Hội Thảo Ở Việt Nam – Chất Lượng Đang Bị Bỏ Ngỏ
Khoảng vài năm nay hoạt động hội thảo ở Việt Nam diễn ra khá sôi động. Trước năm 2006 các hội thảo để PR và bán khách hàng và người nghe. Nhưng sau năm 2006 các hội thảo doanh nghề bàn về kĩ năng quản lý, đàm phán và chống tham nhũng trong kinh doanh lại thu hút được sự quan tâm của doanh nghề và dư luận. Vì vậy mà các hội thảo bàn về doanh nghề thi nhau đua nở.
Chẳng còn xa lạ gì với những hội thảo “treo đầu dê bán thịt chó” nên tui chẳng mặn mà gì với hội thảo. Nhưng lần này nghe cô bạn tỉ tê về hội thảo được tổ chức tại khách sạn Sofitel, Hà Nội và chủ trì hội thảo là GS. David F. Day – một luật sư, giảng viên quốc tế của trường lớn học tổng hợp Hawaii và giàu kinh nghiệm thực tiễn trong chuyện đào làm ra (tạo) những nhà quản lý, lãnh đạo của Việt Nam. Theo như cô bạn chủ đề của buổi hội thảo là về các thời cơ kinh doanh tại Việt Nam và người nghe là các học viên của chương trình thạc sỹ của trường lớn học tổng hợp Hawaii tại Việt Nam, cán bộ chủ chốt của FPT và các công ty công nghệ thông tin tại Hà Nội. Thấy hấp dẫn tui đồng ý đi với bạn.
Sáng chủ nhật chúng tui có mặt tạiphòng chốnghội thảo của khách sạn Sofitel. Mới có 8 giờ sáng màphòng chốnghội thảo vừa chật ních, có vẻ ai cũng như chúng tui đều rất háo hức cho buổi hội thảo này. Vả lại bỏ ra 200 USD cho một buổi sáng thì ai mà chẳng háo hức.
Trái lại với những mong đợi của chúng tôi, bài giảng của GS. David Day bất phân tích được một thời cơ kinh doanh cụ thể nào cho thị trường Việt Nam. Trong phần phân tích về kinh tế và chính trị của Việt Nam thì ông David Day lại phân tích rất hời hợt. Thay vì phân tích nền kinh tế một cách toàn diện về các ngành mũi nhọn của Việt Nam, ông lại chỉ đưa được vài hình ảnh chứng minh sự phát triển của Việt Nam. Những ví dụ mà ông sử dụng là chuyện xây dựng tháp dầu khí của Tập đoàn dầu khí quốc gia, một phụ nữ Việt Nam mua một chiếc Roll Royce trị giá 1 triệu USD, và Việt Nam có vệ tinh đầu tiên vào tháng 4/2008. Đúng là những dẫn chứng này đều cho thấy sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam nhưng những thông tin này thì chúng tui đều vừa biết và đầy rẫy trên mạng Internet. Trong khi đó những câu hỏi mang tính thực tế và được người nghe mong đợi thì ông David Day bất trả lời được. Ví dụ cô bạn tui có hỏi ông “Theo như phân tích của ông thì nền kinh tế Việt Nam phát triển khá ổn định, vậy tại sao sau khi ra nhập WTO kinh tế Việt Nam lại dao động mạnh dẫn chứng là sự sụt giảm của thị trường chứng khoán, lên xuống bất thường của tỉ lệ ngoại hối và cùng Việt Nam đầu năm 2008, tỉ lệ lạm phát tăng nhanh và tiếp theo là giảm phát?” Ông David Day chỉ trả lời chung chung là vì Việt Nam chưa chuẩn bị kĩ càng cho chuyện ra nhập WTO. Ông trấn an chúng tui bằng phân tích chính trị Việt Nam là nền chính trị 1 đảng nên chuyện thực thi các quyết định sẽ rất nhanh. Chắc chắn là chính phủ Việt Nam sẽ nhanh chóng tìm được đường lối đúng đắn để chèo lái. Người nghe đều thất vọng khi nghe câu trả lời này của ông.
