magician305
New Member
Ai cũng khen cây mai nhà em có giá trị. Thú thật nhìn cây mai em cũng chẳng biết nó giá trị đến cỡ nào. Hôm trước Tết khoảng một tháng, ba thuê người đào lên bỏ vào một cái chậu kiểng đặt ngay trước sân nhà.
Nghe ba nói, hồi nội con sinh ba thì Nội trồng cây mai này. Bây giờ Nội không còn nữa, ba cũng đã ngoài tứ tuần. Như vậy, cây mai cũng đã trên bốn mươi năm rồi. Nó cũng được liệt vào hàng “cổ thụ” tuy bây giờ nó chỉ cao bằng mái hiên nhà em. Mấy hôm trước đây có mấy vị khách ở Thành phố Hồ Chí Minh về đòi mua nhưng ba không bán. Nghe đâu họ đã trả đến bốn, năm triệu, nhưng ba nói: “Các anh thông cảm! Đây là vật kỉ niệm của ba tôi còn để lại cho con cháu, tôi không nỡ bán”. Họ tần ngần một hồi lâu rồi chào tạm biệt ba tôi trong nỗi luyến tiếc.
Nhìn bộ rễ và thân mai cũng như cái dáng đứng của nó ở trong chậu kiểng, em thấy đẹp không khác gì những cây kiểng chụp trong các tờ lịch bày bán ở các quầy sách báo tại trung tâm thị xã. Nó có đến ba cái rễ lớn to bằng tay người lớn, tạo thành cái thế chân kiềng nâng hẳn gốc mai lên trên mặt đất. Xung quanh nó là những rễ phụ tua tủa cắm xuống nền đất của chậu. Cái gốc thì ở cái thế nghiêng nghiêng, uốn lượn đến ba khúc, vỏ mai thì xù xì mốc đen, mốc trắng loang lổ, càng dần lên phía ngọn càng nhỏ dần như đuôi của một con rồng. Ai cũng bảo: "Đấy là cái thế “rồng giáng, rồng đậu” xuống sân nhà, gia đình sẽ làm ăn phát tài”.
Cây hoa mai là kỉ vật ông nội để lại nên cả gia đình em rất quý cây
Cành mai được ba tỉa rất gọn, đặc biệt là chúng được uốn theo những dây thép. Đúng rằm tháng chạp vừa vào ngày chủ nhật, ba bỏ ra một buổi trảy hết lá già chỉ còn để lại vài chồi non. Trông nó như một cây khô đã chết. Ây vậy mà chỉ tuần sau, em đã thấy xuất hiện những chồi, những nụ chi chít trên các cành mai. Những ngày tết mai nở rộ, có đến hàng trăm những bông mai năm cánh vàng rực khoe sắc. Hoa mai vốn đã đẹp, lại được uốn theo hình con rồng nên nhìn cây mai ai cũng bảo là đầu năm nhà em được đón “rồng vàng”. Năm nay chắc “phúc lộc” dồi dào.
Đúng là cây mai nhà em vừa đẹp, vừa quý. Sáng nào di học, em cũng không quên tưới cho nó một ít nước. Và chiều tối, khi ăn cơm xong em thường ra sân ngắm mai, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nó và mong sao những gì tốt đẹp nhất sệ đến với gia đình em như lời chúc đầu năm của mọi người.
Nghe ba nói, hồi nội con sinh ba thì Nội trồng cây mai này. Bây giờ Nội không còn nữa, ba cũng đã ngoài tứ tuần. Như vậy, cây mai cũng đã trên bốn mươi năm rồi. Nó cũng được liệt vào hàng “cổ thụ” tuy bây giờ nó chỉ cao bằng mái hiên nhà em. Mấy hôm trước đây có mấy vị khách ở Thành phố Hồ Chí Minh về đòi mua nhưng ba không bán. Nghe đâu họ đã trả đến bốn, năm triệu, nhưng ba nói: “Các anh thông cảm! Đây là vật kỉ niệm của ba tôi còn để lại cho con cháu, tôi không nỡ bán”. Họ tần ngần một hồi lâu rồi chào tạm biệt ba tôi trong nỗi luyến tiếc.
Nhìn bộ rễ và thân mai cũng như cái dáng đứng của nó ở trong chậu kiểng, em thấy đẹp không khác gì những cây kiểng chụp trong các tờ lịch bày bán ở các quầy sách báo tại trung tâm thị xã. Nó có đến ba cái rễ lớn to bằng tay người lớn, tạo thành cái thế chân kiềng nâng hẳn gốc mai lên trên mặt đất. Xung quanh nó là những rễ phụ tua tủa cắm xuống nền đất của chậu. Cái gốc thì ở cái thế nghiêng nghiêng, uốn lượn đến ba khúc, vỏ mai thì xù xì mốc đen, mốc trắng loang lổ, càng dần lên phía ngọn càng nhỏ dần như đuôi của một con rồng. Ai cũng bảo: "Đấy là cái thế “rồng giáng, rồng đậu” xuống sân nhà, gia đình sẽ làm ăn phát tài”.
Cây hoa mai là kỉ vật ông nội để lại nên cả gia đình em rất quý cây
Cành mai được ba tỉa rất gọn, đặc biệt là chúng được uốn theo những dây thép. Đúng rằm tháng chạp vừa vào ngày chủ nhật, ba bỏ ra một buổi trảy hết lá già chỉ còn để lại vài chồi non. Trông nó như một cây khô đã chết. Ây vậy mà chỉ tuần sau, em đã thấy xuất hiện những chồi, những nụ chi chít trên các cành mai. Những ngày tết mai nở rộ, có đến hàng trăm những bông mai năm cánh vàng rực khoe sắc. Hoa mai vốn đã đẹp, lại được uốn theo hình con rồng nên nhìn cây mai ai cũng bảo là đầu năm nhà em được đón “rồng vàng”. Năm nay chắc “phúc lộc” dồi dào.
Đúng là cây mai nhà em vừa đẹp, vừa quý. Sáng nào di học, em cũng không quên tưới cho nó một ít nước. Và chiều tối, khi ăn cơm xong em thường ra sân ngắm mai, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nó và mong sao những gì tốt đẹp nhất sệ đến với gia đình em như lời chúc đầu năm của mọi người.