Bài tham khảo cho các bạn học sinh
Bài làm
Sau bếp nhà em có mảnh đất nhỏ. Chiều ngang bằng chiều ngang gian bếp: 4m, còn chiều dọc được chừng 3m. Trước đây đó là khu vực bố đặt chuồng gà, nuôi cũng được 4, 5 con. Thi thoảng lại có trứng ăn. Từ ngày có dịch cúm gia cầm, bố không dám nuôi gà nữa. Bố cuốc lên trồng cây. Bố trồng 4, 5 cây ót. Bố còn chăm sóc một luống rau thom. Có rau húng, rau mùi, ngò, tía tô... Gần như đủ loại. Góc vườn, bố còn trồng mấy khóm bạc hà và một bụi chuối.
Sáng nay, chủ nhật, bố ra vườn chăm sóc cây. tui cũng ra vườn phụ giúp bố. Bố đưa cho tui một cái xói đất, chỉ nhỏ như cái bay thợ nề. Còn bố dùng một con dao cũ. Bố bảo tui xới đất xung quanh cây. Thấy cỏ thì nhổ đi. Hai bố con ngồi hai bên luống rau thơm cùng làm. Bố dùng dao xới đất nhẹ nhàng quanh thân cây, rồi băm cho đất tơi nhỏ ra, sau đó vun góc cho từng cây. tui nhìn bố, bắt chước làm theo. Bố nhìn tui làm, cười rồi hỏi: “Con có biết vì sao phải xới đất cho cây không?” Điều này thì tui biết. Cô giáo đã giảng cho chúng tui về sự trao đối khí của thực vật. Đất có tơi có xốp thì rễ cây mới có thế hấp thụ chất màu mỡ trong đất. Bố cười khen tui giỏi, rồi hỏi tiếp: “Thế tại sao phải nhố cỏ?” tui liến thoang trả lời: “Đe cỏ khỏi tranh phần xới xong đất, vun gốc cho từng cây. Bố bảo tui nhặt cỏ đã nhố đem đố vào hố rác cuối vườn. Rồi bố tưới nước cho cây. Bố dùng một cái thùng tưới đổ dầy nước rồi tưới suốt từ đầu luống đến cuối luống. Bố cầm thùng tưới bên tay phải rồi đi dọc theo bên trái luống. Đen đầu luống, bố chuyến thùng tưới về bên tay trái rồi đi ngược trở lạiề Từ cái vòi hoa sen, những dòng nước nhỏ li ti như mưa phùn tỏa rộng ra, tưới đều khắp cả một vùng rộng bằng cái chậu thau rửa mặt. Hàng cây được vun gốc, lại được tưới nước, hình như tươi tỉnh hắn ra. Các lá cây mở xòe như muốn đón những tia nắng sớm.
Từ trong nhà, tiếng mẹ gọi vọng ra. Hai bố con tui thu xếp đồ nghề, rồi vào nhà rửa tay chân, đi ăn sáng.
Bài làm của em Trần Bảo Anh (Lớp năm 1)
Nếu hỏi rằng em yêu ai nhất thì em sẽ trả lời là "mẹ". Mẹ là người nuôi nấng em đến bây giờ, mẹ dạy cho em cách ăn, cách mặc, cách chào hỏi lễ phép. Hôm nay là ngày chủ nhật, gia đình em lại được thưởng thức tài nấu bếp của mẹ. Một bữa ăn thật ngon sắp bắt đầu đây. Để chuẩn bị bữa tối nhanh hơn, em cũng giúp mẹ vài việc lặt vặt.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ còn trẻ lắm. Mẹ có chiều cao khiêm tốn nhưng hợp với dáng người cân đối của mẹ. Mẹ thường mặc những bộ quần áo hợp thời trang và lịch sự khi đi làm. Ở nhà, mẹ mặc những bộ đồ thun thoải mái để dễ làm việc nhà. Tuy vậy, khi đi làm và ở nhà mẹ đều chọn những chiếc áo màu nóng tôn lên làn da trắng hồng, nõn nà. Hôm nay, sau khi đi chợ về. Khuôn mặt trái xoan của mẹ lấm tấm những giọt mồ hôi trông thật đẹp. Nó càng rực rỡ hơn nhờ đôi mắt đen hai mí chớp chớp của mẹ. Đôi mắt ấy không còn đẹp như trước nữa, nó đã xuất hiện những vết chân chim và vết quầng thâm đen. Nhưng đôi mắt ấy vẫn biết khóc, biết cười, biết yêu thương và dạy bảo con cái, đôi mắt ấy vẫn toát lên nghị lực, mạnh mẽ vì chồng vì con, vì gia đình của mẹ. Tuy khá mệt nhưng mẹ vẫn tươi