Cô bạn này gia (nhà) đình rất mẫu mực, ba mẹ một là BS, một là giảng viên ở một trường ĐH thuộc hệ thống ĐHQG. Bản thân cô ấy cũng là cán bộ 1 cơ quan nhà nước.
Thế nhưng cô này có tật ăn cắp vặt rất nặng. Bất cứ vật gì giá trị dù nhỏ dù lớn, bất kể có cần thiết và cô có cần nó hay không, hễ thuận tiện . . là cô chôm!!! (từ quẹt ga, cây viết, cái kẹp tóc, những vật dụng vănphòng chốngphẩm bất đáng gì ở cơ quan . . đi mua hàng thì hễ người bán sơ hở thì thứ gì chôm được là chôm, thậm chí đi may đồ cô cũng nhanh tay gom bất ít quần áo ở tiệm.)
Mà đặc biệt là nhà cô ấy rất giàu, cô ăn xài cũng rất sang, và cái sự sang trọng đó cũng lũy phần làm cho người ta mất cảnh giác với cô nhiều.
Gần đây khi trộm hai quyển sách trong nhà sách, cô bị bắt quả tang, người ta làm lớn chuyện ra mới hay, tổng số sách cô trộm được ở nhà sách đó từ hai năm nay lên đến gần 5 triệu bạc (hơn 50 quyển sách thuộc loại "khủng"!!)
Do gia (nhà) đình có tiềm năng tài chính cao và khéo léo dàn xếp, chuyện đó cũng qua đi, nhưng bây giờ hầu như cô bất còn mấy bạn bè. (Rất nhiều bạn bè bị cô trộm ví tiền, điện thoại)
Bạn bè hay tin ai cũng ngỡ ngàng, cô ấy bây giờ được khuyên đi BS tâm lý, nhưng cô ấy tâm sự với tui rằng đó thực sự là 1 sở thích và . . . thói quen từ bé, cô rất thích cảm giác lấy được 1 cái gì mà bất phải mất trước mua. Dù bất có nhu cầu dùng cũng vậy.
Cô cho tui xem toàn bộ những gì cô lấy được từ trước đến nay (chưa kể những thứ vừa dùng rồi hay là trước mặt) thì tui không thể tưởng tượng được. Có lẽ cô ấy phải mở một cửa hiệu thời (gian) trang (cho vải vóc - có những cây vải 20m mà tui không tiện hỏi cô chôm được cách nào - và quần áo chôm được), một cửa hàng tạp hóa (cho những mỹ phẩm, dầu gội, sữa tắm .v. .v. ) mới dọn hết được những thứ này.
các bạn có ý kiến và lời khuyên nào cho cô ấy hay không? Thank các bạn.