Link tải luận văn miễn phí cho ae Kết nối
Được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1964, cuốn sách này thực sự là mốc
khởi đầu cho cuộc Cách mạng Mềm. Những ông bố bà mẹ tiên phong mê mải với
cuốn sách. Họ là những người đầu tiên nhận ra đây là một cuộc phiêu lưu khám
phá thế giới kì diệu và mênh mông của sự phát triển nói chung và trí não nói riêng
của con trẻ. Những ông bố bà mẹ này biết rằng trẻ em thông minh hơn mọi người
nghĩ nhiều. Vậy là họ bắt đầu tìm hiểu và họ đã làm được một việc tuyệt vời.
Cuốn sách này ngày càng được xuất bản rộng rãi trên thế giới kể từ lần đầu
tiên đạt 5 triệu bản trên 22 nước. Tất cả những điều được nhắc đến trong cuốn sách
đều đã trở thành hiện thực dù đã hơn 40 năm trôi qua.
Chỉ có duy nhất một thứ thay đổi.
Ngày nay, có hàng chục nghìn trẻ em đủ mọi lứa tuổi học đọc từ rất sớm và
sử dụng cuốn sách này. Kết quả là, có hàng nghìn bà mẹ đã viết thư cho chúng tôi
kể về sự hào hứng, say mê và cả những trải nghiệm của mình trong quá trình dạy
con đọc. Họ đã chia sẻ với chúng tui kinh nghiệm, sự hân hoan và đôi khi là cả sự
chán nản. Họ đã miêu tả cuộc cách mạng và những chiến thắng của chính mình.
Bên cạnh đó, họ còn đặt ra nhiều vấn đề sâu sắc
Những bức thư như thế chính là nguồn kiến thức vô giá và sự hiểu biết tuyệt
vời về thế giới trẻ thơ.
Họ cũng là những minh chứng hùng hồn nhất trong lịch sử thế giới chứng
minh rằng trẻ em có thể học đọc, nên học đọc và sẽ học đọc và điều quan trọng
nhất là những gì sẽ xảy ra khi các em đến tuổi đi học và trưởng thành.
Cuốn sách này cực kì quan trọng với thế hệ những ông bố bà mẹ trẻ hiện
nay, những người luôn coi con cái mình là ưu tiên hàng đầu.
Chương 7 của cuốn sách có thay đổi so với bản gốc, không phải là thay đổi
về những nguyên tắc đã đưa ra trước đây mà chỉ là điều chỉnh chúng theo những
kinh nghiệm phong phú của các bậc phụ huynh trên toàn thế giới.
Chương 8 cũng là một chương hoàn toàn mới so với bản gốc với những chi
tiết về các cách tiếp cận trẻ theo từng giai đoạn; sơ sinh, trẻ nhỏ và thiếu nhi
Chương 9 cũng mới được bổ sung thêm phần trả lời hai câu hỏi thường gặp
nhất khi dạy con đọc là:
1. Điều gì sẽ xảy ra khi các bé đến tuổi đi học?
2. Điều gì sẽ xảy ra khi các em trưởng thành?
Đây là những câu trả lời từ chính bố mẹ. Chúng không được rút ra từ những
vấn đề lí thuyết, mà chính là từ sự trải nghiệm thực tế với con cái của những vị phụ
huynh tuyệt vời.
Hãy vui vẻ nhẹ nhàng như làn gió và tận hưởng từng giây phút bên con bạn.
Ở viện nghiên cứu, dù là nam hay nữ cũng không có một ai theo chủ nghĩa
sô vanh. Chúng tui yêu quí tất cả các vị phụ huynh và trẻ em, không phân biệt nam
nữ. Để giải quyết vấn đề đau đầu là phải nhắc đến người khác như người đàn ông
đã trưởng thành hay cô bé con, trong phần lớn cuốn sách này chúng tui gọi các bậc
phụ huynh là mẹ và gọi các bé là trẻ.
Trân trọng
Glenn Doman
Bắt đầu một dự án nghiên cứu cũng giống như lên một chuyến tàu mà chưa
biết điểm đến. Chuyến hành trình ấy đầy bí ẩn và thú vị mà bạn sẽ không bao giờ
biết được mình ngồi khoang hạng sang hay hạng ba, trên tàu có phục vụ bữa tối
hay không, rồi nó sẽ chỉ tiêu tốn của bạn một đô la hay tất cả gia tài, và trên hết là
sẽ kết thúc ở nơi bạn định đến hay một nơi bạn chưa bao giờ mơ tới.
Khi các thành viên trong đoàn nghiên cứu của chúng tui lên tàu ở những ga
khác nhau, chúng tui đều hy vọng rằng điểm đến cuối cùng sẽ là phương pháp trị
liệu tốt hơn cho trẻ bị tổn thương não. Không ai trong chúng tui nghĩ rằng nếu đạt
được mục tiêu này, chúng tui sẽ phải ngồi mãi trên tàu mà điểm đến là nơi những
trẻ bị tổn thương não có thể giỏi hơn những trẻ bình thường.
