emlaai_traloidi2000
New Member
Đề bài: Hãy tả tấm lịch treo tường ở nhà em hay ở nhà bạn em mà em có dịp quan sát
BÀI LÀM 1
"- Vân đang làm gì đấy hả con?
- Dạ, con đang học bài!
- Ra đây mẹ cho cái này mà trang trí góc học tập!"
Em vội gấp bài học lại, chạy đến bên mẹ thỏ thẻ: "Mẹ cho con cái gì? Ôi! Tờ lịch! Đẹp quá mẹ ạ! Con Thank mẹ! Mẹ mua từ bao giờ hay ai biếu mẹ?".
"Lúc sáng, nhà sách Tuổi Ngọc mới tặng mẹ đấy! Con chọn chỗ nào ở góc học tập treo lên, vừa trang trí phòng học cho đẹp, vừa xem ngày tháng mà chuẩn bị bài học cho tiện".
Em cầm tờ lịch trong tay, ngắm đi ngắm lại mãi một hồi không biết chán. Đến lúc nghe mẹ giục, em mới chạy về phòng mình tìm vị trí để treo.
Tấm lịch được làm bằng một loại giấy đặc biệt vừa trắng vừa thơm, một mùi thơm quyến rũ, lại láng trơn như được quét một lớp dầu bóng. Năm nào em cũng có một tấm lịch treo ở góc học tập của mình nhưng có lẽ tờ lịch năm hai ngàn này đẹp nhất. Nhìn kiểu cách của tờ lịch với sự trang trí rất nghệ thuật của nó, mới thấy hết được sự vượt trội cả về nội dung và hình thức so với các tờ lịch năm trước. Kích thước của tấm lịch chỉ bằng hai phần ba các tấm lịch trước đây nhưng được bố trí rất khoa học. Quý một nằm ở bên trái, quý hai nằm ở bên phải, và quý ba, quý bốn dàn thành hai hàng phía dưới. ở giữa là bức tranh hồ Xuân Hương - Đà Lạt, một thắng cảnh tuyệt vời của cao nguyên lộng gió. Từ nhỏ đến giờ em chưa có dịp đi tham quan Đà Lạt, nên càng nhìn bức ảnh em lại càng ao ước một lần trong đời được đi thăm thành phố mù sương đầy mộng mơ ấy. Dường như cảnh hồ được chụp vào một buổi sáng trời trong. Không gian có thể rất tĩnh lặng bởi mặt hồ không một gợn sóng, in hình những hàng cây hai bên hồ và những biệt thự cao tầng trên những ngọn đồi lộng gió xuống mặt hồ màu xanh ngọc bích. Phía xa xa, đồi núi trập trùng, ngọn cao ngọn thấp nối đuôi nhau chạy xa tít đến chân trời. Cảnh vật vừa đẹp vừa nên thơ đầy quyến rũ. Thank người làm lịch đã đem đến cho em cả "một năm được đi du lịch Đà Lạt".
Và bây giờ thì em đang chăm chú nhìn những con số được in bằng màu mực đen và đỏ sắp xếp theo từng phần, từng tháng ở hai bên bức tranh và phía dưới. Các ngày chủ nhật và ngày lễ trong năm đều được in bằng mực đỏ, còn lại các ngày bình thường in bằng mực đen, chữ số to đậm rất dễ nhìn. Bên cạnh những con số dương lịch là những ngày âm lịch được in bằng những màu mực như thế nhưng nhỏ hơn nhiều. Em chỉ biết mang máng về hai loại đó mà thôi. Dương lịch dựa vào ông mặt trời để tính, còn ngày âm lịch thì dựa vào chị Hằng Nga. Những lúc rỗi rãi, em thường ngắm nhìn tấm lịch, rồi dùng bút đánh dấu những tuần học đã trôi qua, kiểm nghiệm lại mình đã làm được những gì có ích cho xã hội và nhẩm tính đến các ngày tháng của tương lai...Ba mươi ba tuần của một năm học sẽ trôi qua nhanh lắm. Mới ngày nào còn là một cô bé lớp Một hay khóc nhè, vậy mà giờ đây đã là một học sinh lớp Bốn, một đội viên thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh! Nhanh thật!
Thời gian thật là quý. Đến bây giờ em mới hiểu hết ý nghĩa của lời mẹ nói trước đây: "Phải tranh thủ thời gian mà học con ạ! Cái gì trên đời này đánh mất đi có thể tìm lại được nhưng thời gian đã mất đi thì mãi mãi không bao giờ tìm lại". Có lẽ mẹ tặng cho em tấm lịch này cũng ngầm bảo em như thế!
