Link tải luận văn miễn phí cho ae Kết nối
Thúc Đẩy Sự Hình Thành Và Phát Triển Doanh Nghiệp Khoa Học Và Công Nghệ Kinh Nghiệm Của Trung Quốc
Lời giới thiệu
Kể từ khi Trung Quốc bắt đầu công cuộc cải tổ kinh tế vào năm 1978, tinh thần khởi nghiệp đã luôn là một động lực chính đối với tốc độ tăng trưởng phi thường của đất nước này. Các doanh nhân Trung Quốc đến từ các đô thị cũng như nông thôn đã tạo nên một lực lượng kinh tế tư nhân, một tầng lớp xã hội vốn không tồn tại và đã từng bị ngăn cấm trước đây trong những năm đầu của lịch sử phát triển nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Các thế hệ doanh nhân đi trước của Trung Quốc đã thành công rõ rệt trong các doanh nghiệp liên quan đến thương mại và chế tạo công nghiệp. Trình độ và năng lực chế tạo của quốc gia này đã mang đến cho họ danh tiếng “công xưởng của thế giới”.
Có nhiều động lực đã làm cho Trung Quốc trở thành một mảnh đất màu mỡ cho tinh thần khởi nghiệp công nghệ. Thứ nhất, do nền kinh tế Trung Quốc bắt đầu chuyển đổi theo hướng nền kinh tế tri thức, nhu cầu về công nghệ để nâng cao năng suất lao động đã tạo nên một thị trường đầy hứa hẹn cho các sản phẩm và dịch vụ mang hàm lượng công nghệ cao. Thứ hai, trong sự tìm kiếm chất lượng cao và chi phí lao động thấp, các tập đoàn đa quốc gia đã mang các công nghệ, các quy trình chế tạo và kinh nghiệm quản lý tiên tiến đến Trung Quốc. Các doanh nhân địa phương đã nhanh chóng nhận ra nhu cầu và tiềm năng lợi nhuận ở các hàng hóa và dịch vụ giá trị gia tăng cao hơn và bắt đầu đổ tiền vào các công nghệ tiên tiến. Thứ ba, tầm quan trọng của sự phát triển năng lực khoa học và công nghệ đã được nhận thức rõ từ trước khi Trung Quốc mở cửa với thế giới phương Tây. Thậm chí ngay từ thời kỳ chính quyền Mao Trạch Đông, hiện đại hóa khoa học và công nghệ đã được coi là một trong bốn mục tiêu phát triển cơ bản của đất nước. Nhưng chỉ sau khi thực hiện các chính sách mở cửa và cải cách, Trung Quốc mới đưa thêm thương mại hóa đổi mới khoa học và công nghệ vào trong chiến lược phát triển dài hạn của mình.
Để giúp độc giả có được cái nhìn khái quát về những yếu tố nào tác động đến sự hình thành và phát triển các doanh nghiệp khoa học và công nghệ nhìn từ góc độ chính sách công, CỤC THÔNG TIN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ QUỐC GIA biên soạn Tổng quan mang tên: “Chính sách thúc đẩy sự hình thành và phát triển doanh nghiệp khoa học và công nghệ: kinh nghiệm của Trung Quốc” trong đó phân tích vai trò của chính phủ, thông qua việc thực hiện các công cụ chính sách để thúc đẩy tinh thần khởi nghiệp, đã khuyến khích thành lập các doanh nghiệp khoa học và công nghệ tư nhân, tạo nên một hệ thống khoa học và công nghệ phục vụ tốt hơn cho các mục tiêu phát triển kinh tế xã hội của đất nước.
Xin chân trọng giới thiệu cùng độc giả
CỤC THÔNG TIN KH&CN QUỐC GIA
I. CHÍNH SÁCH PHÁT TRIỂN CÔNG NGHỆ CỦA TRUNG QUỐC TRONG THIÊN NIÊN KỶ MỚI
1. Sự thay đổi trong chính sách phát triển công nghệ của Trung Quốc - thúc đẩy tinh thần khởi nghiệp doanh nghiệp công nghệ
Trung Quốc đã bắt đầu thực hiện các chính sách cải cách kinh tế và mở cửa từ năm 1978. Chính phủ nước này và đặc biệt là Đặng Tiểu Bình đã nhận thức được rằng cần có một nền kinh tế hoạt động hiệu quả và năng suất cao, và vai trò của chính phủ cần làm giảm đi. Cải cách đã đóng một vai trò to lớn trong sự phát triển và đi lên của nền kinh tế Trung Quốc.
