meohoang_chaylonton
New Member
10 giờ 10 phút tối ,trong phòng sáng trưng bóng đèn điện ,nó vẫn đang mải mê chơi game trên màn hình máy vi tính.
-Mày đúng là dũng sỹ tiêu diệt tiền của gia đình.
Tiếng của bố nó vang lên khi vào thấy vậy.
-Thế mày có đi ngủ không ?Mày biết tháng này bao nhiêu tiền điện không ,hả?
-Vâng ạ.Tiếng trả lời của nó đáp lại.
Màn hình máy tính tắt đi.Nó đi mắc màn rồi tắt đèn để đi ngủ.Nó nghĩ lại những gì mà bố nó nói.Nó thấy cũng đúng thật.Nó tự hỏi xem mình vừa làm những gì từ trước đến nay.Với 1 thằng con trai hai mấy tuổi đầu mà chưa làm nên cái trò trống gì.Nó vừa thi tốt nghề xong không biết có đỗ hay không? Trong con mắt của thầy cô giáo đó là 1 sinh viên lười biếng ,ham chơi ,học thì dốt .Điều đó được minh chứng rõ ràng bằng những điểm số trên trường ,tuy học dốt nhưng nó trong những năm học cao đẳng nó thi lại rất ít.Nó nghĩ điểm số trường học và điểm số trường đời có khoảng cách xa.Trong con mắt của bố mẹ nó ,thì đó là 1 đứa ham chơi ,vô tích sự không biết giúp đỡ gia đình.Bằng tuổi nó đáng nhẽ phải đi kiếm mà tự lo lấy cuộc sống của mình ,đằng này vẫn ăn bám bố mẹ.
Mình đang viết lại suy nghĩ của 1 boy kế toán