tientien1381

New Member
Thực sự rất khó chịu, em thực sự không biết mình nên làm gì, nên đối mặt với a như thế nào ? Đã rất khó, rất khó khăn để quên a, nhưng tại sao a quay lại một lần nữa, quay lại trái tim e...


E quen a từ hồi lớp 8. Cái ngày người ta gọi là Tình yêu bọ xít. 2 đứa học cùng lớp a nhỉ ? E yêu a ngay lần đầu tiên bước vào lớp. Lúc đấy chỉ là thích...đơn giản là e thích con người ấy : giản dị, lạnh lùng và có một cái gì đấy mà chính đến bây giờ - sau 6 năm, e cũng không biết cái điểm khiến e yêu a. Đã rất khó khăn để đến với nhau..a nhớ ko? Chúng mình vừa rất khó khăn...từng lá thư cẩn thận kẹp trong cuốn sách, tưng ánh mắt nhìn nhau cũng ngại ngùng, vừa có rất nhiều người soi mói, vừa tưng rất khó khăn để e đến với a. E là người tỏ tình. E nhớ rõ, rất rõ buổi chiều hôm đấy. Gần hết năm học, vừa từng rất dũng cảm, rất rất dũng cảm viết thư cho a. E vừa trốn giờ học Thể Dục, đơn giản chỉ để chạy vào lớp, nhét vội lá thư vào cặp a. Và e cũng nhớ rất rõ dòng chữ " I LOVE YOU " a viết cho e. Ngày hôm ấy, e là người con gái hạnh phúc nhất. E nhớ, thèm và mong một lần e có được 1 lần cảm giác ấy. Nhưng chuyện ấy không bao giờ xảy ra đứng không a ? Nhưng hạnh phúc mong manh quá...A xa e..không 1 lời, a không nói. Chỉ là cái thái độ lạnh lùng ấy, e sợ ánh mắt vô cảm ấy nhìn e, e rất sợ. Cứ thế mình xa nhau khi TY chưa vừa trọn 1 tuần. E vừa khóc, khõ rất nhiều. E vừa nghĩ nếu yêu người khác, sẽ quên a nhanh thôi. E vốn là đứa nhanh quên...E vừa từng nghĩ như thế. Nhưng cho đến hết cấp 2, e chưa 1 giây quên a. Đã nghĩ lên cấp 3, xa nhau, mỗi đứa học một nơi, chắc lần này sẽ quên. Nhưng xa a, ngày nào e cũng khóc. Và cái ngày định mệnh ấy, cái ngày a tuyên bố, người a yêu lại chính là bạn thân nhất của e. Đã từng rất khó chấp nhận, vừa khóc rât nhiều. Nhưng " đau đớn tột cùng, ấy là nỗi từ bi" E quên a, quên thực sự. 2 người rất hạnh phúc, e cầu chúc 2 người hạnh phúc. 1,5 năm sau, 2 người chia tay. Không phải vì hết yêu, cung không phải vì hiểu lầm, chẳng phải vì giận nhau mà vì gia đình a cấm đoán, vì tương lai a còn rộng lớn mở. 1 năm sau, ngày 20-11 cả hội mình ăn uống ở nhà a. E thì vẫn thế, vẫn coi a là bạn, vẫn vô tư như thế. E thấy rất thoải mái bởi lâu, lâu lắm rồi 2 đứa mới nhìn thẳng vào mắt nhau nói chuyện. 4 ngày sau, người yêu cũ của a - bạn thân e nhắn tin cho e : " Mày nói thật đi, mày yêu T đúng không? " E vừa cố giải thích nhưng hồi âm lại chỉ là " Tao thực sự không biết nên đối mặt với mày như thế nào", " Tao tin mày chứ. Nhưng sự thật cứ phơi bày trước mắt" E thực sự choáng, nhưng thất vọng nhiều hơn. Nếu thực sự e có yêu a như thế là có lỗi hả a ? Tại sao lại ích kỉ như thế ? Nó cũng giẫm đạp lên trái tim e để yêu a. Nó là người biết rõ, rõ hơn ai hết tình cảm e dành cho a nhiều đến thế nào. Tại