Chuyến đi này đã kéo dài nửa thế kỉ. Danh sách hành khách ban đầu chỉ có
một bác sĩ phẫu thuật não, bác sĩ lý liệu pháp (chuyên về thuốc và hồi sức), một
chuyên gia vật lí trị liệu, diễn giả, nhà tâm lí, nhà giáo dục và một y tá. Giờ đây thì
đoàn đã có hơn 100 người với rất nhiều chuyên gia trong nhiều lĩnh vực.
Chúng tui bắt đầu bằng cách tiếp cận vấn đề cơ bản nhất mà nhưng trẻ em bị
tổn thương não 50 năm trước phải đối mặt. Đó là vấn đề về sự nhận dạng. Có ba
nhóm trẻ em gặp phải vấn đề này, và thường bị ghép vào chung một nhóm giống
nhau. Thực tế chúng không phải là những anh em họ nhiều đời. Chúng được nhóm
lại với nhau vì những lí do rất đơn giản như vẻ ngoài giống nhau và đôi khi là cả
hành động giống nhau. Ba nhóm trẻ này gồm: nhóm trẻ bị tổn thương não, suy yếu
cả về mặt chất lượng và số lượng; nhóm trẻ bị rối loạn tinh thần với bộ não bình
thường về mặt thể chất nhưng không thể suy nghĩ và cuối cùng là nhóm trẻ bị tổn
thương não dù có bộ não tốt nhưng lại bị tổn thương về thể chất.
Chúng tui chỉ quan tâm đến nhóm trẻ cuối cùng, nhóm vốn được đánh giá là có
bộ não hoàn hảo nhưng lại bị tổn thương. Chúng tui nghiên cứu nhóm trẻ này là vì
dù số lượng những trẻ bị thiếu hụt và rối loạn tinh thần thực sự còn ít nhưng đã có
hàng trăm nghìn trẻ em đã và đang được chẩn đoán bị thiếu hụt và rối loạn tinh
thần thực ra là bị tổn thương não. Nguyên nhân dẫn đến những chẩn đoán nhầm
lẫn như vậy là do nhiều trẻ bị tổn thương tới não từ trước khi ra đời.
Chúng tui bắt đầu nghiên cứu khi đã có nhiều năm làm phẫu thuật và thăm
khám bệnh nhân, và chúng tui đã có thể đối diện trực tiếp với vấn đề tổn thương
não.
Chúng tui đã phát hiện ra rằng việc tổn thương xuất hiện trước hay sau khi
sinh chỉ là vấn đề nhỏ (ngoại trừ xét từ quan điểm nghiên cứu). Điều này cũng
giống như quan tâm đến việc một đứa trẻ bị Ô tô đâm trước hay sau buổi trưa. Vấn
đề thực sự ở đây là phần nào của não bị tổn thương, tổn thương đến mức độ nào và
có thể làm gì với tổn thương ấy.
Chúng tui cũng thấy rằng việc não trẻ bị tổn thương do các nguyên nhân như
bố mẹ bị Rh1 tương khắc, mẹ mắc sởi trong ba tháng đầu mang thai, thiếu hụt oxy
lên não bào thai hay sinh non cũng không phải là vấn đề nghiêm trọng. Não cũng
có thể bị tổn thương do lao động trong thời gian dài, do trẻ bị ngã đập đầu trong
hai tháng đầu đời, bị sốt viêm não lúc 3 tuổi, bị xe đâm lúc 5 tuổi hay rất nhiều
nguyên nhân khác.
Từ trước đây, thế giới đã có quan điểm chữa trị cho những trẻ bị tổn thương
não bằng cách điều trị những triệu chứng xuất hiện trong tai, mất, mũi, miệng,
ngực, vai, khuỷu tay, cổ tay, ngón tay, hông, đầu gối, mắt cá và ngón chân. Hiện
nay vẫn còn nhiều người trên thế giới tin vào cách điều trị này.
Nhưng cách tiếp cận này không hề phát huy hiệu quả.
Do chưa thành công nên chúng tui kết luận rằng nếu giải quyết các vấn đề
của trẻ bị tổn thương não, chúng ta phải tìm hiểu nguồn gốc của những vấn đề ấy
và tiếp cận não người.
Dù mới nghe có thể thay cách giải quyết này là không thể và nhiều rủi ro,
nhưng nhiều năm sau chúng tui đã tìm ra những phương pháp điều trị phẫu thuật
và không phải phẫu thuật cho não.
Chúng tui tin rằng điều trị các triệu chứng bệnh hay chấn thương là phản
khoa học và bất hợp lí, và nếu tất cả những lí do này chỉ đủ để khiến chúng tui thôi
công kích thì vẫn có một sự thật tồn tại là cách tiếp cận trẻ bị tổn thương não như
vậy không mang lại hiệu quả.
Trái lại, chúng tui cảm giác mình có thể tự tìm hiểu vấn đề Những triệu
chứng sẽ tự động biến mất khi chúng tui thành công trong quá trình điều trị những
tổn thương xuất hiện trong não.
Đầu tiên, chúng tui tiếp cận từ quan điểm không dùng phẫu thuật. Trong
những năm nghiên cứu, chúng tui đã bị thuyết phục rằng nếu có thể chữa trị thành
công tổn thương trong não thì chúng tui cũng phải tìm ra cách tái tạo mẫu phát
triển thần kinh ở trê khỏe mạnh. Điều này nghĩa là phải hiểu được não của trẻ khỏe
mạnh bắt đầu hình thành, phát triển và trưởng thành như thế nào. Chúng tui đã
nghiên cứu rất cẩn thận hàng trăm trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ.
