Nguyên gốc ở đây:
Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng
Thứ 6, ngày 18/1/2013
Buổi chiều hôm nay em không có tiết, em rảnh rỗi nên lên trường xin giấy xác nhận học sinh, để tạm hoãn nghĩa vụ quân sự, tuy đầu năm làm hồ sơ nhập học là được rồi, nhưng đề phòng có biến chứng xảy ra nên em xin sẵn tờ giấy, lỡ địa phương có gọi thì còn có cái đưa luôn.
Bình thường em đi học vẫn mặc áo xanh quần jean và mang giầy, vì có một lần mang dép vào học phòng máy bị giáo viên mời ra ngoài với lý do là sợ sinh viên quơ chân lung tung chạm ổ điện có nguy cơ bị điện giựt, từ đấy về sau em toàn mang giầy đi học. Nhưng hôm nay vì không có tiết, em suy nghĩ là chỉ đi vào một phát rồi đi ra, không vào phòng máy, cũng không nán lại lâu nên chắc không sao.
Lên trường, lên tầng 5, phòng công tác chính trị học sinh - sinh viên, lúc đó là 12h35', mà lên tới nơi em mới nhớ là phòng CTCT HS-SV làm việc buổi chiều từ 2h - 4h, còn 1 tiếng rưỡi, thế là em tính đi về, tạt qua quầy má em để ăn miếng cơm trưa với má cho vui.
Đang đứng đợi thang máy, thì tự dưng có thầy giám thị nắm tay (thầy Chiểu) lôi em vào phòng CTCT HS - SV, em đang ngơ ngác thì thầy bảo tháo dép ra, bỏ vào thùng ở góc.
Em mới cố giải thích với thầy Chiểu là hôm nay em không có tiết, em chỉ lên xin cái giấy xác nhận rồi về, mong nhận được sự cảm thông từ thầy, nhưng thầy ấy cứ khăng khăng bắt em cởi dép bỏ vào thùng. Mà thầy ấy nạt lớn giọng, khiến em mất cảm tình và sinh ra tâm lý phản kháng.
Em: Thầy có quyền gì bắt em cởi dép ra?
Thầy Chiểu: Trong nội quy của trường quy định không cho mang dép vào trường, em có đọc nội quy chưa?
(Vâng! Em sai, nhưng lúc ấy em không phục, vì nội quy không cho mang dép vào trường, thầy có bắt thì cùng lắm lập biên bản em, sao lại bắt em cởi dép? Đôi dép lào chỉ có giá 15k/2 đôi, tính ra một đôi có 7k5, em mua từ hơn 1 năm trước, giờ nó rách nát tàn tạ, bỏ cũng chả sao, nhưng dù gì thì nó vẫn là tài sản cá nhân của em, em có quyền bảo vệ tài sản cá nhân của mình, còn thầy đâu có thay mặt cho cơ quan nhà nước? Lấy quyền gì đòi tịch thu tài sản của em? Nội quy trường ghi là không được mang dép lào, vâng, em sai nội quy, nhưng khi nào nội quy ghi rõ ràng là sinh viên mang dép vào trường sẽ bị tịch thu dép, và nội quy đó được bộ giáo dục và đào tạo đóng dấu công nhận thì em sẽ nộp dép.)
Lúc đó em nghĩ thế, nhưng em không nói ra, chỉ im lặng, vì hiện tại mình đang là người sai mà.
Em: Nhưng cởi dép ra thì em đi về bằng gì ạ?
Thầy Chiểu: Đó là việc của anh.
Em: (.............)
Sau một hồi nạt nộ mà em vẫn im lặng, thầy ấy đọc bảng tên em và tra thông tin trên máy tính, rồi bảo là sẽ gọi phụ huynh lên khiển trách, sẽ gửi giấy báo về địa phương, nói mấy câu đại loại như "gì chứ Bình Tân gần đây mà, gọi lên cái một".
Rồi thầy bảo em đi về đi.
Em đi về, ra cửa, buông nhỏ một câu bất mãn.
- Có đôi dép cũng làm quá lên!
(đúng không? vì không tịch thu được đôi dép nên đòi gọi phụ huynh và gửi giấy về địa phương???)
Thầy Chiểu: EM VỪA NÓI CÁI GÌ, EM LẬP LẠI XEM!!!!!!
- Có Đôi Dép Cũng Làm Quá Lên!
(vâng, lúc đó em cũng đang điên máu)
(Thầy ấy đi theo sát sau lưng em, em tính đi thang máy xuống, nhưng cảm giác linh cảm bất an, cứ như giờ mà mình đứng lại sẽ ăn ngay cái bộp tai vào mặt, thế nên em cắm cúi đi thẳng xuống thang bộ, dắt xe chạy về nhà. Mà hài một cái là trên đường đi xuống, em thấy lác đác vài bạn cũng mang dép lào như em, xuống tới sân, ngay bãi giữ xe lại có thêm vài bạn đang ngồi trên lắc lắc đôi chân mang dép lào nói chuyện với nhau. Lúc ấy em thầm ghen tị và thấy uất ức lắm.
Về tới nhà, ngồi suy nghĩ 1 lúc cũng thấy mình dại, người ta có quyền, người ta là luật, mình sinh viên nhỏ lẻ, việc gì phải cứng với họ, chưa kể mình cũng có chỗ sai, có cứng thì cũng có cứng lại được họ đâu??
Mà cái em ngại nhất, là cái khoản gửi giấy báo về địa phương, gì chứ cái này chả chơi được đâu, em đang muốn yên phận học hành làm việc, mà lỡ bị gửi giấy về địa phương, tới kì nghĩa vụ sau dễ bị soi mói. Sau một hồi suy nghĩ, em quyết định lên trường, hỏi về thủ tục rút hồ sơ. Vì lúc đó em cũng hơi lo lo, em nghĩ thà rút hồ sơ học trường khác còn hơn bị gửi giấy về địa phương.)
Em lên trường, tới bàn của thầy Chiểu, chào thầy rồi hỏi thầy về thủ tục rút hồ sơ. Thầy ấy bảo là trường không cho rút hồ sơ, vì trường chỉ giữ bản photo.
Em cũng Thank thầy rồi đi về.
Tạt qua quầy của má, kể cho má nghe.
Lát sau, tầm 4h30, thầy Chiểu gọi điện sang mắng vốn má, bảo là em vào trường không mang giầy, không mặc đồng phục trường, có thái độ vô lễ cứng đầu với giáo viên, má em thì hiền, cũng không muốn dây vào phiền phức, nên nhận hết tội lỗi về gia đình, cũng bảo là đã phân tích phải trái cho em nghe rồi, thay mặt gia đình xin lỗi thầy, có gì thầy bỏ qua cho. Cuộc điện thoại kết thúc trong vui vẻ.
Lúc em nghe cái vụ không mặc đồng phục, em cũng thấy lạ, vì không mặc đồng phục đeo bảng tên làm sao thầy biết em là sinh viên Cao Thắng mà bắt, làm sao thầy biết em học lớp nào mà tra thông tin ra mắng vốn má em?
Sau này mới hiểu, cái vụ không mặc đồng phục đó, là do cái áo em đang mặc thiếu cái logo có chữ "Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng" bên vai phải. Do lúc trường bán thì em chầu chục 3,4 lần không mua được, lúc thì hết áo nghỉ bán, lúc thì sinh viên bu đông quá, tới lượt em thì hết size mất rồi, lúc em nắm được ngày giờ bán áo của trường thì trường tuyên bố dừng bán (_"_!). Thế là em phải lóc cóc ra ngoài mua cái áo cùng màu, dán bảng tên vào đi học bình thường, chỉ không có logo và cầu vai thôi. Đi học trước h không ai nói gì.
==============================
Thế thứ 4 tuần tiếp theo, cũng buổi chiều, ngày 23/1/2013.
Lần này em yên phận và ngoan hơn, em lên đúng giờ phòng CTCT HS - SV làm việc, tầm 2h hơn. Lần này em gặp thầy Để (đang mừng thầm vì không phải giáp mặt thầy Chiểu).
Em: (Đặt tờ biên lai và biên nhận xuống bàn làm việc của thầy)
Thầy nhìn em chăm chú nhưng không nói gì.
Em: - Dạ thầy cho em xin cái giấy xác nhận học sinh của trường ạ.
Thầy Để: Ủa, em nghỉ học rồi mà còn lên trường xin giấy làm chi?
Em: (Biết thầy châm biếm nhưng em coi như không nghe thấy)
- Dạ, thầy cho em xin cái giấy tạm hoãn nghĩa vụ quân sự ạ.
Thầy Để: Bữa cãi lộn hay lắm mà.
Em: - Dạ, thầy giải quyết giúp em cái giấy xác nhận học sinh để tạm hoãn nghĩa vụ quân sự ạ.
Thầy Để: Anh tóc dài, mặc sai đồng phục, tui không tiếp.
Em: - Dạ, em Thank thầy ạ.
Em đi về, kể má em nghe, má cũng bực mình. Rồi má nói sẽ gọi điện thoại cho ông nội, vì thầy hiệu phó trường này cũng có quan hệ bà con với nhà em, vai vế thầy là em của ông nội.
Em thì bảo má là thôi đừng gọi, đừng làm phiền thầy ấy, có cái giấy nghĩa vụ làm to chuyện lên làm gì thà con nghỉ học sang trường khác, chứ con ghét phải nhờ vả làm phiền người khác lắm.
Nhưng má em vẫn gọi, kể sự tình. Rồi ông nội gọi sang cho thầy Sơn, thầy Sơn bảo có gì sáng lên gặp thầy thầy giải quyết cho.
==============================
Sáng hôm sau Thứ năm ngày 24/1/2013
Em lên trường, chờ ở gần văn phòng thầy hiệu phó, nhưng chờ lâu quá tới 10h không thấy thầy ấy về, nên em alo sang cho ông nội.
Ông nội gọi sang cho thầy Sơn, thầy Sơn bảo là thầy lên từ sớm 8h rồi, giờ đang đi họp, không có trên văn phòng.
Em mới nói ông nội chứ, thôi thì ông nội để thứ 6 này con mượn đồng phục bạn, lên xin thử lần nữa coi được không. Không được thì lên gặp thầy Sơn sau.
==============================
Thứ 6 ngày 25/1/2013
Buổi sáng.
Em ra tiệm cắt tóc, ngồi vào chỗ. Anh thợ hỏi cắt làm sao? Em bảo giữ nguyên, nhưng cắt ngắn lên, đúng chuẩn học sinh ấy, bát không phủ lỗ tai, gáy không phủ cổ áo, xén cho cái mái ngắn và mỏng hơn chút.
Rõ khổ, tóc em mới cắt tháng trước, hồi em học cấp 2,3, tóc cỡ này được xem là bình thường rồi T_T, đi học chả bao giờ bị nhắc cả, nếu để thêm 2 tháng nữa mới đúng là dài, nhưng thôi kệ, em vẫn cắt)
Chiều cùng ngày.
Em mượn thằng bạn cái áo, đúng chuẩn áo của trường, có logo và cầu vai 2 bên đàng hoàng. Áo nó bị rớt bảng tên, nó không có bảng tên thay vào nên vẫn để vậy mặc. Em mượn cái áo không có bảng tên ấy, dán bảng tên em vào.
Rồi tắm rửa sạch sẽ, tóc tai gọn gàng, áo có logo phù hiệu đầy đủ, giầy mang lịch sự.
Vâng, em biết thân biết phận mình rồi, cố gắng thay đổi chứ.
Lên phòng CTCT HS - SV, lại gặp thầy Để. Nhưng sinh viên chờ trước phòng khá đông, thế em đứng chờ ở 1 góc, trong khi chờ em mới để ý, có rất nhiều người mang dép lê, dép lào, dép không có quai hậu đứng chờ ở cửa sổ tiếp học sinh - sinh viên. Em có quay sang mượn thằng bạn cái điện thoại, quay clip lại mấy đôi chân đó, không biết nó còn giữ không hay xóa rồi @@, để em hỏi lại.
Tình huống diễn biến y như thứ 4, em để 2 tờ giấy biên nhận và biên lai lên bàn, thầy nhìn em im lặng không nói.
Em: - Dạ, thầy cho em xin giấy chứng nhận học sinh ạ.
Thầy Để: (........)
Em: - Dạ, đây thầy xem, em đã cắt tóc rồi.
