prince_of_my_heart_357
New Member
Ca mổ nghiêm trọng
Một bác sĩ điện thoại rủ đồng nghề đi chơi bài: "Cậu đang ở nhà hả? Đến ngay, làm chân thứ tư".
- Được, tui sẽ đến ngay, thưa bác sĩ. Những chuyện như vậy tui không chậm trễ đâu.
Cô vợ đứng phía sau hỏi: "Việc hệ trọng lắm hả anh?",
Bác sĩ trả lời: "Anh nghĩ đúng như vậy. Ca mổ có vẻ trầm trọng, vừa có 3 bác sĩ ở đấy rồi".
Sưu tầm
Thiện xạ
Nhà quý tộc nọ vào rừng để săn bắn. Cùng đi với ông có rất đông bạn bè và vô số kẻ hầu người hạ.
Tới một gốc cây lớn, ông thấy trên đó vẽ chi chít các đích ngắm và chính giữa mỗi hồng tâm găm một mũi tên. Ngạc nhiên, nhà quý tộc thốt lên:
- Nhà thiện xạ vĩ đại này là ai vậy? Phải tìm ra anh ta!
Sau khi tiếp tục đi xuyên rừng thêm vài dặm, đoàn đi săn bắt gặp một cậu bé mang cung tên. Cậu nhận mình chính là cung thủ vừa bắn tên lên thân cây.
- Cháu không vẽ đích lên thân cây và dùng búa đóng đinh mũi tên vào hồng tâm đấy chứ? – Nhà quý tộc hỏi.
- Không, thưa ngài. Cháu bắn tên từ cách xa 100 bước. Cháu thề trên những gì thiêng liêng nhất rằng đó là sự thật.
- Thật đáng ngạc nhiên. – Nhà quý tộc thốt lên – Ta sẽ nhận cháu làm hộ vệ. Nhưng ta cần hỏi cháu một câu, làm thế nào cháu có thể bắn những phát tên tuyệt cú cú cú diệu đến nhường ấy?
Cậu bé đáp:
- Trước tiên, cháu bắn tên vào thân cây, sau đó, cháu vẽ hồng tâm xung quanh nó.
Sưu tầm
Cười ra nước mắt những câu văn siêu nhí nhố
1. Tả chú thương binh:
Gần nhà em có một chú thương binh… cụt đầu, sáng nào chú cũng đi qua nhà em để đi ăn sáng…
2. Tả ông, bà:
Chiều chiều em dắt ông nội dạo quanh một vòng bờ hồ. Ông nội thường chạy tung tăng quanh em tỏ vẻ rất KẾT thú.
Ông em tai to như tai Phật, phủ dài xuống tận hai vai.
Ông em có hai cái tai như hai cái mộc nhĩ luôn luôn phe phẩy…
Hình dáng của bà nội rất là thấp được hai mét rưỡi dáng đi rất chậm chạp, mắt thì lừ đừ ít thấy gì nữa… Tính tình cụ già rất là bực bội… Khi bà nội cười liền nhe mầm răng ra còn được ba bốn cái gì mà thôi.
Bà cụ ngoài 40 tuổi. Hình dáng bình thường, chiều rộng lớn ba mươi, chiều cao một mét sáu.
Ở nhà em có một bà ngoại. Mẹ em không cho bà ngoại làm gì hết, vì mẹ nói bà làm cái gì là hư cái đó. Có một hôm, mẹ mua bánh cho em ăn. Mẹ đem vào phòng cho em ăn và nói không được cho bà biết. Nhưng thực không ngờ bà em vừa đứng bên ngoài và nghe được hết…
3. Tả Bố, Mẹ
Bố em làm thợ mộc…. mỗi nhát búa của bố em long trời lở đất.
Thân hình mẹ em rất to lớn, mấy chú bộ đội ôm không xuể.
Mẹ em rất béo, bụng mẹ em to như con chó bông xù mà em hay ôm khi đi ngủ, lý do mà mẹ em béo chắc là do mẹ ăn nhiều thịt mỡ quá. Em mong mẹ sẽ chăm tập thể dục để thân thể được gầy lại.
Bố em tuổi con chuột (em xin chú KẾT loài chuột chù chứ không phải là chuột nhắt), mẹ em tuổi con lợn xề. Bố em là sếp của sếp một công ty ,và mẹ em là nhân viên của nhân viên của công ty dược phẩm. Bố em rất yêu em dù hơi nóng tính, em mong bố em bớt nóng tính đi một chút để mông em đỡ bị nổi lươn.
Mẹ em nặng 2 kg, bố em nặng 2.5 kg.
4. Tả cô giáo:
Dáng cô cao cao như cây phượng vĩ trước sân trường. Cô không bao giờ đi nhanh trừ những khi cô vội vã.
Cô giáo em người cao… thẳng đứng lên. Mặt cô trắng mà cô không đắp phấn.
Cô giáo em mắt như hai hạt hồng xiêm. Dưới sống mũi dọc dừa là… hai lỗ mũi đang thở ra hít vào.
Đầu cô to bằng cái hộp bánh, còn tay cô thì tương tự hệt cành hoa hòe nhà em.
Cô giáo em dáng rất đẹp, hai chân của cô thẳng và thon dài như hai cây chuối lộn ngược
5. Tả chú bộ đội:
Ở gần nhà em có một chú bộ đội, chú cao 80 cm.
Chú bộ đội rất cao to đẹp trai, chú dài khoảng 2 km.
6. Tả con lợn:
Phiên chợ trước, bố em mua một con lợn con. Đến phiên chợ sau nó vừa lớn nhanh như thổi, hai hàm răng như hai hàng cây mới trồng …
Con lợn nhà em thân to bằng cái phíc, 2 tai to bằng 2 lá mít lúc nào cũng vẫy vẫy. Chân thì dài 1mét….
9. Tả con bò:
Con bò có màu trắng và đen, ở bụng có 4 cái núm.
10. Tả đàn gà:
Nhà em ở thành phố nên không có nuôi gà nhưng bố em bảo: nhà mình là 1 đàn gà, bố là gà trống, mẹ là gà mái và em là gà con. Sáng dậy, gà trống giặt đồ, phơi đồ, cho gà con ăn, gà con soạn sách vở, ăn sáng và theo gà trống đi học còn gà mẹ đánh phấn, bôi son, kẻ mắt, xịt nước thơm và đi làm.
11. Hoàn thành câu:
Những lúc rỗi rãi em thường thương yêu bố mẹ em.
Gia đình em rất đoàn kết và ông bà nhau.
12. Tả cảnh mùa đông:
Mùa đông, người già thường hay chết. Trên đường, em thấy những chiếc hộp nhỏ xinh xắn chứng tỏ vừa có đám ma đi qua.
13. Tả cánh đồng lúa:
Cây lúa mọc lừng lững giữa sân trường.
14. Tả cây hoa hồng:
Ông nội em có trồng một cây bông hồng, trông nó rất hùng vĩ, nó cao khoảng một gang. Gai mọc chi chít, trông vậy thôi nhưng sờ vào gai hoa mềm nhũn.
15. Tả bến xe bus:
Bến xe thật đông đúc, khi lên xe, người trẻ nhường chỗ cho người già, trẻ em, thương binh và liệt sỹđược ngồi.
16. Tả cây ớt:
Nhà em có một cây ớt rất to và sai quả. Ngày nào em cũng trèo lên cây hái ớt cho bố em ăn.
17. Phân biệt “công cụ” và “nông cụ":
Công cụ và nông cụ khác nhau là 1 cái là nông còn 1 cái là công cụ, còn tương tự nhau là cả hai đều là … “cụ”.
18. Đặt câu với từ “et”:
Bà em chơi cờ bạc bị “bét”.
Sưu tầm
Bỏ bú
Hai vợ chồng kia đang tranh cãi nhau đến hồi gay cấn. Bực quá, ông chồng quát lên:
- Giờ tui là chồng bà hay con bà?