Năng lực phát triển công nghệ của một đất nước là điều kiện quan trọng đối với sự phát triển kinh tế. Vì vậy, cải cách nền kinh tế của Trung Quốc được đi kèm với những nỗ lực to lớn nhằm nâng cao trình độ khoa học và công nghệ. Sẽ là không đầy đủ để cạnh tranh với nền tảng công nghệ tầm cỡ thế giới nếu các hoạt động khoa học và công nghệ chỉ được tiến hành trong các viện nghiên cứu R-D nhà nước và không có bất cứ một mối quan hệ nào với nền kinh tế. Có thể chỉ ra những thiếu sót đó là: môi trường thể chế không hỗ trợ sự phát triển công nghệ ở các nơi khác ngoài các viện nghiên cứu công và đầu tư nước ngoài không được khuyến khích; Các hoạt động R-D không được thương mại hóa; Bên cạnh đó là hệ thống giáo dục bất hợp lý và các nguồn lực bị lãng phí; Số nhân lực có kỹ năng cao còn ít và trình độ khoa học và công nghệ trung bình tụt hậu xa so với các nước khác. Trong một kỷ nguyên phát triển công nghệ cao, với các lĩnh vực máy tính mini, máy tính cá nhân, bán dẫn, công nghệ sinh học và viễn thông, Trung Quốc đều cần đuổi kịp. Các cơ chế khuyến khích dựa trên thị trường là cần thiết để thúc đẩy sự tự lực phát triển các ngành công nghệ cao và dựa vào tri thức. Vì vậy, sự thay đổi công nghệ và sự thay đổi về thể chế luôn đi kèm với nhau. Trung Quốc đã tiến hành cải cách nhằm vào sự phát triển công nghệ, đặc biệt là sự phát triển công nghệ cao trong khu vực tư nhân và một loại hình tổ chức mới đó là doanh nghiệp công nghệ mới (New Technology Enterprises - NTEs) hay doanh nghiệp công nghệ đã ra đời. Trong công cuộc cải cách của mình Trung Quốc đã tìm kiếm các cách để nâng cấp và cải tiến công nghệ, xúc tiến thương mại hóa và hình thành và phát triển một thị trường công nghệ với những người đóng vai trò chính là các doanh nghiệp khoa học và công nghệ tư nhân. Chuyển giao công nghệ quốc tế và sự phát triển công nghệ bản xứ là hai nhân tố chính đóng vai trò quan trọng đối với sự phát triển hệ thống khoa học và công nghệ và mối liên kết giữa công nghệ, thể chế và doanh nghiệp.
Chuyển giao công nghệ quốc tế đóng vai trò quan trọng đối với sự phát triển R-D công nghệ cao tư nhân. Nó hoạt động trong một mạng lưới gồm các viện nghiên cứu R-D công nghiệp, các tổ chức giáo dục đại học và các viện nghiên cứu thuộc Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Trung Quốc (CAS) và có được sự khuyến khích từ các kế hoạch nhà nước và nhu cầu thị trường. Môi trường thể chế hỗ trợ hiện thời là kết quả tiến hóa của chính sách công nghệ và doanh nghiệp và sự chuyển giao công nghệ quốc tế. Trong phần dưới đây của tài liệu phân tích quá trình tiến hóa trong chính sách phát triển công nghệ của Trung Quốc với trọng tâm nhằm vào thúc đẩy tinh thần khởi nghiệp để tạo nên một hệ thống doanh nghiệp công nghệ trong đó chuyển giao công nghệ quốc tế đóng vai trò then chốt.
Sự thay đổi về thể chế thúc đẩy phát triển công nghệ và tinh thần doanh nghiệp ở Trung Quốc
Tiến trình phát triển công nghệ ở Trung Quốc liên kết mạnh mẽ với sự phát triển của công cuộc cải tổ và các chương trình mà chính quyền trung ương nước này xúc tiến. Bắt đầu từ năm 1978 cho đến gần đây, nền công nghệ của Trung Quốc được đánh giá là đã trải qua bốn giai đoạn phát triển, tuy nhiên cần hiểu sâu hơn về động cơ sâu xa dẫn đến công cuộc cải tổ ở Trung Quốc trước năm 1978.
Sau khi Chủ tịch Mao lên nắm chính quyền vào năm 1949, mọi hoạt động kinh tế được chỉ đạo bằng một kế hoạch nhà nước. Tất cả các hoạt động nghiên cứu, phát triển và kỹ thuật đều nằm dưới sự kiểm soát và điều phối bởi Ủy ban Kế hoạch Phát triển Nhà nước và Ủy ban Khoa học và Công nghệ Nhà nước. Cuộc Cách mạng văn hóa bắt đầu năm 1967 sau sự thất vọng của Mao Trạch Đông về giới trí thức ở Trung Quốc. Hậu quả của việc này là 10 năm kìm hãm sự phát triển khoa học và công nghệ của nước này. Mao Trạch Đông qua đời và Đặng Tiểu Bình đã áp dụng một chế độ mới bằng sự truyền bá công cụ mang tên Bốn hiện đại hóa. Công cuộc cải tổ bắt đầu vào năm 1978. Bảng 1 tổng kết tiến trình cải cách và các chương trình liên quan, với các sự kiện chính diễn ra trong tiến trình phát triển công nghệ và doanh nghiệp Trung Quốc.