Khi đã biết được một bộ não bình thường phát triển như thế nào, chúng tôi
bắt đầu tìm hiểu những hoạt động cơ bản và đơn giản nhưng quan trọng nhất với
một đứa trẻ khỏe mạnh như bò, trườn. Chúng tui nhận thấy nếu trẻ khỏe mạnh
không có những hành động như vậy do các yếu tố xã hội, môi trường hay văn hóa
thì khả năng của chúng sẽ bị hạn chế nghiêm trọng. Và khả năng của những trẻ bị
tổn thương não còn bị ảnh hướng nhiều hơn.
Khi nghiên cứu những cách tái tạo mẫu thể chất bình thường của quá trình
trưởng thành, chúng tui đã thấy trẻ bị tổn thương não có dấu hiệu cải thiện - dù chỉ
rất nhỏ.
Lúc này bằng cách phát triển những cách tiếp cận phẫu thuật thành công,
chúng tui đã đi đến quyết định là vấn đề nằm chính trong bộ não. Có nhiều nhóm
trẻ bị tổn thương não với các vấn đề tự nhiên sẽ thường chết sớm. Đứng đầu nhóm
này là bệnh tràn dịch não. Đầu của những trẻ này thường rất to do áp suất của chất
lỏng trong não tủy sống khi lượng chất lỏng này không được hút lại do bị tổn
thương.
Không ai dại đến nỗi thử điều trị triệu chứng bệnh này bằng cách mat-xa
hay tập thể dục. Do áp suất lên não tăng nên trẻ chắc chắn sẽ tử vong. Bác sĩ thần
kinh của chúng tui đã cùng một kĩ sư nghiên cứu loại ống có thể mang chất lỏng
dư thừa trong não từ kho dự trữ được gọi là não thất nằm sâu bên trong não tới tĩnh
mạch cảnh và chuyển vào máu, nơi chất lỏng có thể được hút lại theo cách bình
thường. Chiếc ống này có van bên trong cho phép chất lỏng dư thừa chảy ra ngoài
đồng thời ngăn cản máu chảy ngược về não
Đây thực sự là một thiết bị kì diệu được cấy ghép vào trong não có tên gọi
"ống shunt V-J". Hơn 2.000 trẻ em đã được cứu sống nhờ chiếc ống đơn giản này.
Nhiều em còn có thể tiếp tục sống hoàn toàn bình thường và đi học như các bạn
khác.
Đây là minh chứng rõ nét cho thấy việc điều trị các triệu chứng tổn thương
não là hoàn toàn vô ích, cũng như sự logic đúng đần và cần thiết của cách điều trị
trực tiếp não.
Một phương pháp điều trị gây ngạc nhiên khác cũng sẽ là dẫn chứng cho
phương pháp phẫu thuật não thành công mà ngày nay đang được sử dụng rộng rãi
để điều trị tổn thương não cho trẻ.
Não có 2 bán cầu, bán cầu trái và bán cầu phải. Hai bán cầu này được chia
tách ở ngay giữa đầu từ trước ra sau. Với những người khỏe mạnh, bán cầu não
phải chịu trách nhiệm kiểm soát phần bên trái của cơ thể, còn bán cầu não trái thì
chịu trách nhiệm điều khiển phần bên phải cơ thể.
Nếu một trong hai bán cầu bị tổn thương ở bất kì mức độ nào thì hậu quả sẽ
rất nghiêm trọng. Phần còn lại của cơ thể sẽ bị tê liệt, và các chức năng của trẻ sẽ
bị giảm sút nghiêm trọng. Hiện nay có nhiều trẻ bị co giật, động kinh và không
phản ứng với bất kì phương thuốc điều trị nào.
Thật khó khăn khi phải nói ra một điều rằng những trẻ này cũng sẽ tử vong.
Người ta chẳng làm gì ngoài việc cất tiếng khóc ai oán suốt những thập kỉ
qua. Họ nghĩ rằng: "Khi một tế bào não đã chết, thì sẽ chẳng thể làm gì để cứu
sống đứa trẻ cho nên đừng cố gắng". Nhưng đến năm l955, các thành viên phẫu
thuật thần kinh của nhóm chúng tui đã thực hiện một cuộc phẫu thuật không thể tin
nổi với những trẻ như thế; nó được gọi là phẫu thuật tách bán cầu não.
Đúng như tên gọi của nó, phẫu thuật tách bán cầu não sẽ tách riêng hai nửa
bán cầu não.
Lúc ấy chúng tui nhìn thấy nhiều trẻ chỉ còn lại nửa bán cầu não trong đầu,
còn một nửa kia với hàng tỷ tế bào não - những tế bào đã chết thì được đặt trong
những chiếc lọ trong bệnh viện. Nhưng các em thì không chết.
Thay vì đó, chúng tui nhìn thấy những trẻ với nửa bán cầu não đi lại, trò
chuyện và đi học như bao đứa trẻ bình thường khác. Những trẻ như vậy đều đạt kết
quả học tập trên mức trung bình và " ít nhất có một em trong số đó có chỉ số IQ
đáng nể.