Thầy Để: (Nhìn nhìn sang vai trái của em)
Em: (Xoay người qua, giơ cái logo ra)
- Áo em mặc có logo ạ.
Thầy Để: - Đôi dép hôm bữa đâu?
Em: (Giả ngu, giơ chân lên) - Dạ, em mang giầy ạ.
Thầy Để: - tui hỏi đôi dép hôm bữa đâu, sao không nộp cho thầy Chiểu?
Em: Dạ, hai cái đó đâu có liên quan gì tới nhau đâu ạ?
Thầy Để: - Không liên quan tới nhau? Anh xem lại thái độ của anh nhé!
Em: Dạ? Thái độ của em như thế nào ạ? Thầy bảo em tóc dài, mặc sai đồng phục, em đã đi cắt tóc rồi, mặc áo đúng đồng phục của trường rồi. Thầy xem này, tóc em bát không phủ lỗ tai, gáy không phủ cổ áo, mai không che mắt.
Thầy Để: Anh kéo cái mái xuống coi có che mắt không?
(Khổ em quá, mái em là mái xéo, hiển nhiên nó phải dài một chút mới gọi là mái, mà mái em nó tém hẳn qua một bên, em lại bị cận phải đeo kiếng, kiếng giữ tóc lại nên dù mái có dài tới vai cũng không ảnh hưởng tầm nhìn của em, mà đấy là em đã cắt bớt rồi chứ bộ)
Em: (Bỏ kiếng ra kéo tóc xuống)
(Nó dài qua mắt thật T_T, nhưng trong trường hợp bình thường thì dù có bỏ kiếng ra thì vẫn ảnh hưởng tầm nhìn, vì tóc nó thành nếp rồi, cố ý kéo xuống nó mới che mắt chứ)
Lúc này em cũng điên điên rồi, nhưng vẫn nhịn.
Em: - Cái này là cái mái xéo, chứ tóc em đâu có dài đâu thầy.
Thầy Để: - Không dài? Không dài anh qua hỏi cô Hà xem! (em không biết cô này là cô nào @@, chắc chuyên về thẩm định tóc tai)
Em: - Vậy giờ thầy không giải quyết giấy nghĩa vụ cho em ạ?
Thầy Để: Ừ!
Em: Dạ, em Thank thầy ạ!
Thế là em lại lóc cóc xách xe đi về.
Về kể cho má nghe, má em là được tiếng hiền nhất chợ, ăn chay trường và đi chùa hằng ngày, tối tối khi ăn cơm và trước khi ngủ thường nghe băng đĩa các sư thầy thuyết pháp. Nói chung là tín Phật lắm, nhất là mấy cái vụ "sân - si cũng là nghiệp, sát ý cũng là nghiệp, khẩu chướng cũng là nghiệp", thế mà cũng nổi điên lên mà văng tục.
==============================================
Sáng thứ 2, ngày 28/1/2013
Em và ông nội lên gặp thầy Sơn.
Thầy Sơn thì công tư phân minh, không phải bàn, sau khi nghe em trình bày sự việc, thầy có phân tích phải trái về nội quy cho em, rồi thầy gọi thầy Để lên để đối chứng, và gọi cả cho cô Tùng phụ trách đồng phục để mua cho em 2 bộ đồng phục của trường.
Chờ một lúc thì cô Tùng sang bảo đi theo cô lấy đồng phục, em đi theo, nhưng tới kho thì thầy giữ kho không có ở đó, nên cô hẹn qua Tết quay lại lấy (_"_!).
Thế là em lại quay về phòng hiệu phó, vừa mở cửa ra định bước vào thì thấy thầy Để đang ngồi cạnh thầy Sơn.
Thầy Sơn: - À, đây rồi, vào đây đi con.
Thầy Để: - Anh đi ra ngoài ngay cho tôi!!!
(Em cũng ngơ ngác, không biết nghe ai, nhưng vẫn quyết định hướng về thầy Sơn nói lại sự tình là cô Tùng hẹn qua Tết lấy, thầy Sơn nghe xong cũng thắc mắc sao lại phải để qua Tết)
Thầy Sơn: - Uh, em đi ra ngoài chút để thầy nói chuyện với thầy Để.
Em ra ngoài chờ, chờ, chờ...
(Trong lúc chờ em cũng thầm nghĩ trong bụng chứ, ông bà già xưa có câu vuốt mặt nể mũi, muốn người ta tôn trọng mình thì phải tôn trọng người ta trước, đằng này có cả ông nội em lẫn thầy Sơn ngồi đấy mà thầy Để không thí cho em 500 đồng sĩ diện mà đuổi thẳng ra thế này, vậy mà lúc nào cũng muốn người khác phải tôn trọng mình, bất công quá.)
Rồi sau khi thấy thầy Để bước ra đi xuống cầu thang, thì em mới vào phòng.
Vừa vào phòng đã nghe thầy Sơn bảo.
- Thầy là thầy không hài lòng với cái độ của con đấy, thái độ của con vô lễ, không coi ai ra gì nên các thầy bất mãn với con.
Em:.... (Nuốt nước miếng, khổ thật, em hiền như đất, có gan đó đâu, do các thầy có ác cảm nên nghe em nói câu nào cũng suy diễn theo hướng tiêu cực ấy chứ, nhưng em vẫn im lặng, vì em xác định là không muốn gặp rắc rối nữa, nên không cãi, chỉ im lặng hay vâng dạ)
Rồi thầy Sơn bảo là thầy Để đang đi lên văn phòng làm giấy xác nhận nghĩa vụ cho em. Ngồi chờ thầy một chút.
Trong lúc chờ, thì thầy có hỏi về điểm số, thi cử, có nợ môn nào không...v.v, nói chung là rất quan tâm em.
Em thì dạ dạ, rồi lắc đầu bảo là qua hết, không nợ môn nào, em không muốn thầy Sơn e sợ thêm nữa, ngại lắm rồi (thực tế là em có đi học mấy đâu T_T, chắc nợ hết quá, do bận suốt, đang xác định là sang năm sau học lại, môn nào thiếu thì trả nợ, môn nào dở thì học lại cho chắc, còn giờ đang trong tình trạng bận rộn công chuyện, khó phân thân.)
Rồi thì thầy Sơn dắt em qua kho, gọi thầy giữ chìa khóa chạy lên đưa chìa khóa kho cho cô Tùng, rồi vào chọn áo cho em nữa, gặp ai thầy cũng khoe: "Nó cháu ông anh tui đấy, nó gọi anh tui là ông nội, gọi tui là ông". Thú thật em nghe thế không thấy tí tẹo tự hào nào, chỉ thấy nhục và xấu hổ, vì mình chả làm được gì ra hồn lại còn làm phiền ông.
Tí sau thầy Để lên. Bước vào phòng, nhìn nhìn em.
Thầy Để: - Em đi ra ngoài đi!
Em: (Im lặng đi ra)
(Một lúc sau thầy Để đi ra, em cũng không vào phòng mà đứng ở ngoài chờ, vì em linh cảm giác điều bất an, ai đời gọi lên đối chứng mà không cho em nghe xem người ta nói gì về mình, lúc nãy đuổi em ra thì lúc sau em vào đã bị gán cho cái mác mất dậy, hỗn láo, thái độ, ai biết lần này đuổi em ra rồi còn thêm trò gì nữa, đúng y như em nghĩ, lúc sau ông nội đi ra, hỏi tại sao tháng 12 vừa rồi con nghỉ hết 9 ngày???
Rồi thì 2 ông cháu vào phòng hiệu phó, hjz, hóa ra thầy Để khi nãy đã báo cáo với thầy Sơn em nghỉ học nhiều ở tháng 12 (_"_!), rõ khổ, khi nãy mình nói dối là không có trục trặc thi cử điểm số gì để thầy Sơn không phải lo nữa, giờ nhờ ơn thầy Để lại lòi ra cái vụ mình hay nghỉ học, thế là trong phút chốc mình biến thành cậu bé pinocchio, lúc này có nói gì nữa thì cũng chỉ làm người ta mất lòng tin thêm thôi, vì thế em im lặng, ai hỏi ai nói gì cũng dạ dạ vâng vâng.
Về nhà, em cũng mệt, vì đôi dép lào mà xé ra lắm chuyện rắc rối quá, thế nên em không review chi tiết 28/1 trên VOZ nữa, mà chỉ ghi vài câu chán nản cho sự việc chìm xuống.
================================================
Tới chiều thứ 4, ngày 30/1/2013
Những tưởng mọi chuyện đã chìm xuồng, ai dè hôm nay đi học, vào tiết chủ nhiệm thì có sự tình phát sinh ra sau.
Điểm danh, đọc tới tên em thì thầy Khanh chủ nhiệm đọc 2 lần. Em "Có" rồi giơ tay, thầy nhìn em rồi bảo tí lên gặp thầy.
Học dc 1 lúc, thầy Khanh kêu em lên, rồi hỏi em biết em đã vi phạm gì không? Em nói là nghỉ học nhiều (vì đúng thế thật).
Rồi thầy hỏi chứ còn vi phạm gì nữa không, em cũng nghi nghi rồi, nhưng em lắc đầu bảo không biết.
Thầy đứng dậy nói bóng gió về nội quy đồng phục giầy dép, về thái độ của sinh viên khi nói chuyện với giáo viên, về việc những gì mình nói trên mạng thì phải có chịu trách nhiệm với những điều đó...v.v.
Rồi sau khi quở trách 2 bạn mặc đồng phục không dán bảng tên, thầy quay lại nói thẳng với em là có nhận được thông báo từ phòng công tác chính trị HS - SV, về việc em đi dép lào vô trường, mặc sai đồng phục, có thái độ vô lễ với giáo viên....và cả việc em viết bài trên mạng nữa.
Em thừa nhận mình có viết bài trên mạng, thầy ấy hỏi em có chịu trách nhiệm với những gì mình viết không? Em cũng xác nhận là em chịu trách nhiệm với những gì mình viết.
Thầy ấy nói bài viết của em đọc vào rất bực mình, em cũng xác nhận là em chỉ viết sự thật.
Thầy nói cái cách dùng từ trong bài viết trên mạng của em rất là không tôn trọng giáo viên.
Em hỏi lại là không tôn trọng chỗ nào ạ?
Thầy gào lên là: - Anh gọi giáo viên là "thím" mà nghe dc à?
(Lúc đấy em cũng đứng hình 1s, rồi sực nhớ đúng thế thật, mà cũng phục, trong cả bài em chỉ dùng từ "thím" 1 lần mà các thầy cũng soi ra, công nhận các thầy đọc bài kĩ quá)
Rồi thầy Khanh kêu em vào văn phòng, viết bảng tường trình từ lúc gặp giám thị lần đầu tiên tới giờ.
Em vào cắm cúi viết bảng tường trình dài 1 cặp giấy đôi, ký tên đưa thầy. Thầy lại bảo viết tiếp bảng tường trình về 2 vấn đề, 1 là bài viết trên mạng, 2 là về việc em nghỉ học nhiều.
Về bài viết trên mạng thì em ghi như vầy: "Em viết bài trên mạng nhưng nhưng cũng có chừng mực, em không ghi ra tên trường, em chỉ viết với lý do đơn giản là giải tỏa nỗi lòng và tìm sự đồng cảm chứ không phải viết để bôi nhọ trường, vì em là sinh viên, làm sao đấu đá được với các thầy, mà em cũng không dám có suy nghĩ sẽ gây khó khăn gì cho các thầy cả. Vả lại em cũng không xác nhận bất cứ comment nào đoán tên trường, nói chung là em biết giới hạn của mình."
Còn về việc em nghỉ học nhiều: "Lý do phần lớn là phụ giúp gia đình, em hay lên quầy phụ mẹ trông quầy, khiêng hàng, và nhiều lý do riêng tư khác"
Thầy hỏi lý do riêng tư là lý do gì, đã viết bảng tường trình thì phải làm rõ cụ thể mọi việc, em trả lời là em chỉ có thể viết được nhiêu đó thôi (lý do riêng tư mà ~~).
Thầy chủ nhiệm bảo ngày mai 12 rưỡi xuống gặp thầy Hảo, thầy Hảo sẽ phân tích cụ thể những cái em sai trong cái bài viết gốc trên VOZ này, có bôi đen từng chỗ sai.
Rồi sau đó sẽ quyết định hình thức kỷ luật em sau.
Em cũng chào thầy xong ra về, chạy về tới nhà tháo giầy ra là em bật máy và tiếp tục viết review 30/1 này.
