Briggebam

New Member
tui có người bạn (là nữ), nay hơn 30 tuổi rồi.

Cô bạn này gia (nhà) đình rất mẫu mực, ba mẹ một là BS, một là giảng viên ở một trường ĐH thuộc hệ thống ĐHQG. Bản thân cô ấy cũng là cán bộ 1 cơ quan nhà nước.

Thế nhưng cô này có tật ăn cắp vặt rất nặng. Bất cứ vật gì giá trị dù nhỏ dù lớn, bất kể có cần thiết và cô có cần nó hay không, hễ thuận tiện . . là cô chôm!!! (từ quẹt ga, cây viết, cái kẹp tóc, những vật dụng vănphòng chốngphẩm bất đáng gì ở cơ quan . . đi mua hàng thì hễ người bán sơ hở thì thứ gì chôm được là chôm, thậm chí đi may đồ cô cũng nhanh tay gom bất ít quần áo ở tiệm.)

Mà đặc biệt là nhà cô ấy rất giàu, cô ăn xài cũng rất sang, và cái sự sang trọng đó cũng lũy phần làm cho người ta mất cảnh giác với cô nhiều.

Gần đây khi trộm hai quyển sách trong nhà sách, cô bị bắt quả tang, người ta làm lớn chuyện ra mới hay, tổng số sách cô trộm được ở nhà sách đó từ hai năm nay lên đến gần 5 triệu bạc (hơn 50 quyển sách thuộc loại "khủng"!!)


Do gia (nhà) đình có tiềm năng tài chính cao và khéo léo dàn xếp, chuyện đó cũng qua đi, nhưng bây giờ hầu như cô bất còn mấy bạn bè. (Rất nhiều bạn bè bị cô trộm ví tiền, điện thoại)


Bạn bè hay tin ai cũng ngỡ ngàng, cô ấy bây giờ được khuyên đi BS tâm lý, nhưng cô ấy tâm sự với tui rằng đó thực sự là 1 sở thích và . . . thói quen từ bé, cô rất thích cảm giác lấy được 1 cái gì mà bất phải mất trước mua. Dù bất có nhu cầu dùng cũng vậy.


Cô cho tui xem toàn bộ những gì cô lấy được từ trước đến nay (chưa kể những thứ vừa dùng rồi hay là trước mặt) thì tui không thể tưởng tượng được. Có lẽ cô ấy phải mở một cửa hiệu thời (gian) trang (cho vải vóc - có những cây vải 20m mà tui không tiện hỏi cô chôm được cách nào - và quần áo chôm được), một cửa hàng tạp hóa (cho những mỹ phẩm, dầu gội, sữa tắm .v. .v. ) mới dọn hết được những thứ này.


các bạn có ý kiến và lời khuyên nào cho cô ấy hay không? Thank các bạn.

 

Phelan

New Member
Đây là " chứng bệnh " về tâm lý sở thích có thật, dù gia (nhà) đình và bản thân có điều kiện vật chất rất tốt. Những thứ thượng vàng hạ cám cũng cho vào tầm ngắm.


tui chỉ cho bạn 1 phương pháp mà đến bây giờ tui sử dụng vẫn có hiệu quả, dần dần trở thành thói quen.

Bạn hãy chỉ cho người bạn đó phương pháp " Tự kỷ ám thị ".

Tự kỷ ám thị thực chất nó là căn bệnh làm người ta sợ sệt khi nghĩ tới 1 điều gì đó, khiến họ mặc cảm xa lánh cộng đồng.

Đối với người khoẻ mạnh bất mắc các chứng bệnh về thần kinh, tâm lý rất khó thực hiện được. Để làm được tự bản thân phải có quyết tâm rất cao.


Ví dụ: khi bạn nhìn thấy 1 vật rất sơ hở và muốn lấy bạn hãy nghĩ ngay tới chuyện bị bắt khi lấy trộm đồ. Lúc đó danh dự của mình sẽ ra sao. Bạn bè sẽ nhìn mình với ánh mắt như thế nào. Liệu mình có làm được tấm gương để nuôi dạy con cái không. Vật đó có đáng đánh đổi lấy danh dự của mình, mình chỉ cần bỏ ra số tiền nho nhỏ là có thể sở hữu chúng mà...


Hãy đặt ra 1 loạt câu hỏi như thế và tự trả lời.

Chú ý đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng. Cẩn thận kẻo tác dụng phụ, cần phải kiên trì.