Trái với suy nghĩ của nhiều người, chúng tui đều biết rằng, một trẻ có thể có
tới 10 tế bào não bị chết và chúng ta không nhận ra điều đó. Có lẽ chúng ta phải
nói rằng, em đó có 100 tế bào não bị chết và chúng ta không hề nhận thức được.
Mà thậm chí là cả 1000.
Có lẽ chưa bao giờ chúng ta dám mơ rằng một trẻ với hàng tỷ tế bào não bị
chết vẫn có thể hoạt động tốt và thậm chí còn tốt hơn những đứa trẻ bình thường.
Bây giờ thì độc giả hãy cùng tham gia với chúng tui trong nghiên cứu này.
Liệu bạn có thể quan sát johnny - một trẻ đã được phẫu thuật tách bán cầu não
trong bao lâu, và so sánh với Billy - một trẻ bình thường mà không tự hỏi: "Có
chuyện gì với Billy?". Vì sao Billy - đứa trẻ có đủ cả hai bán cầu não lại không thể
hoạt động tốt gấp đôi hay ít ra thì cũng tốt hơn johnny.
Quan sát điều này lặp đi lặp lại, chúng ta thấy những đứa trẻ bình thường
cũng sẽ bắt đầu hoài nghi.
Liệu những trẻ bình thường có thể làm tốt hết sức? Đây là một câu hỏi quan
trọng mà chưa bao giờ chúng ta nghĩ tới.
Đúng lúc ấy, những người không phải là bác sĩ phẫu thuật trong đoàn của
chúng tui đã thu được một lượng kiến thức rất lớn về việc trẻ em trưởng thành như
thế nào và quá trình phát triển của não. Do những kiến thức cơ bản được bổ sung
nên những phương pháp tái tạo đơn giản cho trẻ bị tổn thương não cũng được cải
thiện. Giờ đây chúng tui đã có thể nhìn thay một số ít những trẻ bị tổn thương não
có thể đạt tới sự hoàn hảo bằng những phương pháp điều trị đơn giản không phải
phẫu thuật giúp cải thiện và tiến bộ một cách ổn định.
Mục đích của cuốn sách này không phải là đi vào chi tiết các khái niệm hay
phương pháp giải quyết các vấn đề cho trẻ bị tổn thương não. Cuốn sách Làm gì
khi con bạn bị tổn thương não? đã trình bày những vấn đề này.
Tuy nhiên, giờ đây cũng có nhiều người nhận ra rằng trẻ em hoàn toàn có
thể làm tốt hơn những gì chúng đang thể hiện. Có thể nói rằng những kĩ thuật cực
kì đơn giản đã giúp tái tạo sự phát triển bình thường ở những trẻ bị tổn thương não.
Cuộc Cách mạng Mềm này ban đầu không có chủ đích.
Điều lạ là nó ra đời vào thời điểm cuối của một sự kiện.
Trẻ em - nhân vật chính của cuộc cách mạng này lại không biết rằng mình
có thể đọc được nếu có công cụ còn người lớn - những người sống trong ngành
công nghiệp truyền hình thì lại không biết rằng trẻ em có khả năng này và chính ti
vi sẽ cung cấp những công cụ cần thiết.
Thiếu công cụ là nguyên nhân khiến cuộc cách mạng này phải rất lâu mới
xảy ra, nhưng giờ thì nó đã đến rồi và các vị phụ huynh phải thúc đẩy cuộc cách
mạng này, phải đẩy nhanh tốc độ để trẻ em có thể thu được thành quả của nó.
Ti vi đã mang lại toàn bộ bí mật thông qua những chương trình quảng cáo.
Kết quả là khi người đàn ông trong ti vi nói từ “vịnh” to và rõ ràng và màn hình
cũng hiện chữ “vịnh” rất to thì tất cả trẻ em đều nhận biết được từ này dù chúng
chưa biết chữ cái nào.
Sự thật là những trẻ rất nhỏ hoàn toàn có thể học đọc. Có thể nói chắc chắn
rằng, một đứa bé có thể đọc được miễn là bạn làm những chữ cái thật to ngay từ
đầu.
Nhưng bây giờ chúng ta đều đã biết những điều này. Chúng ta đều biết mình
phải làm gì đó vì những gì xảy ra khi chúng ta dạy trẻ đọc sẽ rất quan trọng với thế
giới.
Nhưng có đúng là trẻ hiểu ngôn ngữ nói dễ hơn ngôn ngữ viết? Cũng không
hẳn. Não trẻ - cơ quan duy nhất có khả năng học, sẽ "nghe" được những từ to, rõ
ràng trên truyền hình bằng tai và làm rõ chúng. Đồng thời, não trẻ sẽ nhìn thấy
những chữ cái to, rõ ràng bằng mắt và cũng sẽ thể hiện y như vậy.
Không có gì khác biệt với não khi "nhìn" một hình ảnh hay "nghe" âm
thanh. Não có thể thực hiện tốt cả hai chức năng này. Chỉ cần âm thanh phải đủ to
và rõ ràng để tai có thể nghe được, còn chữ cái cũng phải đủ to và rõ ràng để mắt
Do Drive thay đổi chính sách, nên một số link cũ yêu cầu duyệt download. các bạn chỉ cần làm theo hướng dẫn.