(t hẳn các pác đang nghĩ vì sao em biết đã bị soi vào bài viết trên mạng mà vẫn còn tiếp tục viết review?
Đơn giản vì em là thanh niên 2013, 20 tuổi, có nhiệt huyết và dám làm, tánh em nhút nhát, trầm lặng, thường thì ai chửi em, em im lặng nghe chỉ cần họ đừng đe dọa hăm he em thì em rất ngoan, nghe xong rồi thôi, đúng thì sửa, sai thì kệ, và cũng không giận dỗi gì, cùng lắm bực mình 30' là quên.
Nhưng nếu dồn em vào tình huống khó xử, em sẽ sinh ra tâm lý phản kháng, mà khi em đã phản kháng thì em khá cứng đầu đấy.
Như vụ hôm 18/1, nếu không phải cứ khăng khăng bắt em cởi dép ra, thì em đã chẳng sinh ra tâm lý phản kháng. Và cả như hôm nay, vốn dĩ em tính là mai bị khiển trách 1 trận rồi thôi, nhưng nghe cái câu cuối thầy chủ nhiệm nói về việc "Xem xét hình thức kỷ luật" mới có bài review 30/1 này.
các bạn thấy bài review của em từ ngày 18/1 đến 28/1, mỗi ngày 1 giọng văn khác nhau, vì em viết theo tâm trạng. Lúc em điên máu thì em viết khác, lúc em đang bình tĩnh thì viết khác.)
================================================
Trưa thứ 5, ngày 31/1/2013
Sau khi chở đứa em đi ăn cơm trưa và chở nó đi học, tạt qua quầy chào mẹ cái rồi chạy lên trường, thì lúc đó là 12h45'
Em đi ra văn phòng mà thầy Khanh nói hôm qua, vào hỏi tìm thầy Hảo. Các thầy trong văn phòng bảo là thầy Hảo chưa tới.
Em đành đi ra ghế đá ngồi chờ.
Tới 1h 15' em lại vào hỏi lần nữa, thầy Hảo vẫn chưa tới.
Thế là em tiếp tục ra ghế đá ngồi, ngồi dc 5' thì thấy nắng quá, nên xách đít ra quán nước ở cổng trường, kêu ổ bánh mì với chai sting ngồi gặm cho trôi thời gian.
Tới 2h15', em lại đi vô hỏi gặp thầy Hảo, thì được tin là thầy Hảo bận đi họp rồi.
Thế là em lại ra ghế đá ngồi, ngồi thêm 10' nữa thì tự vả vào mặt mình 2 cái vì tội ngu.
(Vì lúc này em mới nghĩ ra, đã biết rõ từ hôm qua, là hôm nay lên sẽ bị "vạch lá tìm sâu", theo như thầy Khanh nói là "bôi đậm từng chỗ sai trong bài viết trên mạng của em để phân tích và quyết định hình thức kỉ luật", mà chính em đọc lại bài viết review trên voz của mình cũng thấy đầy sạn và kẽ hở để người ta nắm thóp mà bắt tội.
Có những lúc tâm trạng em không bình tĩnh nên mới có những kẽ hở đó, vài chi tiết cũng chưa chính xác hoàn toàn. Tất nhiên, vì là bài trên mạng, chả ai biết ai là ai, không chỉ đích danh tập thể hay cá nhân nào cả nên việc gì phải trau chuốt ngôn từ? Vả lại em viết để giải tỏa cảm xúc mà.
Vậy là em quyết định đi về, vì chiều nay em có hẹn, còn bây giờ, mình đến đúng h mà không gặp được thì chả tội gì phải chầu chực chờ đợi người ta về để vạch lá, nhặt sạn, giáo huấn mình cả.)
Thế là xách xe chạy về, về được 3/4 đường thì đối tác gọi đt tới, hỏi về việc làm ăn giao dịch, cũng vâng vâng dạ dạ, em đang chạy về, anh đợi tí, về liền...
Rõ hên, may là chạy về sớm, chứ cứ ngồi phơi nắng ở trường thì lỡ mất cái giao dịch.
Về tới nhà, hoàn thành xong cái giao dịch, em mới ngồi tinh chỉnh lại cái review mới này, chi tiết hơn, kĩ hơn, sát sự thật hơn. Và quyết định up lên luôn, có đầy đủ info nhân vật, các thầy thích soi thì soi, thích nhặt sạn thì nhặt, ai đúng ai sai, không còn quan trọng nữa, giờ em tập trung kiếm thêm chút kinh phí chuẩn bị Tết đây ~.~, qua Tết tính sau.
Còn dưới đây là bài review gốc trên VOZ lúc đầu, em viết với nhiều khung cảm xúc khác nhau, vàng thau lẫn lộn, em vẫn giữ nguyên không thay đổi để các thím so sánh.
Đây là sự việc ngày 18/1, nhưng bữa bị treo nick do reply dính trap. Giờ mới post dc
Sáng nay lên trường xin cái giấy chứng nhận còn đi học để miễn nghĩa vụ quân sự, lên thì thấy phòng công tác HS-SV chưa làm việc, còn hơn 1 tiếng nữa mới tới h, thế là mình tính quay về, đang đợi thang máy thì gặp ông giám thị tóm vào phòng...lý do mang dép lào vô trường.
Bắt cởi đôi dép lào ra nộp, mình không cởi, vì cởi ra rồi đi về = gì? chưa kể hôm nay mình không có tiết, chỉ đơn giản là vào xin giấy rồi đi về, không vào phòng máy thực tập thì việc gì phải mang giầy quai hậu vì sợ điện giựt???? Lão ấy nạt nộ, đe dọa, rồi còn tính hành hung, mình cứ im im, thấy không ép mình cởi dép dc, lão nhìn phù hiệu mình đọc như muốn học thuộc lòng, rồi đòi gọi phụ huynh và gửi giấy thông báo về địa phương.
Rõ hài, sinh viên 20 tuổi đầu rồi, còn dọa gọi phụ huynh, cứ làm như cấp 1, cấp 2 khong bằng...còn nữa, gửi giấy về địa phương để chính quyền quản thúc với lý do mang dép lào đi vào trường ???
Về kể cho bà già nghe, bà già cười đau ruột, tí sau lão giám thị ấy gọi điện thật, còn méc là mình vào trường không mang giầy, không mặc đồng phục của trường. Còn bảo mình thái độ, vô lễ này nọ...bla bla..
Bà già nghe đt, mình ngồi kế bên mà mắc cười, không mang dép đòi gửi giấy báo về địa phương đã thấy vớ vẩn, vớ vẩn hơn là lão ấy hô mình không mặc đồng phục khi vô trường??? tui không mặc đồng phục, không đeo phù hiệu thì ông biết tui học lớp nào để mà mắng vốn à ???
Còn nói về vô lễ, mình mà muốn mất dậy thì ngay từ khi lão ấy nắm tay mình, chưa kịp nhìn phù hiệu mình đã chạy mất đất, việc gì phải chờ lão kéo vào phòng? Và khi lão nạt nộ mình, mình cũng chả đốp chát câu nào, vô lễ ở đâu??? rõ hài, làm nghề giáo dục mà nói dối hơn cuội, bịa chuyện như ba phi, đổi trắng thay đen ).
Bà già cũng hiền, âm ừ dạ dạ cho qua, xong 2 má con nhìn nhau cười khì khì.
Giờ là 23/1 em lại lên trường xin giấy, lần này em sẽ mang đôi giầy nike mới cóng, chỉ vừa mang 2 lần
Có gì chút về review típ.
===================================
Chiều 23/1
Vừa lên trường xong, ăn mặc chỉnh tề, mang giầy đàng hoàng.
Vào phòng công tác HS-SV, lễ phép dạ em chào thầy (không phải ông thầy hôm bữa), rồi đưa cái giấy biên nhận và hóa đơn học phí lên bàn, nói. Thầy cho em xin giấy xác nhận học sinh ạ.
Ông ý nhìn mình thế này , ngó ngó cải bảng tên, rồi lại thế này .
- Ủa, em nghỉ học rồi mà còn lên xin giấy chi nữa, bữa cãi lộn hay lắm mà.
- Em
{ Àh. Nói thêm về khúc này chút, vì bữa 18 gặp phải ông thầy quy củ cứng nhắc, không chịu nói lý, không nghe giải thích, dù em đã cố giải thích là em chỉ lên trường xin cái giấy rồi về, chứ không có tiết, nhằm mong nhận được sự thông cảm.
Mà vẫn cứ bị nạt nộ, đe dọa và bắt cởi dép, vì vậy em cũng điên máu, lại nghe vụ gọi phụ huynh và gửi giấy về địa phương nữa, nên sau khi ông ý đọc bảng tên, tra danh sách lấy thông tin và đuổi em về, thì sau đó nữa tiếng em lại quay lên phòng, hỏi về thủ tục rút hồ sơ.
Vì em cũng ngán cái vụ gửi giấy về địa phương, mình đang muốn yên phận tránh nghĩa vụ để đi học đi làm, mà giờ lại có người khuấy cho nước đục lên thì cũng mệt, thà nghĩ học sang học trường khác chứ để nó gửi giấy về tới lúc gọi nghĩa vụ dễ bị chú ý soi mói lắm, hỏi trước thủ tục cho chắc ăn
Hỏi về thủ tục rút hồ sơ thì ông ấy bảo trường không cho rút hồ sơ, vì trường chỉ giữ bản photo, em cũng lễ phép Thank rồi đi về.
Hôm nay lên xin giấy, không gặp ông thầy hôm bữa, đang mừng thầm trong bụng, ai dè hóa ra thím này bữa đó cũng ngồi đấy xem kịch nên nhớ mặt mình. }
- ..........
-Thế giờ thầy không giải quyết giấy nghĩa vụ cho em ạ?
Ổng nhìn nhìn
- Anh tóc dài, mặc không đúng đồng phục, tui không tiếp.
- Vâng, em Thank thầy ạ.
Giờ em mới hiểu cái vụ đồng phục là thế nào, để em miêu tả cái đồng phục chuẩn của trường em cho các thím, cứ tưởng tượng cái áo công nhân màu hơi sẫm hơn 1 tí là nó đó.
Đợt em không mua dc áo do trường phát, vì lúc thì hết áo, không bán, lúc thì sv mua áo bu đông nghẹt, tới lượt em thì hết size mịa rùi, chầu chực 3,4 lần vẫn chưa mua dc cái áo, thì trường đã thông báo ngừng bán, nên em phải mua áo sơ mi ở ngoài, cùng màu, chỉ không có 2 cái cầu vai thôi. Dán bảng tên vào đi học vẫn bình thường chả ai nói gì, mà đi xin giấy thì làm khó dễ nhau quá.
Lúc về nhà, nói bà già nghe, bà già bảo để gọi ông nội, vì thầy hiệu phó trường này là bà con với gia đình em, vai vế em họ ông nội.
Em thì bảo thôi, đừng làm phiền thầy ấy, cùng lắm thì em nghỉ sang trường khác, mà mami em thì bực mình, vì bữa ông thầy giám thị kia gọi về mắng vốn, mami em đã nhẫn nhịn à uh dạ dạ rồi ráng cầu hòa với ổng, mà hôm nay em lên vẫn bị làm khó, nên mami gọi sang ông nội, kể sự tình.
Và giờ là tình hình là sáng mai em phải lên trường gặp trực tiếp thầy hiệu phó để làm việc , nhớ đầu năm thầy dắt mình đi đóng tiền, lấy giấy nhập học, giờ thì mình bị cấp dưới của thầy ghi thù, làm khó, chán vãi chày , thà không có dính líu gì còn đỡ, chứ giờ có dây mơ rễ má với nhau, em mà manh động lại ảnh hưởng tới thầy ấy. Thôi sáng mai có gì về em review tiếp.
==========================
Sáng 24/1
Lên trường, lên phòng hiệu phó, chờ...
chờ...
chờ.......
Đợi tới gần 10h, không thấy thầy hiệu phó trong văn phòng, alo sang ông nội, ông nội alo sang thầy hiệu phó => Thầy ấy lên từ sớm, nhưng hiện tại đang đi họp .
Thế là em về, bảo lại với ông nội là để thứ 6 (tức 25/1) con lên lại lần nữa xem xin dc ko, không dc nữa thì thứ 2 lên gặp thầy hiệu phó sau.
