pe.sockkute
New Member
Sợi Dây Xích...
Có lẽ bạn vừa nhìn thấy một con voi to lớn bị xích lại trong rạp xiếc vào chiếc cọc gỗ nhỏ xíu. Sinh vật to lớn ấy có thể nâng hàng trăm ký chỉ bằng chiếc vòi của mình, nhưng tại sao nó lại cam chịu bị xích như thế?
Khi con voi đó còn nhỏ không đủ súc mạnh, nó vừa bị trói vào chiếc cọc thép bằng một sợi dây xích thật to. Vì thế dù có ra sức cỡ nào nó cũng không thể phá đứt được dây xích mà thoát đi. Sau một thời (gian) gian nó châp nhận bỏ cuộc. Và sau này, khi vừa lớn mạnh nó cũng không bao giờ nghĩ đến chuyện phá xích thoát đi. Câu nói “Mình kkhông thể! Mình không thể làm được …” vừa hằn sâu vào tâm trí nó mãi mãi.
----------------------------------------------------------------------------------
Hàng triệu người trong chúng ta cũng có hành vi như chú voi kia trong rạp xiếc. Họ vừa bị hạn chế, bị ràng buộc và cứ tự nhủ rằng “Mình chẳng bao giờ làm được đâu”. Rất nhiều lần họ bỏ cuộc vì câu nói ấy. Có thể họ cũng có mơ ước nhưng chính “vết hằn” kia vừa níu kéo họ lại.
Hãy Nhìn Lại Mình Trước...
Một ông lão có thói quen ngủ ngày. Ông có một đứa cháu cực kỳ ranh mãnh. Một ngày nọ nhân lúc ông đang ngủ say, cậu bé vừa lén lấy một chút bột cà ri bôi vào hàng râu mép dài và rất đẹp của ông. Loại bột cà ri này do một người bạn của bố cậu mới mang về từ Ấn Độ. Đối với một số người cà ri rất thơm, nhưng nhiều người lại thấy nó hôi kinh khủng.
Đang say ngủ, đột nhiên ông lão tỉnh giấc vì một mùi quá khó chịu. Ông nghĩ: Sao giường mình hôm nay lại hôi như thế, và đi raphòng chốngkhách cho đỡ khó chịu. Chừng năm phút ông lão nói: "Ôi,phòng chốngkhách hôm nay hôi thế này, có khách tới thì biết làm sao?" Vừa nói ông vừa đi vào bếp thì thấy nhà bếp cũng hôi kinh khiếp. Ông đi ra hàng hiên và vẫn thấy cái mùi nồng nồng hăng hăng đó quanh mình. Không thể ở trong một căn nhà mà tất cả nơi đều bốc mùi, ông lão quyết định đi xuống phố.
Ông lão thong dong bước và cố hít thật sâu để mong có được một hơi thở trong lành. Nhưng ông vừa đi đến một kết luận làm ông đau lòng vô kể: "Trời ơi, sao cả thế giới này lại hôi đến thế nhỉ?"
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Có bao giờ bạn thấy xung quanh mình đều là những điều không vui, là những bất hạnh, dối trá, khó khăn, không có một chút hy vọng nào cả? Hay đơn giản hơn, bạn thấy ai ai xung quanh bạn cũng xấu, cũng sai phạm, cũng nên phải sửa cái này cái kia, ai cũng nên phải trả thiện nhiều hơn nữa... Hãy nhớ đến câu chuyện này và hãy nhìn lại mình trước tiên, bạn nhé!
Ý kiến các bạn thế nào???
Có lẽ bạn vừa nhìn thấy một con voi to lớn bị xích lại trong rạp xiếc vào chiếc cọc gỗ nhỏ xíu. Sinh vật to lớn ấy có thể nâng hàng trăm ký chỉ bằng chiếc vòi của mình, nhưng tại sao nó lại cam chịu bị xích như thế?
Khi con voi đó còn nhỏ không đủ súc mạnh, nó vừa bị trói vào chiếc cọc thép bằng một sợi dây xích thật to. Vì thế dù có ra sức cỡ nào nó cũng không thể phá đứt được dây xích mà thoát đi. Sau một thời (gian) gian nó châp nhận bỏ cuộc. Và sau này, khi vừa lớn mạnh nó cũng không bao giờ nghĩ đến chuyện phá xích thoát đi. Câu nói “Mình kkhông thể! Mình không thể làm được …” vừa hằn sâu vào tâm trí nó mãi mãi.
----------------------------------------------------------------------------------
Hàng triệu người trong chúng ta cũng có hành vi như chú voi kia trong rạp xiếc. Họ vừa bị hạn chế, bị ràng buộc và cứ tự nhủ rằng “Mình chẳng bao giờ làm được đâu”. Rất nhiều lần họ bỏ cuộc vì câu nói ấy. Có thể họ cũng có mơ ước nhưng chính “vết hằn” kia vừa níu kéo họ lại.
Hãy Nhìn Lại Mình Trước...
Một ông lão có thói quen ngủ ngày. Ông có một đứa cháu cực kỳ ranh mãnh. Một ngày nọ nhân lúc ông đang ngủ say, cậu bé vừa lén lấy một chút bột cà ri bôi vào hàng râu mép dài và rất đẹp của ông. Loại bột cà ri này do một người bạn của bố cậu mới mang về từ Ấn Độ. Đối với một số người cà ri rất thơm, nhưng nhiều người lại thấy nó hôi kinh khủng.
Đang say ngủ, đột nhiên ông lão tỉnh giấc vì một mùi quá khó chịu. Ông nghĩ: Sao giường mình hôm nay lại hôi như thế, và đi raphòng chốngkhách cho đỡ khó chịu. Chừng năm phút ông lão nói: "Ôi,phòng chốngkhách hôm nay hôi thế này, có khách tới thì biết làm sao?" Vừa nói ông vừa đi vào bếp thì thấy nhà bếp cũng hôi kinh khiếp. Ông đi ra hàng hiên và vẫn thấy cái mùi nồng nồng hăng hăng đó quanh mình. Không thể ở trong một căn nhà mà tất cả nơi đều bốc mùi, ông lão quyết định đi xuống phố.
Ông lão thong dong bước và cố hít thật sâu để mong có được một hơi thở trong lành. Nhưng ông vừa đi đến một kết luận làm ông đau lòng vô kể: "Trời ơi, sao cả thế giới này lại hôi đến thế nhỉ?"
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Có bao giờ bạn thấy xung quanh mình đều là những điều không vui, là những bất hạnh, dối trá, khó khăn, không có một chút hy vọng nào cả? Hay đơn giản hơn, bạn thấy ai ai xung quanh bạn cũng xấu, cũng sai phạm, cũng nên phải sửa cái này cái kia, ai cũng nên phải trả thiện nhiều hơn nữa... Hãy nhớ đến câu chuyện này và hãy nhìn lại mình trước tiên, bạn nhé!
Ý kiến các bạn thế nào???