- Tui không cần biết, đứa nào bú tui là con tui
Chồng: !!!!!!!!!! (Tức lộn ruột)
- Thằng con nghe thấy cũng hùa theo:
……– Ừa ừa dzụ này má nói đúng đó………….
- Dzì nữa mày, giờ mày là con tao hay anh hai tao
- Con không cần biết, đứa nào ngưng bú trước đứa đó là anh.
Ba giai trị "Bà La Sát"
Tới chỗ hàng nâu, Ba Giai cứ chọn mấy củ nâu đưa lên đưa xuống, rồi thừa lúc cô hàng ngoảnh đi, Ba Giai ôm bụng ù té chạy.
Cô ả giật mình, ngỡ tên ăn cắp nâu, liền ba chân bốn cẳng chạy theo bắt lại, vừa chạy vừa la:
- Thằng trời đánh thánh vật, trả nâu cho bà đi, không mày chết bỏ cha bây giờ!
Thiên hạ đổ nhào ra xem. Một lúc, Ba Giai bước thủng thẳng. Cô hàng xấn tới nắm được áo. Ba Giai cũng quay lại nắm áo cô hàng. Người ta tưởng sẽ bắt được một vụ ăn cắp nâu. Nhưng khi cô hàng thét:
- Trả nâu cho tao, thằng khốn cùng nạn!
Ba Giai liền tốc áo dài lên:
- Nâu đâu mà trả? Nè đây, "nâu" này của tui hay của cô? Bà con làng nước làm chứng cho; "nâu" đây rõ là của tôi, mà con mẹ này nó bảo là của nó, nâu nó đâu phải thứ nâu này!
Cô hàng mặt đỏ gay, biết bị xỏ, toan chạy, nhưng Ba Giai vừa nắm chặt lấy áo:
- Con kia, mày dám vu tao ăn cắp nâu giữa chợ, tao phải đưa mày lên quan cho ra chuyện.
Vừa nói, Ba Giai lại vừa kéo áo dài lên, vừa hỏi lặp trở lại:
- Mày thấy nâu này của tao hay của mày?
Cô hàng biết gặp tay bợm xỏ, lại đuối lý, nên chỉ còn nước hạ thấp giọng xuống để lạy van năn nỉ xin Ba Giai tha lỗi. Ba Giai tha cho và bảo:
- Từ nay, mày bỏ cái giọng chu ngoa đanh đá đi, không tao còn trở lại đây nữa, thì mày chớ trách tao là ác. Tội nghề cô ả lủi thủi về chỗ, mặt mày xanh nhợt như không còn một giọt máu nào.
Sưu tầm
Chúng ta vẫn thường nghe tới bóc lột sức lao động, bóc lột chất xám, bóc lột trẻ em chứ nhan sắc thì xưa nay chỉ có tung hô và... hưởng thụ. Chúng ta cũng nghĩ rằng chế độ phong kiến, chế độ nô lệ, những "thể chế" liên quan tới bóc lột vừa qua từ lâu.
Nhầm!
tui cũng không nói tới các Tú ông, Tú bà theo nghĩa đen, vì đấy là bóc lột thân xác, và không bao giờ hành nghề một cách công khai.
Những kẻ bóc lột nhan sắc luôn có dáng vẻ sang trọng hơn, trí thức hơn và đạo đức hơn. Cuối cùng, còn phong phú hơn. Đấy có thể là anh phó nhòm, chị nhân viên quảng cáo, ông chủ hãng, chàng đạo diễn, quay phim...
Nếu xét cho kỹ, ta sẽ thấy cuộc sống hôm nay có bao nhiêu thứ cần nhan sắc để tồn tại, để mở rộng, để bán hay nói tổng quát hơn, để quảng cáo. Từ dầu gội đầu tới kem chống nắng, từ phao bơi tới xe hơi, thậm chí cả đất đai, cả tủ lạnh, tivi và... keo diệt chuột, đâu đâu cũng tìm tới nhan sắc của các cô thiếu nữ xinh đẹp quảng cáo cho mình, cô thì cười, cô thì chạy nhảy, cô thì ca hát, có cô còn bơi mặc dù... không ở bể bơi.
Chả ngày nào mà nhan sắc không lên nhãn hiệu. Bằng quay phim, bằng chụp ảnh, thậm chí bằng đứng trực tiếp đi qua đi lại hay diễn thời (gian) trang trong, trước và... bên hông siêu thị! Người ta dùng nhan sắc của các cô. Người ta trả tiền cho các cô. Người ta trả ít, người ta trả một nửa, người ta trả cho “cò” và người ta... quỵt hẳn!
Đội quân bóc lột người đẹp hiện nay đông vô kể. Từ các tay “cò” chuyên nghiệp, các công ty môi giới, các chủ thầu và các... bạn bè.
Phổ biến nhất là bóc lột trong chụp hình. Cứ mở các tạp chí ra, thấy vô số cô người mẫu thân hình tuyệt cú cú cú mỹ khoác những bộ đồ tuyệt cú cú cú hảo đứng, ngồi và... nằm trong các khung cảnh sang trọng, khéo ai cũng tưởng họ rất thần tiên. Kể ra thì cũng thần tiên, nếu như ta không biết phần lớn họ đều phải chụp không công hay chụp rất ít tiền.
Người đẹp chụp hình cho báo. Báo thì bán chứ chả phát không, thế nhưng luôn luôn bị lờ thù lao. Hỏi ông chụp thì ông ấy bảo đi hỏi tòa soạn, hỏi tòa soạn thì người nọ đổ cho người kia rồi... xìu. Đấy là nếu như "can đảm" hỏi, vì lần sau "nó" sẽ không kêu chụp nữa!
Mà công chuyện có phải nhẹ nhàng gì đâu. Để có mấy tấm hình, nhiều lúc các cô kiệt sức cả ngày trong studio hay phơi thân dưới sóng biển nắng cháy da đen xì cả thân mình, hay ê ẩm cả chân tay.
Có một quy định "ngầm" với nhau rằng thù lao cho người chụp hình chính là... hình được đăng báo, còn đòi hỏi gì. "Nó" còn nói xa xôi là cô nọ, cô kia muốn lên hình này mà không được, hay được thì phải quà cáp rất ghê, "em vừa được báo chiếu cố", đừng có "bày đặt" hỏi tiền. Thế là im tốt nhất.
Bóc lột thứ hai là quay ca nhạc, quay phim. Mấy ông dẫn mối, mấy ông phó và cả khối ông đạo diễn rất giỏi trò này. Lấy của nhà sản xuất cả triệu đồng nhưng xơi hết năm trăm, trả cho em năm trăm vẫn còn đạo đức lắm. Lắm cô ký vào hợp đồng khống, hay "biết điều" hơn thì chỉ lấy tạm ứng, chỗ còn lại bảo đạo diễn "anh giữ giùm em, khi nào cần em lấy". Những cô như thế hứa hẹn đóng nhiều.
Ăn chặn khủng khiếp vô cùng là trong quảng cáo. Thiên hạ có đồn cô nọ được ngàn đô, cô kia vài ngàn, anh này dăm chục triệu. Cũng có những người như thế, nhưng có nhiều hơn là phải ký hợp đồng thông qua trung gian bị "chặn" vô tội vạ. Đám bóc lột nhan sắc rất thiên hình vạn trạng, rất đông và rất nhiều kẻ mang khuôn mặt... từ bi. Đông tới mức độ người mẫu nào lên tiếng phản kháng cầm chắc cái chết, sẽ ít nơi nào mời.
Cơ sở để đội quân bóc lột hành nghề là ý nghĩ báo chí, phim ảnh, quảng cáo, tivi chỉ là nơi tạo dựng tên tuổi, chứ các cô kiếm sống bằng chuyện khác. Nhưng nếu bị hỏi "việc khác" ấy là gì thì khối ông lúng túng, chỉ ú ớ nói rằng nổi tiếng sẽ dễ quen và cưới được... đại gia.