==========================
Sáng 25/1
Chạy ra tiệm hớt tóc.
- Cắt sao anh?
- Anh cắt ngắn hộ em, bát trong phủ lỗ tai, gáy không phủ cổ áo, mái không che mắt, đúng chuẩn học sinh ấy ạ.
- Ok!
Chiều 25/1
Em mượn thằng bạn cái áo chuẩn đồng phục của trường, chưa có dán bảng tên (thực ra là dán rồi nhưng nó làm rơi ra), em gỡ bảng tên cái áo của em, gắn vào áo đó, rồi mặc vô, mang giầy, mặc đồng phục, tóc tai sạch sẽ gọn gàng.
Lên, gặp phải ông thầy hôm thứ 4.
Em đặt 2 tờ giấy lên bàn.
Ổng nhìn em, không nói gì
Em: - Thầy cho em làm giấy xác nhận học sinh ạ.
Ổng: -
Em: - Dạ thầy nhìn xem, áo em có đủ logo, phù hiệu, tóc em cũng đã cắt rồi ạ.
Ổng: - Đôi dép hôm bữa đâu?
Em: (Nhấc giò lên) - Dạ, em mang giầy ạ.
Ổng: - tui hỏi đôi dép hôm bữa đâu sao không nộp?
Em: - Dạ? Cái đó đâu có liên quan gì tới chuyện này đâu ạ
Ổng: - Không liên quan? Em coi lại cái thái độ của em nhé.
Em: - Dạ? Thái độ của em như thế nào ạ? Em nói chuyện rất có chừng mực, có dạ thưa đàng hoàng không vô lễ, cũng không xúc phạm tới cán bộ công nhân viên nhà trường.
- Thứ 4 rồi thầy bảo em mặc không đúng đồng phục, tóc dài, em giờ đã mặc đúng đồng phục, mang giầy, tóc tai gọn gàng, bát không phủ lỗ tai, gáy không phủ cổ áo, mái không che mắt.
Ổng: - Anh kéo cái mái xuống xem có phủ mắt không.
Em: - Dạ thưa thầy, mái em là mái xéo, hiển nhiên nó phải dài hơn bình thường 1 chút mới gọi là mái, mà mái em tém qua một bên, em lại đeo kiếng, nó không ảnh hưởng tới tầm nhìn của em, em vẫn có thể tiếp thu bài giảng đàng hoàng.
Ổng: - Anh kéo cái mái xuống cho tôi.
Em: (Gỡ kính, kéo cái mái xuống)
- Nó dài qua mắt, nhưng chỉ trong trường hợp cố ý kéo nó xuống, chứ bình thường dù gỡ kính ra nó vẫn không phủ mắt, vả lại em vừa cắt tóc hồi sáng cơ mà.
Ổng: - Tóc anh dài.
Em: - Vậy giờ tóm lại là thầy không giải quyết giấy nghĩa vụ cho em ạ?
Ổng: - Ừ
Em: - Dạ vâng, em Thank thầy
Vậy đấy, xin thưa các bạn, các bạn đọc bài này, dù có thiểu năng cũng hiểu được đây là 1 đoạn trù dập kinh điển, em dám chắc giờ em có cạo đầu đinh lên xin giấy nữa, thì bọn này cũng không tha em đâu, có khi lại tiếp tục bắt em mang đôi dép hôm bữa lên nộp, rồi làm kiểm điểm hay cam kết linh tinh với những tội vớ vẩn bọn nó đặt ra, nếu tiếp tục nhịn, khéo có khi nó bắt mình quỳ xuống liếm giầy nó mất .
Đã alo cho ông nội, ông nội cũng hẹn lịch đúng sáng t2 gặp trực tiếp thầy hiệu phó để trình bày khó khăn
Về quầy kể bà già, bà già vốn có tiếng hiền nhất chợ, ăn chay trường và đi chùa hằng ngày cũng nổi sùng lên máu, @#%#$^%!@#!&^* (Nguyên văn: Đan mạch, tao quên không lưu sdt của cái thằng hôm bữa, không là tao gọi lên tao chửi rồi, bọn nó là người hay thú vậy, lớn rồi mà tính tình như trẻ ranh)
Vâng, chào các thím, T2 sẽ review tiếp
======================
Thứ 2, 28/1/2013
Em thua rồi các thím ạ, vừa không làm gì dc người ta, vừa rước nhục vào người.
Nói thì dài dòng, nhưng tóm lại, em thua rồi
Xin dc giấy rồi, mua luôn dc đồng phục chuẩn của trường rồi. Nhưng tội lỗi về em cả, là em sai, em vô lễ, em blah blah blah....
Nói chung thua
Đời làm gì có công bằng phải không các thím??? Nhiều khi oan mà có giải thích cũng chỉ thêm oan
Nhin!!!
Trường em là trường nào thì các comment ở dưới có vài người đoán trúng rồi đấy, e chán, chả muốn nói tới nữa.
BB các thím, sau này chọn trường, đừng vào các trường có đồng phục nhé, khổ lắm.
=========================================
Hôm nay 30/1/2013
Những tưởng mọi chuyện đã chìm xuồng, ai dè hôm nay đi học, vào tiết chủ nhiệm thì có sự tình phát sinh ra sau.
Điểm danh, đọc tới tên em thầy chủ nhiệm đọc 2 lần. Em "Có" rồi giơ tay, thầy nhìn em rồi bảo tí lên gặp thầy.
Học dc 1 lúc, thầy kêu em lên, rồi hỏi em biết em đã vi phạm gì không? Em nói là nghỉ học nhiều (vì đúng thế thật).
Rồi thầy hỏi chứ còn vi phạm gì nữa không, em cũng nghi nghi rồi, nhưng em lắc đầu bảo không biết.
Thầy đứng dậy nói bóng gió về nội quy đồng phục giầy dép, về thái độ của sinh viên khi nói chuyện với giáo viên, về việc những gì mình nói trên mạng thì phải có chịu trách nhiệm với những điều đó...v.v.
Rồi sau khi quở trách 2 bạn mặc đồng phục không dán bảng tên, thầy quay lại nói thẳng với em là có nhận được thông báo từ phòng công tác chính trị HS - SV, về việc em đi dép lào vô trường, mặc sai đồng phục, có thái độ vô lễ với giáo viên....và cả việc em viết bài trên mạng nữa.
Em thừa nhận mình có viết bài trên mạng, thầy ấy hỏi em có chịu trách nhiệm với những gì mình viết không? Em cũng xác nhận là em chịu trách nhiệm với những gì mình viết.
Thầy ấy nói bài viết của em đọc vào rất bực mình, em cũng xác nhận là em chỉ viết sự thật.
Rồi thầy chủ nhiệm kêu em vào văn phòng, viết bảng tường trình từ lúc gặp giám thị lần đầu tiên tới giờ.
Em vào cắm cúi viết bảng tường trình dài 1 cặp giấy đôi, ký tên đưa thầy. Thầy lại bảo viết tiếp bảng tường trình về 2 vấn đề, 1 là bài viết trên mạng, 2 là về việc em nghỉ học nhiều.
Về bài viết trên mạng thì em ghi như vầy: "Em viết bài trên mạng nhưng nhưng cũng có chừng mực, em không ghi ra tên trường, em chỉ viết với lý do đơn giản là giải tỏa nỗi lòng và tìm sự đồng cảm chứ không phải viết để bôi nhọ trường, vì em là sinh viên, làm sao đấu đá được với các thầy, mà em cũng không dám có suy nghĩ sẽ gây khó khăn gì cho các thầy cả. Vả lại em cũng không xác nhận bất cứ comment nào đoán tên trường, nói chung là em biết giới hạn của mình."
Còn về việc em nghỉ học nhiều: "Lý do phần lớn là phụ giúp gia đình, em hay lên quầy phụ mẹ trông quầy, khiêng hàng, và nhiều lý do riêng tư khác"
Thầy hỏi lý do riêng tư là lý do gì, đã viết bảng tường trình thì phải làm rõ cụ thể mọi việc, em trả lời là em chỉ có thể viết được nhiêu đó thôi (lý do riêng tư mà ~~).
Thầy chủ nhiệm bảo ngày mai 12 rưỡi xuống gặp 1 thầy khác, thầy đó sẽ phân tích cụ thể những cái em sai trong cái bài viết gốc trên VOZ này, có bôi đen từng chỗ sai.
Rồi sau đó sẽ quyết định hình thức kỷ luật em sau.
Em cũng chào thầy xong ra về, chạy về tới nhà tháo giầy ra là em bật máy và tiếp tục viết review này.
Ắt hẳn các thím đang nghĩ vì sao em biết đã bị soi vào bài viết trên mạng mà vẫn còn tiếp tục viết review?
Đơn giản vì em là thanh niên 2013, 20 tuổi, có nhiệt huyết và dám làm, tánh em nhút nhát, trầm lặng, thường thì ai chửi em, em im lặng nghe chỉ cần họ đừng đe dọa hăm he em thì em rất ngoan, nghe xong rồi thôi, đúng thì sửa, sai thì kệ, và cũng không giận dỗi gì, cùng lắm bực mình 30' là quên.
Nhưng nếu dồn em vào tình huống khó xử, em sẽ sinh ra tâm lý phản kháng, mà khi em đã phản kháng thì em khá cứng đầu đấy.
Như vụ hôm 18/1, nếu không phải cứ khăng khăng bắt em cởi dép ra, thì em đã chẳng sinh ra tâm lý phản kháng. Và cả như hôm nay, vốn dĩ em tính là mai bị khiển trách 1 trận rồi thôi, nhưng nghe cái câu cuối thầy chủ nhiệm nói về việc "Xem xét hình thức kỷ luật" mới có bài review 30/1 này.
Các thím thấy bài review của em từ ngày 18/1 đến 28/1, mỗi ngày 1 giọng văn khác nhau, vì em viết theo tâm trạng. Lúc em điên máu thì em viết khác, lúc em đang bình tĩnh thì viết khác.
Tâm trạng của em khi viết bài review này nó rất huyền diệu các thím ạ, có "bực mình + uất ức + buồn cười", suy nghĩ của em lúc này đơn giản lắm.
Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, hình thức kỉ luật của trường cao lắm là đuổi học, em năm nay 20t, sự nghiệp thì có nhiều đường em chả lo.
hay tập trung làm việc cho bà già, hay đi làm chung cty với bà chị, hay tự kinh doanh riêng (em tự kiếm tiền từ năm lớp 5 nhé).
Còn việc học, đuổi thì em xuống trung cấp học, không học được bất quá em đi nghĩa vụ 18 tháng, em cũng thần tượng các anh bộ đội lắm, nhưng chỉ ngại đi nghĩa vụ 18 tháng thì nhà em mất 1 nguồn thu nhập, nên mới ráng đi học, chứ em cũng không tha thiết lắm việc học hành.
Đó là suy nghĩ trong lúc này của em, có thể sau khi bình tĩnh lại em sẽ nghĩ khác, còn hiện giờ đang viết lại 1 bài review chi tiết hơn, có đầy đủ info nhân vật, dự định sẽ ném sang cho bà chị nếu sự việc phồng lên quá mức chịu đựng của em, bà chị em có 2 cái bằng đại học, 5 cái bằng lẻ các loại như báo chí, marketing, design web..v.v. Từng làm phóng viên khiêm biên tập viên 1 tờ báo nhỏ, hiện đang là leader của 1 gameshow trên truyền hình. Mối quan hệ của bà ý cũng rộng, nếu chỉ gửi vài cái mail chắc cũng không vấn đề gì.
Còn vụ việc này em đã muốn nó chìm xuồng, mà phía trường học cứ muốn lôi lên, thôi cùng lắm thì chờ nốt ngày mai, xem tình hình thế nào, đuổi thì em nghỉ, kỉ luật nặng hay hình thức kỉ luật khiến em có cảm giác bị hạ thấp về nhân cách thì em cũng tự xin nghỉ.
Như ngày 28/1, các thím đọc bài chắc thấy, mấy ngày trên đọc còn thấy chút máu, nhưng đọc tới bài ngày 28/1 thì như bị giội ca nước đá vào người, mất hứng vl. Vâng, là em cố ý, em không viết review cụ thể, vì em mệt mỏi rồi, em ghét phiền phức và em cũng nghe lời bà già, nhận thua đi con, nhận thua cho lành. Chứ nếu em viết cụ thể review ngày 28/1, thì còn nhiều cái để nói lắm.