Bám vào chủ đề của buổi hội thảo tui hỏi “theo ông thì ngành kinh tế nào của Việt Nam sẽ có nhiều thời cơ cho doanh nghề và ít rủi ro?” Ông David Day cũng chỉ đưa ra được nhận định chung chung về ngành bất động sản ở Việt Nam sẽ cho nhiều thời cơ. Ông dẫn chứng là 5 km đường biển của Đà Nẵng bắt đầu từ khu nghỉ Purama đầy các dự án xây dựng khu nghỉ dưỡng cao cấp. Không hiểu ông David Day có đi thực tế để biết rằng các dự án này được cấp đất vừa hơn một năm và nhiều dự án chưa được khởi công xây dựng. Lí do là nhà đầu tư còn thiếu vốn và thị trường du lịch Việt Nam chưa đủ tiềm năng để phát triển nhiều khu nghỉ dưỡng cao cấp đến như vậy.
Chẳng lẽ lại đi ra khỏi buổi hội thảo thì mất lịch sự và tiếc trước nên chúng tui cố ngồi lại đến cuối buổi. Cô bạn tui ra về ấm ức nhưng còn vớt vát may bất phải bỏ trước mà do công ty trả. tui thì bất nghĩ như vậy dù sao thì công ty cũng phải trả một khoản trước không phải là nhỏ với người Việt cho chúng tui đến buổi hội thảo này. Nhẩm tính người chủ trì hội thảo lần này thu về khoảng 5.000 USD sau khi trừ đi chi phí. Thế mà bài nói và phân tích của ông chỉ tương đương với một bài diễn thuyết mà tui từng làm về Việt Nam khi còn học lớn học. Thật lãng phí cho người nghe và doanh nghiệp.
Vẫn còn ấm ức về buổi hội thảo tui làm một tiềmo sát về hội thảo được chủ trì bởi các giảng viên nước ngoài. Qua tiềmo sát mới thấy hóa ra lâu nay chất lượng các buổi hội thảo đang bị bỏ ngỏ mà bất được kiểm soát. Thường thì chủ trì của các buổi hội thảo cũng tương tự như GS. David Day sang Việt Nam trong thời (gian) gian từ 7 đến 10 ngày kết hợp làm hội thảo với du lịch và kinh doanh hay tìm thời cơ kinh doanh. Họ sử dụng hình thức hội thảo để đến Việt Nam và dùng chi phí hội thảo trả cho chi phí kinh doanh hay du lịch của họ. Vì mục đích bất phải là để làm hội thảo nên nội dung các buổi hội thảo thường hời hợt trong đầu tư trí tuệ. Để hiểu biết thêm về quy trình chuẩn bị và tổ chức hội thảo tui đã đến tìm hiểu tại Edu Viet, một tổ chức giáo dục có uy tín trong đào làm ra (tạo) kĩ năng quản lý doanh nghề và tổ chức hội thảo doanh nghiệp. Theo Edu Viet thì diễn giả thường phải mất từ 3 đến 6 giờ chuẩn bị tài liệu cho 1 giờ diễn thuyết. Đấy chỉ là thời (gian) gian chuẩn bị tài liệu diễn thuyết còn để có được tài liệu chất lượng mang lại giá trị cho người nghe thì nhà tổ chức và diễn giả phải gửi các bản câu hỏi về mục đích đến hội thảo và yêu cầu về nội dung hội thảo cho khách hàng tiềm năng. Từ các bản yêu cầu này nhà tổ chức và diễn giả mới làm được thời (gian) lượng, nội dung rõ hơn của hội thảo và chuẩn bị các câu hỏi giả định để trả lời. Theo như bà Phương Lâm, cố vấn cao cấp của Edu Viet, thì quy trình để chuẩn bị hội thảo thường mất khoảng hai tháng. Cũng theo bà Phương Lâm thì diễn giả ngoài bằng cấp và kinh nghiệm còn phải vừa từng hay đang làm chuyện ở Việt Nam thì mới có thể hiểu được hết cơ chế của Việt Nam, văn hóa làm chuyện và những kĩ năng còn thiếu của doanh nghề Việt. Có như thế thì mới có thể đưa ra được các thời cơ và rủi ro kinh doanh cũng như những giải pháp cho khó khăn của doanh nghề Việt. Còn những giáo sư hay diễn giả chỉ đến Việt Nam trong khoảng 10 ngày đến nửa tháng mỗi năm thì thật khó để mà phân tích được thời cơ và rủi ro trong kinh doanh cho doanh nghề Việt Nam.