Thật là một kiểu suy luận xấu xa tồi tệ. Có thể nói rằng ngay từ khi mới vào nghề (tại sao không gọi chụp ảnh mẫu, gọi đóng quảng cáo, đóng phim là nghề), các thiếu nữ vừa sống chung với bóc lột.
Nhiều người tưởng đấy là chuyện đương nhiên, nhiều người uất ức vô cùng khi thấy mình lao động quần quật mà sau đó "nó" cầm tiền, "nó" lại bảo mình phải... nhớ ơn. Nhưng nói ra là hết cửa. Các công ty quảng cáo, các lãnh đạo cũng biết điều này, nhưng hay vô tâm, vô trách nhiệm, hay cũng đồng lõa ăn chia. "Nhan sắc" chả hy vọng chỗ nào kêu cứu.
Khốn khổ nữa, khi "nhan sắc" là một phạm trù tương đối rộng, tùy theo cảm nhận từng người. "Nàng" có thể đẹp với ai nhưng xấu với tui và ngược lại. Chính vì thế, đằng sau các cô, nhan sắc luôn luôn có một đám "hai phần ba" hay "nửa" nhan sắc rình rập thay thế.
Trừ những người mẫu vừa quá nổi danh, đếm không đầy một bàn tay thì cô nào cũng có thể được "lăng xê" lên để... đè bẹp một cô nào. Do đó, đám "nham nhở" luôn luôn sẵn sàng nhảy ra thế chỗ. Mà đám này chẳng những lấy ít thù lao, thậm chí là không lấy đồng nào mà còn biết điều vô khối khoản khác.
Nguyên nhân sâu xa của tư tưởng đó là thiếu tôn trọng con người. Nghĩ cái đẹp là của trời cho, mạnh ai "khai thác" được bao nhiêu thì cứ việc. Đúng là trời cho lúc đầu, nhưng sau đó, để củng cố và giữ vẻ đẹp, nhiều diễn viên hay người mẫu phải tốn kém hay phải rèn luyện rất nhiều, đó cũng là lao động chân chính mà thôi. Cũng một phần nữa là các cô hiện nay mạnh ai nấy làm, chẳng có hiệp hội, chẳng có cá nhân nào đứng ra thương lượng hay quản lý gì cả.
Một số công ty đứng ra tập hợp, lưu giữ hình ảnh, hồ sơ thì cuối cùng còn "bóc lột" ghê hơn đám bóc lột chuyên nghiệp, làm "chị em" ngán ngẩm.
Có một lần, tui gặp mấy cô diễn viên đóng những cảnh minh họa. Họ thì thầm vào tai tôi: "Anh ơi, nếu có chuyện gì thì kêu thẳng cho tụi em, tụi em mới nhận được tiền". tui thấy khổ tâm quá. Quần áo, son phấn thế kia mà bị ăn chặn gần hết thì... chỉ có đường hư. Bởi khi nhan sắc không sống được một cách chân chính sẽ phải tìm các cách sống "ngoài luồng".
Xã hội phải đối xử công bằng và minh bạch với các cô gái đẹp của mình thì mới “mười phân vẹn mười”
Lê Thi Liên Hoan
Anh không giàu, không có ôtô, không có biệt thự như của sếp mình - chàng trai nói với cô gái - Nhưng anh yêu em tha thiết, yêu tự đáy lòng.
- Em cũng vô cùng yêu anh
- Cô gái đáp
- Nhưng mà này, anh hãy nói rõ thêm về ông sếp của anh đi.
Hai ông chồng nói chuyện với nhau:
- Cậu có biết tại sao nếp nhăn trên trán đàn ông chúng ta lại nằm ngang, còn trên trán các bà vợ lại thẳng đứng không?
- Không, tại sao vậy?
- Tại vì các bà thường hỏi: "Tiền đâu?" (cau mày lại), còn các ông chồng vặn lại: “Tiền nào?” (trố mắt ra).
- Anh biết tại sao em khóc chứ? - Cô vợ sụt sùi hỏi chồng.
- Anh biết chứ, nhưng anh không có những ngần ấy tiền để mua cái áo lông thú cho em.
Sưu tầm
Một người đàn ông ở tỉnh Thiểm Tây (Trung Quốc) vừa hân hạnh được cảnh sát mời vào đồn uống trà sau khi xơi gọn đầu mũi của cô vợ!
Số là trong lúc cãi nhau kịch liệt, không kiềm chế được, anh chồng nhào tới cắn phập vào mũi vợ. Khổ nỗi nội lực của anh ta hơi bị thâm hậu nên một phần cái mũi cô vợ vừa nằm gọn trong miệng ông chồng hung hăng. Chuyện xảy ra khi anh chồng bất ngờ gặp lại cô vợ, vốn vừa bỏ nhà đi trước đó một tuần, cũng sau một trận khẩu chiến quyết liệt.
Sưu tầm
"Năm vừa rồi đấy, có bao nhiêu là tin đồn rất vô căn cứ mà nhiều người vẫn tin".
Jun, con yêu quý của bố!
Bố viết thư này trong lúc con vẫn đang ngọ nguậy trong bụng mẹ, chắc phải vài ba năm nữa con mới bập bẹ đọc được và phải 10 năm tiếp theo con mới hiểu ý nghĩa của lá thư này.
Không biết khi thế hệ của con sinh ra thì chuyện phao tin đồn nhảm có còn là phong trào như hiện nay không, bố là bố lo lắm, vì những năm gần đây hễ có tin đồn gì là có rất nhiều người tin. Từ tin đồn con trăn có chân đến chuyện cây sung biết đi... Từ chuyện bắt được quái vật Hồ Tây cho đến tin đồn ma quỷ mà ngày xưa nếu ai nói ra chắc chắn bị cười vào mũi.
Thế mà người ta vẫn tin, lạ thật!
Cho nên bố phải viết thư trước, kẻo sau này nhiều chuyện cần nói lại quên mất chuyện này, con phải cảnh giác với tin đồn, đừng thấy ai nói gì cũng tin rồi thiệt hại về tinh thần và có khi cả vật chất.
Con phải học tập bố, chẳng bao giờ bố tin tin đồn thất thiệt cả, trong khi vẫn còn nhiều người rất nhẹ dạ.
Ví dụ như bà buôn cá khô đầu xóm mình đấy, không biết nghe ai đồn rằng chỗ cửa lạch Bạng có con cá biết nói, thế là ra đấy rình mấy ngày để bắt, không biết lội nước thế nào mà bị một con sò to bằng cái thúng nó kẹp chân suýt nữa bị nó nuốt đấy. Chuyện này chính tai bố nghe bác hàng xóm nhà mình kể lại, mà bác ấy lại nghe một bà đi chợ Hôm về kể rành mạch từng rõ hơn một.
Ai đời lại đi tin chuyện cá biết nói bao giờ!
Lại còn chuyện này nữa. Hôm trước ông bán cháo lòng xóm mới nghe tin đồn xã bên có con lợn nặng 1 tấn, thế là lọ mọ đi mua để làm bộ lòng kỷ lục thế giới cho oai. Làm gì có lợn 1 tấn, thế mà ông ấy vẫn tin nên đi hỏi thăm khắp xã bên. Buổi chiều trời sắp mưa, chuồn chuồn bay thấp, ông ấy đi lại thế nào mà bị một con chuồn chuồn nó đập cánh vào trán sưng một cục to như cái bát đựng canh. Có mấy người thề với bố là nhìn thấy chuyện này đấy.
Ai đời lại đi tin chuyện lợn nặng 1 tấn bao giờ!
Như năm 2011 vừa rồi đấy, có bao nhiêu là tin đồn rất vô căn cứ, ấy thế mà nhiều người vẫn tin, thật là lạ. Làm gì có quái vật Hồ Tây, đồn linh tinh, quái vật nó phải sống trên núi chứ!
Nói tóm lại là con đừng bao giờ vội tin vào những chuyện hoang đường, bởi vì đôi khi người ta thêu dệt cho vui miệng, mà cũng có khi là để hại người khác!
