Sigfrid

New Member
Tả cảnh đẹp quê em.



Bài làm




Đường Lâm quê em



Quê em là xã Đường Lâm, còn gọi là Kẻ Mía, xứ Đoài, nay thuộc thành phố Hà Nội. Đường Lâm gốc là “ đất hai vua” : Phùng Hưng – Bố Cái Đại Vương và Ngô Quyền.



Con trai Đường Lâm tài giỏi, thượng võ. Con gái Đường Lâm đảm đang, đẹp nết, đẹp người. Đường Lâm có nhiều cảnh đẹp, nức tiếng gần xa. Có đền thờ Bố Cái Đại Vương, đền thờ Ngô Quyền. Có đình làng Mông Phụ, có đình làng Cam Thịnh, đình làng Đoài Giác. Có chùa Mía, còn gọi là Sùng Nghiêm Tự, cây đa cổ thụ rợp bóng sân chùa, hiện có 287 pho tượng Phật bằng gỗ, bằng đồng, bằng đất vô cùng quý giá.



Quê em đẹp lắm. Sông xanh uốn quanh. Đồng lúa xanh trải dài, trải rộng. Đường Lâm là làng Việt cổ, nếu có dịp mời bạn đến thăm quê tôi.



Nguyễn Công Thắng, 3A

Trường Tiểu học Đường Lâm – Sơn Tây*
 

thattinh_2038x

New Member
Bài đọc tham khảo



Hòn Đất – quê chị Sứ “ liệt sĩ anh hùng ”



Hòn Đất nổi lên trên Hòn Mẹ và Hòn Sóc, gối lên trên xóm , về tháng này trông xanh tốt tươi. Bây giờ vừa sang tháng chạp ta, người Hòn Đất đã nghe gió Tết hây hẩy lùa trong nắng. Cây cối trên Hòn và cái xóm nằm liền Hòn vụt rạo rực nhựa sống hơn, với những vòm lá của đủ các loại cây trái : mít, dừa , cam, mãng cầu, lê –ki – ma, măng cụt sum sê nhẩy nhượt. Những ngôi nhà trong xóm, mái lá và ngói đỏ chen nhau, coi đông đúc như một thị trấn…Nhà còn cất lên trên triền Hòn thoai thoải, ở xa ngó cứ như những chuồng chim sâu, cái thì nhà trệt, cái thì nhà sàn. Xa quá khỏi Hòn một đỗi là bãi tre. Thấp thoáng những cây tre lâu nay vẫn đứng đấy, bình yên và thanh thản, mặc cho nhiều sương gió đã thổi tới. Sau rặng tre ấy, biển cả còn lâu đời hơn, vẫn đang giỡn sóng ,mang một màu xanh lục.



Những lần đi đâu xa và lâu ngày trở về đây, người dân đất Hòn cũng thấy lòng mình rộn lên một cảm giác khó tả. Nhất là trở về đúng những ngày mùa, khi thoang thoảng đâu đây hương lúa mới, họ càng thấy lòng mình nhẹ lâng lâng.