1978-1984: thời kỳ khôi phục
Giai đoạn đầu sau năm 1978 là thời kỳ khôi phục. Quá trình cải cách kinh tế trong lĩnh vực nông nghiệp đã bắt đầu được xúc tiến nhằm khôi phục lại hệ thống KH&CN về trạng thái tiền Cách mạng Văn hóa. Quan điểm lúc đó cho rằng các kế hoạch phát triển kinh tế mới có thể thành công dựa vào mô hình đã được thực hiện giai đoạn tiền Cách mạng Văn hóa (tức là theo mô hình Xô -Viết). Chương trình KH&CN quốc gia 1978-1985 đã được công bố vào năm 1978 nhằm phục hồi lại các viện nghiên cứu R-D. Chương trình này đã chú trọng vào sự phát triển dài hạn và đã đề ra tám lĩnh vực ưu tiên.
Tuy nhiên, vào đầu những năm 1980, chính phủ Trung Quốc đã nhận thấy khó khăn trong việc hoàn thành các mục tiêu kinh tế. Ngay lập tức sự chú trọng được tập trung vào việc soạn thảo kỹ lưỡng các kế hoạch cụ thể, phát triển Chương trình R-D các Công nghệ then chốt của Bộ Khoa học và Công nghệ (MOST) và các kế hoạch nhà nước về các phòng thí nghiệm trọng điểm và thử nghiệm công nghiệp. Chương trình các Công nghệ then chốt đã được khởi xướng vào năm 1982 và nhấn mạnh trọng tâm vào phát triển nông nghiệp, công nghệ cao/mới và phúc lợi xã hội. Kế hoạch Tackle (kế hoạch giải quyết) cũng đã được tiến hành vào năm 1982, để giải quyết các vấn đề kỹ thuật phát sinh khi các doanh nghiệp sử dụng các nguồn lực tại các viện nghiên cứu và trường đại học.
Ngoài các xúc tiến nhằm khôi phục hệ thống công nghệ, Trung Quốc còn tiến hành các chương trình cải cách giáo dục. Năm 1980, Luật Giáo dục Đầu tiên đã được ban hành đề ra quy định về trình độ giáo dục. Sự chú trọng chuyển hướng từ số lượng sang chất lượng bằng cách áp dụng các tiêu chuẩn giáo dục hàn lâm. Sự cần thiết về giáo dục phổ cập đã trở nên rõ rệt. Chính phủ nhận thấy nhất thiết phải cải cách hệ thống này để có thể hoàn thành các kế hoạch kinh tế của mình.
Trong khi cải cách trong lĩnh vực công nghiệp được bắt đầu vào giữa những năm 1980, chính phủ Trung Quốc cũng bắt đầu nhận thức được về những thiếu hụt của hệ thống hiện thời. Mối quan tâm trọng tâm đó là việc thiếu các mối liên kết giữa hệ thống KH&CN và nền kinh tế.
1985-1986: Thị trường công nghệ
Tháng 3 năm 1985 Quyết định về Cải tổ Hệ thống quản lý KH&CN đã được Hội đồng Nhà nước ban hành. Nhận thức được vấn đề nằm ở mối liên kết, chương trình này đã cố gắng xúc tiến các mối liên kết ngang giữa các phòng thí nghiệm nghiên cứu và các doanh nghiệp nhằm tạo điều kiện cho dòng chảy công nghệ từ hệ thống KH&CN nhà nước vào ngành công nghiệp. Đây chính là một bước ngoặt trong lịch sử phát triển công nghệ ở Trung Quốc, cũng là trọng tâm của công cuộc cải tổ hệ thống KH&CN. Mục tiêu của Quyết định năm 1985 là xúc tiến một thị trường công nghệ với các thể chế hỗ trợ. Trung Quốc đã cố gắng tích hợp hệ thống nghiên cứu với hệ thống kinh tế trong những năm 1980 để khắc phục vấn đề về sự tách biệt giữa các nền văn hóa sản xuất và nghiên cứu.