You must be registered for see links
hay hay Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng
Thứ 6, ngày 18/1/2013
Buổi chiều hôm nay em không có tiết, em rảnh rỗi nên lên trường xin giấy xác nhận học sinh, để tạm hoãn nghĩa vụ quân sự, tuy đầu năm làm hồ sơ nhập học là được rồi, nhưng đề phòng có biến chứng xảy ra nên em xin sẵn tờ giấy, lỡ địa phương có gọi thì còn có cái đưa luôn.
Bình thường em đi học vẫn mặc áo xanh quần jean và mang giầy, vì có một lần mang dép vào học phòng máy bị giáo viên mời ra ngoài với lý do là sợ sinh viên quơ chân lung tung chạm ổ điện có nguy cơ bị điện giựt, từ đấy về sau em toàn mang giầy đi học. Nhưng hôm nay vì không có tiết, em suy nghĩ là chỉ đi vào một phát rồi đi ra, không vào phòng máy, cũng không nán lại lâu nên chắc không sao.
Lên trường, lên tầng 5, phòng công tác chính trị học sinh - sinh viên, lúc đó là 12h35', mà lên tới nơi em mới nhớ là phòng CTCT HS-SV làm việc buổi chiều từ 2h - 4h, còn 1 tiếng rưỡi, thế là em tính đi về, tạt qua quầy má em để ăn miếng cơm trưa với má cho vui.
Đang đứng đợi thang máy, thì tự dưng có thầy giám thị nắm tay (thầy Chiểu) lôi em vào phòng CTCT HS - SV, em đang ngơ ngác thì thầy bảo tháo dép ra, bỏ vào thùng ở góc.
Em mới cố giải thích với thầy Chiểu là hôm nay em không có tiết, em chỉ lên xin cái giấy xác nhận rồi về, mong nhận được sự cảm thông từ thầy, nhưng thầy ấy cứ khăng khăng bắt em cởi dép bỏ vào thùng. Mà thầy ấy nạt lớn giọng, khiến em mất cảm tình và sinh ra tâm lý phản kháng.
Em: Thầy có quyền gì bắt em cởi dép ra?
Thầy Chiểu: Trong nội quy của trường quy định không cho mang dép vào trường, em có đọc nội quy chưa?
(Vâng! Em sai, nhưng lúc ấy em không phục, vì nội quy không cho mang dép vào trường, thầy có bắt thì cùng lắm lập biên bản em, sao lại bắt em cởi dép? Đôi dép lào chỉ có giá 15k/2 đôi, tính ra một đôi có 7k5, em mua từ hơn 1 năm trước, giờ nó rách nát tàn tạ, bỏ cũng chả sao, nhưng dù gì thì nó vẫn là tài sản cá nhân của em, em có quyền bảo vệ tài sản cá nhân của mình, còn thầy đâu có thay mặt cho cơ quan nhà nước? Lấy quyền gì đòi tịch thu tài sản của em? Nội quy trường ghi là không được mang dép lào, vâng, em sai nội quy, nhưng khi nào nội quy ghi rõ ràng là sinh viên mang dép vào trường sẽ bị tịch thu dép, và nội quy đó được bộ giáo dục và đào tạo đóng dấu công nhận thì em sẽ nộp dép.)
Lúc đó em nghĩ thế, nhưng em không nói ra, chỉ im lặng, vì hiện tại mình đang là người sai mà.
Em: Nhưng cởi dép ra thì em đi về bằng gì ạ?
Thầy Chiểu: Đó là việc của anh.
Em: (.............)
Sau một hồi nạt nộ mà em vẫn im lặng, thầy ấy đọc bảng tên em và tra thông tin trên máy tính, rồi bảo là sẽ gọi phụ huynh lên khiển trách, sẽ gửi giấy báo về địa phương, nói mấy câu đại loại như "gì chứ Bình Tân gần đây mà, gọi lên cái một".
Rồi thầy bảo em đi về đi.
Em đi về, ra cửa, buông nhỏ một câu bất mãn.
- Có đôi dép cũng làm quá lên!
(đúng không? vì không tịch thu được đôi dép nên đòi gọi phụ huynh và gửi giấy về địa phương???)
Thầy Chiểu: EM VỪA NÓI CÁI GÌ, EM LẬP LẠI XEM!!!!!!
- Có Đôi Dép Cũng Làm Quá Lên!
(vâng, lúc đó em cũng đang điên máu)
(Thầy ấy đi theo sát sau lưng em, em tính đi thang máy xuống, nhưng cảm giác linh cảm bất an, cứ như giờ mà mình đứng lại sẽ ăn ngay cái bộp tai vào mặt, thế nên em cắm cúi đi thẳng xuống thang bộ, dắt xe chạy về nhà. Mà hài một cái là trên đường đi xuống, em thấy lác đác vài bạn cũng mang dép lào như em, xuống tới sân, ngay bãi giữ xe lại có thêm vài bạn đang ngồi trên lắc lắc đôi chân mang dép lào nói chuyện với nhau. Lúc ấy em thầm ghen tị và thấy uất ức lắm.
Về tới nhà, ngồi suy nghĩ 1 lúc cũng thấy mình dại, người ta có quyền, người ta là luật, mình sinh viên nhỏ lẻ, việc gì phải cứng với họ, chưa kể mình cũng có chỗ sai, có cứng thì cũng có cứng lại được họ đâu??
Mà cái em ngại nhất, là cái khoản gửi giấy báo về địa phương, gì chứ cái này chả chơi được đâu, em đang muốn yên phận học hành làm việc, mà lỡ bị gửi giấy về địa phương, tới kì nghĩa vụ sau dễ bị soi mói. Sau một hồi suy nghĩ, em quyết định lên trường, hỏi về thủ tục rút hồ sơ. Vì lúc đó em cũng hơi lo lo, em nghĩ thà rút hồ sơ học trường khác còn hơn bị gửi giấy về địa phương.)
Em lên trường, tới bàn của thầy Chiểu, chào thầy rồi hỏi thầy về thủ tục rút hồ sơ. Thầy ấy bảo là trường không cho rút hồ sơ, vì trường chỉ giữ bản photo.
Em cũng Thank thầy rồi đi về.
Tạt qua quầy của má, kể cho má nghe.
Lát sau, tầm 4h30, thầy Chiểu gọi điện sang mắng vốn má, bảo là em vào trường không mang giầy, không mặc đồng phục trường, có thái độ vô lễ cứng đầu với giáo viên, má em thì hiền, cũng không muốn dây vào phiền phức, nên nhận hết tội lỗi về gia đình, cũng bảo là đã phân tích phải trái cho em nghe rồi, thay mặt gia đình xin lỗi thầy, có gì thầy bỏ qua cho. Cuộc điện thoại kết thúc trong vui vẻ.
Lúc em nghe cái vụ không mặc đồng phục, em cũng thấy lạ, vì không mặc đồng phục đeo bảng tên làm sao thầy biết em là sinh viên Cao Thắng mà bắt, làm sao thầy biết em học lớp nào mà tra thông tin ra mắng vốn má em?
Sau này mới hiểu, cái vụ không mặc đồng phục đó, là do cái áo em đang mặc thiếu cái logo có chữ "Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng" bên vai phải. Do lúc trường bán thì em chầu chục 3,4 lần không mua được, lúc thì hết áo nghỉ bán, lúc thì sinh viên bu đông quá, tới lượt em thì hết size mất rồi, lúc em nắm được ngày giờ bán áo của trường thì trường tuyên bố dừng bán (_"_!). Thế là em phải lóc cóc ra ngoài mua cái áo cùng màu, dán bảng tên vào đi học bình thường, chỉ không có logo và cầu vai thôi. Đi học trước h không ai nói gì.
==============================
Thế thứ 4 tuần tiếp theo, cũng buổi chiều, ngày 23/1/2013.
Lần này em yên phận và ngoan hơn, em lên đúng giờ phòng CTCT HS - SV làm việc, tầm 2h hơn. Lần này em gặp thầy Để (đang mừng thầm vì không phải giáp mặt thầy Chiểu).
Em: (Đặt tờ biên lai và biên nhận xuống bàn làm việc của thầy)
Thầy nhìn em chăm chú nhưng không nói gì.
Em: - Dạ thầy cho em xin cái giấy xác nhận học sinh của trường ạ.
Thầy Để: Ủa, em nghỉ học rồi mà còn lên trường xin giấy làm chi?
Em: (Biết thầy châm biếm nhưng em coi như không nghe thấy)
- Dạ, thầy cho em xin cái giấy tạm hoãn nghĩa vụ quân sự ạ.
Thầy Để: Bữa cãi lộn hay lắm mà.
Em: - Dạ, thầy giải quyết giúp em cái giấy xác nhận học sinh để tạm hoãn nghĩa vụ quân sự ạ.
Thầy Để: Anh tóc dài, mặc sai đồng phục, tui không tiếp.
Em: - Dạ, em Thank thầy ạ.
Em đi về, kể má em nghe, má cũng bực mình. Rồi má nói sẽ gọi điện thoại cho ông nội, vì thầy hiệu phó trường này cũng có quan hệ bà con với nhà em, vai vế thầy là em của ông nội.
Em thì bảo má là thôi đừng gọi, đừng làm phiền thầy ấy, có cái giấy nghĩa vụ làm to chuyện lên làm gì thà con nghỉ học sang trường khác, chứ con ghét phải nhờ vả làm phiền người khác lắm.
Nhưng má em vẫn gọi, kể sự tình. Rồi ông nội gọi sang cho thầy Sơn, thầy Sơn bảo có gì sáng lên gặp thầy thầy giải quyết cho.
==============================
Sáng hôm sau Thứ năm ngày 24/1/2013
Em lên trường, chờ ở gần văn phòng thầy hiệu phó, nhưng chờ lâu quá tới 10h không thấy thầy ấy về, nên em alo sang cho ông nội.
Ông nội gọi sang cho thầy Sơn, thầy Sơn bảo là thầy lên từ sớm 8h rồi, giờ đang đi họp, không có trên văn phòng.
Em mới nói ông nội chứ, thôi thì ông nội để thứ 6 này con mượn đồng phục bạn, lên xin thử lần nữa coi được không. Không được thì lên gặp thầy Sơn sau.
==============================
Thứ 6 ngày 25/1/2013
Buổi sáng.
Em ra tiệm cắt tóc, ngồi vào chỗ. Anh thợ hỏi cắt làm sao? Em bảo giữ nguyên, nhưng cắt ngắn lên, đúng chuẩn học sinh ấy, bát không phủ lỗ tai, gáy không phủ cổ áo, xén cho cái mái ngắn và mỏng hơn chút.
Rõ khổ, tóc em mới cắt tháng trước, hồi em học cấp 2,3, tóc cỡ này được xem là bình thường rồi T_T, đi học chả bao giờ bị nhắc cả, nếu để thêm 2 tháng nữa mới đúng là dài, nhưng thôi kệ, em vẫn cắt)
Chiều cùng ngày.
Em mượn thằng bạn cái áo, đúng chuẩn áo của trường, có logo và cầu vai 2 bên đàng hoàng. Áo nó bị rớt bảng tên, nó không có bảng tên thay vào nên vẫn để vậy mặc. Em mượn cái áo không có bảng tên ấy, dán bảng tên em vào.
Rồi tắm rửa sạch sẽ, tóc tai gọn gàng, áo có logo phù hiệu đầy đủ, giầy mang lịch sự.
Vâng, em biết thân biết phận mình rồi, cố gắng thay đổi chứ.
Lên phòng CTCT HS - SV, lại gặp thầy Để. Nhưng sinh viên chờ trước phòng khá đông, thế em đứng chờ ở 1 góc, trong khi chờ em mới để ý, có rất nhiều người mang dép lê, dép lào, dép không có quai hậu đứng chờ ở cửa sổ tiếp học sinh - sinh viên. Em có quay sang mượn thằng bạn cái điện thoại, quay clip lại mấy đôi chân đó, không biết nó còn giữ không hay xóa rồi @@, để em hỏi lại.
Tình huống diễn biến y như thứ 4, em để 2 tờ giấy biên nhận và biên lai lên bàn, thầy nhìn em im lặng không nói.
Em: - Dạ, thầy cho em xin giấy chứng nhận học sinh ạ.
Thầy Để: (........)
Em: - Dạ, đây thầy xem, em đã cắt tóc rồi.