Anh Đức

(Trích tiểu thuyết Hòn Đất)*



Bài đọc tham khảo




Sông Hương giữa lòng cố đô Huế





….Sông Hương vui tươi hẳn lên giữa những biền bãi xanh biếc của vùng ngoại ô Kim Long, kéo một nét thẳng thực yên tâm theo hướng tây nam – đông bắc, phía đó, nơi cuối đường, nó đã nhìn thấy chiếc cầu trắng của thành phố in ngần trên nền trời, nhỏ nhắn như những vành trăng non. Giáp mặt thành phố ở Cồn Giã Viên, sông Hương uốn một cánh cung rất nhẹ sang Cồn Hến ; đường cong ấy làm cho con sông mềm hẳn đi , như một tiếng “ vâng” không nói ra của tình yêu. Và như vậy, giống như sông Xen của Pari, sông Đa – núp của Bu – đa – pét ; sông Hương nằm ngay giữa lòng thành phố yêu quý của mình; Huế trong tổng thể vẫn giữ nguyên dạng một đô thị cổ, trải dọc hai bên bờ sông. Đầu và cuối ngõ thành phố, những nhánh sông đào mang nước sông Hương tỏa đi khắp phố thị, với những cây đa, cây cừu cổ thụ tỏa vầng lá u sầm xuống những xóm thuyền xúm xít ; từ những nơi ấy, vẫn lập lòe trong đêm sương những ánh lửa chài của một linh hồn mô tê xưa cũ mà không một thành phố hiện đại nào còn nhìn thấy được. Những chi lưu ấy, cùng với hai hòn đảo nhỏ trên sông đã làm giảm lưu tốc độ của dòng nước, khiến cho sông Hương khi qua thành phố đã trôi đi chậm, thực chậm, cơ hồ chỉ còn là một mặt hồ yên tĩnh.



Hoàng Phủ Ngọc Tường

(Trích bài tùy bút Ai đã đặt tên cho dòng sông?)*



Bài đọc tham khảo


Vườn quốc gia núi Chúa



Vườn quốc gia núi Chúa nằm ở phía Bắc tỉnh Ninh Thuận, cách thị xã Phan Rang – Tháp Chàm chừng 20km.



Núi Chúa có độ cao 1040m so với mặt nước biển. Vườn quốc gia núi Chúa có diện tích rừng nguyên sinh khoảng 30.000 ha ; tài nguyên rừng rất phong phú, đa dạng : 1.265 loài thực vật bậc cao, đặc hữu quý hiếm ; 306 loài động vật hoang dã, trong đó có nhiều loài được ghi vào sách đỏ thế giới như chà vá chân đen, gấu ngựa, gấu chó, beo lửa….



Đến thăm núi Chúa, du khách sẽ được khám phá nhiều điều thú vị của vườn quốc gia đang được bảo tồn. Đi dọc con đường nhựa dài 20km bao quanh núi Chúa, khách tham quan sẽ được vui thú thưởng ngoạn bao cảnh non xanh nước biếc kì vĩ, tráng lệ của rừng, của núi, của biển ở vùng cực nam duyên hải miền Trung. Hồ Treo trên vách núi đá như một nghiên mực bằng ngọc lưu li, nước xanh biếc da trời. Mặt hồ rộng có đường kính gần 80m. Đá xếp lô xô ven hồ, giữa hồ, như những hình non bộ do thiên nhiên tạo thành. Tiếng nước chảy róc rách, rì rầm của hàng chục con suối. tiếng sóng vỗ rì rào trên mặt hồ hòa điệu với tiếng lá lao xao của rừng xanh. Tiếng gà rừng, tiếng chim cuốc, tiếng gầm gào của gấu ngựa, của chà vá..náo động khắp nơi.



Suối Lồ Ô là thắng cảnh cổ tích nằm giữa vách núi đá với làn nước trong xanh, mát lạnh. Nhiều khối đá hoa cương được nước suối bào mòn phẳng lì, sạch bong, là nơi lí tưởng cho du khách dừng chân ngắm dấu tích quần tiên từng vũ hội.



Tham quan vườn quốc gia núi Chúa, du khách tha hồ đi dọc các bãi tắm trải dài gần 40km bờ biển. Bãi cát trắng phau. Nước trong xanh một màu phẳng lặng. Các rặng san hô ngắm mãi không chán. Tàu đáy kính của công ty du lịch sẽ đưa du khách ngắm san hô và động vật biển qua các ô kính. Nhớ đến chơi bãi Hòm, nơi có những con rùa biển rất to, các em nhỏ lần đầu tiên được nhìn thấy cữ ngỡ là thần Kim Quy trong truyền thuyết hiện về. Loài rùa biển ở đây được xếp vào danh sách động vật quý hiếm của vùng biển Đông Nam Á.
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top