Theo Tuổi Trẻ Thủ Đô
Khoảng vài năm nay hoạt động hội thảo ở Việt Nam diễn ra khá sôi động. Trước năm 2006 các hội thảo để PR và bán khách hàng và người nghe. Nhưng sau năm 2006 các hội thảo doanh nghề bàn về kĩ năng quản lý, đàm phán và chống tham nhũng trong kinh doanh lại thu hút được sự quan tâm của doanh nghề và dư luận. Vì vậy mà các hội thảo bàn về doanh nghề thi nhau đua nở.
Chẳng còn xa lạ gì với những hội thảo “treo đầu dê bán thịt chó” nên tui chẳng mặn mà gì với hội thảo. Nhưng lần này nghe cô bạn tỉ tê về hội thảo được tổ chức tại khách sạn Sofitel, Hà Nội và chủ trì hội thảo là GS. David F. Day – một luật sư, giảng viên quốc tế của trường lớn học tổng hợp Hawaii và giàu kinh nghiệm thực tiễn trong chuyện đào làm ra (tạo) những nhà quản lý, lãnh đạo của Việt Nam. Theo như cô bạn chủ đề của buổi hội thảo là về các thời cơ kinh doanh tại Việt Nam và người nghe là các học viên của chương trình thạc sỹ của trường lớn học tổng hợp Hawaii tại Việt Nam, cán bộ chủ chốt của FPT và các công ty công nghệ thông tin tại Hà Nội. Thấy hấp dẫn tui đồng ý đi với bạn.
Sáng chủ nhật chúng tui có mặt tạiphòng chốnghội thảo của khách sạn Sofitel. Mới có 8 giờ sáng màphòng chốnghội thảo vừa chật ních, có vẻ ai cũng như chúng tui đều rất háo hức cho buổi hội thảo này. Vả lại bỏ ra 200 USD cho một buổi sáng thì ai mà chẳng háo hức.
Trái lại với những mong đợi của chúng tôi, bài giảng của GS. David Day bất phân tích được một thời cơ kinh doanh cụ thể nào cho thị trường Việt Nam. Trong phần phân tích về kinh tế và chính trị của Việt Nam thì ông David Day lại phân tích rất hời hợt. Thay vì phân tích nền kinh tế một cách toàn diện về các ngành mũi nhọn của Việt Nam, ông lại chỉ đưa được vài hình ảnh chứng minh sự phát triển của Việt Nam. Những ví dụ mà ông sử dụng là chuyện xây dựng tháp dầu khí của Tập đoàn dầu khí quốc gia, một phụ nữ Việt Nam mua một chiếc Roll Royce trị giá 1 triệu USD, và Việt Nam có vệ tinh đầu tiên vào tháng 4/2008. Đúng là những dẫn chứng này đều cho thấy sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam nhưng những thông tin này thì chúng tui đều vừa biết và đầy rẫy trên mạng Internet. Trong khi đó những câu hỏi mang tính thực tế và được người nghe mong đợi thì ông David Day bất trả lời được. Ví dụ cô bạn tui có hỏi ông “Theo như phân tích của ông thì nền kinh tế Việt Nam phát triển khá ổn định, vậy tại sao sau khi ra nhập WTO kinh tế Việt Nam lại dao động mạnh dẫn chứng là sự sụt giảm của thị trường chứng khoán, lên xuống bất thường của tỉ lệ ngoại hối và cùng Việt Nam đầu năm 2008, tỉ lệ lạm phát tăng nhanh và tiếp theo là giảm phát?” Ông David Day chỉ trả lời chung chung là vì Việt Nam chưa chuẩn bị kĩ càng cho chuyện ra nhập WTO. Ông trấn an chúng tui bằng phân tích chính trị Việt Nam là nền chính trị 1 đảng nên chuyện thực thi các quyết định sẽ rất nhanh. Chắc chắn là chính phủ Việt Nam sẽ nhanh chóng tìm được đường lối đúng đắn để chèo lái. Người nghe đều thất vọng khi nghe câu trả lời này của ông.
