You must be registered for see links
Quan tuần rậm râu, ngồi ăn cơm với quan án không râu. Có hạt cơm dính vào râu quan tuần, anh lính hầu quan tuần vội bẩm:- Bẩm cụ lớn, trong bộ râu cụ lớn có hòn ngọc minh châu. Quan tuần thủng thẳng vuổt râu để cho hạt cơm rơi xuống. Quan án về nhà, bảo anh lính hầu mình:
- Ðấy mày xem! Lính bên quan tuần khôn ngoan thế đây! Giá mày học được như nó thì có phải tao cũng được mát mặt không? Cách mấy hôm sau, quan tuần sang quan án ăn cơm. Có sợi bún dính ở mép quan án, anh lính hầu quan ăn trông thấy vội bẩm:- Bẩm cụ lớn, trên mép cụ lớn có con giun đất đấy ạ!. các bạn có thể đọc truyện tại
You must be registered for see links
You must be registered for see links
Người con gái nhà giàu nọ rất đẹp, trong làng bao nhiêu đám hỏi chẳng ai lấy được. Ấy là vì lão bố đưa ra một điều kiện rất dễ, mà cũng rất khó: ai lười nhất thì gả! Các anh chàng lười gần xa đến thi tài, rối cuộc cũng chẳng anh nào hơn anh nào, thành ra lão chưa kén được ông rể vừa ý. Lão phiền muộn, than thở, cho con gái mình cao số.
Một hôm, lão ngồi trên sập gụ, thấy một chàng trai không biết từ đâu đến, cứ đi giật lùi từ cổng vào. Hỏi thì nói là xin đến thử tài. Thấy cung cách kỳ dị như thế, lão phì cười, hỏi:- Ngoảnh mặt lại đây xem nào! Ði đứng kiểu gì mà lạ lùng vậy?Anh chàng vẫn không ngoảnh mặt lại, nói:- Ông không bằng lòng cho tui lấy con gái ông thì tui cứ thế này mà đi ra, khỏi mấy công quay người lại.Bấy giờ lão mới vỡ lẽ: anh chàng này quả thật không ai có thể lười hơn. Bèn gả con gái cho. các bạn có thể đọc truyện tại
You must be registered for see links
You must be registered for see links
Nhà nọ thấy quan lại tham nhũng, trong lòng rất khinh. Một hôm, các quan đến nhà chơi, trong số đó có cả mấy bạn đồng song thuở trước. Ông ta bảo người nhà dọn rượu thết.Người nhà bưng mâm lên, ông ta đứng dậy thưa:
- Chả mấy khi rồng đến nhà tôm, các ngài có bụng yêu nhà nho thanh bạch đến chơi, có chén rượu nhạt xin các ngài chiếu cố cho.Các quan cầm đũa, bấp mấy món. Các quan ăn thấy ngon miệng, liền khề khà hỏi: đây đĩa gì, kia bát gì…Nhà nho thong thả nói:- Ðây là chó, kia cũng là chó, bẩm toàn chó cả. các bạn có thể đọc truyện tại
You must be registered for see links
You must be registered for see links
Hai anh em ngủ chung giường. Người em gặp ác mộng hét thất thanh và tỉnh dậy, người anh hỏi:- Có chuyện gì vậy?
- Em nằm mơ thấy ác mộng
- Mày mơ thấy gì?
- Em nằm mơ thấy em đang rơi xuống vực thẳm
- Thế mày có chết không?
- Không, may mắn sao em nắm được cái rễ cây
- Thế giờ mày tỉnh chưa?
- Dạ rồi.
- Vậy mày buông cái rễ cây ra, đau quá !!!
các bạn có thể đọc truyện tại
You must be registered for see links
You must be registered for see links
Hai vợ chồng nhà nọ xích mích với nhau đã lâu. Thấy khó lòng chung sống, chị vợ vác đơn lên quan huyện xin li dị để lấy chồng khác. Xem đơn, quan thấy việc xin li dị của chị vợ này không chính đáng, hơn nữa thấy chị ta cũng chẳng có lễ lạt gì, nên quan liền phê một câu vào đơn bằng chữ Hán “Phố hồi cải giá bất đắc phu cựu”, nghĩa là “Cho về lấy chồng không được, cứ chồng cũ”.Chị ta không hiểu gì, vội mang đơn về nhờ thầy đồ trong xóm giảng hộ. Xem qua lời phê, thầy đồ biết ý quan huyện, song muốn nhân dịp này vạch cái dốt mà sính chữ của quan cho thiên hạ thấy. Ông bảo chị kia:- Thế là chị toại nguyện rồi đấy nhé. Lời quan phê, rành rành ra đây này.“Phó hồi cải giá” nghĩa là cho về lấy chồng khác”, còn “bất đắc phu cựu” nghĩa là “không được trở về với chồng cũ”.Ðược lời như cởi tấm lòng, chị kia lấy chồng ngay. Tự nhiên mất vợ, người chồng cũ phát đơn lên tỉnh kiện về việc quan huyện vô cớ phê chuẩn cho vợ mình đi lấy chồng khác. Bị quan trên quở trách là không nắm vững luật lệ, là ngu xuẩn, quan huyện tắc họng không dám cãi nửa lời. Ra khỏi tỉnh đường, quan huyện chửi đổng:- Cha cái lão thầy đồ nào đã bày cho nó cách ngắt câu!Từ đó quan cạch đến già không dám phê đơn bằng chữ Hán nữa.. các bạn có thể đọc truyện tại việt nam thư quán. các bạn có thể đọc truyện tại
You must be registered for see links
You must be registered for see links
Trên chuyến bay vượt đại dương đang nằm trong tâm một cơn bão khủng khiếp, chiếc máy bay lắc qua, lắc lại dưới sức thịnh nộ của mưa, gió và sấm chớp. Hành khách gào thét, họ chắc mẩm chiếc máy bay rồi sẽ lao đầu xuống đất và tất cả sẽ chết.- Ở đỉnh điểm của cơn bão, 1 phụ nữ trẻ trung bước ra và gào lên “tui không thể chịu đựng được nữa! tui không thể ngồi đây và chết như một con vật, bị buộc chặt vào ghế. Nếu tui chết hãy để tui chết như một người đàn bà. Người nào ở đây có đủ nam tính để mang điều đó đến cho tôi?”.- Người phụ nữ thấy một cánh tay giơ lên và người đàn ông lực lưỡng bắt đầu tiến về phía cô. Khi đến gần, anh ta cởi phăng chiếc áo sơ mi ra. Người đàn ông cầm chiếc áo trên tay và nói “tui có thể khiến cô cảm giác mình là một người đàn bà trước khi chết, có hứng thú chứ?”- Người phụ nữ hăm hở gật đầu.- Người đàn ông liền đưa chiếc áo và nói “Hãy là cho thẳng chiếc áo này ngay lập tức”. các bạn có thể đọc truyện tại
You must be registered for see links
You must be registered for see links
Một anh nọ khoe rằng :
- Nhà tớ có con gà trống to lắm, nó phải cao bằng cây đa cổ thụ trước nhà tớ, cũng phải đến 20 mét ấy chứ. Mỗi lần nó gáy thì đến tận kinh thành còn nghe thấy.
- Có gì đâu, hôm trước con gà mái nhà tớ vừa đẻ được một quả trứng to bằng cả cái làng…
- Cậu nói phét, làm gì có quả trứng nào to như thế.
- Ơ, không có quả trứng đó thì làm gì có con gà to như cậu kể.. các bạn có thể đọc truyện tại
You must be registered for see links