Jap Tiên Sinh
Hai vợ chồng đang chơi gôn tại một sân gôn cực kỳ đắt tiền, bao quanh bởi những ngôi nhà cực kỳ sang trọng. Khi chơi đến lỗ thứ ba, chồng dặn dò vợ (một phụ nữ rất xinh đẹp):
“Em yêu, hãy thận trọng, vì nếu trái banh lỡ va vào một cửa kính, thì chúng ta phải đền một số tiền lớn đấy”.
Người vợ làm một cú đánh mạnh và tất nhiên trái banh bay thẳng vào cửa kính lớn nhất của một ngôi nhà sang trọng nhất. Người chồng tức giận, rầy vợ, sau đó hai người đến gõ cửa ngôi nhà. Một giọng nói trả lời:
“Mời vào!”
Người chồng mở cửa ra và nhìn thấy một cái chai bể ở góc nhà, các mảnh chai văng đầy phòng khách. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang ngồi trên ghế bành hỏi:
“Chính các người vừa làm bể cửa kính?”
“Vâng, nhưng chúng tui rất lấy làm tiếc.”
“Thật ra các người vừa giải thoát cho tôi. tui là một vị thần bị giam trong cái chai này trong suốt 1.000 năm. Vậy để trả ơn các người, tui xin tặng ba điều ước.
Nhưng vì có hai người, nên tui sẽ tặng mỗi người một điều ước, còn điều ước thứ ba sẽ dành cho tôi. ”
Người đàn ông hỏi người chồng: “ông ước điều gì?”
Người chồng trả lời: “tui muốn mỗi tháng nhận được 1 triệu USD”
“Được thôi, kể từ ngày mai ông sẽ nhận được số tiền này vào mỗi đầu tháng”.
Vị thần quay qua người vợ và hỏi: “Còn điều ước của bà là gì?”
“tui muốn có một ngôi nhà ở mỗi nước trên thế giới.”
“Được thôi. Kể từ ngày mai bà sẽ nhận được giấy chủ quyền của các ngôi nhà này.”
Người chồng hỏi vị thần: ” Vậy điều ước của ông là gì?”
“Ta bị nhốt trong cái chai này trong hơn 1.000 năm và suốt thời (gian) gian này ta không được gần với phụ nữ. Do đó, điều ước của ta là được gần với vợ ông.”
Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi và cuối cùng người chồng nói:
“Được thôi, với 1 triệu USD mỗi tháng và tất các các ngôi nhà trên thế giới, tui nghĩ rằng chúng tui có thể đồng ý điều này, em nghĩ sao?”
Người vợ trả lời: “Em đành phải đồng ý thôi”
Vị thần đưa người vợ vào phòng ngủ…
Hai tiếng đồng hồ sau, vị thần hỏi người vợ:
” Này, chồng em bao nhiêu tuổi vậy?”
“40, sao ông lại hỏi tuổi?”
” Thật không thể tưởng tượng! Bởi vì vừa từng tuổi này rồi mà ông ta còn tin là có thần thánh !”
Sưu tầm
Anh chồng bị gọi nhập ngũ, trước giờ lên đường, anh ta gọi người bạn thân nhất đến và nói:
- tui giao cho anh chìa khóa quần của vợ tôi. Sau 5 năm, nếu tui không trở về, anh có thể sử dụng.
Họ chia tay nhau, kẻ ở nhà, người ra quân cảng. Tàu sắp nhổ neo thì người bạn chạy ra bến, khoa chân múa tay lia lịa, anh chồng bắc tay làm loa, hỏi to:
- Có chuyện gì th...ế...ế?
Trên bờ gào lên:
- Đưa nhầm chìa khoá r...ồ...i...!!!
Nhận dạng đặc biệt của chồng
Thức dậy sau đêm cắm trại tập thể, hai phụ nữ nói chuyện với nhau:
- Đêm qua lộn xộn quá! Phải sờ trúng vết mổ ruột thừa, mình mới nhận ra ông xã!
- Ôi! Em cũng mất cả đêm để tìm cái sẹo lớn trên vai chồng em...
- Thấy rồi chứ?
- Vâng, cuối cùng thì cũng tìm thấy nó ở mông anh ấy!
Thói quen để cháy khét tất cả thứ cháy khét
Nghe tin vợ sinh con, chồng vội vã đến bệnh viện. Cô y tá mang tới một đứa bé da đen thui, ngại ngùng nói:
- Xin hãy bình tĩnh, da cháu bé... không được trắng như của ông.
Ông chồng trấn an ngay:
- Đây là chuyện bình thường, vợ tui có thói quen để tất cả thứ bị cháy khét.
Sưu tầm
Buổi sáng, bà mẹ gọi con trai mình: "Dậy đi con, đến lúc phải tới trường rồi".
- Nhưng tại sao con phải tới trường. Con không muốn tới đó đâu!
- Con đưa ra 2 lý do tại sao con không tới trường xem nào?
- Bọn trẻ ghét con và các thầy cô giáo cũng ghét con.
- Những lý do ấy không chính đáng chút nào. Con phải dậy ngay đi thôi.
- Thế mẹ có thể đưa ra 2 lý do tại sao con phải tới trường không?
- Được thôi. Thứ nhất, con vừa 52 tuổi và thứ hai, con là hiệu trưởng.
Sưu tầm
Hai vợ chồng mới có con nhỏ, nửa đêm, cậu bé khóc om xòm. Hàng xóm phải gọi điện sang nhắc nhở.
Sau khi nghe điện thoại anh chồng nói:
- Hàng xóm đang phàn nàn con mình khóc ghê quá em à.
Cô vợ trả lời:
- Vâng, để em hát ru con ngủ anh nhé.
Một lát sau chuông điện thoại lại kêu reng reng. Nghe xong, chồng bảo vợ:
- Hàng xóm lại bảo thôi để cho con nó khóc cũng được...
Sưu tầm
- Tình yêu luôn vĩnh cửu. Chỉ có bạn tình là thay đổi thôi.
- Không có tình huống không lối thoát. Chỉ có những tình huống mà lối thoát không hợp khẩu vị của bạn thôi.
- Đừng bịt miệng người đang mở mắt cho ta!
- Gây khó khăn thì bao giờ cũng là chuyện dễ nhất.
- Nếu người đàn bà quý trọng thời (gian) gian và thần kinh của bạn đến mức không bạ chuyện gì cũng kêu ca và không hay mè nheo ầm ĩ thì có nghĩa đơn giản là nàng chẳng thấy KẾT thú gì bạn nữa.
- Lúc nào cũng có những kẻ coi thành công của người khác còn khó chịu hơn sự bất tài của chính mình.
- Ân hận không bao giờ là muộn, nhưng phạm tội thì có lúc là muộn đấy.
- Ai là người cuối cùng thì người ấy làm cha.
- Thà chết khi còn đang muốn sống hơn là phải sống tới khi chỉ muốn chết đi thôi.
- Biết nhiều thì không sống được tới già đâu.
Sưu tầm
Jonny nói: "Mẹ ơi, cô giáo bảo khi có dịch cúm gà thì chúng ta nên tránh xa tất cả những thứ gì liên quan tới gà, đúng không ạ?".
Mẹ: Đúng rồi.
Jonny (lí nhí): Thế khi mẹ xem xong sổ liên lạc này, mẹ không được dùng chổi lông gà nhé!
Người bố vừa đánh đòn đau cậu con trai vừa hỏi: "Thế con có biết vì sao bố đánh con thế này không?"
Đứa con bật khóc nức nở: "Thật là vô lý. Ngay cả bố cũng không biết lý do, vậy mà bố cứ đánh con..."
Sưu tầm
Ủy ban phòng chống vợ nước vừa mới bí mật (an ninh) tổ chức đại hội tại một hang núi giấu tên, cuộc họp do Hội không sợ vợ phát động.