Bám vào chủ đề của buổi hội thảo tui hỏi “theo ông thì ngành kinh tế nào của Việt Nam sẽ có nhiều thời cơ cho doanh nghề và ít rủi ro?” Ông David Day cũng chỉ đưa ra được nhận định chung chung về ngành bất động sản ở Việt Nam sẽ cho nhiều thời cơ. Ông dẫn chứng là 5 km đường biển của Đà Nẵng bắt đầu từ khu nghỉ Purama đầy các dự án xây dựng khu nghỉ dưỡng cao cấp. Không hiểu ông David Day có đi thực tế để biết rằng các dự án này được cấp đất vừa hơn một năm và nhiều dự án chưa được khởi công xây dựng. Lí do là nhà đầu tư còn thiếu vốn và thị trường du lịch Việt Nam chưa đủ tiềm năng để phát triển nhiều khu nghỉ dưỡng cao cấp đến như vậy.
Chẳng lẽ lại đi ra khỏi buổi hội thảo thì mất lịch sự và tiếc trước nên chúng tui cố ngồi lại đến cuối buổi. Cô bạn tui ra về ấm ức nhưng còn vớt vát may bất phải bỏ trước mà do công ty trả. tui thì bất nghĩ như vậy dù sao thì công ty cũng phải trả một khoản trước không phải là nhỏ với người Việt cho chúng tui đến buổi hội thảo này. Nhẩm tính người chủ trì hội thảo lần này thu về khoảng 5.000 USD sau khi trừ đi chi phí. Thế mà bài nói và phân tích của ông chỉ tương đương với một bài diễn thuyết mà tui từng làm về Việt Nam khi còn học lớn học. Thật lãng phí cho người nghe và doanh nghiệp.
Vẫn còn ấm ức về buổi hội thảo tui làm một tiềmo sát về hội thảo được chủ trì bởi các giảng viên nước ngoài. Qua tiềmo sát mới thấy hóa ra lâu nay chất lượng các buổi hội thảo đang bị bỏ ngỏ mà bất được kiểm soát. Thường thì chủ trì của các buổi hội thảo cũng tương tự như GS. David Day sang Việt Nam trong thời (gian) gian từ 7 đến 10 ngày kết hợp làm hội thảo với du lịch và kinh doanh hay tìm thời cơ kinh doanh. Họ sử dụng hình thức hội thảo để đến Việt Nam và dùng chi phí hội thảo trả cho chi phí kinh doanh hay du lịch của họ. Vì mục đích bất phải là để làm hội thảo nên nội dung các buổi hội thảo thường hời hợt trong đầu tư trí tuệ. Để hiểu biết thêm về quy trình chuẩn bị và tổ chức hội thảo tui đã đến tìm hiểu tại Edu Viet, một tổ chức giáo dục có uy tín trong đào làm ra (tạo) kĩ năng quản lý doanh nghề và tổ chức hội thảo doanh nghiệp. Theo Edu Viet thì diễn giả thường phải mất từ 3 đến 6 giờ chuẩn bị tài liệu cho 1 giờ diễn thuyết. Đấy chỉ là thời (gian) gian chuẩn bị tài liệu diễn thuyết còn để có được tài liệu chất lượng mang lại giá trị cho người nghe thì nhà tổ chức và diễn giả phải gửi các bản câu hỏi về mục đích đến hội thảo và yêu cầu về nội dung hội thảo cho khách hàng tiềm năng. Từ các bản yêu cầu này nhà tổ chức và diễn giả mới làm được thời (gian) lượng, nội dung rõ hơn của hội thảo và chuẩn bị các câu hỏi giả định để trả lời. Theo như bà Phương Lâm, cố vấn cao cấp của Edu Viet, thì quy trình để chuẩn bị hội thảo thường mất khoảng hai tháng. Cũng theo bà Phương Lâm thì diễn giả ngoài bằng cấp và kinh nghiệm còn phải vừa từng hay đang làm chuyện ở Việt Nam thì mới có thể hiểu được hết cơ chế của Việt Nam, văn hóa làm chuyện và những kĩ năng còn thiếu của doanh nghề Việt. Có như thế thì mới có thể đưa ra được các thời cơ và rủi ro kinh doanh cũng như những giải pháp cho khó khăn của doanh nghề Việt. Còn những giáo sư hay diễn giả chỉ đến Việt Nam trong khoảng 10 ngày đến nửa tháng mỗi năm thì thật khó để mà phân tích được thời cơ và rủi ro trong kinh doanh cho doanh nghề Việt Nam.
Theo Tuổi Trẻ Thủ Đô
|