Thầy Để: (Nhìn nhìn sang vai trái của em)
Em: (Xoay người qua, giơ cái logo ra)
- Áo em mặc có logo ạ.
Thầy Để: - Đôi dép hôm bữa đâu?
Em: (Giả ngu, giơ chân lên) - Dạ, em mang giầy ạ.
Thầy Để: - tui hỏi đôi dép hôm bữa đâu, sao không nộp cho thầy Chiểu?
Em: Dạ, hai cái đó đâu có liên quan gì tới nhau đâu ạ?
Thầy Để: - Không liên quan tới nhau? Anh xem lại thái độ của anh nhé!
Em: Dạ? Thái độ của em như thế nào ạ? Thầy bảo em tóc dài, mặc sai đồng phục, em đã đi cắt tóc rồi, mặc áo đúng đồng phục của trường rồi. Thầy xem này, tóc em bát không phủ lỗ tai, gáy không phủ cổ áo, mai không che mắt.
Thầy Để: Anh kéo cái mái xuống coi có che mắt không?
(Khổ em quá, mái em là mái xéo, hiển nhiên nó phải dài một chút mới gọi là mái, mà mái em nó tém hẳn qua một bên, em lại bị cận phải đeo kiếng, kiếng giữ tóc lại nên dù mái có dài tới vai cũng không ảnh hưởng tầm nhìn của em, mà đấy là em đã cắt bớt rồi chứ bộ)
Em: (Bỏ kiếng ra kéo tóc xuống)
(Nó dài qua mắt thật T_T, nhưng trong trường hợp bình thường thì dù có bỏ kiếng ra thì vẫn ảnh hưởng tầm nhìn, vì tóc nó thành nếp rồi, cố ý kéo xuống nó mới che mắt chứ)
Lúc này em cũng điên điên rồi, nhưng vẫn nhịn.
Em: - Cái này là cái mái xéo, chứ tóc em đâu có dài đâu thầy.
Thầy Để: - Không dài? Không dài anh qua hỏi cô Hà xem! (em không biết cô này là cô nào @@, chắc chuyên về thẩm định tóc tai)
Em: - Vậy giờ thầy không giải quyết giấy nghĩa vụ cho em ạ?
Thầy Để: Ừ!
Em: Dạ, em Thank thầy ạ!
Thế là em lại lóc cóc xách xe đi về.
Về kể cho má nghe, má em là được tiếng hiền nhất chợ, ăn chay trường và đi chùa hằng ngày, tối tối khi ăn cơm và trước khi ngủ thường nghe băng đĩa các sư thầy thuyết pháp. Nói chung là tín Phật lắm, nhất là mấy cái vụ "sân - si cũng là nghiệp, sát ý cũng là nghiệp, khẩu chướng cũng là nghiệp", thế mà cũng nổi điên lên mà văng tục.
==============================================
Sáng thứ 2, ngày 28/1/2013
Em và ông nội lên gặp thầy Sơn.
Thầy Sơn thì công tư phân minh, không phải bàn, sau khi nghe em trình bày sự việc, thầy có phân tích phải trái về nội quy cho em, rồi thầy gọi thầy Để lên để đối chứng, và gọi cả cho cô Tùng phụ trách đồng phục để mua cho em 2 bộ đồng phục của trường.
Chờ một lúc thì cô Tùng sang bảo đi theo cô lấy đồng phục, em đi theo, nhưng tới kho thì thầy giữ kho không có ở đó, nên cô hẹn qua Tết quay lại lấy (_"_!).
Thế là em lại quay về phòng hiệu phó, vừa mở cửa ra định bước vào thì thấy thầy Để đang ngồi cạnh thầy Sơn.
Thầy Sơn: - À, đây rồi, vào đây đi con.
Thầy Để: - Anh đi ra ngoài ngay cho tôi!!!
(Em cũng ngơ ngác, không biết nghe ai, nhưng vẫn quyết định hướng về thầy Sơn nói lại sự tình là cô Tùng hẹn qua Tết lấy, thầy Sơn nghe xong cũng thắc mắc sao lại phải để qua Tết)
Thầy Sơn: - Uh, em đi ra ngoài chút để thầy nói chuyện với thầy Để.
Em ra ngoài chờ, chờ, chờ...
(Trong lúc chờ em cũng thầm nghĩ trong bụng chứ, ông bà già xưa có câu vuốt mặt nể mũi, muốn người ta tôn trọng mình thì phải tôn trọng người ta trước, đằng này có cả ông nội em lẫn thầy Sơn ngồi đấy mà thầy Để không thí cho em 500 đồng sĩ diện mà đuổi thẳng ra thế này, vậy mà lúc nào cũng muốn người khác phải tôn trọng mình, bất công quá.)
Rồi sau khi thấy thầy Để bước ra đi xuống cầu thang, thì em mới vào phòng.
Vừa vào phòng đã nghe thầy Sơn bảo.
- Thầy là thầy không hài lòng với cái độ của con đấy, thái độ của con vô lễ, không coi ai ra gì nên các thầy bất mãn với con.
Em:.... (Nuốt nước miếng, khổ thật, em hiền như đất, có gan đó đâu, do các thầy có ác cảm nên nghe em nói câu nào cũng suy diễn theo hướng tiêu cực ấy chứ, nhưng em vẫn im lặng, vì em xác định là không muốn gặp rắc rối nữa, nên không cãi, chỉ im lặng hay vâng dạ)
Rồi thầy Sơn bảo là thầy Để đang đi lên văn phòng làm giấy xác nhận nghĩa vụ cho em. Ngồi chờ thầy một chút.
Trong lúc chờ, thì thầy có hỏi về điểm số, thi cử, có nợ môn nào không...v.v, nói chung là rất quan tâm em.
Em thì dạ dạ, rồi lắc đầu bảo là qua hết, không nợ môn nào, em không muốn thầy Sơn e sợ thêm nữa, ngại lắm rồi (thực tế là em có đi học mấy đâu T_T, chắc nợ hết quá, do bận suốt, đang xác định là sang năm sau học lại, môn nào thiếu thì trả nợ, môn nào dở thì học lại cho chắc, còn giờ đang trong tình trạng bận rộn công chuyện, khó phân thân.)
Rồi thì thầy Sơn dắt em qua kho, gọi thầy giữ chìa khóa chạy lên đưa chìa khóa kho cho cô Tùng, rồi vào chọn áo cho em nữa, gặp ai thầy cũng khoe: "Nó cháu ông anh tui đấy, nó gọi anh tui là ông nội, gọi tui là ông". Thú thật em nghe thế không thấy tí tẹo tự hào nào, chỉ thấy nhục và xấu hổ, vì mình chả làm được gì ra hồn lại còn làm phiền ông.
Tí sau thầy Để lên. Bước vào phòng, nhìn nhìn em.
Thầy Để: - Em đi ra ngoài đi!
Em: (Im lặng đi ra)
(Một lúc sau thầy Để đi ra, em cũng không vào phòng mà đứng ở ngoài chờ, vì em linh cảm giác điều bất an, ai đời gọi lên đối chứng mà không cho em nghe xem người ta nói gì về mình, lúc nãy đuổi em ra thì lúc sau em vào đã bị gán cho cái mác mất dậy, hỗn láo, thái độ, ai biết lần này đuổi em ra rồi còn thêm trò gì nữa, đúng y như em nghĩ, lúc sau ông nội đi ra, hỏi tại sao tháng 12 vừa rồi con nghỉ hết 9 ngày???
Rồi thì 2 ông cháu vào phòng hiệu phó, hjz, hóa ra thầy Để khi nãy đã báo cáo với thầy Sơn em nghỉ học nhiều ở tháng 12 (_"_!), rõ khổ, khi nãy mình nói dối là không có trục trặc thi cử điểm số gì để thầy Sơn không phải lo nữa, giờ nhờ ơn thầy Để lại lòi ra cái vụ mình hay nghỉ học, thế là trong phút chốc mình biến thành cậu bé pinocchio, lúc này có nói gì nữa thì cũng chỉ làm người ta mất lòng tin thêm thôi, vì thế em im lặng, ai hỏi ai nói gì cũng dạ dạ vâng vâng.
Về nhà, em cũng mệt, vì đôi dép lào mà xé ra lắm chuyện rắc rối quá, thế nên em không review chi tiết 28/1 trên VOZ nữa, mà chỉ ghi vài câu chán nản cho sự việc chìm xuống.
================================================
Tới chiều thứ 4, ngày 30/1/2013
Những tưởng mọi chuyện đã chìm xuồng, ai dè hôm nay đi học, vào tiết chủ nhiệm thì có sự tình phát sinh ra sau.
Điểm danh, đọc tới tên em thì thầy Khanh chủ nhiệm đọc 2 lần. Em "Có" rồi giơ tay, thầy nhìn em rồi bảo tí lên gặp thầy.
Học dc 1 lúc, thầy Khanh kêu em lên, rồi hỏi em biết em đã vi phạm gì không? Em nói là nghỉ học nhiều (vì đúng thế thật).
Rồi thầy hỏi chứ còn vi phạm gì nữa không, em cũng nghi nghi rồi, nhưng em lắc đầu bảo không biết.
Thầy đứng dậy nói bóng gió về nội quy đồng phục giầy dép, về thái độ của sinh viên khi nói chuyện với giáo viên, về việc những gì mình nói trên mạng thì phải có chịu trách nhiệm với những điều đó...v.v.
Rồi sau khi quở trách 2 bạn mặc đồng phục không dán bảng tên, thầy quay lại nói thẳng với em là có nhận được thông báo từ phòng công tác chính trị HS - SV, về việc em đi dép lào vô trường, mặc sai đồng phục, có thái độ vô lễ với giáo viên....và cả việc em viết bài trên mạng nữa.
Em thừa nhận mình có viết bài trên mạng, thầy ấy hỏi em có chịu trách nhiệm với những gì mình viết không? Em cũng xác nhận là em chịu trách nhiệm với những gì mình viết.
Thầy ấy nói bài viết của em đọc vào rất bực mình, em cũng xác nhận là em chỉ viết sự thật.
Thầy nói cái cách dùng từ trong bài viết trên mạng của em rất là không tôn trọng giáo viên.
Em hỏi lại là không tôn trọng chỗ nào ạ?
Thầy gào lên là: - Anh gọi giáo viên là "thím" mà nghe dc à?
(Lúc đấy em cũng đứng hình 1s, rồi sực nhớ đúng thế thật, mà cũng phục, trong cả bài em chỉ dùng từ "thím" 1 lần mà các thầy cũng soi ra, công nhận các thầy đọc bài kĩ quá)
Rồi thầy Khanh kêu em vào văn phòng, viết bảng tường trình từ lúc gặp giám thị lần đầu tiên tới giờ.
Em vào cắm cúi viết bảng tường trình dài 1 cặp giấy đôi, ký tên đưa thầy. Thầy lại bảo viết tiếp bảng tường trình về 2 vấn đề, 1 là bài viết trên mạng, 2 là về việc em nghỉ học nhiều.
Về bài viết trên mạng thì em ghi như vầy: "Em viết bài trên mạng nhưng nhưng cũng có chừng mực, em không ghi ra tên trường, em chỉ viết với lý do đơn giản là giải tỏa nỗi lòng và tìm sự đồng cảm chứ không phải viết để bôi nhọ trường, vì em là sinh viên, làm sao đấu đá được với các thầy, mà em cũng không dám có suy nghĩ sẽ gây khó khăn gì cho các thầy cả. Vả lại em cũng không xác nhận bất cứ comment nào đoán tên trường, nói chung là em biết giới hạn của mình."
Còn về việc em nghỉ học nhiều: "Lý do phần lớn là phụ giúp gia đình, em hay lên quầy phụ mẹ trông quầy, khiêng hàng, và nhiều lý do riêng tư khác"
Thầy hỏi lý do riêng tư là lý do gì, đã viết bảng tường trình thì phải làm rõ cụ thể mọi việc, em trả lời là em chỉ có thể viết được nhiêu đó thôi (lý do riêng tư mà ~~).
Thầy chủ nhiệm bảo ngày mai 12 rưỡi xuống gặp thầy Hảo, thầy Hảo sẽ phân tích cụ thể những cái em sai trong cái bài viết gốc trên VOZ này, có bôi đen từng chỗ sai.
Rồi sau đó sẽ quyết định hình thức kỷ luật em sau.
Em cũng chào thầy xong ra về, chạy về tới nhà tháo giầy ra là em bật máy và tiếp tục viết review 30/1 này.