Password giải nén nếu cần: ket-noi.com | Bấm trực tiếp vào Link để tải:
Được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1964, cuốn sách này thực sự là mốc
khởi đầu cho cuộc Cách mạng Mềm. Những ông bố bà mẹ tiên phong mê mải với
cuốn sách. Họ là những người đầu tiên nhận ra đây là một cuộc phiêu lưu khám
phá thế giới kì diệu và mênh mông của sự phát triển nói chung và trí não nói riêng
của con trẻ. Những ông bố bà mẹ này biết rằng trẻ em thông minh hơn mọi người
nghĩ nhiều. Vậy là họ bắt đầu tìm hiểu và họ đã làm được một việc tuyệt vời.
Cuốn sách này ngày càng được xuất bản rộng rãi trên thế giới kể từ lần đầu
tiên đạt 5 triệu bản trên 22 nước. Tất cả những điều được nhắc đến trong cuốn sách
đều đã trở thành hiện thực dù đã hơn 40 năm trôi qua.
Chỉ có duy nhất một thứ thay đổi.
Ngày nay, có hàng chục nghìn trẻ em đủ mọi lứa tuổi học đọc từ rất sớm và
sử dụng cuốn sách này. Kết quả là, có hàng nghìn bà mẹ đã viết thư cho chúng tôi
kể về sự hào hứng, say mê và cả những trải nghiệm của mình trong quá trình dạy
con đọc. Họ đã chia sẻ với chúng tui kinh nghiệm, sự hân hoan và đôi khi là cả sự
chán nản. Họ đã miêu tả cuộc cách mạng và những chiến thắng của chính mình.
Bên cạnh đó, họ còn đặt ra nhiều vấn đề sâu sắc
Những bức thư như thế chính là nguồn kiến thức vô giá và sự hiểu biết tuyệt
vời về thế giới trẻ thơ.
Họ cũng là những minh chứng hùng hồn nhất trong lịch sử thế giới chứng
minh rằng trẻ em có thể học đọc, nên học đọc và sẽ học đọc và điều quan trọng
nhất là những gì sẽ xảy ra khi các em đến tuổi đi học và trưởng thành.
Cuốn sách này cực kì quan trọng với thế hệ những ông bố bà mẹ trẻ hiện
nay, những người luôn coi con cái mình là ưu tiên hàng đầu.
Chương 7 của cuốn sách có thay đổi so với bản gốc, không phải là thay đổi
về những nguyên tắc đã đưa ra trước đây mà chỉ là điều chỉnh chúng theo những
kinh nghiệm phong phú của các bậc phụ huynh trên toàn thế giới.
Chương 8 cũng là một chương hoàn toàn mới so với bản gốc với những chi
tiết về các cách tiếp cận trẻ theo từng giai đoạn; sơ sinh, trẻ nhỏ và thiếu nhi
Chương 9 cũng mới được bổ sung thêm phần trả lời hai câu hỏi thường gặp
nhất khi dạy con đọc là:
1. Điều gì sẽ xảy ra khi các bé đến tuổi đi học?
2. Điều gì sẽ xảy ra khi các em trưởng thành?
Đây là những câu trả lời từ chính bố mẹ. Chúng không được rút ra từ những
vấn đề lí thuyết, mà chính là từ sự trải nghiệm thực tế với con cái của những vị phụ
huynh tuyệt vời.
Hãy vui vẻ nhẹ nhàng như làn gió và tận hưởng từng giây phút bên con bạn.
Ở viện nghiên cứu, dù là nam hay nữ cũng không có một ai theo chủ nghĩa
sô vanh. Chúng tui yêu quí tất cả các vị phụ huynh và trẻ em, không phân biệt nam
nữ. Để giải quyết vấn đề đau đầu là phải nhắc đến người khác như người đàn ông
đã trưởng thành hay cô bé con, trong phần lớn cuốn sách này chúng tui gọi các bậc
phụ huynh là mẹ và gọi các bé là trẻ.
Trân trọng
Glenn Doman
Bắt đầu một dự án nghiên cứu cũng giống như lên một chuyến tàu mà chưa
biết điểm đến. Chuyến hành trình ấy đầy bí ẩn và thú vị mà bạn sẽ không bao giờ
biết được mình ngồi khoang hạng sang hay hạng ba, trên tàu có phục vụ bữa tối
hay không, rồi nó sẽ chỉ tiêu tốn của bạn một đô la hay tất cả gia tài, và trên hết là
sẽ kết thúc ở nơi bạn định đến hay một nơi bạn chưa bao giờ mơ tới.
Khi các thành viên trong đoàn nghiên cứu của chúng tui lên tàu ở những ga
khác nhau, chúng tui đều hy vọng rằng điểm đến cuối cùng sẽ là phương pháp trị
liệu tốt hơn cho trẻ bị tổn thương não. Không ai trong chúng tui nghĩ rằng nếu đạt
được mục tiêu này, chúng tui sẽ phải ngồi mãi trên tàu mà điểm đến là nơi những
trẻ bị tổn thương não có thể giỏi hơn những trẻ bình thường.
Chuyến đi này đã kéo dài nửa thế kỉ. Danh sách hành khách ban đầu chỉ có
một bác sĩ phẫu thuật não, bác sĩ lý liệu pháp (chuyên về thuốc và hồi sức), một
chuyên gia vật lí trị liệu, diễn giả, nhà tâm lí, nhà giáo dục và một y tá. Giờ đây thì
đoàn đã có hơn 100 người với rất nhiều chuyên gia trong nhiều lĩnh vực.