cười với chúng em bằng đôi môi đỏ hồng ấm áp. Đôi môi ấy dạy em cái tốt, cái xấu, đôi môi ấy đã đưa em vào giấc ngủ bằng những câu chuyện cổ tích thần kỳ hay bài hát ru ấm áp, hiền dịu. Mẹ xách giỏ vào nhà, chia thức ăn vào từng rổ rồi rửa sạch sẽ. Mẹ nhờ em vo gạo thật kỹ rồi đặt vào nồi cắm điện. Trong khi đó, mẹ cẩn thận cắt từng lát thịt. Rồi mẹ rửa rau, em phụ mẹ lặt rau, lặt lá úa, cọng sâu. Từng cọng râu được bàn tay gầy gầy, xương xương của mẹ lặt một cách nhanh, khéo. Bàn tay ấy đã làm biết bao công việc khó khăn cực nhọc. Bây giờ, cơm cũng đã chín, mẹ dùng đũa khuấy lên cho tơi, dễ ăn. Khuôn mặt của mẹ lúc này đỏ bừng vì nóng. Tuy vậy, nó vẫn xuất hiện nụ cười thật tươi. Mẹ bắc bếp lên chiên thịt, xào rau, nấu canh. Mẹ nấu thế nào mà mùi thơm lan khắp mọi nơi. Bữa tối cũng đã xong. Em phụ mẹ lấy bát, đũa ra bàn. Một bữa ăn tối ngon miệng bắt đầu. Cả nhà quây quần bên nhau thật ấm cúng. Ai cũng khen thức ăn ngon không chê vào đâu được. Lúc này, em chợt nhìn thấy một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của mẹ, một nụ cười mới đẹp làm sao.
Tấm lòng yêu thương chồng con của mẹ thật bao la, bây giờ em mới hiểu phần nào tấm lòng bao la ấy. Em sẽ cố gắng học giỏi, vâng lời thầy cô, ba mẹ để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của mẹ. Ôi! Người mẹ hiền yêu dấu của em.
Bài làm
Sau bếp nhà em có mảnh đất nhỏ. Chiều ngang bằng chiều ngang gian bếp: 4m, còn chiều dọc được chừng 3m. Trước đây đó là khu vực bố đặt chuồng gà, nuôi cũng được 4, 5 con. Thi thoảng lại có trứng ăn. Từ ngày có dịch cúm gia cầm, bố không dám nuôi gà nữa. Bố cuốc lên trồng cây. Bố trồng 4, 5 cây ót. Bố còn chăm sóc một luống rau thom. Có rau húng, rau mùi, ngò, tía tô... Gần như đủ loại. Góc vườn, bố còn trồng mấy khóm bạc hà và một bụi chuối.
Sáng nay, chủ nhật, bố ra vườn chăm sóc cây. tui cũng ra vườn phụ giúp bố. Bố đưa cho tui một cái xói đất, chỉ nhỏ như cái bay thợ nề. Còn bố dùng một con dao cũ. Bố bảo tui xới đất xung quanh cây. Thấy cỏ thì nhổ đi. Hai bố con ngồi hai bên luống rau thơm cùng làm. Bố dùng dao xới đất nhẹ nhàng quanh thân cây, rồi băm cho đất tơi nhỏ ra, sau đó vun góc cho từng cây. tui nhìn bố, bắt chước làm theo. Bố nhìn tui làm, cười rồi hỏi: “Con có biết vì sao phải xới đất cho cây không?” Điều này thì tui biết. Cô giáo đã giảng cho chúng tui về sự trao đối khí của thực vật. Đất có tơi có xốp thì rễ cây mới có thế hấp thụ chất màu mỡ trong đất. Bố cười khen tui giỏi, rồi hỏi tiếp: “Thế tại sao phải nhố cỏ?” tui liến thoang trả lời: “Đe cỏ khỏi tranh phần xới xong đất, vun gốc cho từng cây. Bố bảo tui nhặt cỏ đã nhố đem đố vào hố rác cuối vườn. Rồi bố tưới nước cho cây. Bố dùng một cái thùng tưới đổ dầy nước rồi tưới suốt từ đầu luống đến cuối luống. Bố cầm thùng tưới bên tay phải rồi đi dọc theo bên trái luống. Đen đầu luống, bố chuyến thùng tưới về bên tay trái rồi đi ngược trở lạiề Từ cái vòi hoa sen, những dòng nước nhỏ li ti như mưa phùn tỏa rộng ra, tưới đều khắp cả một vùng rộng bằng cái chậu thau rửa mặt. Hàng cây được vun gốc, lại được tưới nước, hình như tươi tỉnh hắn ra. Các lá cây mở xòe như muốn đón những tia nắng sớm.