(t hẳn các pác đang nghĩ vì sao em biết đã bị soi vào bài viết trên mạng mà vẫn còn tiếp tục viết review?
Đơn giản vì em là thanh niên 2013, 20 tuổi, có nhiệt huyết và dám làm, tánh em nhút nhát, trầm lặng, thường thì ai chửi em, em im lặng nghe chỉ cần họ đừng đe dọa hăm he em thì em rất ngoan, nghe xong rồi thôi, đúng thì sửa, sai thì kệ, và cũng không giận dỗi gì, cùng lắm bực mình 30' là quên.
Nhưng nếu dồn em vào tình huống khó xử, em sẽ sinh ra tâm lý phản kháng, mà khi em đã phản kháng thì em khá cứng đầu đấy.
Như vụ hôm 18/1, nếu không phải cứ khăng khăng bắt em cởi dép ra, thì em đã chẳng sinh ra tâm lý phản kháng. Và cả như hôm nay, vốn dĩ em tính là mai bị khiển trách 1 trận rồi thôi, nhưng nghe cái câu cuối thầy chủ nhiệm nói về việc "Xem xét hình thức kỷ luật" mới có bài review 30/1 này.
các bạn thấy bài review của em từ ngày 18/1 đến 28/1, mỗi ngày 1 giọng văn khác nhau, vì em viết theo tâm trạng. Lúc em điên máu thì em viết khác, lúc em đang bình tĩnh thì viết khác.)
================================================
Trưa thứ 5, ngày 31/1/2013
Sau khi chở đứa em đi ăn cơm trưa và chở nó đi học, tạt qua quầy chào mẹ cái rồi chạy lên trường, thì lúc đó là 12h45'
Em đi ra văn phòng mà thầy Khanh nói hôm qua, vào hỏi tìm thầy Hảo. Các thầy trong văn phòng bảo là thầy Hảo chưa tới.
Em đành đi ra ghế đá ngồi chờ.
Tới 1h 15' em lại vào hỏi lần nữa, thầy Hảo vẫn chưa tới.
Thế là em tiếp tục ra ghế đá ngồi, ngồi dc 5' thì thấy nắng quá, nên xách đít ra quán nước ở cổng trường, kêu ổ bánh mì với chai sting ngồi gặm cho trôi thời gian.
Tới 2h15', em lại đi vô hỏi gặp thầy Hảo, thì được tin là thầy Hảo bận đi họp rồi.
Thế là em lại ra ghế đá ngồi, ngồi thêm 10' nữa thì tự vả vào mặt mình 2 cái vì tội ngu.
(Vì lúc này em mới nghĩ ra, đã biết rõ từ hôm qua, là hôm nay lên sẽ bị "vạch lá tìm sâu", theo như thầy Khanh nói là "bôi đậm từng chỗ sai trong bài viết trên mạng của em để phân tích và quyết định hình thức kỉ luật", mà chính em đọc lại bài viết review trên voz của mình cũng thấy đầy sạn và kẽ hở để người ta nắm thóp mà bắt tội.
Có những lúc tâm trạng em không bình tĩnh nên mới có những kẽ hở đó, vài chi tiết cũng chưa chính xác hoàn toàn. Tất nhiên, vì là bài trên mạng, chả ai biết ai là ai, không chỉ đích danh tập thể hay cá nhân nào cả nên việc gì phải trau chuốt ngôn từ? Vả lại em viết để giải tỏa cảm xúc mà.
Vậy là em quyết định đi về, vì chiều nay em có hẹn, còn bây giờ, mình đến đúng h mà không gặp được thì chả tội gì phải chầu chực chờ đợi người ta về để vạch lá, nhặt sạn, giáo huấn mình cả.)
Thế là xách xe chạy về, về được 3/4 đường thì đối tác gọi đt tới, hỏi về việc làm ăn giao dịch, cũng vâng vâng dạ dạ, em đang chạy về, anh đợi tí, về liền...
Rõ hên, may là chạy về sớm, chứ cứ ngồi phơi nắng ở trường thì lỡ mất cái giao dịch.
Về tới nhà, hoàn thành xong cái giao dịch, em mới ngồi tinh chỉnh lại cái review mới này, chi tiết hơn, kĩ hơn, sát sự thật hơn. Và quyết định up lên luôn, có đầy đủ info nhân vật, các thầy thích soi thì soi, thích nhặt sạn thì nhặt, ai đúng ai sai, không còn quan trọng nữa, giờ em tập trung kiếm thêm chút kinh phí chuẩn bị Tết đây ~.~, qua Tết tính sau.
Còn dưới đây là bài review gốc trên VOZ lúc đầu, em viết với nhiều khung cảm xúc khác nhau, vàng thau lẫn lộn, em vẫn giữ nguyên không thay đổi để các thím so sánh.
Đây là sự việc ngày 18/1, nhưng bữa bị treo nick do reply dính trap. Giờ mới post dc
Sáng nay lên trường xin cái giấy chứng nhận còn đi học để miễn nghĩa vụ quân sự, lên thì thấy phòng công tác HS-SV chưa làm việc, còn hơn 1 tiếng nữa mới tới h, thế là mình tính quay về, đang đợi thang máy thì gặp ông giám thị tóm vào phòng...lý do mang dép lào vô trường.
Bắt cởi đôi dép lào ra nộp, mình không cởi, vì cởi ra rồi đi về = gì? chưa kể hôm nay mình không có tiết, chỉ đơn giản là vào xin giấy rồi đi về, không vào phòng máy thực tập thì việc gì phải mang giầy quai hậu vì sợ điện giựt???? Lão ấy nạt nộ, đe dọa, rồi còn tính hành hung, mình cứ im im, thấy không ép mình cởi dép dc, lão nhìn phù hiệu mình đọc như muốn học thuộc lòng, rồi đòi gọi phụ huynh và gửi giấy thông báo về địa phương.
Rõ hài, sinh viên 20 tuổi đầu rồi, còn dọa gọi phụ huynh, cứ làm như cấp 1, cấp 2 khong bằng...còn nữa, gửi giấy về địa phương để chính quyền quản thúc với lý do mang dép lào đi vào trường ???
Về kể cho bà già nghe, bà già cười đau ruột, tí sau lão giám thị ấy gọi điện thật, còn méc là mình vào trường không mang giầy, không mặc đồng phục của trường. Còn bảo mình thái độ, vô lễ này nọ...bla bla..
Bà già nghe đt, mình ngồi kế bên mà mắc cười, không mang dép đòi gửi giấy báo về địa phương đã thấy vớ vẩn, vớ vẩn hơn là lão ấy hô mình không mặc đồng phục khi vô trường??? tui không mặc đồng phục, không đeo phù hiệu thì ông biết tui học lớp nào để mà mắng vốn à ???
Còn nói về vô lễ, mình mà muốn mất dậy thì ngay từ khi lão ấy nắm tay mình, chưa kịp nhìn phù hiệu mình đã chạy mất đất, việc gì phải chờ lão kéo vào phòng? Và khi lão nạt nộ mình, mình cũng chả đốp chát câu nào, vô lễ ở đâu??? rõ hài, làm nghề giáo dục mà nói dối hơn cuội, bịa chuyện như ba phi, đổi trắng thay đen ).
Bà già cũng hiền, âm ừ dạ dạ cho qua, xong 2 má con nhìn nhau cười khì khì.
Giờ là 23/1 em lại lên trường xin giấy, lần này em sẽ mang đôi giầy nike mới cóng, chỉ vừa mang 2 lần
Có gì chút về review típ.
===================================
Chiều 23/1
Vừa lên trường xong, ăn mặc chỉnh tề, mang giầy đàng hoàng.
Vào phòng công tác HS-SV, lễ phép dạ em chào thầy (không phải ông thầy hôm bữa), rồi đưa cái giấy biên nhận và hóa đơn học phí lên bàn, nói. Thầy cho em xin giấy xác nhận học sinh ạ.
Ông ý nhìn mình thế này , ngó ngó cải bảng tên, rồi lại thế này .
- Ủa, em nghỉ học rồi mà còn lên xin giấy chi nữa, bữa cãi lộn hay lắm mà.
- Em
{ Àh. Nói thêm về khúc này chút, vì bữa 18 gặp phải ông thầy quy củ cứng nhắc, không chịu nói lý, không nghe giải thích, dù em đã cố giải thích là em chỉ lên trường xin cái giấy rồi về, chứ không có tiết, nhằm mong nhận được sự thông cảm.
Mà vẫn cứ bị nạt nộ, đe dọa và bắt cởi dép, vì vậy em cũng điên máu, lại nghe vụ gọi phụ huynh và gửi giấy về địa phương nữa, nên sau khi ông ý đọc bảng tên, tra danh sách lấy thông tin và đuổi em về, thì sau đó nữa tiếng em lại quay lên phòng, hỏi về thủ tục rút hồ sơ.
Vì em cũng ngán cái vụ gửi giấy về địa phương, mình đang muốn yên phận tránh nghĩa vụ để đi học đi làm, mà giờ lại có người khuấy cho nước đục lên thì cũng mệt, thà nghĩ học sang học trường khác chứ để nó gửi giấy về tới lúc gọi nghĩa vụ dễ bị chú ý soi mói lắm, hỏi trước thủ tục cho chắc ăn
Hỏi về thủ tục rút hồ sơ thì ông ấy bảo trường không cho rút hồ sơ, vì trường chỉ giữ bản photo, em cũng lễ phép Thank rồi đi về.
Hôm nay lên xin giấy, không gặp ông thầy hôm bữa, đang mừng thầm trong bụng, ai dè hóa ra thím này bữa đó cũng ngồi đấy xem kịch nên nhớ mặt mình. }
- ..........
-Thế giờ thầy không giải quyết giấy nghĩa vụ cho em ạ?
Ổng nhìn nhìn
- Anh tóc dài, mặc không đúng đồng phục, tui không tiếp.
- Vâng, em Thank thầy ạ.
Giờ em mới hiểu cái vụ đồng phục là thế nào, để em miêu tả cái đồng phục chuẩn của trường em cho các thím, cứ tưởng tượng cái áo công nhân màu hơi sẫm hơn 1 tí là nó đó.
Đợt em không mua dc áo do trường phát, vì lúc thì hết áo, không bán, lúc thì sv mua áo bu đông nghẹt, tới lượt em thì hết size mịa rùi, chầu chực 3,4 lần vẫn chưa mua dc cái áo, thì trường đã thông báo ngừng bán, nên em phải mua áo sơ mi ở ngoài, cùng màu, chỉ không có 2 cái cầu vai thôi. Dán bảng tên vào đi học vẫn bình thường chả ai nói gì, mà đi xin giấy thì làm khó dễ nhau quá.
Lúc về nhà, nói bà già nghe, bà già bảo để gọi ông nội, vì thầy hiệu phó trường này là bà con với gia đình em, vai vế em họ ông nội.
Em thì bảo thôi, đừng làm phiền thầy ấy, cùng lắm thì em nghỉ sang trường khác, mà mami em thì bực mình, vì bữa ông thầy giám thị kia gọi về mắng vốn, mami em đã nhẫn nhịn à uh dạ dạ rồi ráng cầu hòa với ổng, mà hôm nay em lên vẫn bị làm khó, nên mami gọi sang ông nội, kể sự tình.
Và giờ là tình hình là sáng mai em phải lên trường gặp trực tiếp thầy hiệu phó để làm việc , nhớ đầu năm thầy dắt mình đi đóng tiền, lấy giấy nhập học, giờ thì mình bị cấp dưới của thầy ghi thù, làm khó, chán vãi chày , thà không có dính líu gì còn đỡ, chứ giờ có dây mơ rễ má với nhau, em mà manh động lại ảnh hưởng tới thầy ấy. Thôi sáng mai có gì về em review tiếp.
==========================
Sáng 24/1
Lên trường, lên phòng hiệu phó, chờ...
chờ...
chờ.......
Đợi tới gần 10h, không thấy thầy hiệu phó trong văn phòng, alo sang ông nội, ông nội alo sang thầy hiệu phó => Thầy ấy lên từ sớm, nhưng hiện tại đang đi họp .
Thế là em về, bảo lại với ông nội là để thứ 6 (tức 25/1) con lên lại lần nữa xem xin dc ko, không dc nữa thì thứ 2 lên gặp thầy hiệu phó sau.