Theo TS.Lê Xuân Anh*
BÀI LÀM 1
"- Vân đang làm gì đấy hả con?
- Dạ, con đang học bài!
- Ra đây mẹ cho cái này mà trang trí góc học tập!"
Em vội gấp bài học lại, chạy đến bên mẹ thỏ thẻ: "Mẹ cho con cái gì? Ôi! Tờ lịch! Đẹp quá mẹ ạ! Con Thank mẹ! Mẹ mua từ bao giờ hay ai biếu mẹ?".
"Lúc sáng, nhà sách Tuổi Ngọc mới tặng mẹ đấy! Con chọn chỗ nào ở góc học tập treo lên, vừa trang trí phòng học cho đẹp, vừa xem ngày tháng mà chuẩn bị bài học cho tiện".
Em cầm tờ lịch trong tay, ngắm đi ngắm lại mãi một hồi không biết chán. Đến lúc nghe mẹ giục, em mới chạy về phòng mình tìm vị trí để treo.
Tấm lịch được làm bằng một loại giấy đặc biệt vừa trắng vừa thơm, một mùi thơm quyến rũ, lại láng trơn như được quét một lớp dầu bóng. Năm nào em cũng có một tấm lịch treo ở góc học tập của mình nhưng có lẽ tờ lịch năm hai ngàn này đẹp nhất. Nhìn kiểu cách của tờ lịch với sự trang trí rất nghệ thuật của nó, mới thấy hết được sự vượt trội cả về nội dung và hình thức so với các tờ lịch năm trước. Kích thước của tấm lịch chỉ bằng hai phần ba các tấm lịch trước đây nhưng được bố trí rất khoa học. Quý một nằm ở bên trái, quý hai nằm ở bên phải, và quý ba, quý bốn dàn thành hai hàng phía dưới. ở giữa là bức tranh hồ Xuân Hương - Đà Lạt, một thắng cảnh tuyệt vời của cao nguyên lộng gió. Từ nhỏ đến giờ em chưa có dịp đi tham quan Đà Lạt, nên càng nhìn bức ảnh em lại càng ao ước một lần trong đời được đi thăm thành phố mù sương đầy mộng mơ ấy. Dường như cảnh hồ được chụp vào một buổi sáng trời trong. Không gian có thể rất tĩnh lặng bởi mặt hồ không một gợn sóng, in hình những hàng cây hai bên hồ và những biệt thự cao tầng trên những ngọn đồi lộng gió xuống mặt hồ màu xanh ngọc bích. Phía xa xa, đồi núi trập trùng, ngọn cao ngọn thấp nối đuôi nhau chạy xa tít đến chân trời. Cảnh vật vừa đẹp vừa nên thơ đầy quyến rũ. Thank người làm lịch đã đem đến cho em cả "một năm được đi du lịch Đà Lạt".
Và bây giờ thì em đang chăm chú nhìn những con số được in bằng màu mực đen và đỏ sắp xếp theo từng phần, từng tháng ở hai bên bức tranh và phía dưới. Các ngày chủ nhật và ngày lễ trong năm đều được in bằng mực đỏ, còn lại các ngày bình thường in bằng mực đen, chữ số to đậm rất dễ nhìn. Bên cạnh những con số dương lịch là những ngày âm lịch được in bằng những màu mực như thế nhưng nhỏ hơn nhiều. Em chỉ biết mang máng về hai loại đó mà thôi. Dương lịch dựa vào ông mặt trời để tính, còn ngày âm lịch thì dựa vào chị Hằng Nga. Những lúc rỗi rãi, em thường ngắm nhìn tấm lịch, rồi dùng bút đánh dấu những tuần học đã trôi qua, kiểm nghiệm lại mình đã làm được những gì có ích cho xã hội và nhẩm tính đến các ngày tháng của tương lai...Ba mươi ba tuần của một năm học sẽ trôi qua nhanh lắm. Mới ngày nào còn là một cô bé lớp Một hay khóc nhè, vậy mà giờ đây đã là một học sinh lớp Bốn, một đội viên thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh! Nhanh thật!
Thời gian thật là quý. Đến bây giờ em mới hiểu hết ý nghĩa của lời mẹ nói trước đây: "Phải tranh thủ thời gian mà học con ạ! Cái gì trên đời này đánh mất đi có thể tìm lại được nhưng thời gian đã mất đi thì mãi mãi không bao giờ tìm lại". Có lẽ mẹ tặng cho em tấm lịch này cũng ngầm bảo em như thế!
Theo TS.Lê Xuân Anh*