Tại đại hội này người ta vừa ghi nhận nhiều bí kíp đối phó với vợ khá thú vị. Chúng ta đều biết rằng, chị em phụ nữ đặc biệt là các chị em trẻ thường có chiêu thức “cấm vận” chồng, nói nôm na là tối đi ngủ không cho chồng sờ vào người, họ thường sử dụng chiêu này khi giận chồng hay muốn đổi lại một thứ gì đó trên bàn đàm phán. Cánh đàn ông nhiều khi “thèm” quá phải chấp nhận đổi sĩ diện lấy sung sướng. Thực sự mà nói, đây là một chiêu thức kinh điển của chị em, đàn ông rất khó đối phó.
Lần này vấn đề khó nói đó cũng được đưa ra trên bàn… đá nghị sự (do họp trong hang).
Một đại biểu đưa ra ý kiến:
- tui thường đối phó với chuyện này bằng cách ôm luôn tivi hay máy vi tính đến tận 2, 3 giờ sáng, mệt nhoài và lăn ra ngủ, thế là xong. Được ít bữa, vợ tui đã lục đục dậy tắt máy, tắt tivi, bắt tui ngủ sớm để… giữ gìn sức khỏe. Vấn đề là mình chớ để lộ sự thèm thuồng ra mà thôi!
Đại biểu T.T thì đưa ra kinh nghiệm rất quý của mình:
- Chả biết các bạn đối phó thế nào, chứ em thì đơn giản, cả tuần liên tục, tối nào đi ngủ em cũng lôi quần jean ra mặc, mặt tỉnh bơ. Chưa được một tuần vừa thấy vợ em quay sang năn nỉ rồi. Bây giờ cô ấy giấu sạch quần jean của em.
Sưu tầm
Nhắc nhở từ mod:
Chú ý không chia nhỏ bài viết!
Một bác sĩ điện thoại rủ đồng nghề đi chơi bài: "Cậu đang ở nhà hả? Đến ngay, làm chân thứ tư".
- Được, tui sẽ đến ngay, thưa bác sĩ. Những chuyện như vậy tui không chậm trễ đâu.
Cô vợ đứng phía sau hỏi: "Việc hệ trọng lắm hả anh?",
Bác sĩ trả lời: "Anh nghĩ đúng như vậy. Ca mổ có vẻ trầm trọng, vừa có 3 bác sĩ ở đấy rồi".
Sưu tầm
Thiện xạ
Nhà quý tộc nọ vào rừng để săn bắn. Cùng đi với ông có rất đông bạn bè và vô số kẻ hầu người hạ.
Tới một gốc cây lớn, ông thấy trên đó vẽ chi chít các đích ngắm và chính giữa mỗi hồng tâm găm một mũi tên. Ngạc nhiên, nhà quý tộc thốt lên:
- Nhà thiện xạ vĩ đại này là ai vậy? Phải tìm ra anh ta!
Sau khi tiếp tục đi xuyên rừng thêm vài dặm, đoàn đi săn bắt gặp một cậu bé mang cung tên. Cậu nhận mình chính là cung thủ vừa bắn tên lên thân cây.
- Cháu không vẽ đích lên thân cây và dùng búa đóng đinh mũi tên vào hồng tâm đấy chứ? – Nhà quý tộc hỏi.
- Không, thưa ngài. Cháu bắn tên từ cách xa 100 bước. Cháu thề trên những gì thiêng liêng nhất rằng đó là sự thật.
- Thật đáng ngạc nhiên. – Nhà quý tộc thốt lên – Ta sẽ nhận cháu làm hộ vệ. Nhưng ta cần hỏi cháu một câu, làm thế nào cháu có thể bắn những phát tên tuyệt cú cú cú diệu đến nhường ấy?
Cậu bé đáp:
- Trước tiên, cháu bắn tên vào thân cây, sau đó, cháu vẽ hồng tâm xung quanh nó.
Sưu tầm
Cười ra nước mắt những câu văn siêu nhí nhố
1. Tả chú thương binh:
Gần nhà em có một chú thương binh… cụt đầu, sáng nào chú cũng đi qua nhà em để đi ăn sáng…
2. Tả ông, bà:
Chiều chiều em dắt ông nội dạo quanh một vòng bờ hồ. Ông nội thường chạy tung tăng quanh em tỏ vẻ rất KẾT thú.
Ông em tai to như tai Phật, phủ dài xuống tận hai vai.
Ông em có hai cái tai như hai cái mộc nhĩ luôn luôn phe phẩy…
Hình dáng của bà nội rất là thấp được hai mét rưỡi dáng đi rất chậm chạp, mắt thì lừ đừ ít thấy gì nữa… Tính tình cụ già rất là bực bội… Khi bà nội cười liền nhe mầm răng ra còn được ba bốn cái gì mà thôi.
Bà cụ ngoài 40 tuổi. Hình dáng bình thường, chiều rộng lớn ba mươi, chiều cao một mét sáu.
Ở nhà em có một bà ngoại. Mẹ em không cho bà ngoại làm gì hết, vì mẹ nói bà làm cái gì là hư cái đó. Có một hôm, mẹ mua bánh cho em ăn. Mẹ đem vào phòng cho em ăn và nói không được cho bà biết. Nhưng thực không ngờ bà em vừa đứng bên ngoài và nghe được hết…
3. Tả Bố, Mẹ
Bố em làm thợ mộc…. mỗi nhát búa của bố em long trời lở đất.
Thân hình mẹ em rất to lớn, mấy chú bộ đội ôm không xuể.
Mẹ em rất béo, bụng mẹ em to như con chó bông xù mà em hay ôm khi đi ngủ, lý do mà mẹ em béo chắc là do mẹ ăn nhiều thịt mỡ quá. Em mong mẹ sẽ chăm tập thể dục để thân thể được gầy lại.
Bố em tuổi con chuột (em xin chú KẾT loài chuột chù chứ không phải là chuột nhắt), mẹ em tuổi con lợn xề. Bố em là sếp của sếp một công ty ,và mẹ em là nhân viên của nhân viên của công ty dược phẩm. Bố em rất yêu em dù hơi nóng tính, em mong bố em bớt nóng tính đi một chút để mông em đỡ bị nổi lươn.
Mẹ em nặng 2 kg, bố em nặng 2.5 kg.
4. Tả cô giáo:
Dáng cô cao cao như cây phượng vĩ trước sân trường. Cô không bao giờ đi nhanh trừ những khi cô vội vã.
Cô giáo em người cao… thẳng đứng lên. Mặt cô trắng mà cô không đắp phấn.
Cô giáo em mắt như hai hạt hồng xiêm. Dưới sống mũi dọc dừa là… hai lỗ mũi đang thở ra hít vào.
Đầu cô to bằng cái hộp bánh, còn tay cô thì tương tự hệt cành hoa hòe nhà em.
Cô giáo em dáng rất đẹp, hai chân của cô thẳng và thon dài như hai cây chuối lộn ngược
5. Tả chú bộ đội:
Ở gần nhà em có một chú bộ đội, chú cao 80 cm.
Chú bộ đội rất cao to đẹp trai, chú dài khoảng 2 km.
6. Tả con lợn:
Phiên chợ trước, bố em mua một con lợn con. Đến phiên chợ sau nó vừa lớn nhanh như thổi, hai hàm răng như hai hàng cây mới trồng …
Con lợn nhà em thân to bằng cái phíc, 2 tai to bằng 2 lá mít lúc nào cũng vẫy vẫy. Chân thì dài 1mét….
9. Tả con bò:
Con bò có màu trắng và đen, ở bụng có 4 cái núm.
10. Tả đàn gà:
Nhà em ở thành phố nên không có nuôi gà nhưng bố em bảo: nhà mình là 1 đàn gà, bố là gà trống, mẹ là gà mái và em là gà con. Sáng dậy, gà trống giặt đồ, phơi đồ, cho gà con ăn, gà con soạn sách vở, ăn sáng và theo gà trống đi học còn gà mẹ đánh phấn, bôi son, kẻ mắt, xịt nước thơm và đi làm.
