sweet_dream_puppy
New Member
Kể lại chuyện “Bác đánh cá và gã hung thần” bằng lời kể của em
BÀI THAM KHẢO
Ngày xưa, ở một làng ven biển nọ có một bác ngư dân sống bằng nghề chài lưới. Một hôm, bác ra biển đánh cá. Từ sáng đến chiều bác kéo lưới lên chỉ toàn rong biển. Bác vô cùng chán nản, định quăng mẻ lưới cuối cùng rồi về. Thật bất ngờ! Trong lưới có một chiếc bình bằng đồng khá to. Bác ngư dân mừng rỡ, bác nghĩ bụng:
- Bình này lấy đồng đem ra chợ bán cũng được khá tiền đây, thật không hoài công cả ngày.
Thấy bình nặng, bác bèn mở nắp để xem có gì bên trong. Nắm vừa rời khỏi miệng bình, từ miệng bình bay lên một làn khói đen ngòm lên tận tầng mây. Bác đánh cá chưa hết kinh ngạc thì làn khói tụ lại thành một gã hung thần trông gớm ghiếc, dữ tợn. Gã hung thần cất giọng vang vang:
- Ta cho ngươi biết, ngươi đã đến ngày tận số rồi.
Một thoáng bối rối nhưng bác ngư dân cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Bác mắng gã hung thần:
- Ta đã có công cứu ngươi khỏi cái bình kia, sao ngươi muốn hại ta.
Gã hung thần trơ tráo:
- Ta vốn là một hung thần bị phạt, phải làm kiếp quỷ vì đã phạm tội nên bị nhốt trong cái bình này. Mấy trăm năm lam lũ dưới biển khơi, ta có thể giúp cho người nào cứu ta trở nên giàu có. Chờ quá lâu, ta giận quá đổi lời nguyền rằng kẻ nảo cứu ta sẽ phải chết. Ngươi đã cứu ta, vậy ngươi phải chết!
Quá oan khuất với hành động vô ơn của gã hung thần nhưng bác ngư dân vẫn nhanh trí bảo:
- Thôi đành vậy. Chết thì chết nhưng ta chỉ thắc mắc một điều.
Gã hung thần gớm ghiếc tò mò hỏi thắc mắc điều gì thì bác ngư dân vờ ngây ngô hỏi:
- Ngươi cao to thế kia sao chui vào cái bình bé tí này được?
Gã hung thần lồng lộn:
- Ngươi không tin hả?
Bác ngư dân bảo mình chỉ tin khi tận mắt nhìn thấy.
Không chần chừ lâu, gã hung thần rùng mình biến thành luồng khói đen chui tọt vào bình. Lập tức, bác ngư dân nhanh tay đậy nắp bình rồi vứt xuống biển. Cuộc đời kẻ ác mãi chôn vùi dưới đại dương sâu thẳm.
Theo Những bài văn hay lớp 4*
BÀI THAM KHẢO
Ngày xưa, ở một làng ven biển nọ có một bác ngư dân sống bằng nghề chài lưới. Một hôm, bác ra biển đánh cá. Từ sáng đến chiều bác kéo lưới lên chỉ toàn rong biển. Bác vô cùng chán nản, định quăng mẻ lưới cuối cùng rồi về. Thật bất ngờ! Trong lưới có một chiếc bình bằng đồng khá to. Bác ngư dân mừng rỡ, bác nghĩ bụng:
- Bình này lấy đồng đem ra chợ bán cũng được khá tiền đây, thật không hoài công cả ngày.
Thấy bình nặng, bác bèn mở nắp để xem có gì bên trong. Nắm vừa rời khỏi miệng bình, từ miệng bình bay lên một làn khói đen ngòm lên tận tầng mây. Bác đánh cá chưa hết kinh ngạc thì làn khói tụ lại thành một gã hung thần trông gớm ghiếc, dữ tợn. Gã hung thần cất giọng vang vang:
- Ta cho ngươi biết, ngươi đã đến ngày tận số rồi.
Một thoáng bối rối nhưng bác ngư dân cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Bác mắng gã hung thần:
- Ta đã có công cứu ngươi khỏi cái bình kia, sao ngươi muốn hại ta.
Gã hung thần trơ tráo:
- Ta vốn là một hung thần bị phạt, phải làm kiếp quỷ vì đã phạm tội nên bị nhốt trong cái bình này. Mấy trăm năm lam lũ dưới biển khơi, ta có thể giúp cho người nào cứu ta trở nên giàu có. Chờ quá lâu, ta giận quá đổi lời nguyền rằng kẻ nảo cứu ta sẽ phải chết. Ngươi đã cứu ta, vậy ngươi phải chết!
Quá oan khuất với hành động vô ơn của gã hung thần nhưng bác ngư dân vẫn nhanh trí bảo:
- Thôi đành vậy. Chết thì chết nhưng ta chỉ thắc mắc một điều.
Gã hung thần gớm ghiếc tò mò hỏi thắc mắc điều gì thì bác ngư dân vờ ngây ngô hỏi:
- Ngươi cao to thế kia sao chui vào cái bình bé tí này được?
Gã hung thần lồng lộn:
- Ngươi không tin hả?
Bác ngư dân bảo mình chỉ tin khi tận mắt nhìn thấy.
Không chần chừ lâu, gã hung thần rùng mình biến thành luồng khói đen chui tọt vào bình. Lập tức, bác ngư dân nhanh tay đậy nắp bình rồi vứt xuống biển. Cuộc đời kẻ ác mãi chôn vùi dưới đại dương sâu thẳm.
Theo Những bài văn hay lớp 4*