thankshuyendinh

New Member
Đề: Tả cây dừa ở quê em.



BÀI LÀM

Quê nội em là xứ sở của dừa. Đây là loại cây ăn quả mà em thích nhất. Hằng tuần, cứ mỗi thứ bảy, em cùng với mẹ về thăm nội và thăm vườn dừa của nội.



Từ đằng xa, em đã thấy cây dừa sừng sững ở bờ ao. Thân dừa to bằng hai vòng tay em và khoác chiếc áo cứng sần sùi màu nâu đất. Rễ dừa thuộc loại rễ chùm, bám chặt vào lòng đất. Bởi thế dừa tuy cao nhưng vẫn đứng vững vàng. Cây dừa này có dáng nghiêng rất đẹp, vẻ đẹp của nó một phần nhờ vào lá. Lá tập trung ở phần ngọn, nội em gọi là tàu dừa. Lá dừa màu xanh đậm, gân và phiến lá song song, mọc đối xứng nhau như răng lược trên tàu dừa. Bởi thế nhà thơ Trần Đăng Khoa đã viết:



Tàu dừa - chiếc lược chải vào mây xanh.



Tàu dừa bám rất chắc vào thân dừa. Khi già, tàu rụng đi để nhường chỗ cho lá non phát triển. Gặp làn gió thoảng qua, lá dừa xôn xao đung đưa thật duyên dáng. Khi có gió mạnh, lá dừa xào xạc như tiếng gươm khua, trông dừa hiên ngang, cứng cáp và dẻo dai lắm. Vào mùa dừa ra hoa, từ nách của các tàu dừa, những bẹ non lộ ra, hoa mọc thành chùm trên một cái cuống dài và có nhiều nhánh phụ. HÒa dừa màu vàng nhạt, hoa li ti rụng trắng cả góc vườn, hương thơm dịu nhẹ. Nhìn hoa rụng, em thật sốt ruột nhưng em đâu biết đó là lúc hoa đang nhường chỗ cho quả non chào đời. Chùm quả như đàn lợn con bám chặt vào thân mẹ, rồi cứ thế chúng mỗi ngày một lớn. Quả non có màu xanh non của lá. Quả già, vỏ khô ráp lại, có màu nâu của thân. Nước dừa non uống thật ngon, thật mát lành. Nước dừa là thức uống giải khát mà ai cũng thích. Dừa là loại cây có ích. Dừa không những cho quả để chế biến thức ăn, nước dừa giải khát cho mỗi người, dừa còn phục vụ cho công nghiệp. Thân dừa làm cột, làm kèo, vỏ dừa làm củi đun nấu, làm dây thừng để buộc...Dừa thật có ích cho đời sống con người.



Dừa là đặc sản của quê em. Dừa làm tăng thêm vẻ đẹp duyên dáng của làng quê Việt Nam.Em mong dừa vẫn mãi mãi xanh tươi. Nhìn màu xanh của dừa, em nhớ về quê nội yêu dấu của mình.



Bùi Duy Tân - Quảng Ngãi*
 

socnau_hoxam

New Member
Đề bài



Tả một cây ăn quả và nói lên công dụng của nó.



Yêu cầu



- Thể loại: Miêu tả.

- Nội dung: Tả cây dừa.

- Trọng tâm: Tập trung tả bộ phận lá và quả...



Dàn ý



Mở bài: Giới thiệu cây dừa định tả.



Thân bài:



a. Tả bao quát:



- Cao, sừng sững trước ngõ.

- Vươn thẳng lên trời xanh.



b. Tả chi tiết:



- Thân: xù xì, từng vòng ngấn đều đặn quanh thân.

- Cành lá không đâm ngang như các cây khác mà mọc tua tủa trên đầu ngọn.

- Sống dừa cứng, có rãnh, cong như cần câu, màu xanh vàng.

- Lá: xanh mướt, mọc rũ hai bên sống lá như răng lược.

- Quả: bám quanh ngọn, buồng già nặng trĩu treo lủng lẳng; buồng non thì tựa vào tàu dừa; buồng mới thành trái thì như nụ hoa.



Kết bài: Tình cảm đối với cây dừa.