11. Hoàn thành câu:
Những lúc rỗi rãi em thường thương yêu bố mẹ em.
Gia đình em rất đoàn kết và ông bà nhau.
12. Tả cảnh mùa đông:
Mùa đông, người già thường hay chết. Trên đường, em thấy những chiếc hộp nhỏ xinh xắn chứng tỏ vừa có đám ma đi qua.
13. Tả cánh đồng lúa:
Cây lúa mọc lừng lững giữa sân trường.
14. Tả cây hoa hồng:
Ông nội em có trồng một cây bông hồng, trông nó rất hùng vĩ, nó cao khoảng một gang. Gai mọc chi chít, trông vậy thôi nhưng sờ vào gai hoa mềm nhũn.
15. Tả bến xe bus:
Bến xe thật đông đúc, khi lên xe, người trẻ nhường chỗ cho người già, trẻ em, thương binh và liệt sỹđược ngồi.
16. Tả cây ớt:
Nhà em có một cây ớt rất to và sai quả. Ngày nào em cũng trèo lên cây hái ớt cho bố em ăn.
17. Phân biệt “công cụ” và “nông cụ":
Công cụ và nông cụ khác nhau là 1 cái là nông còn 1 cái là công cụ, còn tương tự nhau là cả hai đều là … “cụ”.
18. Đặt câu với từ “et”:
Bà em chơi cờ bạc bị “bét”.
Sưu tầm
Bỏ bú
Hai vợ chồng kia đang tranh cãi nhau đến hồi gay cấn. Bực quá, ông chồng quát lên:
- Giờ tui là chồng bà hay con bà?
- Tui không cần biết, đứa nào bú tui là con tui
Chồng: !!!!!!!!!! (Tức lộn ruột)
- Thằng con nghe thấy cũng hùa theo:
……– Ừa ừa dzụ này má nói đúng đó………….
- Dzì nữa mày, giờ mày là con tao hay anh hai tao
- Con không cần biết, đứa nào ngưng bú trước đứa đó là anh.
Ba giai trị "Bà La Sát"
Tới chỗ hàng nâu, Ba Giai cứ chọn mấy củ nâu đưa lên đưa xuống, rồi thừa lúc cô hàng ngoảnh đi, Ba Giai ôm bụng ù té chạy.
Cô ả giật mình, ngỡ tên ăn cắp nâu, liền ba chân bốn cẳng chạy theo bắt lại, vừa chạy vừa la:
- Thằng trời đánh thánh vật, trả nâu cho bà đi, không mày chết bỏ cha bây giờ!
Thiên hạ đổ nhào ra xem. Một lúc, Ba Giai bước thủng thẳng. Cô hàng xấn tới nắm được áo. Ba Giai cũng quay lại nắm áo cô hàng. Người ta tưởng sẽ bắt được một vụ ăn cắp nâu. Nhưng khi cô hàng thét:
- Trả nâu cho tao, thằng khốn cùng nạn!
Ba Giai liền tốc áo dài lên:
- Nâu đâu mà trả? Nè đây, "nâu" này của tui hay của cô? Bà con làng nước làm chứng cho; "nâu" đây rõ là của tôi, mà con mẹ này nó bảo là của nó, nâu nó đâu phải thứ nâu này!
Cô hàng mặt đỏ gay, biết bị xỏ, toan chạy, nhưng Ba Giai vừa nắm chặt lấy áo:
- Con kia, mày dám vu tao ăn cắp nâu giữa chợ, tao phải đưa mày lên quan cho ra chuyện.
Vừa nói, Ba Giai lại vừa kéo áo dài lên, vừa hỏi lặp trở lại:
- Mày thấy nâu này của tao hay của mày?
Cô hàng biết gặp tay bợm xỏ, lại đuối lý, nên chỉ còn nước hạ thấp giọng xuống để lạy van năn nỉ xin Ba Giai tha lỗi. Ba Giai tha cho và bảo:
- Từ nay, mày bỏ cái giọng chu ngoa đanh đá đi, không tao còn trở lại đây nữa, thì mày chớ trách tao là ác. Tội nghề cô ả lủi thủi về chỗ, mặt mày xanh nhợt như không còn một giọt máu nào.
Sưu tầm
Chúng ta vẫn thường nghe tới bóc lột sức lao động, bóc lột chất xám, bóc lột trẻ em chứ nhan sắc thì xưa nay chỉ có tung hô và... hưởng thụ. Chúng ta cũng nghĩ rằng chế độ phong kiến, chế độ nô lệ, những "thể chế" liên quan tới bóc lột vừa qua từ lâu.
Nhầm!
tui cũng không nói tới các Tú ông, Tú bà theo nghĩa đen, vì đấy là bóc lột thân xác, và không bao giờ hành nghề một cách công khai.
Những kẻ bóc lột nhan sắc luôn có dáng vẻ sang trọng hơn, trí thức hơn và đạo đức hơn. Cuối cùng, còn phong phú hơn. Đấy có thể là anh phó nhòm, chị nhân viên quảng cáo, ông chủ hãng, chàng đạo diễn, quay phim...
Nếu xét cho kỹ, ta sẽ thấy cuộc sống hôm nay có bao nhiêu thứ cần nhan sắc để tồn tại, để mở rộng, để bán hay nói tổng quát hơn, để quảng cáo. Từ dầu gội đầu tới kem chống nắng, từ phao bơi tới xe hơi, thậm chí cả đất đai, cả tủ lạnh, tivi và... keo diệt chuột, đâu đâu cũng tìm tới nhan sắc của các cô thiếu nữ xinh đẹp quảng cáo cho mình, cô thì cười, cô thì chạy nhảy, cô thì ca hát, có cô còn bơi mặc dù... không ở bể bơi.
Chả ngày nào mà nhan sắc không lên nhãn hiệu. Bằng quay phim, bằng chụp ảnh, thậm chí bằng đứng trực tiếp đi qua đi lại hay diễn thời (gian) trang trong, trước và... bên hông siêu thị! Người ta dùng nhan sắc của các cô. Người ta trả tiền cho các cô. Người ta trả ít, người ta trả một nửa, người ta trả cho “cò” và người ta... quỵt hẳn!
Đội quân bóc lột người đẹp hiện nay đông vô kể. Từ các tay “cò” chuyên nghiệp, các công ty môi giới, các chủ thầu và các... bạn bè.
Phổ biến nhất là bóc lột trong chụp hình. Cứ mở các tạp chí ra, thấy vô số cô người mẫu thân hình tuyệt cú cú cú mỹ khoác những bộ đồ tuyệt cú cú cú hảo đứng, ngồi và... nằm trong các khung cảnh sang trọng, khéo ai cũng tưởng họ rất thần tiên. Kể ra thì cũng thần tiên, nếu như ta không biết phần lớn họ đều phải chụp không công hay chụp rất ít tiền.
Người đẹp chụp hình cho báo. Báo thì bán chứ chả phát không, thế nhưng luôn luôn bị lờ thù lao. Hỏi ông chụp thì ông ấy bảo đi hỏi tòa soạn, hỏi tòa soạn thì người nọ đổ cho người kia rồi... xìu. Đấy là nếu như "can đảm" hỏi, vì lần sau "nó" sẽ không kêu chụp nữa!
Mà công chuyện có phải nhẹ nhàng gì đâu. Để có mấy tấm hình, nhiều lúc các cô kiệt sức cả ngày trong studio hay phơi thân dưới sóng biển nắng cháy da đen xì cả thân mình, hay ê ẩm cả chân tay.
Có một quy định "ngầm" với nhau rằng thù lao cho người chụp hình chính là... hình được đăng báo, còn đòi hỏi gì. "Nó" còn nói xa xôi là cô nọ, cô kia muốn lên hình này mà không được, hay được thì phải quà cáp rất ghê, "em vừa được báo chiếu cố", đừng có "bày đặt" hỏi tiền. Thế là im tốt nhất.