Từ trong nhà, tiếng mẹ gọi vọng ra. Hai bố con tui thu xếp đồ nghề, rồi vào nhà rửa tay chân, đi ăn sáng.
Bài làm của em Trần Bảo Anh (Lớp năm 1)
Nếu hỏi rằng em yêu ai nhất thì em sẽ trả lời là "mẹ". Mẹ là người nuôi nấng em đến bây giờ, mẹ dạy cho em cách ăn, cách mặc, cách chào hỏi lễ phép. Hôm nay là ngày chủ nhật, gia đình em lại được thưởng thức tài nấu bếp của mẹ. Một bữa ăn thật ngon sắp bắt đầu đây. Để chuẩn bị bữa tối nhanh hơn, em cũng giúp mẹ vài việc lặt vặt.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ còn trẻ lắm. Mẹ có chiều cao khiêm tốn nhưng hợp với dáng người cân đối của mẹ. Mẹ thường mặc những bộ quần áo hợp thời trang và lịch sự khi đi làm. Ở nhà, mẹ mặc những bộ đồ thun thoải mái để dễ làm việc nhà. Tuy vậy, khi đi làm và ở nhà mẹ đều chọn những chiếc áo màu nóng tôn lên làn da trắng hồng, nõn nà. Hôm nay, sau khi đi chợ về. Khuôn mặt trái xoan của mẹ lấm tấm những giọt mồ hôi trông thật đẹp. Nó càng rực rỡ hơn nhờ đôi mắt đen hai mí chớp chớp của mẹ. Đôi mắt ấy không còn đẹp như trước nữa, nó đã xuất hiện những vết chân chim và vết quầng thâm đen. Nhưng đôi mắt ấy vẫn biết khóc, biết cười, biết yêu thương và dạy bảo con cái, đôi mắt ấy vẫn toát lên nghị lực, mạnh mẽ vì chồng vì con, vì gia đình của mẹ. Tuy khá mệt nhưng mẹ vẫn tươi cười với chúng em bằng đôi môi đỏ hồng ấm áp. Đôi môi ấy dạy em cái tốt, cái xấu, đôi môi ấy đã đưa em vào giấc ngủ bằng những câu chuyện cổ tích thần kỳ hay bài hát ru ấm áp, hiền dịu. Mẹ xách giỏ vào nhà, chia thức ăn vào từng rổ rồi rửa sạch sẽ. Mẹ nhờ em vo gạo thật kỹ rồi đặt vào nồi cắm điện. Trong khi đó, mẹ cẩn thận cắt từng lát thịt. Rồi mẹ rửa rau, em phụ mẹ lặt rau, lặt lá úa, cọng sâu. Từng cọng râu được bàn tay gầy gầy, xương xương của mẹ lặt một cách nhanh, khéo. Bàn tay ấy đã làm biết bao công việc khó khăn cực nhọc. Bây giờ, cơm cũng đã chín, mẹ dùng đũa khuấy lên cho tơi, dễ ăn. Khuôn mặt của mẹ lúc này đỏ bừng vì nóng. Tuy vậy, nó vẫn xuất hiện nụ cười thật tươi. Mẹ bắc bếp lên chiên thịt, xào rau, nấu canh. Mẹ nấu thế nào mà mùi thơm lan khắp mọi nơi. Bữa tối cũng đã xong. Em phụ mẹ lấy bát, đũa ra bàn. Một bữa ăn tối ngon miệng bắt đầu. Cả nhà quây quần bên nhau thật ấm cúng. Ai cũng khen thức ăn ngon không chê vào đâu được. Lúc này, em chợt nhìn thấy một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của mẹ, một nụ cười mới đẹp làm sao.
Tấm lòng yêu thương chồng con của mẹ thật bao la, bây giờ em mới hiểu phần nào tấm lòng bao la ấy. Em sẽ cố gắng học giỏi, vâng lời thầy cô, ba mẹ để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của mẹ. Ôi! Người mẹ hiền yêu dấu của em.