Bài làm:
Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tui thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.
Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tui học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. tui khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.
Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tui lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! tui thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. tui mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
Hoàng hôn đẹp nhất bởi màu vàng. Và hoàng hôn thì ở đâu cũng đẹp nhưng tui yêu nhất là hoàng hôn nơi quê tôi,trên mặt biển rộng đằng xa.
Cứ mỗi chiều tàn tui lại dành cho mình ít phút trên bờ biển nơi đó,1 khúc ca yên bình lắng lại trong con tim,tui lặng lẽ nhìn hoàng hôn . Đẹp thật!Bầu trời chót vót ngày nào giờ gần lại,tròn trịa trong đôi mắt tôi. Những cánh chim hoàng hôn liệng đằng kia,lượn lờ giữa không trung khiến cho tui có một cảm giác yên bình. Hoàng hôn vàng và hoàng hôn đỏ,chúng đều rực rỡ nhưng k hề màu mè.tui ngồi bên bờ cát,sóng xoãi dài,mơn man,vỗ vào bờ rồi lại cuốn ra xa.Sóng như chỉ đùa vui,sóng thoắt đến và thoắt đi.Đó là sóng hoàng hôn. Hoàng hôn k chỉ là bầu trời trên cao,mà là cả không gian mênh mông,bất cứ nơi đâu ta nhìn thấy màu vàng ấy,màu đỏ ấy.Màu vàng của những nõi nhớ,của kí ức,của tình yêu.Hoàng hôn quê tui bình thường như những hoàng hôn ở nơi khác,nhưng lại khiến tui bâng khuâng mỗi khi đứng giữa chiều tà. Anhs nắng nhạt,nhẹ dịu,thấm hương vị trời đất,cuộn vào từng cơn gió,miết trên những đợt sóng dài. Anhs nắng này không giống ánh nắng của bình minh,nhạt nhòa hơn,mờ hơn,nhưng yên bình hơn.tui cũng yêu những đám mây hoàng hôn.Chúng k mang một màu trắng tinh khiết,cũng không mang một màu xanh như người ta thường nghĩ đến.Mây của hoàng hôn mà,xam xám,như để cho người ta biết rằng,ngày đang tàn.
tui rất thích ngắm hoàng hôn.
Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tui thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.
Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tui học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. tui khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.
Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tui lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! tui thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. tui mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
Hoàng hôn đẹp nhất bởi màu vàng. Và hoàng hôn thì ở đâu cũng đẹp nhưng tui yêu nhất là hoàng hôn nơi quê tôi,trên mặt biển rộng đằng xa.
Cứ mỗi chiều tàn tui lại dành cho mình ít phút trên bờ biển nơi đó,1 khúc ca yên bình lắng lại trong con tim,tui lặng lẽ nhìn hoàng hôn . Đẹp thật!Bầu trời chót vót ngày nào giờ gần lại,tròn trịa trong đôi mắt tôi. Những cánh chim hoàng hôn liệng đằng kia,lượn lờ giữa không trung khiến cho tui có một cảm giác yên bình. Hoàng hôn vàng và hoàng hôn đỏ,chúng đều rực rỡ nhưng k hề màu mè.tui ngồi bên bờ cát,sóng xoãi dài,mơn man,vỗ vào bờ rồi lại cuốn ra xa.Sóng như chỉ đùa vui,sóng thoắt đến và thoắt đi.Đó là sóng hoàng hôn. Hoàng hôn k chỉ là bầu trời trên cao,mà là cả không gian mênh mông,bất cứ nơi đâu ta nhìn thấy màu vàng ấy,màu đỏ ấy.Màu vàng của những nõi nhớ,của kí ức,của tình yêu.Hoàng hôn quê tui bình thường như những hoàng hôn ở nơi khác,nhưng lại khiến tui bâng khuâng mỗi khi đứng giữa chiều tà. Anhs nắng nhạt,nhẹ dịu,thấm hương vị trời đất,cuộn vào từng cơn gió,miết trên những đợt sóng dài. Anhs nắng này không giống ánh nắng của bình minh,nhạt nhòa hơn,mờ hơn,nhưng yên bình hơn.tui cũng yêu những đám mây hoàng hôn.Chúng k mang một màu trắng tinh khiết,cũng không mang một màu xanh như người ta thường nghĩ đến.Mây của hoàng hôn mà,xam xám,như để cho người ta biết rằng,ngày đang tàn.
tui rất thích ngắm hoàng hôn.