Bóc lột thứ hai là quay ca nhạc, quay phim. Mấy ông dẫn mối, mấy ông phó và cả khối ông đạo diễn rất giỏi trò này. Lấy của nhà sản xuất cả triệu đồng nhưng xơi hết năm trăm, trả cho em năm trăm vẫn còn đạo đức lắm. Lắm cô ký vào hợp đồng khống, hay "biết điều" hơn thì chỉ lấy tạm ứng, chỗ còn lại bảo đạo diễn "anh giữ giùm em, khi nào cần em lấy". Những cô như thế hứa hẹn đóng nhiều.
Ăn chặn khủng khiếp vô cùng là trong quảng cáo. Thiên hạ có đồn cô nọ được ngàn đô, cô kia vài ngàn, anh này dăm chục triệu. Cũng có những người như thế, nhưng có nhiều hơn là phải ký hợp đồng thông qua trung gian bị "chặn" vô tội vạ. Đám bóc lột nhan sắc rất thiên hình vạn trạng, rất đông và rất nhiều kẻ mang khuôn mặt... từ bi. Đông tới mức độ người mẫu nào lên tiếng phản kháng cầm chắc cái chết, sẽ ít nơi nào mời.
Cơ sở để đội quân bóc lột hành nghề là ý nghĩ báo chí, phim ảnh, quảng cáo, tivi chỉ là nơi tạo dựng tên tuổi, chứ các cô kiếm sống bằng chuyện khác. Nhưng nếu bị hỏi "việc khác" ấy là gì thì khối ông lúng túng, chỉ ú ớ nói rằng nổi tiếng sẽ dễ quen và cưới được... đại gia.
Thật là một kiểu suy luận xấu xa tồi tệ. Có thể nói rằng ngay từ khi mới vào nghề (tại sao không gọi chụp ảnh mẫu, gọi đóng quảng cáo, đóng phim là nghề), các thiếu nữ vừa sống chung với bóc lột.
Nhiều người tưởng đấy là chuyện đương nhiên, nhiều người uất ức vô cùng khi thấy mình lao động quần quật mà sau đó "nó" cầm tiền, "nó" lại bảo mình phải... nhớ ơn. Nhưng nói ra là hết cửa. Các công ty quảng cáo, các lãnh đạo cũng biết điều này, nhưng hay vô tâm, vô trách nhiệm, hay cũng đồng lõa ăn chia. "Nhan sắc" chả hy vọng chỗ nào kêu cứu.
Khốn khổ nữa, khi "nhan sắc" là một phạm trù tương đối rộng, tùy theo cảm nhận từng người. "Nàng" có thể đẹp với ai nhưng xấu với tui và ngược lại. Chính vì thế, đằng sau các cô, nhan sắc luôn luôn có một đám "hai phần ba" hay "nửa" nhan sắc rình rập thay thế.
Trừ những người mẫu vừa quá nổi danh, đếm không đầy một bàn tay thì cô nào cũng có thể được "lăng xê" lên để... đè bẹp một cô nào. Do đó, đám "nham nhở" luôn luôn sẵn sàng nhảy ra thế chỗ. Mà đám này chẳng những lấy ít thù lao, thậm chí là không lấy đồng nào mà còn biết điều vô khối khoản khác.
Nguyên nhân sâu xa của tư tưởng đó là thiếu tôn trọng con người. Nghĩ cái đẹp là của trời cho, mạnh ai "khai thác" được bao nhiêu thì cứ việc. Đúng là trời cho lúc đầu, nhưng sau đó, để củng cố và giữ vẻ đẹp, nhiều diễn viên hay người mẫu phải tốn kém hay phải rèn luyện rất nhiều, đó cũng là lao động chân chính mà thôi. Cũng một phần nữa là các cô hiện nay mạnh ai nấy làm, chẳng có hiệp hội, chẳng có cá nhân nào đứng ra thương lượng hay quản lý gì cả.
Một số công ty đứng ra tập hợp, lưu giữ hình ảnh, hồ sơ thì cuối cùng còn "bóc lột" ghê hơn đám bóc lột chuyên nghiệp, làm "chị em" ngán ngẩm.
Có một lần, tui gặp mấy cô diễn viên đóng những cảnh minh họa. Họ thì thầm vào tai tôi: "Anh ơi, nếu có chuyện gì thì kêu thẳng cho tụi em, tụi em mới nhận được tiền". tui thấy khổ tâm quá. Quần áo, son phấn thế kia mà bị ăn chặn gần hết thì... chỉ có đường hư. Bởi khi nhan sắc không sống được một cách chân chính sẽ phải tìm các cách sống "ngoài luồng".
Xã hội phải đối xử công bằng và minh bạch với các cô gái đẹp của mình thì mới “mười phân vẹn mười”
Lê Thi Liên Hoan
Anh không giàu, không có ôtô, không có biệt thự như của sếp mình - chàng trai nói với cô gái - Nhưng anh yêu em tha thiết, yêu tự đáy lòng.
- Em cũng vô cùng yêu anh
- Cô gái đáp
- Nhưng mà này, anh hãy nói rõ thêm về ông sếp của anh đi.
Hai ông chồng nói chuyện với nhau:
- Cậu có biết tại sao nếp nhăn trên trán đàn ông chúng ta lại nằm ngang, còn trên trán các bà vợ lại thẳng đứng không?
- Không, tại sao vậy?
- Tại vì các bà thường hỏi: "Tiền đâu?" (cau mày lại), còn các ông chồng vặn lại: “Tiền nào?” (trố mắt ra).
- Anh biết tại sao em khóc chứ? - Cô vợ sụt sùi hỏi chồng.
- Anh biết chứ, nhưng anh không có những ngần ấy tiền để mua cái áo lông thú cho em.
Sưu tầm
Một người đàn ông ở tỉnh Thiểm Tây (Trung Quốc) vừa hân hạnh được cảnh sát mời vào đồn uống trà sau khi xơi gọn đầu mũi của cô vợ!
Số là trong lúc cãi nhau kịch liệt, không kiềm chế được, anh chồng nhào tới cắn phập vào mũi vợ. Khổ nỗi nội lực của anh ta hơi bị thâm hậu nên một phần cái mũi cô vợ vừa nằm gọn trong miệng ông chồng hung hăng. Chuyện xảy ra khi anh chồng bất ngờ gặp lại cô vợ, vốn vừa bỏ nhà đi trước đó một tuần, cũng sau một trận khẩu chiến quyết liệt.
Sưu tầm
"Năm vừa rồi đấy, có bao nhiêu là tin đồn rất vô căn cứ mà nhiều người vẫn tin".
Jun, con yêu quý của bố!
Bố viết thư này trong lúc con vẫn đang ngọ nguậy trong bụng mẹ, chắc phải vài ba năm nữa con mới bập bẹ đọc được và phải 10 năm tiếp theo con mới hiểu ý nghĩa của lá thư này.
Không biết khi thế hệ của con sinh ra thì chuyện phao tin đồn nhảm có còn là phong trào như hiện nay không, bố là bố lo lắm, vì những năm gần đây hễ có tin đồn gì là có rất nhiều người tin. Từ tin đồn con trăn có chân đến chuyện cây sung biết đi... Từ chuyện bắt được quái vật Hồ Tây cho đến tin đồn ma quỷ mà ngày xưa nếu ai nói ra chắc chắn bị cười vào mũi.
Thế mà người ta vẫn tin, lạ thật!
Cho nên bố phải viết thư trước, kẻo sau này nhiều chuyện cần nói lại quên mất chuyện này, con phải cảnh giác với tin đồn, đừng thấy ai nói gì cũng tin rồi thiệt hại về tinh thần và có khi cả vật chất.
Con phải học tập bố, chẳng bao giờ bố tin tin đồn thất thiệt cả, trong khi vẫn còn nhiều người rất nhẹ dạ.