==========================
Sáng 25/1
Chạy ra tiệm hớt tóc.
- Cắt sao anh?
- Anh cắt ngắn hộ em, bát trong phủ lỗ tai, gáy không phủ cổ áo, mái không che mắt, đúng chuẩn học sinh ấy ạ.
- Ok!
Chiều 25/1
Em mượn thằng bạn cái áo chuẩn đồng phục của trường, chưa có dán bảng tên (thực ra là dán rồi nhưng nó làm rơi ra), em gỡ bảng tên cái áo của em, gắn vào áo đó, rồi mặc vô, mang giầy, mặc đồng phục, tóc tai sạch sẽ gọn gàng.
Lên, gặp phải ông thầy hôm thứ 4.
Em đặt 2 tờ giấy lên bàn.
Ổng nhìn em, không nói gì
Em: - Thầy cho em làm giấy xác nhận học sinh ạ.
Ổng: -
Em: - Dạ thầy nhìn xem, áo em có đủ logo, phù hiệu, tóc em cũng đã cắt rồi ạ.
Ổng: - Đôi dép hôm bữa đâu?
Em: (Nhấc giò lên) - Dạ, em mang giầy ạ.
Ổng: - tui hỏi đôi dép hôm bữa đâu sao không nộp?
Em: - Dạ? Cái đó đâu có liên quan gì tới chuyện này đâu ạ
Ổng: - Không liên quan? Em coi lại cái thái độ của em nhé.
Em: - Dạ? Thái độ của em như thế nào ạ? Em nói chuyện rất có chừng mực, có dạ thưa đàng hoàng không vô lễ, cũng không xúc phạm tới cán bộ công nhân viên nhà trường.
- Thứ 4 rồi thầy bảo em mặc không đúng đồng phục, tóc dài, em giờ đã mặc đúng đồng phục, mang giầy, tóc tai gọn gàng, bát không phủ lỗ tai, gáy không phủ cổ áo, mái không che mắt.
Ổng: - Anh kéo cái mái xuống xem có phủ mắt không.
Em: - Dạ thưa thầy, mái em là mái xéo, hiển nhiên nó phải dài hơn bình thường 1 chút mới gọi là mái, mà mái em tém qua một bên, em lại đeo kiếng, nó không ảnh hưởng tới tầm nhìn của em, em vẫn có thể tiếp thu bài giảng đàng hoàng.
Ổng: - Anh kéo cái mái xuống cho tôi.
Em: (Gỡ kính, kéo cái mái xuống)
- Nó dài qua mắt, nhưng chỉ trong trường hợp cố ý kéo nó xuống, chứ bình thường dù gỡ kính ra nó vẫn không phủ mắt, vả lại em vừa cắt tóc hồi sáng cơ mà.
Ổng: - Tóc anh dài.
Em: - Vậy giờ tóm lại là thầy không giải quyết giấy nghĩa vụ cho em ạ?
Ổng: - Ừ
Em: - Dạ vâng, em Thank thầy
Vậy đấy, xin thưa các bạn, các bạn đọc bài này, dù có thiểu năng cũng hiểu được đây là 1 đoạn trù dập kinh điển, em dám chắc giờ em có cạo đầu đinh lên xin giấy nữa, thì bọn này cũng không tha em đâu, có khi lại tiếp tục bắt em mang đôi dép hôm bữa lên nộp, rồi làm kiểm điểm hay cam kết linh tinh với những tội vớ vẩn bọn nó đặt ra, nếu tiếp tục nhịn, khéo có khi nó bắt mình quỳ xuống liếm giầy nó mất .
Đã alo cho ông nội, ông nội cũng hẹn lịch đúng sáng t2 gặp trực tiếp thầy hiệu phó để trình bày khó khăn
Về quầy kể bà già, bà già vốn có tiếng hiền nhất chợ, ăn chay trường và đi chùa hằng ngày cũng nổi sùng lên máu, @#%#$^%!@#!&^* (Nguyên văn: Đan mạch, tao quên không lưu sdt của cái thằng hôm bữa, không là tao gọi lên tao chửi rồi, bọn nó là người hay thú vậy, lớn rồi mà tính tình như trẻ ranh)
Vâng, chào các thím, T2 sẽ review tiếp
======================
Thứ 2, 28/1/2013
Em thua rồi các thím ạ, vừa không làm gì dc người ta, vừa rước nhục vào người.
Nói thì dài dòng, nhưng tóm lại, em thua rồi
Xin dc giấy rồi, mua luôn dc đồng phục chuẩn của trường rồi. Nhưng tội lỗi về em cả, là em sai, em vô lễ, em blah blah blah....
Nói chung thua
Đời làm gì có công bằng phải không các thím??? Nhiều khi oan mà có giải thích cũng chỉ thêm oan
Nhin!!!
Trường em là trường nào thì các comment ở dưới có vài người đoán trúng rồi đấy, e chán, chả muốn nói tới nữa.
BB các thím, sau này chọn trường, đừng vào các trường có đồng phục nhé, khổ lắm.
=========================================
Hôm nay 30/1/2013
Những tưởng mọi chuyện đã chìm xuồng, ai dè hôm nay đi học, vào tiết chủ nhiệm thì có sự tình phát sinh ra sau.
Điểm danh, đọc tới tên em thầy chủ nhiệm đọc 2 lần. Em "Có" rồi giơ tay, thầy nhìn em rồi bảo tí lên gặp thầy.
Học dc 1 lúc, thầy kêu em lên, rồi hỏi em biết em đã vi phạm gì không? Em nói là nghỉ học nhiều (vì đúng thế thật).
Rồi thầy hỏi chứ còn vi phạm gì nữa không, em cũng nghi nghi rồi, nhưng em lắc đầu bảo không biết.
Thầy đứng dậy nói bóng gió về nội quy đồng phục giầy dép, về thái độ của sinh viên khi nói chuyện với giáo viên, về việc những gì mình nói trên mạng thì phải có chịu trách nhiệm với những điều đó...v.v.
Rồi sau khi quở trách 2 bạn mặc đồng phục không dán bảng tên, thầy quay lại nói thẳng với em là có nhận được thông báo từ phòng công tác chính trị HS - SV, về việc em đi dép lào vô trường, mặc sai đồng phục, có thái độ vô lễ với giáo viên....và cả việc em viết bài trên mạng nữa.
Em thừa nhận mình có viết bài trên mạng, thầy ấy hỏi em có chịu trách nhiệm với những gì mình viết không? Em cũng xác nhận là em chịu trách nhiệm với những gì mình viết.
Thầy ấy nói bài viết của em đọc vào rất bực mình, em cũng xác nhận là em chỉ viết sự thật.
Rồi thầy chủ nhiệm kêu em vào văn phòng, viết bảng tường trình từ lúc gặp giám thị lần đầu tiên tới giờ.
Em vào cắm cúi viết bảng tường trình dài 1 cặp giấy đôi, ký tên đưa thầy. Thầy lại bảo viết tiếp bảng tường trình về 2 vấn đề, 1 là bài viết trên mạng, 2 là về việc em nghỉ học nhiều.
Về bài viết trên mạng thì em ghi như vầy: "Em viết bài trên mạng nhưng nhưng cũng có chừng mực, em không ghi ra tên trường, em chỉ viết với lý do đơn giản là giải tỏa nỗi lòng và tìm sự đồng cảm chứ không phải viết để bôi nhọ trường, vì em là sinh viên, làm sao đấu đá được với các thầy, mà em cũng không dám có suy nghĩ sẽ gây khó khăn gì cho các thầy cả. Vả lại em cũng không xác nhận bất cứ comment nào đoán tên trường, nói chung là em biết giới hạn của mình."
Còn về việc em nghỉ học nhiều: "Lý do phần lớn là phụ giúp gia đình, em hay lên quầy phụ mẹ trông quầy, khiêng hàng, và nhiều lý do riêng tư khác"
Thầy hỏi lý do riêng tư là lý do gì, đã viết bảng tường trình thì phải làm rõ cụ thể mọi việc, em trả lời là em chỉ có thể viết được nhiêu đó thôi (lý do riêng tư mà ~~).
Thầy chủ nhiệm bảo ngày mai 12 rưỡi xuống gặp 1 thầy khác, thầy đó sẽ phân tích cụ thể những cái em sai trong cái bài viết gốc trên VOZ này, có bôi đen từng chỗ sai.
Rồi sau đó sẽ quyết định hình thức kỷ luật em sau.
Em cũng chào thầy xong ra về, chạy về tới nhà tháo giầy ra là em bật máy và tiếp tục viết review này.
Ắt hẳn các thím đang nghĩ vì sao em biết đã bị soi vào bài viết trên mạng mà vẫn còn tiếp tục viết review?
Đơn giản vì em là thanh niên 2013, 20 tuổi, có nhiệt huyết và dám làm, tánh em nhút nhát, trầm lặng, thường thì ai chửi em, em im lặng nghe chỉ cần họ đừng đe dọa hăm he em thì em rất ngoan, nghe xong rồi thôi, đúng thì sửa, sai thì kệ, và cũng không giận dỗi gì, cùng lắm bực mình 30' là quên.
Nhưng nếu dồn em vào tình huống khó xử, em sẽ sinh ra tâm lý phản kháng, mà khi em đã phản kháng thì em khá cứng đầu đấy.
Như vụ hôm 18/1, nếu không phải cứ khăng khăng bắt em cởi dép ra, thì em đã chẳng sinh ra tâm lý phản kháng. Và cả như hôm nay, vốn dĩ em tính là mai bị khiển trách 1 trận rồi thôi, nhưng nghe cái câu cuối thầy chủ nhiệm nói về việc "Xem xét hình thức kỷ luật" mới có bài review 30/1 này.
Các thím thấy bài review của em từ ngày 18/1 đến 28/1, mỗi ngày 1 giọng văn khác nhau, vì em viết theo tâm trạng. Lúc em điên máu thì em viết khác, lúc em đang bình tĩnh thì viết khác.
Tâm trạng của em khi viết bài review này nó rất huyền diệu các thím ạ, có "bực mình + uất ức + buồn cười", suy nghĩ của em lúc này đơn giản lắm.
Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, hình thức kỉ luật của trường cao lắm là đuổi học, em năm nay 20t, sự nghiệp thì có nhiều đường em chả lo.
hay tập trung làm việc cho bà già, hay đi làm chung cty với bà chị, hay tự kinh doanh riêng (em tự kiếm tiền từ năm lớp 5 nhé).
Còn việc học, đuổi thì em xuống trung cấp học, không học được bất quá em đi nghĩa vụ 18 tháng, em cũng thần tượng các anh bộ đội lắm, nhưng chỉ ngại đi nghĩa vụ 18 tháng thì nhà em mất 1 nguồn thu nhập, nên mới ráng đi học, chứ em cũng không tha thiết lắm việc học hành.
Đó là suy nghĩ trong lúc này của em, có thể sau khi bình tĩnh lại em sẽ nghĩ khác, còn hiện giờ đang viết lại 1 bài review chi tiết hơn, có đầy đủ info nhân vật, dự định sẽ ném sang cho bà chị nếu sự việc phồng lên quá mức chịu đựng của em, bà chị em có 2 cái bằng đại học, 5 cái bằng lẻ các loại như báo chí, marketing, design web..v.v. Từng làm phóng viên khiêm biên tập viên 1 tờ báo nhỏ, hiện đang là leader của 1 gameshow trên truyền hình. Mối quan hệ của bà ý cũng rộng, nếu chỉ gửi vài cái mail chắc cũng không vấn đề gì.
Còn vụ việc này em đã muốn nó chìm xuồng, mà phía trường học cứ muốn lôi lên, thôi cùng lắm thì chờ nốt ngày mai, xem tình hình thế nào, đuổi thì em nghỉ, kỉ luật nặng hay hình thức kỉ luật khiến em có cảm giác bị hạ thấp về nhân cách thì em cũng tự xin nghỉ.
Như ngày 28/1, các thím đọc bài chắc thấy, mấy ngày trên đọc còn thấy chút máu, nhưng đọc tới bài ngày 28/1 thì như bị giội ca nước đá vào người, mất hứng vl. Vâng, là em cố ý, em không viết review cụ thể, vì em mệt mỏi rồi, em ghét phiền phức và em cũng nghe lời bà già, nhận thua đi con, nhận thua cho lành. Chứ nếu em viết cụ thể review ngày 28/1, thì còn nhiều cái để nói lắm.