Adwr

New Member
KỂ LẠI CÂU CHUYỆN NÀNG TIÊN ỐC, KẾT HỢP MIÊU TẢ NGOẠI HÌNH CÁC NHÂN VẬT









Bà lão cùng kiệt lắm, sống độc thân một mình, không có con cháu. Hằng ngày bà cụ ra đồng mò cua, bắt ốc kiếm miếng ăn.

Một hôm, bà cụ xúc được một mớ ốc khá to. Bà cụ ra sông rửa cho sạch, định mang ra chợ bán. Trong mớ ốc có một con ốc thật lạ. Con ốc chỉ nhỉnh hơn cái chén hạt mít các cụ hay uống rượu. Dáng nó thật xinh xắn. Đặc biệt vỏ nó anh lên một màu xanh biếc thật khó tả. Dưới ánh mặt trời, từ vỏ con ốc tỏa ra những tia sáng long lanh. Bà cụ trông thấy thích quá, quyết định không bán. Bà cụ thả con ốc vào trong chum nước đặt dưới gốc cau ngoài sân.



Lạ một điều từ hôm đó, bà cụ luôn có cảm giác như trong căn nhà vốn trống tuềnh trống toàng, rách nát như có thêm một con người nữa cùng ở. Căn nhà bớt lạnh lẽo. Và nhà cửa trở nên ngăn nắp, sạch sẽ. Bà cụ quyết tìm cho ra sự thật.
 
Đề bài



Em đã đọc Câu chuyện nàng tiên Ốc, hãy kết hợp tả ngoại hình cả các nhân vật.



Yêu cầu



- Thể loại: Kể lại câu chuyện đã nghe, đã đọc.

- Nội dung: Nàng tiên Ốc hiện ra giúp đỡ bà lão mỗi khi bà lão vắng nhà. Bà lão rình, bắt gặp, liền đập vỡ vỏ ốc. Từ đó nàng tiên ở lại sống cùng bà lão.

- Trọng tâm: Tả ngoại hình nhân vật trong quá trình kể chuyện.



Dàn ý:



Mở bài: Bà lão sống bằng nghề mò cua bắt ốc. Một lần, bắt được con ốc đẹp, bà bỏ chum nước nuôi, không bán.



Thân bài:



- Từ đó, bà lão được nàng tiên Ốc hiện ra giúp đỡ mỗi khi vắng nhà. Bà quyết tìm cho ra sự thật.

- Một lần, bà lão khép cửa ra đi như mọi bữa.

- Nửa đường bà lão lén quay về, rình và phát hiện nàng tiên Ốc.

- Bà lão đập vỡ vỏ ốc của nàng tiên, rồi ôm chặt lấy nàng tiên, không cho lẩn trốn nữa.

- Nàng tiên hết chỗ ẩn thân, ở lại với bà cụ.

- Bà cụ nhận nàng tiên làm con.



Kết bài:



Từ đó, hai mẹ con sống với nhau thật hạnh phúc.



Bài văn:



Bà lão cùng kiệt lắm, sống độc thân một mình, không có con cháu. Hằng ngày bà cụ ra đồng mò cua, bắt ốc kiếm miếng ăn.

Một hôm, bà cụ xúc được một mớ ốc khá to. Bà cụ ra sông rửa cho sạch, định mang ra chợ bán. Trong mớ ốc có một con ốc thật lạ. Con ốc chỉ nhỉnh hơn cái chén hạt mít các cụ hay uống rượu. Dáng nó thật xinh xắn. Đặc biệt vỏ nó anh lên một màu xanh biếc thật khó tả. Dưới ánh mặt trời, từ vỏ con ốc tỏa ra những tia sáng long lanh. Bà cụ trông thấy thích quá, quyết định không bán. Bà cụ thả con ốc vào trong chum nước đặt dưới gốc cau ngoài sân.



Lạ một điều từ hôm đó, bà cụ luôn có cảm giác như trong căn nhà vốn trống tuềnh trống toàng, rách nát như có thêm một con người nữa cùng ở. Căn nhà bớt lạnh lẽo. Và nhà cửa trở nên ngăn nắp, sạch sẽ. Bà cụ quyết tìm cho ra sự thật.