Trong chính sách phát triển công nghệ nội địa, Trung Quốc đã thực hiện các xúc tiến phân quyền, trong những năm 1980 và đặc biệt là giai đoạn 1985-86, đã phát triển một loạt các kế hoạch dài hạn gián tiếp mới đối với nền kinh tế, với nỗ lực nhằm thay thế các kế hoạch tập trung hóa cao theo kiểu cổ điển và không còn được tín nhiệm. Ví dụ điển hình đó là Dự án 863 (được phê chuẩn tháng 3 năm 1986) nhằm mục tiêu vào các ngành công nghiệp công nghệ cao. Kế hoạch 863 được MOST đưa vào thực hiện, đã xác định bẩy lĩnh vực công nghệ cao then chốt: công nghệ sinh học, IT, tự động hóa, năng lượng, vật liệu mới và hai lĩnh vực quân sự. Kể từ đó, phát triển nghiên cứu công nghệ cao đã bước vào một giai đoạn mới. Ngoài việc đuổi kịp về mặt công nghệ, các mục tiêu chiến lược bao gồm: đào tạo nhà khoa học và kỹ sư, thúc đẩy KH&CN trong các lĩnh vực liên quan, xúc tiến một cơ sở kỹ thuật cho phát triển kinh tế và xã hội, và chuyển hóa các kết quả nghiên cứu thành động lực sản xuất. Chương trình này vẫn còn được tiếp tục thực hiện cho đến nay, đã có thành tích liên kết các chuyên gia thuộc nhiều lĩnh vực để cho ra các sản phẩm liên ngành như các hệ thống chế tạo máy tính tích hợp. Dự án 863 lần đầu tiên đã đưa vào áp dụng khái niệm xét duyệt bình đẳng (peer review) và một phương pháp hỗn hợp về lựa chọn dự án trong các kế hoạch công nghệ ở Trung Quốc và các nhà nghiên cứu tuy không hoàn toàn nhưng đã chú trọng chủ yếu vào phát triển các công nghệ dân sự.
Năm 1986, “Chương trình Phát triển Khoa học và Kỹ thuật 1986-2000” đã được đưa vào thực hiện. Chương trình bao gồm các kế hoạch nghiên cứu cơ bản và ứng dụng, phát triển kỹ thuật và thương mại hóa các kết quả nghiên cứu, phổ biến công nghệ và tiếp thu công nghệ nước ngoài.
Việc đẩy mạnh phát triển KH&CN trong các lĩnh vực liên quan còn được hỗ trợ bằng Kế hoạch Tia lửa (năm 1986) nhằm nâng cấp công nghệ nông nghiệp. Ngoài ra, Luật Giáo dục Bắt buộc (1986) đã cải thiện được chất lượng giáo dục, do mọi trẻ em đều bắt buộc phải học hết 9 năm giáo dục phổ thông.
Tuy nhiên thương mại hóa vẫn là một quá trình phức tạp không dễ gì đạt được chỉ bằng việc hình thành các thị trường công nghệ. Vào cuối những năm 1980, điều đã trở nên rõ ràng là thị trường công nghệ vẫn còn nhiều thiếu sót và cần cải tổ hơn nữa. Các nhà phân tích đã xác định nhiều yếu tố tác động đến những thiếu sót của thị trường công nghệ: tình trạng không chắc chắn của đổi mới công nghệ, sự thiếu kinh nghiệm của người sử dụng, và các thể chế thị trường kém phát triển.
1987-1992: Thể chế và ngành công nghiệp - các xúc tiến sáp nhập và spin-off (công ty vệ tinh)
Đặc trưng cơ bản của phát triển doanh nghiệp KH&CN vừa và nhỏ ở Trung Quốc
- Thể chế công ty đa dạng, phức tạp. Trong nguồn vốn đầu tư của doanh nghiệp KH&CN vừa và nhỏ của Trung Quốc, vốn của bản thân doanh nghiệp, vốn đầu tư của nhà nước và vốn vay ngân hàng có tỉ lệ lần lượt vào khoảng 83%, 8% và 9%. Hiện nay ở loại hình doanh nghiệp này, kinh tế cá thể và tư doanh chiếm 6%, kinh tế tập thể chiếm 17%, quốc hữu dân doanh chiếm 24%, doanh nghiệp cổ phần chiếm 25%, loại hình khác chiếm 28%.
- Đa số các doanh nghiệp vừa và nhỏ của Trung Quốc thiếu kinh nghiệm quản lý, ý thức thị trường không mạnh mẽ, khả năng nghiên cứu khoa học không đủ, kỹ thuật lạc hậu, thông tin khoa học không cập nhật đầy đủ, dẫn đến thông tin không thông suốt, không nắm được động thái mới nhất của thị trường, sáng chế dựa trên kỹ thuật và lý thuyết của bản thân.
- Thiếu kênh đầu tư và vay vốn. Doanh nghiệp KH&CN của Trung Quốc phần lớn là doanh nghiệp vừa và nhỏ, không dư dả về nguồn vốn, khả năng nghiên cứu khoa học có phần yếu, vốn dĩ là phải nhận được sự hỗ trợ từ ngân hàng. Nhưng
Do Drive thay đổi chính sách, nên một số link cũ yêu cầu duyệt download. các bạn chỉ cần làm theo hướng dẫn.