Chúng tui bắt đầu bằng cách tiếp cận vấn đề cơ bản nhất mà nhưng trẻ em bị
tổn thương não 50 năm trước phải đối mặt. Đó là vấn đề về sự nhận dạng. Có ba
nhóm trẻ em gặp phải vấn đề này, và thường bị ghép vào chung một nhóm giống
nhau. Thực tế chúng không phải là những anh em họ nhiều đời. Chúng được nhóm
lại với nhau vì những lí do rất đơn giản như vẻ ngoài giống nhau và đôi khi là cả
hành động giống nhau. Ba nhóm trẻ này gồm: nhóm trẻ bị tổn thương não, suy yếu
cả về mặt chất lượng và số lượng; nhóm trẻ bị rối loạn tinh thần với bộ não bình
thường về mặt thể chất nhưng không thể suy nghĩ và cuối cùng là nhóm trẻ bị tổn
thương não dù có bộ não tốt nhưng lại bị tổn thương về thể chất.
Chúng tui chỉ quan tâm đến nhóm trẻ cuối cùng, nhóm vốn được đánh giá là có
bộ não hoàn hảo nhưng lại bị tổn thương. Chúng tui nghiên cứu nhóm trẻ này là vì
dù số lượng những trẻ bị thiếu hụt và rối loạn tinh thần thực sự còn ít nhưng đã có
hàng trăm nghìn trẻ em đã và đang được chẩn đoán bị thiếu hụt và rối loạn tinh
thần thực ra là bị tổn thương não. Nguyên nhân dẫn đến những chẩn đoán nhầm
lẫn như vậy là do nhiều trẻ bị tổn thương tới não từ trước khi ra đời.
Chúng tui bắt đầu nghiên cứu khi đã có nhiều năm làm phẫu thuật và thăm
khám bệnh nhân, và chúng tui đã có thể đối diện trực tiếp với vấn đề tổn thương
não.
Chúng tui đã phát hiện ra rằng việc tổn thương xuất hiện trước hay sau khi
sinh chỉ là vấn đề nhỏ (ngoại trừ xét từ quan điểm nghiên cứu). Điều này cũng
giống như quan tâm đến việc một đứa trẻ bị Ô tô đâm trước hay sau buổi trưa. Vấn
đề thực sự ở đây là phần nào của não bị tổn thương, tổn thương đến mức độ nào và
có thể làm gì với tổn thương ấy.
Chúng tui cũng thấy rằng việc não trẻ bị tổn thương do các nguyên nhân như
bố mẹ bị Rh1 tương khắc, mẹ mắc sởi trong ba tháng đầu mang thai, thiếu hụt oxy
lên não bào thai hay sinh non cũng không phải là vấn đề nghiêm trọng. Não cũng
có thể bị tổn thương do lao động trong thời gian dài, do trẻ bị ngã đập đầu trong
hai tháng đầu đời, bị sốt viêm não lúc 3 tuổi, bị xe đâm lúc 5 tuổi hay rất nhiều
nguyên nhân khác.
Từ trước đây, thế giới đã có quan điểm chữa trị cho những trẻ bị tổn thương
não bằng cách điều trị những triệu chứng xuất hiện trong tai, mất, mũi, miệng,
ngực, vai, khuỷu tay, cổ tay, ngón tay, hông, đầu gối, mắt cá và ngón chân. Hiện
nay vẫn còn nhiều người trên thế giới tin vào cách điều trị này.
Nhưng cách tiếp cận này không hề phát huy hiệu quả.
Do chưa thành công nên chúng tui kết luận rằng nếu giải quyết các vấn đề
của trẻ bị tổn thương não, chúng ta phải tìm hiểu nguồn gốc của những vấn đề ấy
và tiếp cận não người.
Dù mới nghe có thể thay cách giải quyết này là không thể và nhiều rủi ro,
nhưng nhiều năm sau chúng tui đã tìm ra những phương pháp điều trị phẫu thuật
và không phải phẫu thuật cho não.
Chúng tui tin rằng điều trị các triệu chứng bệnh hay chấn thương là phản
khoa học và bất hợp lí, và nếu tất cả những lí do này chỉ đủ để khiến chúng tui thôi
công kích thì vẫn có một sự thật tồn tại là cách tiếp cận trẻ bị tổn thương não như
vậy không mang lại hiệu quả.
Trái lại, chúng tui cảm giác mình có thể tự tìm hiểu vấn đề Những triệu
chứng sẽ tự động biến mất khi chúng tui thành công trong quá trình điều trị những
tổn thương xuất hiện trong não.
Đầu tiên, chúng tui tiếp cận từ quan điểm không dùng phẫu thuật. Trong
những năm nghiên cứu, chúng tui đã bị thuyết phục rằng nếu có thể chữa trị thành
công tổn thương trong não thì chúng tui cũng phải tìm ra cách tái tạo mẫu phát
triển thần kinh ở trê khỏe mạnh. Điều này nghĩa là phải hiểu được não của trẻ khỏe
mạnh bắt đầu hình thành, phát triển và trưởng thành như thế nào. Chúng tui đã
nghiên cứu rất cẩn thận hàng trăm trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ.
