Sống một mình ta MẤT nhiều.
Sống một mình. Về đến nhà phải nhanh tay dọn dẹp, tranh thủ quét cái sân mà cứ sau một ngày là ngập đầy lá rụng để còn..đổ rác. Đổ rác cũng có giờ nhất định đấy.
Sống một mình. Những khi đau ốm bất chợt, phải biết tự chăm mình trước thôi. Khóa cửa không dám chốt trong , lỡ có...bất tỉnh thì ai đó cũng không phải nhọc công phá cửa xông vào.
Sống một mình. Đi đâu về trễ, mưa bão ầm ầm, thì bực mình vô cùng ! Ôm đống áo quần ướt nhẹp, hôi mù để...giặt lại. Ta ước giá ở nhà có Mẹ, thì quần áo đã được thu lại sạch sẽ, thơm tho.
Sống một mình. Đêm về, ta đối diện với chính ta, đôi lúc buồn, lẻ loi đến thấm thía...
Nhưng ta cũng ĐƯỢC nhiều lắm.
Ta biết nấu một bữa ăn thật nhanh. Đơn giản mà đủ chất vì ta biết rõ khi về đến nhà, không có cơm dẻo canh ngọt thơm lừng dọn sẵn đâu.
Ta có thể dậy thật sớm, tập thể dục ồn ào một chút với nhạc mở to hay hát oang oang, mà không sợ ảnh hưởng đến người thân không luôn có cùng đồng hồ sinh học giống mình.
Ta có...quyền đi sớm về khuy, lại yên tâm là không khiến ai phải sốt ruột chờ đợi ở nhà. Mà cũng mấy khi ta về sau 11 giờ đêm đâu.
Ta quản lý tốt quỹ thời gian hàng ngày, biết làm sao để mọi việc không chồng chéo lên nhau. Ta quyết định cuộc sống của chính ta....
......
Sống một mình có ĐƯỢC và MẤT. Và dẫu có buồn hay vui thì ta vẫn hạnh phúc, hài lòng vì ta biết: một mình nhưng ta không cô đơn .