sao nó không nghĩ đến nó vừa làm tổn thương e như thế nào. E biết, nó không có lỗi. E tự biết điều chế tình cảm mình, thế nên e và nó vẫn luôn là bạn thân, vẫn cùng a và nó đi chơi cho đến khi e nhận được những tin nhắn ấy. Nó xin lỗi e. Nó nói nó không biết lúc đấy nó làm gì. E hỏi tại sao lại nghĩ như thế, đơn giản lắm, nó chỉ nói : " Mày không thấy là T thích mày à? " Cười trong nước mắt. Hóa ra đấy mới là lý do à ? Chỉ đơn giản là nó thấy a có một chút gì đấy với e. Nhưng trả toàn mông lung, e không cảm nhận được. E nghĩ đến 4 năm là bạn, vừa từng sẻ chia cho nhau biết bao niềm vui, nỗi buồn, vừa cùng khóc, cùng cười, vừa từng tự hào với tất cả người rằng : " L với H, tương tự nhau lắm, chỉ khác là L học giỏi con H thì không :D ". Ấy thế mà...chỉ vì một người. E chấp nhận lời xin lỗi ấy, lại ngày ngày tíu tít bên nhau. Tết năm ấy...thực sự chưa bao giờ có một cái Tết nhiều nước mắt đến như thế. H lại như thế, mỗi lần a nói chuyện, quan tâm e, H lại tỏ thái độ, H không nói, chỉ lầm lì nhìn. Không khí của cả hội vì thê mà căng thẳng, tất cả con gái trong hội đều nghĩ lỗi là ở e. E đâu có làm gì nên tội, e vừa biết bao lần phải tránh nói chuyện với a, tránh ánh mắt a. Nhưng...vẫn thế. E thấy sợ hãi. Sợ con gái. Rồi qua cái thời (gian) gian khủng khiếp ấy, nó lại xin lỗi, nhưng lý do lại như thế thôi a, lại chỉ la " t không biết lúc đấy t làm gì" E vẫn chấp nhận, vẫn là bạn, nhưng...ko thể quay lại như xưa nữa rồi. Còn em, lại một lần nữa yêu a, bởi chính cái quan tâm của a, mông lung nhưng đủ giết chết e. 1/1/2010 H nói chuyện với e, nó nói chính a nói với H rằng tất cả những gì a đối xử với e hồi Tết, quan tâm rồi hỏi han, tất cả chỉ là giả dối, chỉ là vì a muốn H quên a nhanh... E rơi vào tuyệt cú vọng, cố gắng lắm e mới có thể nghe hết câu chuyện nó kể. Không biết nó có qua vô tâm khi kể cho e nghe chuyện đó hay không ? Nó kể với giọng quá hào hứng, quá đắc thắng và một câu đâm vào tận tim e : " Cuối cùng tao là người được nhiều nhất, còn mày là người mất nhiều nhất" Dù biết thế..nhưng có nên nói thẳng câu đấy với e như vậy không. E thực sự kinh tởm a. Gặp a e như gặp một vật khủng khiếp. Tết âm lịch 2010...a vẫn thế, nhưng quan tâm e nhiều hơn. E nghĩ có thể
 

thoai14584

New Member
cô kia đang tranh giành bạn nen 1-quyét chiến 2-khong thiết nữa theo mình phương án 2 không phải nhu nhược mà tươi sáng hơn
 

heo_boo_un_in

New Member
Ban đừng buồn hãy cho những chuyện không muốn trôi theo thời (gian) gian. Bạn hãy nghỉ đến chuyện về tương lai mình. Chúc bạn sớm vượt qua và thành công trong cuộc sống!
 

vothanhmai_vk

New Member
Mình không kiên nhẫn đọc hết đoạn văn này nhưng mình nghĩ chuyện này nên chấm dứt đi và tìm cho mình 1 người khác đi ! Nên như vậy !
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top