Khi đã biết được một bộ não bình thường phát triển như thế nào, chúng tôi
bắt đầu tìm hiểu những hoạt động cơ bản và đơn giản nhưng quan trọng nhất với
một đứa trẻ khỏe mạnh như bò, trườn. Chúng tui nhận thấy nếu trẻ khỏe mạnh
không có những hành động như vậy do các yếu tố xã hội, môi trường hay văn hóa
thì khả năng của chúng sẽ bị hạn chế nghiêm trọng. Và khả năng của những trẻ bị
tổn thương não còn bị ảnh hướng nhiều hơn.
Khi nghiên cứu những cách tái tạo mẫu thể chất bình thường của quá trình
trưởng thành, chúng tui đã thấy trẻ bị tổn thương não có dấu hiệu cải thiện - dù chỉ
rất nhỏ.
Lúc này bằng cách phát triển những cách tiếp cận phẫu thuật thành công,
chúng tui đã đi đến quyết định là vấn đề nằm chính trong bộ não. Có nhiều nhóm
trẻ bị tổn thương não với các vấn đề tự nhiên sẽ thường chết sớm. Đứng đầu nhóm
này là bệnh tràn dịch não. Đầu của những trẻ này thường rất to do áp suất của chất
lỏng trong não tủy sống khi lượng chất lỏng này không được hút lại do bị tổn
thương.
Không ai dại đến nỗi thử điều trị triệu chứng bệnh này bằng cách mat-xa
hay tập thể dục. Do áp suất lên não tăng nên trẻ chắc chắn sẽ tử vong. Bác sĩ thần
kinh của chúng tui đã cùng một kĩ sư nghiên cứu loại ống có thể mang chất lỏng
dư thừa trong não từ kho dự trữ được gọi là não thất nằm sâu bên trong não tới tĩnh
mạch cảnh và chuyển vào máu, nơi chất lỏng có thể được hút lại theo cách bình
thường. Chiếc ống này có van bên trong cho phép chất lỏng dư thừa chảy ra ngoài
đồng thời ngăn cản máu chảy ngược về não
Đây thực sự là một thiết bị kì diệu được cấy ghép vào trong não có tên gọi
"ống shunt V-J". Hơn 2.000 trẻ em đã được cứu sống nhờ chiếc ống đơn giản này.
Nhiều em còn có thể tiếp tục sống hoàn toàn bình thường và đi học như các bạn
khác.
Đây là minh chứng rõ nét cho thấy việc điều trị các triệu chứng tổn thương
não là hoàn toàn vô ích, cũng như sự logic đúng đần và cần thiết của cách điều trị
trực tiếp não.
Một phương pháp điều trị gây ngạc nhiên khác cũng sẽ là dẫn chứng cho
phương pháp phẫu thuật não thành công mà ngày nay đang được sử dụng rộng rãi
để điều trị tổn thương não cho trẻ.
Não có 2 bán cầu, bán cầu trái và bán cầu phải. Hai bán cầu này được chia
tách ở ngay giữa đầu từ trước ra sau. Với những người khỏe mạnh, bán cầu não
phải chịu trách nhiệm kiểm soát phần bên trái của cơ thể, còn bán cầu não trái thì
chịu trách nhiệm điều khiển phần bên phải cơ thể.
Nếu một trong hai bán cầu bị tổn thương ở bất kì mức độ nào thì hậu quả sẽ
rất nghiêm trọng. Phần còn lại của cơ thể sẽ bị tê liệt, và các chức năng của trẻ sẽ
bị giảm sút nghiêm trọng. Hiện nay có nhiều trẻ bị co giật, động kinh và không
phản ứng với bất kì phương thuốc điều trị nào.
Thật khó khăn khi phải nói ra một điều rằng những trẻ này cũng sẽ tử vong.
Người ta chẳng làm gì ngoài việc cất tiếng khóc ai oán suốt những thập kỉ
qua. Họ nghĩ rằng: "Khi một tế bào não đã chết, thì sẽ chẳng thể làm gì để cứu
sống đứa trẻ cho nên đừng cố gắng". Nhưng đến năm l955, các thành viên phẫu
thuật thần kinh của nhóm chúng tui đã thực hiện một cuộc phẫu thuật không thể tin
nổi với những trẻ như thế; nó được gọi là phẫu thuật tách bán cầu não.
Đúng như tên gọi của nó, phẫu thuật tách bán cầu não sẽ tách riêng hai nửa
bán cầu não.
Lúc ấy chúng tui nhìn thấy nhiều trẻ chỉ còn lại nửa bán cầu não trong đầu,
còn một nửa kia với hàng tỷ tế bào não - những tế bào đã chết thì được đặt trong
những chiếc lọ trong bệnh viện. Nhưng các em thì không chết.
Thay vì đó, chúng tui nhìn thấy những trẻ với nửa bán cầu não đi lại, trò
chuyện và đi học như bao đứa trẻ bình thường khác. Những trẻ như vậy đều đạt kết
quả học tập trên mức trung bình và " ít nhất có một em trong số đó có chỉ số IQ
đáng nể.