BÀI VIẾT



Sừng sững trước ngõ nhà nội em là hai cây dừa cao vút. Em không biết là hai cây dừa này đã đứng đây từ bao giờ, chỉ nhớ là khi nhà nội còn là nhà lá đã có nó, nay nó vẫn đứng đó canh giữ cho ngôi nhà lầu, đúc bê tông của nội em như những chú lính canh trung thành với chủ.



Thân dừa cao vút lên trời cao đến 20m, trên thân mang nhiều vòng tròn và vết sẹo lá rụng. Dừa không chĩa ra cành ngang như những cây ổi, táo, xoài, mít mọc trong vườn. Lá dừa mọc thành chùm ở ngọn cây, màu xanh mướt. Những tấm lá to dài đến 5m có hình lông chim mà nhà thơ Trần Đăng Khoa hồi còn trẻ đã ví như những cánh tay vẫy gió. Sống lá có rãnh, cong như cần câu, màu xanh vàng. Những chùm quả đeo lủng lẳng ngay trên cuống lá đã được nhà thơ trẻ gọi là "đàn lợn con nằm trên cao". Quả dừa giờ đây đã già nên vỏ ngoài xanh lục đã chuyển sang xanh vàng.



Thấy em đứng ngắm cây dừa, soi mói chùm quả, nội gọi vào nhà lấy cho chùm quả già mới hái. 4 trái dừa to tướng bám quanh thành chùm. Nội dùng dao chặt lấy một trái. Trái dừa to cứ như cái nón bảo hiểm đi xe máy của anh trai em. Nội cầm dao phạt 3 nhát đứt ngang cái chỏm trái. Em chỉ việc cắm ống hút vào và ra sức hút. Nước dừa mát, uống đến đâu biết đến đó. Mới hút một hơi đã tỉnh hẳn người. Sau lần vỏ ngoài là lần xơ, rồi mới đến lần vỏ cứng phía trong mà người dân quen gọi là sọ dừa. Nước dừa chứa trong sọ dừa. Uống nước dừa như thế này đảm bảo tinh khiết tuyệt đối. Em nhìn nội nói:



- Ngọt quá nội ơi!



- Ừ, uống hết đi rồi nội chặt cho trái khác mà uống. Ở phố, các con kiếm đâu ra dừa tươi như thế này! Giống dừa xiêm này quý lắm đấy!



- Thế có nhiều giống dừa không hở nội?



- Ừ, nhiều lắm. Dừa của nhà là dừa xiêm. Dừa của nhà Ba ngoài kênh là dừa lửa, trái nào trái nấy đỏ vàng nên mới có tên gọi thế. Lại còn dừa nước, trái mọc thành chùm, phải chém cả chùm chục trái mới vét được li nước, nhưng lại rất ngọt, cứ như đường phèn ấy...



- Cháu chỉ thích cái loại dừa xiêm này thôi!



- Ừ rồi hôm nào về, nội cho cả chùm. Chỉ sợ không đủ sức mà xách.



Hè nào bố cũng cho em về quê với nội. Đứng bên gốc dừa, em sung sướng đón làn gió đồng quê mà trong miệng đã thấy nước miếng khi nhìn lên quả dừa ngon ngọt.



Nhận xét



Cuộc sống ngày một phát triển, nhà lá thay bằng nhà lầu đúc bê tông, nhưng cây dừa vẫn đứng đó, canh giữ cho cuộc sống con người, cung cấp nguồn nước uống tinh khiết, mát lành, ngon bổ cho sức khỏe con người. Qua câu chuyện, người viết đã khéo léo giới thiệu cho người đọc thấy được sự gắn bó của cây dừa trong cuộc sống người dân miền Nam này.



Bài viết đã miêu tả cây dừa qua câu chuyện giữa người cháu về thăm nội ở vùng quê. Từ cách nhìn của người cháu - một con người ở thành phố - các chi tiết của cây đã được miêu tả theo con mắt nhìn của đứa cháu nhỏ. Nhờ thế mà tránh được cách liệt kê nhạt nhẽo từng chi tiết.



Theo Vũ Khắc Tuân*
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top