Password giải nén nếu cần: ket-noi.com | Bấm trực tiếp vào Link để tải:
Thúc Đẩy Sự Hình Thành Và Phát Triển Doanh Nghiệp Khoa Học Và Công Nghệ Kinh Nghiệm Của Trung Quốc
Lời giới thiệu
Kể từ khi Trung Quốc bắt đầu công cuộc cải tổ kinh tế vào năm 1978, tinh thần khởi nghiệp đã luôn là một động lực chính đối với tốc độ tăng trưởng phi thường của đất nước này. Các doanh nhân Trung Quốc đến từ các đô thị cũng như nông thôn đã tạo nên một lực lượng kinh tế tư nhân, một tầng lớp xã hội vốn không tồn tại và đã từng bị ngăn cấm trước đây trong những năm đầu của lịch sử phát triển nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Các thế hệ doanh nhân đi trước của Trung Quốc đã thành công rõ rệt trong các doanh nghiệp liên quan đến thương mại và chế tạo công nghiệp. Trình độ và năng lực chế tạo của quốc gia này đã mang đến cho họ danh tiếng “công xưởng của thế giới”.
Có nhiều động lực đã làm cho Trung Quốc trở thành một mảnh đất màu mỡ cho tinh thần khởi nghiệp công nghệ. Thứ nhất, do nền kinh tế Trung Quốc bắt đầu chuyển đổi theo hướng nền kinh tế tri thức, nhu cầu về công nghệ để nâng cao năng suất lao động đã tạo nên một thị trường đầy hứa hẹn cho các sản phẩm và dịch vụ mang hàm lượng công nghệ cao. Thứ hai, trong sự tìm kiếm chất lượng cao và chi phí lao động thấp, các tập đoàn đa quốc gia đã mang các công nghệ, các quy trình chế tạo và kinh nghiệm quản lý tiên tiến đến Trung Quốc. Các doanh nhân địa phương đã nhanh chóng nhận ra nhu cầu và tiềm năng lợi nhuận ở các hàng hóa và dịch vụ giá trị gia tăng cao hơn và bắt đầu đổ tiền vào các công nghệ tiên tiến. Thứ ba, tầm quan trọng của sự phát triển năng lực khoa học và công nghệ đã được nhận thức rõ từ trước khi Trung Quốc mở cửa với thế giới phương Tây. Thậm chí ngay từ thời kỳ chính quyền Mao Trạch Đông, hiện đại hóa khoa học và công nghệ đã được coi là một trong bốn mục tiêu phát triển cơ bản của đất nước. Nhưng chỉ sau khi thực hiện các chính sách mở cửa và cải cách, Trung Quốc mới đưa thêm thương mại hóa đổi mới khoa học và công nghệ vào trong chiến lược phát triển dài hạn của mình.
Để giúp độc giả có được cái nhìn khái quát về những yếu tố nào tác động đến sự hình thành và phát triển các doanh nghiệp khoa học và công nghệ nhìn từ góc độ chính sách công, CỤC THÔNG TIN KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ QUỐC GIA biên soạn Tổng quan mang tên: “Chính sách thúc đẩy sự hình thành và phát triển doanh nghiệp khoa học và công nghệ: kinh nghiệm của Trung Quốc” trong đó phân tích vai trò của chính phủ, thông qua việc thực hiện các công cụ chính sách để thúc đẩy tinh thần khởi nghiệp, đã khuyến khích thành lập các doanh nghiệp khoa học và công nghệ tư nhân, tạo nên một hệ thống khoa học và công nghệ phục vụ tốt hơn cho các mục tiêu phát triển kinh tế xã hội của đất nước.
Xin chân trọng giới thiệu cùng độc giả
CỤC THÔNG TIN KH&CN QUỐC GIA
I. CHÍNH SÁCH PHÁT TRIỂN CÔNG NGHỆ CỦA TRUNG QUỐC TRONG THIÊN NIÊN KỶ MỚI
1. Sự thay đổi trong chính sách phát triển công nghệ của Trung Quốc - thúc đẩy tinh thần khởi nghiệp doanh nghiệp công nghệ
Trung Quốc đã bắt đầu thực hiện các chính sách cải cách kinh tế và mở cửa từ năm 1978. Chính phủ nước này và đặc biệt là Đặng Tiểu Bình đã nhận thức được rằng cần có một nền kinh tế hoạt động hiệu quả và năng suất cao, và vai trò của chính phủ cần làm giảm đi. Cải cách đã đóng một vai trò to lớn trong sự phát triển và đi lên của nền kinh tế Trung Quốc.