Chúc bạn thành công.

 

Tennyson

New Member
Botay.com.canh.vn

Đã trở thành thuộc tính tâm lý + Thâm niên "hành nghề" của nàng rồi, hết thuốc chữa. Chỉ còn lại "tình yêu" ? Hỡi các chàng trai hãy "hy sinh" vì lớn nghĩa để cứu một con người ? (nếu có ai muốn, bất ép)

 

gainhaque

New Member
Bệnh nào thì chữa bằng thuốc ấy.Bạn cứ thử zem.Hiệu quả fết đấy!
 
ôi bó tay với con người này.Hãy nói với cô ấy rằng cô ta nhà còn giàu,những người khác phải làm lụng cật lực mới ra được cùng tiền,nên bỏ cái thói ăn trộm vặt của người ta đi nếu bất sẽ chẳng còn gì mà mất
 

Brad

New Member
Không phải là cô bất biết đó là sai , bất phải vì cô bất có của cải túng thiếu mà cô giàu sang nhưng đó là sở thích nghĩa là cô cho đó là thú vui có được như vậy nó vừa biến thành cái tật vừa là máu của cổ , thì chịu thua , chỉ có cách là lánh xa cô ra đẻ khỏi mất và đừng đi với cô để khỏi bị vạ lây , 30 tuổi tức là 1/2 đời người .
 

conbocon

New Member
ăn cắp quen tay ngủ ngày quen mắt đó là câu châm ngôn mà ong bà ta ngày xưa thường nói đến tuy ta xem thương nhưng nó có tác dụng với người thích tìm cảm giác (thấy mà bất chôm thì ngứa tay lắm )khi về nhà tiếc ngẩn ngơ đó ái da bịnh nầy thì bất có thuốc chửa đâu dù có bị bắt một trăm lần dù được dàn xếp bồi thường rồi đâu củng vào đấy (bó tay)thôi kệ củng là một niềm vui
 

Jantis

New Member
Bệnh lý "thích ăn cắp" là 1 hiện tượng có thật, thuộc nhóm tâm thần có điều kiện, tiềm phổ biến trên Thế giới. Tuy nhiên bài viết sẽ là bình thường nếu bất viết "cô ấy cũng là cán bộ 1 cơ quan nhà nước", bất biết tác giả có dụng ý gì khác ?


Bạn có thể tham tiềmo trang web dưới đây về thuốc điều trị bệnh lý này.


 
Các chủ đề có liên quan khác
Tạo bởi Tiêu đề Blog Lượt trả lời Ngày
K Nghiên cứu khả năng áp dụng htqlmt theo tiêu chuẩn iso 14001:2004 cho nhà máy sản xuất thuốc bảo vệ thực vật An Giang – Công ty CP bảo vệ thực vật An Giang Khoa học Tự nhiên 0
D Nghiên cứu thành phần hóa học vị thuốc khổ sâm cho lá phục vụ công tác kiểm nghiệm dược liệu trên thị trường Y dược 0
D Nhận biết chất Một số thuốc thử cho hợp chất hữu cơ Luận văn Sư phạm 0
S Nghiên cứu đặc điểm hình thái và thành phần hóa học của loài mallotus quan trọng thuộc họ thầu dầu - euphorbiaceae ở Việt Nam để định hướng cho việc sử dụng làm thuốc chữa bệnh Luận văn Sư phạm 0
T Giáo trình THỰC HÀNH BÁN THUỐC CHO DƯỢC SĨ Y dược 0
T Loại thuốc thường dùng cho chữa bệnh các rồng Cá rồng 0
D Nghiên cứu phương pháp bán định lượng và định lượng clorua trong nước rửa nguyên liệu Bari-cromat dùng cho chế tạo thuốc hỏa thuật Khoa học Tự nhiên 0
J Xác định chỉ tiêu lượng vết trong bột vonfram dùng cho thuốc vi sai an toàn bằng phương pháp ICP-MS Khoa học Tự nhiên 0
C Nghiên cứu tách thu hồi thuốc nhuộm dư trong nước thải nhuộm bằng màng lọc và khả năng giảm thiểu Fouling cho quá trình lọc tách thuốc nhuộm qua màng Khoa học Tự nhiên 0
N Dạy học truyện ngắn Thuốc của Lỗ Tấn cho học sinh THPT theo hướng tiếp cận lịch sử phát sinh Luận văn Sư phạm 0

Các chủ đề có liên quan khác

Top