Không có cuộc chiến nào có thể thắng được trên chiến trường, nếu nó không thắng được ngay trong óc. Vì vậy trước tiên ta phải phân tích tình hình, chọn lựa mục tiêu, lên kế hoạch và thực hiện với quyết tâm chiến thắng.
- Phân tích tâm lý: Người nhút nhát có mặc cảm tự ty, luôn luôn nghĩ mình thua kém người khác, vì vậy họ sợ khi nói ra hay giao tiếp họ sẽ thất bại. Rốt cục họ nghĩ an toàn nhất là không làm gì cả, không làm thì không sai. Với vỏ bọc an toàn này dần dần họ mất đi khả năng giao tiếp, hệ quả họ lại càng tự ty thêm và nhú nhát thêm.
-Chọn lựa mục tiêu: Tại sao ta cần đánh bại tính nhút nhát. Để vậy, cứ tiếp tục nhút nhát, có dễ dàng cho cuộc sống không? Không được, tuyệt cú đối không. Vvì rằng ta sống trong 1 xã hội liên lập, Thành công đời sống cá nhân chúng ta cần tới người khác. Nếu ta nhút nhát làm sao giao tiếp, để để lôi kéo sự thuận tình hay xa hơn sự yểm trợ của người khác? Chưa kể tự ti mặc cảm xói mòn lòng tin vào khả năng chính mình, ngăn cản cảm giác thỏa mãn, hạnh phúc trong đời sống nội tâm. Nó giết chết chúng ta và ngăn cản tất cả thời cơ trên con đường tìm kiếm thành công và hạnh phúc.
-Lên kế hoạch: Các bước tiến công:
+ Đẩy lùi tiếng nói vô hình trong đầu là mình luôn luôn thua kém. Đẩy nó ra mỗi lần nó tới:
+ Suy nghĩ tích cực: biết khó thành, nhưng cố gắng, rút kinh nghiệm, làm lại sau thất bại một vài lần, trước sau gì ta cũng có can đảm, có năng khiếu khi luyện tập nhiều lần. Democrales người Hy lạp, 1 triết gia ngọng ngiụ trờ thành nhà hùng biện số 1 nhờ ngậm sỏi và nói to lên cho át sóng biển. Ông thành công được qua luyện tâp. Tại sao không là ta?
+ Tham gia các sinh hoạt nhóm hay hội đoàn có mục tiêu ta thích và có nhiều kiến thức giúp ta có sân chơi tập luyện tài ăn nói và giao tế của mình.
+ Sưu tầm và đọc sách về đề tài luyện cách ăn nói trước công chúng hay cách suy nghĩ lạc quan- vì suy nghĩ lạc quan đánh bạt tự ti mặc cảm.
Chúng ta chỉ có một con đường: CHIẾN THẮNG . Rán lên đi bạn!
- Phân tích tâm lý: Người nhút nhát có mặc cảm tự ty, luôn luôn nghĩ mình thua kém người khác, vì vậy họ sợ khi nói ra hay giao tiếp họ sẽ thất bại. Rốt cục họ nghĩ an toàn nhất là không làm gì cả, không làm thì không sai. Với vỏ bọc an toàn này dần dần họ mất đi khả năng giao tiếp, hệ quả họ lại càng tự ty thêm và nhú nhát thêm.
-Chọn lựa mục tiêu: Tại sao ta cần đánh bại tính nhút nhát. Để vậy, cứ tiếp tục nhút nhát, có dễ dàng cho cuộc sống không? Không được, tuyệt cú đối không. Vvì rằng ta sống trong 1 xã hội liên lập, Thành công đời sống cá nhân chúng ta cần tới người khác. Nếu ta nhút nhát làm sao giao tiếp, để để lôi kéo sự thuận tình hay xa hơn sự yểm trợ của người khác? Chưa kể tự ti mặc cảm xói mòn lòng tin vào khả năng chính mình, ngăn cản cảm giác thỏa mãn, hạnh phúc trong đời sống nội tâm. Nó giết chết chúng ta và ngăn cản tất cả thời cơ trên con đường tìm kiếm thành công và hạnh phúc.
-Lên kế hoạch: Các bước tiến công:
+ Đẩy lùi tiếng nói vô hình trong đầu là mình luôn luôn thua kém. Đẩy nó ra mỗi lần nó tới:
+ Suy nghĩ tích cực: biết khó thành, nhưng cố gắng, rút kinh nghiệm, làm lại sau thất bại một vài lần, trước sau gì ta cũng có can đảm, có năng khiếu khi luyện tập nhiều lần. Democrales người Hy lạp, 1 triết gia ngọng ngiụ trờ thành nhà hùng biện số 1 nhờ ngậm sỏi và nói to lên cho át sóng biển. Ông thành công được qua luyện tâp. Tại sao không là ta?
+ Tham gia các sinh hoạt nhóm hay hội đoàn có mục tiêu ta thích và có nhiều kiến thức giúp ta có sân chơi tập luyện tài ăn nói và giao tế của mình.
+ Sưu tầm và đọc sách về đề tài luyện cách ăn nói trước công chúng hay cách suy nghĩ lạc quan- vì suy nghĩ lạc quan đánh bạt tự ti mặc cảm.
Chúng ta chỉ có một con đường: CHIẾN THẮNG . Rán lên đi bạn!