Năng lực phát triển công nghệ của một đất nước là điều kiện quan trọng đối với sự phát triển kinh tế. Vì vậy, cải cách nền kinh tế của Trung Quốc được đi kèm với những nỗ lực to lớn nhằm nâng cao trình độ khoa học và công nghệ. Sẽ là không đầy đủ để cạnh tranh với nền tảng công nghệ tầm cỡ thế giới nếu các hoạt động khoa học và công nghệ chỉ được tiến hành trong các viện nghiên cứu R-D nhà nước và không có bất cứ một mối quan hệ nào với nền kinh tế. Có thể chỉ ra những thiếu sót đó là: môi trường thể chế không hỗ trợ sự phát triển công nghệ ở các nơi khác ngoài các viện nghiên cứu công và đầu tư nước ngoài không được khuyến khích; Các hoạt động R-D không được thương mại hóa; Bên cạnh đó là hệ thống giáo dục bất hợp lý và các nguồn lực bị lãng phí; Số nhân lực có kỹ năng cao còn ít và trình độ khoa học và công nghệ trung bình tụt hậu xa so với các nước khác. Trong một kỷ nguyên phát triển công nghệ cao, với các lĩnh vực máy tính mini, máy tính cá nhân, bán dẫn, công nghệ sinh học và viễn thông, Trung Quốc đều cần đuổi kịp. Các cơ chế khuyến khích dựa trên thị trường là cần thiết để thúc đẩy sự tự lực phát triển các ngành công nghệ cao và dựa vào tri thức. Vì vậy, sự thay đổi công nghệ và sự thay đổi về thể chế luôn đi kèm với nhau. Trung Quốc đã tiến hành cải cách nhằm vào sự phát triển công nghệ, đặc biệt là sự phát triển công nghệ cao trong khu vực tư nhân và một loại hình tổ chức mới đó là doanh nghiệp công nghệ mới (New Technology Enterprises - NTEs) hay doanh nghiệp công nghệ đã ra đời. Trong công cuộc cải cách của mình Trung Quốc đã tìm kiếm các cách để nâng cấp và cải tiến công nghệ, xúc tiến thương mại hóa và hình thành và phát triển một thị trường công nghệ với những người đóng vai trò chính là các doanh nghiệp khoa học và công nghệ tư nhân. Chuyển giao công nghệ quốc tế và sự phát triển công nghệ bản xứ là hai nhân tố chính đóng vai trò quan trọng đối với sự phát triển hệ thống khoa học và công nghệ và mối liên kết giữa công nghệ, thể chế và doanh nghiệp.
Chuyển giao công nghệ quốc tế đóng vai trò quan trọng đối với sự phát triển R-D công nghệ cao tư nhân. Nó hoạt động trong một mạng lưới gồm các viện nghiên cứu R-D công nghiệp, các tổ chức giáo dục đại học và các viện nghiên cứu thuộc Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Trung Quốc (CAS) và có được sự khuyến khích từ các kế hoạch nhà nước và nhu cầu thị trường. Môi trường thể chế hỗ trợ hiện thời là kết quả tiến hóa của chính sách công nghệ và doanh nghiệp và sự chuyển giao công nghệ quốc tế. Trong phần dưới đây của tài liệu phân tích quá trình tiến hóa trong chính sách phát triển công nghệ của Trung Quốc với trọng tâm nhằm vào thúc đẩy tinh thần khởi nghiệp để tạo nên một hệ thống doanh nghiệp công nghệ trong đó chuyển giao công nghệ quốc tế đóng vai trò then chốt.
Sự thay đổi về thể chế thúc đẩy phát triển công nghệ và tinh thần doanh nghiệp ở Trung Quốc
Tiến trình phát triển công nghệ ở Trung Quốc liên kết mạnh mẽ với sự phát triển của công cuộc cải tổ và các chương trình mà chính quyền trung ương nước này xúc tiến. Bắt đầu từ năm 1978 cho đến gần đây, nền công nghệ của Trung Quốc được đánh giá là đã trải qua bốn giai đoạn phát triển, tuy nhiên cần hiểu sâu hơn về động cơ sâu xa dẫn đến công cuộc cải tổ ở Trung Quốc trước năm 1978.
Sau khi Chủ tịch Mao lên nắm chính quyền vào năm 1949, mọi hoạt động kinh tế được chỉ đạo bằng một kế hoạch nhà nước. Tất cả các hoạt động nghiên cứu, phát triển và kỹ thuật đều nằm dưới sự kiểm soát và điều phối bởi Ủy ban Kế hoạch Phát triển Nhà nước và Ủy ban Khoa học và Công nghệ Nhà nước. Cuộc Cách mạng văn hóa bắt đầu năm 1967 sau sự thất vọng của Mao Trạch Đông về giới trí thức ở Trung Quốc. Hậu quả của việc này là 10 năm kìm hãm sự phát triển khoa học và công nghệ của nước này. Mao Trạch Đông qua đời và Đặng Tiểu Bình đã áp dụng một chế độ mới bằng sự truyền bá công cụ mang tên Bốn hiện đại hóa. Công cuộc cải tổ bắt đầu vào năm 1978. Bảng 1 tổng kết tiến trình cải cách và các chương trình liên quan, với các sự kiện chính diễn ra trong tiến trình phát triển công nghệ và doanh nghiệp Trung Quốc.
