nhiều nỗi buồn và những nỗi niềm còn tồi tệ hơn cả buồn trên một box* ở ttvnol này. tui vừa hứa sẽ không nhắc lại, ít ra để giữ cho không khí đìu hiu nơi đây còn lại chút thanh thoát, nhẹ nhàng. Nhưng trong một ngày đẹp trời thế này, khi không còn cảm nhận được dấu chân của những người bạn cũ, tui chỉ muốn nhắc đến. Nhắc đến "buồn" cũng là để cảm nhận được niềm vui, để cho có khí sắc, cũng như một cách "gọi hồn". Để rồi, nếu may mắn có ai cảm giác được, thì cũng là lúc tất cả thứ ảo não phù du sẽ lại tan đi như sương khói...



Những người anh em, những người chị em cũ giờ nay đâu?



Vô tình nhắc đến gọi hồn, đôi khi tui có những ý nghĩa quái gở và có lẽ là hơi bất kính với tất cả người, đó là nhiều lúc tui muốn đăng đàn, làm một bó nhang thật to và rồi chắp tay khấn vái giữa bốn phương trời để hô hoán gọi hồn.

Không phải gọi hồn của ai đó cụ thể, mà chỉ là để gọi cái hồn xưa, cái không khí ấm áp, mến thương khi xưa trở về.

Chỉ vụt trong ý nghĩ thôi, chỉ là cái sự gàn dở, bất thường của tui thôi. Chứ tui cũng biết, cuộc vui nào chẳng có lúc tàn, hợp rồi lại tan cũng là điều tất lẽ dĩ ngẫu của đời mà thôi.





********



Trong đời, tui đã mấy lần trải qua cảm giác lạnh lẽo đến thê lương trước "vật đổi sao dời", trước cảnh cuộc vui vừa đến lúc tàn, trước cảnh tan hoang đổ nát của "dấu xưa xe ngựa, hồn thu thảo, nền cũ lâu đài bóng tịch dương"... Nhớ nhất, lần buồn sâu sắc đầu tiên, chính là khi xem Hồng Lâu Mộng, chứng kiến những biến chuyển của gia tộc trâm anh thế phiệt, con đàn cháu đống từ lúc cực thịnh cho đến lúc suy. Cảm giác hoang lạnh cứ bám lấy tôi, bóp nghẹt lòng ngực tui và làm tui buồn đến quặn thắt.

Từ đó đến nay, mỗi lần lâm vào trả cảnh của nỗi "tàn canh", trong trí não tui lại chớp nhoáng cái hình ảnh và cảm xúc của lần đau đớn, hụt hẫng đầu tiên ấy, rồi cảm xúc cũ và mới lồng vào nhau, đan xen vào nhau để chiến đấu, hay để... tác oai tác quái...

Thời gian... tui cũng gần như quen rồi trước sự đời, cũng có lúc như chai sạn. Nhưng càng lớn, con người ta càng lẩn thẩn và hay nghĩ ngợi. Cảm xúc đôi khi không lên tiếng, mà lại là những ngẫm suy sâu thẳm, cứ quấn lấy, hiện về...

À, nói như vậy làm tui hiểu mình hơn. tui vừa hiểu được mình đang cảm giác thế nào rồi!

Chính xác là buồn man mác!

Chao!

Xưa nay tui chưa bao giờ đánh giá đúng cái cụm từ "man mác" đó. Bởi trong tôi, luôn chỉ có trạng thái "chớm buồn", "hơi buồn" hay chuyển sang những thể loại "buồn dã man", "buồn kinh khủng", "buồn thảm thiết". Bản thân luôn xem thường những thứ nhờ nhờ, nhàn nhạt hay phất phơ, nhẹ nhàng, giờ mới hiểu không phải lúc nào mình cũng đúng...



Thôi, âu cũng là một phút mặc niệm!





Văn của bác này hay thật, nói hết hộ em cảm xúc



 
Trích từ bài của EXEclick viết lúc 14:17 ngày 23/12/2009:


Với tư cách là Tech Admin và là người biết rõ định hướng TTVNOL nhất, mình xin khẳng định là không có chuyện khai tử TTVNOL.



Mình đang chuẩn bị phương án cải tiến nền công nghệ để forum được hoạt động nhanh hơn, không bị lỗi và tiện dụng hơn (tất nhiên tên domain vẫn để nguyên, và vẫn bay lợi nhận)









sao admin không để subdomain f319.ttvnol.com cho anh em đỡ bàn tán thắc mắc của ai với của ai ?



 

haudau_92

New Member
Trích từ bài của vfxdotvn viết lúc 23:27 ngày 26/12/2009:


Trích từ bài của EXEclick viết lúc 14:17 ngày 23/12/2009:


Với tư cách là Tech Admin và là người biết rõ định hướng TTVNOL nhất, mình xin khẳng định là không có chuyện khai tử TTVNOL.



Mình đang chuẩn bị phương án cải tiến nền công nghệ để forum được hoạt động nhanh hơn, không bị lỗi và tiện dụng hơn (tất nhiên tên domain vẫn để nguyên, và vẫn bay lợi nhận)









sao admin không để subdomain f319.ttvnol.com cho anh em đỡ bàn tán thắc mắc của ai với của ai ?







Đã bán đi rồi làm sao để nguyên đuợc. Bác này nói mà không nghĩ à?



 

Các chủ đề có liên quan khác

Top