nhoc_sean_kute
New Member
Đoạn văn sau miêu tả con trâu do gia đình chăm sóc. Bài viết đã có những quan sát khá tinh tế. Em hãy đọc và chỉ ra những thành công đó.
Con trâu của nhà em trông mập mạp, khắp mình nó đen bóng như gỗ mun. Cái sừng của nó nhọn hoắt, vênh vênh. Trông cái thân mình béo mẫm và lực lưỡng của nó sao mà đáng yêu thế! Nó bước đi chậm chạp, lặc lè. Nó gặm soàn soạt từng nắm cỏ non trông thật ngon lành. Thỉnh thoảng nó lại ngẩng đầu lên khoan thai nhai cỏ. Tiếng gặm cỏ của nó cùng đàn trâu bên cạnh trào lên như một nong tằm ăn rỗi. Nó cúi đầu gặm cỏ mải miết hết bờ nọ đến bờ kia. Nó thè cả lưỡi ra, ủi cả đất lên để gặm cỏ. Đôi mắt nó lim dim ra chiều khoan khoái lắm. Có bờ cỏ nào rậm, nó xăm xăm bước tới ăn lấy ăn để. Cỏ non nhiều, nó gặm càng hăng như một con thú dữ đói mồi. Bây giờ sao em thấy nó đi nhanh thế, bắp chân của nó cuộn lên từng u thịt núng nính. Cái đuôi của nó cứ quất ten tét lên mông, chân giẫm bịch xuống đất ra chiều hớn hở…
HƯỚNG DẪN.
Chú ý nhận xét cách tác giả quan sát và sử dụng ngôn ngữ miêu tả trong bài.
GIẢI ĐÁP.
Đoạn văn tả con trâu do gia đình chăm sóc. Người viết bài đã có những quan sát tinh tế.
Đoạn văn chủ yếu miêu tả trâu ăn cỏ.
- Đã làm rõ được nét đặc sắc của chú trâu phàm ăn, từ cái cách gặm cỏ (gặm soàn soạt từng nắm cỏ non – gặm cỏ mải miết hết bờ nọ đến bờ kia – thè cả lưỡi ra, ủi cả đất lên) cho đến cái thái độ khi nhìn thấy đám cỏ ngon (xăm xăm bước tới – gặm càng hăng như một con thú dữ đói mồi). Người viết còn chú ý ghi nhận tâm trạng thích thú của chú trâu khi ăn cỏ (đôi mắt nó lim dim ra chiều khoan khoái – thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên khoan thai nhai cỏ). Cái phàm ăn của chú trâu còn làm thay đổi cả thói quen: bình thường chú trâu có dáng đi nặng nề (chậm chạp lặc lè), vậy mà khi thấy đám cỏ ngon lành “sao em thấy nó đi nhanh thế”.
- Đã kết hợp miêu tả đôi nét hình dáng khi nói về hoạt động của chú trâu. Đây là chú trâu bước nhanh: bắp chân của nó cuộn lên từng u thịt núng nính – cái đuôi của nó quất đen đét lên mông, chân giẫm bịch xuống đất.
- Đã bộc lộ tình cảm của người quan sát với con vật được miêu tả (sao mà đáng yêu thế - trông thật là ngon lành)
Con trâu của nhà em trông mập mạp, khắp mình nó đen bóng như gỗ mun. Cái sừng của nó nhọn hoắt, vênh vênh. Trông cái thân mình béo mẫm và lực lưỡng của nó sao mà đáng yêu thế! Nó bước đi chậm chạp, lặc lè. Nó gặm soàn soạt từng nắm cỏ non trông thật ngon lành. Thỉnh thoảng nó lại ngẩng đầu lên khoan thai nhai cỏ. Tiếng gặm cỏ của nó cùng đàn trâu bên cạnh trào lên như một nong tằm ăn rỗi. Nó cúi đầu gặm cỏ mải miết hết bờ nọ đến bờ kia. Nó thè cả lưỡi ra, ủi cả đất lên để gặm cỏ. Đôi mắt nó lim dim ra chiều khoan khoái lắm. Có bờ cỏ nào rậm, nó xăm xăm bước tới ăn lấy ăn để. Cỏ non nhiều, nó gặm càng hăng như một con thú dữ đói mồi. Bây giờ sao em thấy nó đi nhanh thế, bắp chân của nó cuộn lên từng u thịt núng nính. Cái đuôi của nó cứ quất ten tét lên mông, chân giẫm bịch xuống đất ra chiều hớn hở…
HƯỚNG DẪN.
Chú ý nhận xét cách tác giả quan sát và sử dụng ngôn ngữ miêu tả trong bài.
GIẢI ĐÁP.
Đoạn văn tả con trâu do gia đình chăm sóc. Người viết bài đã có những quan sát tinh tế.
Đoạn văn chủ yếu miêu tả trâu ăn cỏ.
- Đã làm rõ được nét đặc sắc của chú trâu phàm ăn, từ cái cách gặm cỏ (gặm soàn soạt từng nắm cỏ non – gặm cỏ mải miết hết bờ nọ đến bờ kia – thè cả lưỡi ra, ủi cả đất lên) cho đến cái thái độ khi nhìn thấy đám cỏ ngon (xăm xăm bước tới – gặm càng hăng như một con thú dữ đói mồi). Người viết còn chú ý ghi nhận tâm trạng thích thú của chú trâu khi ăn cỏ (đôi mắt nó lim dim ra chiều khoan khoái – thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên khoan thai nhai cỏ). Cái phàm ăn của chú trâu còn làm thay đổi cả thói quen: bình thường chú trâu có dáng đi nặng nề (chậm chạp lặc lè), vậy mà khi thấy đám cỏ ngon lành “sao em thấy nó đi nhanh thế”.
- Đã kết hợp miêu tả đôi nét hình dáng khi nói về hoạt động của chú trâu. Đây là chú trâu bước nhanh: bắp chân của nó cuộn lên từng u thịt núng nính – cái đuôi của nó quất đen đét lên mông, chân giẫm bịch xuống đất.
- Đã bộc lộ tình cảm của người quan sát với con vật được miêu tả (sao mà đáng yêu thế - trông thật là ngon lành)