1978-1984: thời kỳ khôi phục
Giai đoạn đầu sau năm 1978 là thời kỳ khôi phục. Quá trình cải cách kinh tế trong lĩnh vực nông nghiệp đã bắt đầu được xúc tiến nhằm khôi phục lại hệ thống KH&CN về trạng thái tiền Cách mạng Văn hóa. Quan điểm lúc đó cho rằng các kế hoạch phát triển kinh tế mới có thể thành công dựa vào mô hình đã được thực hiện giai đoạn tiền Cách mạng Văn hóa (tức là theo mô hình Xô -Viết). Chương trình KH&CN quốc gia 1978-1985 đã được công bố vào năm 1978 nhằm phục hồi lại các viện nghiên cứu R-D. Chương trình này đã chú trọng vào sự phát triển dài hạn và đã đề ra tám lĩnh vực ưu tiên.
Tuy nhiên, vào đầu những năm 1980, chính phủ Trung Quốc đã nhận thấy khó khăn trong việc hoàn thành các mục tiêu kinh tế. Ngay lập tức sự chú trọng được tập trung vào việc soạn thảo kỹ lưỡng các kế hoạch cụ thể, phát triển Chương trình R-D các Công nghệ then chốt của Bộ Khoa học và Công nghệ (MOST) và các kế hoạch nhà nước về các phòng thí nghiệm trọng điểm và thử nghiệm công nghiệp. Chương trình các Công nghệ then chốt đã được khởi xướng vào năm 1982 và nhấn mạnh trọng tâm vào phát triển nông nghiệp, công nghệ cao/mới và phúc lợi xã hội. Kế hoạch Tackle (kế hoạch giải quyết) cũng đã được tiến hành vào năm 1982, để giải quyết các vấn đề kỹ thuật phát sinh khi các doanh nghiệp sử dụng các nguồn lực tại các viện nghiên cứu và trường đại học.
Ngoài các xúc tiến nhằm khôi phục hệ thống công nghệ, Trung Quốc còn tiến hành các chương trình cải cách giáo dục. Năm 1980, Luật Giáo dục Đầu tiên đã được ban hành đề ra quy định về trình độ giáo dục. Sự chú trọng chuyển hướng từ số lượng sang chất lượng bằng cách áp dụng các tiêu chuẩn giáo dục hàn lâm. Sự cần thiết về giáo dục phổ cập đã trở nên rõ rệt. Chính phủ nhận thấy nhất thiết phải cải cách hệ thống này để có thể hoàn thành các kế hoạch kinh tế của mình.
Trong khi cải cách trong lĩnh vực công nghiệp được bắt đầu vào giữa những năm 1980, chính phủ Trung Quốc cũng bắt đầu nhận thức được về những thiếu hụt của hệ thống hiện thời. Mối quan tâm trọng tâm đó là việc thiếu các mối liên kết giữa hệ thống KH&CN và nền kinh tế.
1985-1986: Thị trường công nghệ
Tháng 3 năm 1985 Quyết định về Cải tổ Hệ thống quản lý KH&CN đã được Hội đồng Nhà nước ban hành. Nhận thức được vấn đề nằm ở mối liên kết, chương trình này đã cố gắng xúc tiến các mối liên kết ngang giữa các phòng thí nghiệm nghiên cứu và các doanh nghiệp nhằm tạo điều kiện cho dòng chảy công nghệ từ hệ thống KH&CN nhà nước vào ngành công nghiệp. Đây chính là một bước ngoặt trong lịch sử phát triển công nghệ ở Trung Quốc, cũng là trọng tâm của công cuộc cải tổ hệ thống KH&CN. Mục tiêu của Quyết định năm 1985 là xúc tiến một thị trường công nghệ với các thể chế hỗ trợ. Trung Quốc đã cố gắng tích hợp hệ thống nghiên cứu với hệ thống kinh tế trong những năm 1980 để khắc phục vấn đề về sự tách biệt giữa các nền văn hóa sản xuất và nghiên cứu.