Một bữa, bà cụ sửa soạn đi làm như mọi ngày. Bà cụ khép cửa, quầy quả ra đi. Nhưng nửa đường, bà cụ nhìn trước nhìn sau không thấy ai liền rẽ ngoặt vào một con hẻm vắng rồi lần về nhà bằng con đường cánh đồng. Không về cổng trước, bà cụ lẻn vào từ phía sau. Bà cụ nấp sau bụi râm bụt, quan sát. Cửa nhà vẫn đóng như khi bà cụ ra đi. Cái gáo dừa vẫn gác ngang miệng chum nước như khi sáng bà cụ đã để. Bỗng trong không khí như có mùi hương lan tỏa. Một mùi hương dễ chịu, làm con người sảng khoái. Còn chưa hết ngạc nhiên thì bà cụ bỗng thấy con ốc bò từ trong miệng chum nước ra. Và kìa! Từ miệng con ốc, một cô gái bước ra. Cô gái bé nhỏ xinh xắn ra khỏi miệng ốc liền lớn nhanh thành người bình thường. Tóc quấn gọn gàng trong vành khăn nhung đen, bên ngoài chít khăn mỏ quạ càng làm tôn nước da trắng nõn trên khuôn mặt trái xoan. Chiếc áo tứ thân màu thanh thiên bó sát thân hình thon thả, hai dải thân áo thắt múi buông dài trước bụng càng làm nổi bật dây thắt lưng điều có sợi xà tích bạc bên hông. Chiếc váy dài màu hồng chỉ để lộ những ngón chân xinh xắn, đỏ hồng.



Cô gái cầm chổi quét sân, nhanh nhẹn, thành thạo. Rồi cô xuống bếp lấy rá, chạy lên nhà đong gạo. Vo gạo xong, cô tiên đổ gạo vào nồi và đặt lên bếp nấu.



Đứng nhìn cô tiên làm công việc nội trợ mà lòng bà cụ thấy rạo rực, xốn xang. Một tình cảm mới lạ chưa từng thấy bỗng trào dâng. Phải chi đó là con gái ta thì có nhắm mắt ta cũng cam lòng!” Nghĩ đến đây, bà cụ bỗng nói thành tiếng thì thầm: “Ta phải giữ lấy con gái của ta!” Nói rồi bà cụ nhẹ nhàng bước đến bên chum nước, nhanh nhẹn nhặt lấy vỏ ốc và dùng hòn đá vẫn mài dao đập vỡ vỏ ốc.



Bà cụ vừa đứng lên thì cô tiên đã từ trong bếp bước ra từ lúc nào đứng ngay bên cạnh bà cụ. Cô tiên không tỏ thái độ giận dữ hay ngạc nhiên mà chỉ nhìn bà cụ một cách âu yếm. Và rồi cùng một lúc, bà cụ và cô tiên ôm chầm lấy nhau. Hai tiếng “Mẹ!”, “Con!” đồng thời vang lên như một hợp ca.



Thế là từ đó, bà cụ sống đầm ấm, hạnh phúc bên cô con gái hết lòng thương yêu, dịu hiền.



Nhận xét:




Câu chuyện có hai nhân vật: nàng tiên Ốc và bà cụ. Nhân vật nàng tiên Ốc là trung tâm của câu chuyện.

Nàng tiên Ốc được giới thiệu thật cụ thể từ lời nói, việc làm tới cả hình dáng bên ngoài.



Đây là những nét tả ngoại hình con ốc: Con ốc chỉ nhỉnh hơn cái chén hạt mít các cụ thường hay uống rượu. Dáng nó thật xinh xắn. Đặc biệt vỏ nó ánh lên một màu xanh biếc thật khó tả. Dưới ánh sáng mặt trời, từ vỏ ốc tỏa ra những tia sáng long lanh.



Còn đây là những nét tả ngoại hình nàng tiên Ốc: Tóc quấn gọn trong vành khăn nhung đen, bên ngoài chít khăn mỏ quạ càng làm tôn nước da trắng nõn trên khuôn mặt trái xoan. Chiếc áo tứ thân màu thanh thiên bó sát thân hình thon thả, hai dải thân áo thắt múi buông dài trước bụng càng làm nổi bật dây thắt lưng điều có sợi xà tích bạc bên hông. Chiếc váy dài màu hồng chỉ để lộ những ngón chân xinh xắn, đỏ hồng.



Những đặc điểm ngoại hình tiêu biểu của nhân vật nàng tiên Ốc góp phần nói lên tính cách của nhân vật nàng tiên Ốc: Một con người dễ gần, dễ mến, dễ thương. Mặt khác, những nét ngoại hình này làm cho câu chuyện trở nên hứng thú, hấp dẫn, sinh động hơn.
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top