teresatuyetlinh
New Member
Mơ về em người con gái Hà Nội“Từng đêm tui vẫn hằng mơVề người con gái tuổi ngây thơNơi phía chân trời buồn vô cớGửi tình trong mộng lại về thơEm đâu đó người con gái Hà NộiNét dịu dàng cứ pha lẫn trầm tưVà lời nói ấy nghe âu yếmCủa tâm hồn ta đoạn đầu chưa quenTừng đêm lại nhớ về emChưa từng biết gì, chẳng nhớ tênVậy sao lòng ấy gửi yêu dấuĐể tấm lòng này nhận đêm thâuNét nụ cười em gửi ngày đầuLàm tui mơ mộng những ngày sauVà ngày sau nữa nay vẫn thếBao nỗi chờ mong cứ ê chềTừng đêm tui đợi giấc mơ vềDặn lòng nói nhỏ, nhớ về emNhư cánh lá kia đợi hạt nước trờiNhư hoa cuộc đời đợi ánh ban maitui trách em đó người con gái Hà NộiĐơn giản, em cứ đến nhanh, đi vộiChưa kịp cho tui lời sau cuốiĐể bận lòng cho kẻ ở xa xôiTừ nay, ngày sau và sau nữaCứ thổn thức trong mơ một nỗi nhớNếu có ai cho đây là vô cớỪ, mỉm cười vì chỉ mình nhớ thôi.Chợt một ngày em đến trong bồi hồiĐừng trách tim tui trong lồng ngực biết nóiXin em đừng cho đây là nói dốiMà điều này… điều nàyĐã ấp ủ lâu rồiNếu như em cứ thẹn thùng không nóiThì đúng rồi…Em là…Người con gái Hà Nội…”