Trong chính sách phát triển công nghệ nội địa, Trung Quốc đã thực hiện các xúc tiến phân quyền, trong những năm 1980 và đặc biệt là giai đoạn 1985-86, đã phát triển một loạt các kế hoạch dài hạn gián tiếp mới đối với nền kinh tế, với nỗ lực nhằm thay thế các kế hoạch tập trung hóa cao theo kiểu cổ điển và không còn được tín nhiệm. Ví dụ điển hình đó là Dự án 863 (được phê chuẩn tháng 3 năm 1986) nhằm mục tiêu vào các ngành công nghiệp công nghệ cao. Kế hoạch 863 được MOST đưa vào thực hiện, đã xác định bẩy lĩnh vực công nghệ cao then chốt: công nghệ sinh học, IT, tự động hóa, năng lượng, vật liệu mới và hai lĩnh vực quân sự. Kể từ đó, phát triển nghiên cứu công nghệ cao đã bước vào một giai đoạn mới. Ngoài việc đuổi kịp về mặt công nghệ, các mục tiêu chiến lược bao gồm: đào tạo nhà khoa học và kỹ sư, thúc đẩy KH&CN trong các lĩnh vực liên quan, xúc tiến một cơ sở kỹ thuật cho phát triển kinh tế và xã hội, và chuyển hóa các kết quả nghiên cứu thành động lực sản xuất. Chương trình này vẫn còn được tiếp tục thực hiện cho đến nay, đã có thành tích liên kết các chuyên gia thuộc nhiều lĩnh vực để cho ra các sản phẩm liên ngành như các hệ thống chế tạo máy tính tích hợp. Dự án 863 lần đầu tiên đã đưa vào áp dụng khái niệm xét duyệt bình đẳng (peer review) và một phương pháp hỗn hợp về lựa chọn dự án trong các kế hoạch công nghệ ở Trung Quốc và các nhà nghiên cứu tuy không hoàn toàn nhưng đã chú trọng chủ yếu vào phát triển các công nghệ dân sự.
Năm 1986, “Chương trình Phát triển Khoa học và Kỹ thuật 1986-2000” đã được đưa vào thực hiện. Chương trình bao gồm các kế hoạch nghiên cứu cơ bản và ứng dụng, phát triển kỹ thuật và thương mại hóa các kết quả nghiên cứu, phổ biến công nghệ và tiếp thu công nghệ nước ngoài.
Việc đẩy mạnh phát triển KH&CN trong các lĩnh vực liên quan còn được hỗ trợ bằng Kế hoạch Tia lửa (năm 1986) nhằm nâng cấp công nghệ nông nghiệp. Ngoài ra, Luật Giáo dục Bắt buộc (1986) đã cải thiện được chất lượng giáo dục, do mọi trẻ em đều bắt buộc phải học hết 9 năm giáo dục phổ thông.
Tuy nhiên thương mại hóa vẫn là một quá trình phức tạp không dễ gì đạt được chỉ bằng việc hình thành các thị trường công nghệ. Vào cuối những năm 1980, điều đã trở nên rõ ràng là thị trường công nghệ vẫn còn nhiều thiếu sót và cần cải tổ hơn nữa. Các nhà phân tích đã xác định nhiều yếu tố tác động đến những thiếu sót của thị trường công nghệ: tình trạng không chắc chắn của đổi mới công nghệ, sự thiếu kinh nghiệm của người sử dụng, và các thể chế thị trường kém phát triển.
1987-1992: Thể chế và ngành công nghiệp - các xúc tiến sáp nhập và spin-off (công ty vệ tinh)
Đặc trưng cơ bản của phát triển doanh nghiệp KH&CN vừa và nhỏ ở Trung Quốc
- Thể chế công ty đa dạng, phức tạp. Trong nguồn vốn đầu tư của doanh nghiệp KH&CN vừa và nhỏ của Trung Quốc, vốn của bản thân doanh nghiệp, vốn đầu tư của nhà nước và vốn vay ngân hàng có tỉ lệ lần lượt vào khoảng 83%, 8% và 9%. Hiện nay ở loại hình doanh nghiệp này, kinh tế cá thể và tư doanh chiếm 6%, kinh tế tập thể chiếm 17%, quốc hữu dân doanh chiếm 24%, doanh nghiệp cổ phần chiếm 25%, loại hình khác chiếm 28%.
- Đa số các doanh nghiệp vừa và nhỏ của Trung Quốc thiếu kinh nghiệm quản lý, ý thức thị trường không mạnh mẽ, khả năng nghiên cứu khoa học không đủ, kỹ thuật lạc hậu, thông tin khoa học không cập nhật đầy đủ, dẫn đến thông tin không thông suốt, không nắm được động thái mới nhất của thị trường, sáng chế dựa trên kỹ thuật và lý thuyết của bản thân.
- Thiếu kênh đầu tư và vay vốn. Doanh nghiệp KH&CN của Trung Quốc phần lớn là doanh nghiệp vừa và nhỏ, không dư dả về nguồn vốn, khả năng nghiên cứu khoa học có phần yếu, vốn dĩ là phải nhận được sự hỗ trợ từ ngân hàng. Nhưng
Do Drive thay đổi chính sách, nên một số link cũ yêu cầu duyệt download. các bạn chỉ cần làm theo hướng dẫn.
Password giải nén nếu cần: ket-noi.com | Bấm trực tiếp vào Link để tải:
You must be registered for see links