Khi những món ngày nào cũng gặp khiến bạn không còn hăng hái nữa, có khi bạn sẽ có cảm giác khác khi được đãi nước trà với món bánh phồng chiên dầu nóng giòn, đượm vị cá linh. Bánh phồng làm bằng cá linh là “món ngon nhà nghèo”. Chị tui vẫn nói như vậy khi đãi khách.
Mỗi năm, cá linh di cư từ thượng nguồn sông Mekong về đồng bằng, cả xóm lo mua “lú” về để đánh bắt cá linh. Một con nước trúng có thể có vài chục ký cá linh. Chị tui nảy ra ý định làm “bánh phồng” để dành đãi khách trong dịp xuân về. Một cách tính đơn giản “ăn lúc này không hết thì ăn lúc khác, chẳng hư hao gì, mà để lâu càng ngon”, vậy là bánh phồng cá linh ra đời.
Những con cá linh non tươi roi rói, được cắt đầu đuôi, moi bỏ ruột, rửa sạch để ráo nước rồi cho vào cối quết nhuyễn. Cứ một ký cá thịt trộn đều với 12 lòng trắng trứng vịt (không dùng lòng đỏ), 1,5 ký bột mì ngang, nêm các loại gia vị tỏi, hành, bột ngọt, nước mắm, muối đặc biệt là tiêu sọ… trộn đều. Sau đó gói kín như bánh tét, cho vào bọc nylon bịt kín, hấp cách thuỷ. Đem ra để nguội, dùng dao cắt từng lát mỏng phơi khô khoảng bốn nắng là dùng được.
Bánh phồng tôm, bánh phồng mực, bánh phồng cua nhà nào cũng có nhưng bánh phồng cá linh chỉ vài nhà ở Châu Đốc có. tui tiếc khi chị không đủ sức làm thật nhiều, nhân rộng món đặc sản này. “Hiếm mới quý chứ cậu”, chị tui cười hiền khô