Trái với suy nghĩ của nhiều người, chúng tui đều biết rằng, một trẻ có thể có
tới 10 tế bào não bị chết và chúng ta không nhận ra điều đó. Có lẽ chúng ta phải
nói rằng, em đó có 100 tế bào não bị chết và chúng ta không hề nhận thức được.
Mà thậm chí là cả 1000.
Có lẽ chưa bao giờ chúng ta dám mơ rằng một trẻ với hàng tỷ tế bào não bị
chết vẫn có thể hoạt động tốt và thậm chí còn tốt hơn những đứa trẻ bình thường.
Bây giờ thì độc giả hãy cùng tham gia với chúng tui trong nghiên cứu này.
Liệu bạn có thể quan sát johnny - một trẻ đã được phẫu thuật tách bán cầu não
trong bao lâu, và so sánh với Billy - một trẻ bình thường mà không tự hỏi: "Có
chuyện gì với Billy?". Vì sao Billy - đứa trẻ có đủ cả hai bán cầu não lại không thể
hoạt động tốt gấp đôi hay ít ra thì cũng tốt hơn johnny.
Quan sát điều này lặp đi lặp lại, chúng ta thấy những đứa trẻ bình thường
cũng sẽ bắt đầu hoài nghi.
Liệu những trẻ bình thường có thể làm tốt hết sức? Đây là một câu hỏi quan
trọng mà chưa bao giờ chúng ta nghĩ tới.
Đúng lúc ấy, những người không phải là bác sĩ phẫu thuật trong đoàn của
chúng tui đã thu được một lượng kiến thức rất lớn về việc trẻ em trưởng thành như
thế nào và quá trình phát triển của não. Do những kiến thức cơ bản được bổ sung
nên những phương pháp tái tạo đơn giản cho trẻ bị tổn thương não cũng được cải
thiện. Giờ đây chúng tui đã có thể nhìn thay một số ít những trẻ bị tổn thương não
có thể đạt tới sự hoàn hảo bằng những phương pháp điều trị đơn giản không phải
phẫu thuật giúp cải thiện và tiến bộ một cách ổn định.
Mục đích của cuốn sách này không phải là đi vào chi tiết các khái niệm hay
phương pháp giải quyết các vấn đề cho trẻ bị tổn thương não. Cuốn sách Làm gì
khi con bạn bị tổn thương não? đã trình bày những vấn đề này.
Tuy nhiên, giờ đây cũng có nhiều người nhận ra rằng trẻ em hoàn toàn có
thể làm tốt hơn những gì chúng đang thể hiện. Có thể nói rằng những kĩ thuật cực
kì đơn giản đã giúp tái tạo sự phát triển bình thường ở những trẻ bị tổn thương não.
Cuộc Cách mạng Mềm này ban đầu không có chủ đích.
Điều lạ là nó ra đời vào thời điểm cuối của một sự kiện.
Trẻ em - nhân vật chính của cuộc cách mạng này lại không biết rằng mình
có thể đọc được nếu có công cụ còn người lớn - những người sống trong ngành
công nghiệp truyền hình thì lại không biết rằng trẻ em có khả năng này và chính ti
vi sẽ cung cấp những công cụ cần thiết.
Thiếu công cụ là nguyên nhân khiến cuộc cách mạng này phải rất lâu mới
xảy ra, nhưng giờ thì nó đã đến rồi và các vị phụ huynh phải thúc đẩy cuộc cách
mạng này, phải đẩy nhanh tốc độ để trẻ em có thể thu được thành quả của nó.
Ti vi đã mang lại toàn bộ bí mật thông qua những chương trình quảng cáo.
Kết quả là khi người đàn ông trong ti vi nói từ “vịnh” to và rõ ràng và màn hình
cũng hiện chữ “vịnh” rất to thì tất cả trẻ em đều nhận biết được từ này dù chúng
chưa biết chữ cái nào.
Sự thật là những trẻ rất nhỏ hoàn toàn có thể học đọc. Có thể nói chắc chắn
rằng, một đứa bé có thể đọc được miễn là bạn làm những chữ cái thật to ngay từ
đầu.
Nhưng bây giờ chúng ta đều đã biết những điều này. Chúng ta đều biết mình
phải làm gì đó vì những gì xảy ra khi chúng ta dạy trẻ đọc sẽ rất quan trọng với thế
giới.
Nhưng có đúng là trẻ hiểu ngôn ngữ nói dễ hơn ngôn ngữ viết? Cũng không
hẳn. Não trẻ - cơ quan duy nhất có khả năng học, sẽ "nghe" được những từ to, rõ
ràng trên truyền hình bằng tai và làm rõ chúng. Đồng thời, não trẻ sẽ nhìn thấy
những chữ cái to, rõ ràng bằng mắt và cũng sẽ thể hiện y như vậy.
Không có gì khác biệt với não khi "nhìn" một hình ảnh hay "nghe" âm
thanh. Não có thể thực hiện tốt cả hai chức năng này. Chỉ cần âm thanh phải đủ to
và rõ ràng để tai có thể nghe được, còn chữ cái cũng phải đủ to và rõ ràng để mắt
Do Drive thay đổi chính sách, nên một số link cũ yêu cầu duyệt download. các bạn chỉ cần làm theo hướng dẫn.
Password giải nén nếu cần: ket-noi.com | Bấm trực tiếp vào Link để tải:
You must be registered for see links