Những câu thơ, ca dao, tục ngũ vui tự chế
(Nghiêm Văn Thư)
(Định nghĩa: “Tục ngữ” là những từ ngữ văng tục)
Chiều nay ra gốc cây đa
Hỏi thăm chú cuội Hằng Nga đâu rồi
Cuội ta ngửa mặt lên trời
Hằng Nga trên đó đang chơi một mình
Sao mày cứ hỏi linh tinh
Mơ chi ảo tưởng cuộc tình xa xôi
Hằng Nga là của ông trời
Tao còn phải chịu cảnh đời đáng cay.
Ra đi anh nhớ sông Hương
Nhớ co em gái cưởi truồng tắm sông
Chiều chiều anh hoài ngóng trông
Xem cô con gái xuống sông cởi truồng
Xuống sông em tắm cưởi truồng
Cưởi truồng đi tắm tui thường núp xem
Ngu sao mà chẳng núp xem
Người con gái tắm không xem cũng hoài.
Tuổi mười bảy bẻ gẫy sừng trâu
Tuổi về hưu sừng trên đầu vợ cắm.
Vợ có công thì chồng không phụ
Vợ không đụ thì chồng ngủ với bồ.
Ớt nào là ớt chẳng cay
Gái nào mà gái chẳng hay phụ bần.
Kê giường phải kê cho cân
Lấy vợ mấy tuần mà giường vẫn xiêu.
Dấu chân khắp chốn giang hồ
Mà sao tui vẫn ngây ngô đường tình
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Chị em phụ nữ đi ra sân đình
Ra đình chỉ đứng một mình
Ngẹn ngào chờ mãi mà tình vẫn xa.
Làm hoa phải có người hái
Cuộc đời con gái phải có đàn ông.
Không chồng mà vẫn đông con
Thử hỏi trên đời ai còn tài hơn.
Đứng ngoài bờ rào đái vào bờ rào
Cho nhà em ở biến thành ao.
Khi đi trúc chửa mọc măng
Khi về em chửa nhọc nhằn lắm thay.
Làm thân con gái phải lo
Chỉnh chu sắc đẹp khỏi cho ế chồng.
Cô kia sao đứng u sầu
Đưa tay lên gãi trên đầu rận rơi.
THƠ NGHIÊM CHỈNH ( Nghiêm Văn Thư )
Trăng ơi trăng rọi xuống thềm
Cho tui với nàng ngồi têm lá trầu
Trăng ơi trăng hãy bắc cầu
Cho đôi ta ở cùng nhau một nhà.
Quanh năm buôn bán chợ an đông
Cũng thúng cũng mẹt cũng gánh gồng
Cũng chẳng phiên nào mà bỏ trống
Lặn lội sớm trưa kiếm từng đồng.
Bao năm lặn lội tiền một đống
Muốn cưới một cô đẹp má hồng
Ai xui lấy cố mấy kiếp chồng
Hỏi thử cuộc đời có buồn không?
(Nghiêm Văn Thư)
(Định nghĩa: “Tục ngữ” là những từ ngữ văng tục)
Chiều nay ra gốc cây đa
Hỏi thăm chú cuội Hằng Nga đâu rồi
Cuội ta ngửa mặt lên trời
Hằng Nga trên đó đang chơi một mình
Sao mày cứ hỏi linh tinh
Mơ chi ảo tưởng cuộc tình xa xôi
Hằng Nga là của ông trời
Tao còn phải chịu cảnh đời đáng cay.
Ra đi anh nhớ sông Hương
Nhớ co em gái cưởi truồng tắm sông
Chiều chiều anh hoài ngóng trông
Xem cô con gái xuống sông cởi truồng
Xuống sông em tắm cưởi truồng
Cưởi truồng đi tắm tui thường núp xem
Ngu sao mà chẳng núp xem
Người con gái tắm không xem cũng hoài.
Tuổi mười bảy bẻ gẫy sừng trâu
Tuổi về hưu sừng trên đầu vợ cắm.
Vợ có công thì chồng không phụ
Vợ không đụ thì chồng ngủ với bồ.
Ớt nào là ớt chẳng cay
Gái nào mà gái chẳng hay phụ bần.
Kê giường phải kê cho cân
Lấy vợ mấy tuần mà giường vẫn xiêu.
Dấu chân khắp chốn giang hồ
Mà sao tui vẫn ngây ngô đường tình
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Chị em phụ nữ đi ra sân đình
Ra đình chỉ đứng một mình
Ngẹn ngào chờ mãi mà tình vẫn xa.
Làm hoa phải có người hái
Cuộc đời con gái phải có đàn ông.
Không chồng mà vẫn đông con
Thử hỏi trên đời ai còn tài hơn.
Đứng ngoài bờ rào đái vào bờ rào
Cho nhà em ở biến thành ao.
Khi đi trúc chửa mọc măng
Khi về em chửa nhọc nhằn lắm thay.
Làm thân con gái phải lo
Chỉnh chu sắc đẹp khỏi cho ế chồng.
Cô kia sao đứng u sầu
Đưa tay lên gãi trên đầu rận rơi.
THƠ NGHIÊM CHỈNH ( Nghiêm Văn Thư )
Trăng ơi trăng rọi xuống thềm
Cho tui với nàng ngồi têm lá trầu
Trăng ơi trăng hãy bắc cầu
Cho đôi ta ở cùng nhau một nhà.
Quanh năm buôn bán chợ an đông
Cũng thúng cũng mẹt cũng gánh gồng
Cũng chẳng phiên nào mà bỏ trống
Lặn lội sớm trưa kiếm từng đồng.
Bao năm lặn lội tiền một đống
Muốn cưới một cô đẹp má hồng
Ai xui lấy cố mấy kiếp chồng
Hỏi thử cuộc đời có buồn không?