Ví dụ như bà buôn cá khô đầu xóm mình đấy, không biết nghe ai đồn rằng chỗ cửa lạch Bạng có con cá biết nói, thế là ra đấy rình mấy ngày để bắt, không biết lội nước thế nào mà bị một con sò to bằng cái thúng nó kẹp chân suýt nữa bị nó nuốt đấy. Chuyện này chính tai bố nghe bác hàng xóm nhà mình kể lại, mà bác ấy lại nghe một bà đi chợ Hôm về kể rành mạch từng rõ hơn một.
Ai đời lại đi tin chuyện cá biết nói bao giờ!
Lại còn chuyện này nữa. Hôm trước ông bán cháo lòng xóm mới nghe tin đồn xã bên có con lợn nặng 1 tấn, thế là lọ mọ đi mua để làm bộ lòng kỷ lục thế giới cho oai. Làm gì có lợn 1 tấn, thế mà ông ấy vẫn tin nên đi hỏi thăm khắp xã bên. Buổi chiều trời sắp mưa, chuồn chuồn bay thấp, ông ấy đi lại thế nào mà bị một con chuồn chuồn nó đập cánh vào trán sưng một cục to như cái bát đựng canh. Có mấy người thề với bố là nhìn thấy chuyện này đấy.
Ai đời lại đi tin chuyện lợn nặng 1 tấn bao giờ!
Như năm 2011 vừa rồi đấy, có bao nhiêu là tin đồn rất vô căn cứ, ấy thế mà nhiều người vẫn tin, thật là lạ. Làm gì có quái vật Hồ Tây, đồn linh tinh, quái vật nó phải sống trên núi chứ!
Nói tóm lại là con đừng bao giờ vội tin vào những chuyện hoang đường, bởi vì đôi khi người ta thêu dệt cho vui miệng, mà cũng có khi là để hại người khác!
Jap Tiên Sinh
Hai vợ chồng đang chơi gôn tại một sân gôn cực kỳ đắt tiền, bao quanh bởi những ngôi nhà cực kỳ sang trọng. Khi chơi đến lỗ thứ ba, chồng dặn dò vợ (một phụ nữ rất xinh đẹp):
“Em yêu, hãy thận trọng, vì nếu trái banh lỡ va vào một cửa kính, thì chúng ta phải đền một số tiền lớn đấy”.
Người vợ làm một cú đánh mạnh và tất nhiên trái banh bay thẳng vào cửa kính lớn nhất của một ngôi nhà sang trọng nhất. Người chồng tức giận, rầy vợ, sau đó hai người đến gõ cửa ngôi nhà. Một giọng nói trả lời:
“Mời vào!”
Người chồng mở cửa ra và nhìn thấy một cái chai bể ở góc nhà, các mảnh chai văng đầy phòng khách. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang ngồi trên ghế bành hỏi:
“Chính các người vừa làm bể cửa kính?”
“Vâng, nhưng chúng tui rất lấy làm tiếc.”
“Thật ra các người vừa giải thoát cho tôi. tui là một vị thần bị giam trong cái chai này trong suốt 1.000 năm. Vậy để trả ơn các người, tui xin tặng ba điều ước.
Nhưng vì có hai người, nên tui sẽ tặng mỗi người một điều ước, còn điều ước thứ ba sẽ dành cho tôi. ”
Người đàn ông hỏi người chồng: “ông ước điều gì?”
Người chồng trả lời: “tui muốn mỗi tháng nhận được 1 triệu USD”
“Được thôi, kể từ ngày mai ông sẽ nhận được số tiền này vào mỗi đầu tháng”.
Vị thần quay qua người vợ và hỏi: “Còn điều ước của bà là gì?”
“tui muốn có một ngôi nhà ở mỗi nước trên thế giới.”
“Được thôi. Kể từ ngày mai bà sẽ nhận được giấy chủ quyền của các ngôi nhà này.”
Người chồng hỏi vị thần: ” Vậy điều ước của ông là gì?”
“Ta bị nhốt trong cái chai này trong hơn 1.000 năm và suốt thời (gian) gian này ta không được gần với phụ nữ. Do đó, điều ước của ta là được gần với vợ ông.”
Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi và cuối cùng người chồng nói:
“Được thôi, với 1 triệu USD mỗi tháng và tất các các ngôi nhà trên thế giới, tui nghĩ rằng chúng tui có thể đồng ý điều này, em nghĩ sao?”
Người vợ trả lời: “Em đành phải đồng ý thôi”
Vị thần đưa người vợ vào phòng ngủ…
Hai tiếng đồng hồ sau, vị thần hỏi người vợ:
” Này, chồng em bao nhiêu tuổi vậy?”
“40, sao ông lại hỏi tuổi?”
” Thật không thể tưởng tượng! Bởi vì vừa từng tuổi này rồi mà ông ta còn tin là có thần thánh !”
Sưu tầm
Anh chồng bị gọi nhập ngũ, trước giờ lên đường, anh ta gọi người bạn thân nhất đến và nói:
- tui giao cho anh chìa khóa quần của vợ tôi. Sau 5 năm, nếu tui không trở về, anh có thể sử dụng.
Họ chia tay nhau, kẻ ở nhà, người ra quân cảng. Tàu sắp nhổ neo thì người bạn chạy ra bến, khoa chân múa tay lia lịa, anh chồng bắc tay làm loa, hỏi to:
- Có chuyện gì th...ế...ế?
Trên bờ gào lên:
- Đưa nhầm chìa khoá r...ồ...i...!!!
Nhận dạng đặc biệt của chồng
Thức dậy sau đêm cắm trại tập thể, hai phụ nữ nói chuyện với nhau:
- Đêm qua lộn xộn quá! Phải sờ trúng vết mổ ruột thừa, mình mới nhận ra ông xã!
- Ôi! Em cũng mất cả đêm để tìm cái sẹo lớn trên vai chồng em...
- Thấy rồi chứ?
- Vâng, cuối cùng thì cũng tìm thấy nó ở mông anh ấy!
Thói quen để cháy khét tất cả thứ cháy khét
Nghe tin vợ sinh con, chồng vội vã đến bệnh viện. Cô y tá mang tới một đứa bé da đen thui, ngại ngùng nói:
- Xin hãy bình tĩnh, da cháu bé... không được trắng như của ông.
Ông chồng trấn an ngay:
- Đây là chuyện bình thường, vợ tui có thói quen để tất cả thứ bị cháy khét.
Sưu tầm
Buổi sáng, bà mẹ gọi con trai mình: "Dậy đi con, đến lúc phải tới trường rồi".
- Nhưng tại sao con phải tới trường. Con không muốn tới đó đâu!
- Con đưa ra 2 lý do tại sao con không tới trường xem nào?
- Bọn trẻ ghét con và các thầy cô giáo cũng ghét con.
- Những lý do ấy không chính đáng chút nào. Con phải dậy ngay đi thôi.
- Thế mẹ có thể đưa ra 2 lý do tại sao con phải tới trường không?
- Được thôi. Thứ nhất, con vừa 52 tuổi và thứ hai, con là hiệu trưởng.
Sưu tầm
Hai vợ chồng mới có con nhỏ, nửa đêm, cậu bé khóc om xòm. Hàng xóm phải gọi điện sang nhắc nhở.
Sau khi nghe điện thoại anh chồng nói:
- Hàng xóm đang phàn nàn con mình khóc ghê quá em à.
Cô vợ trả lời:
- Vâng, để em hát ru con ngủ anh nhé.
Một lát sau chuông điện thoại lại kêu reng reng. Nghe xong, chồng bảo vợ:
- Hàng xóm lại bảo thôi để cho con nó khóc cũng được...
Sưu tầm
- Tình yêu luôn vĩnh cửu. Chỉ có bạn tình là thay đổi thôi.
- Không có tình huống không lối thoát. Chỉ có những tình huống mà lối thoát không hợp khẩu vị của bạn thôi.
- Đừng bịt miệng người đang mở mắt cho ta!
- Gây khó khăn thì bao giờ cũng là chuyện dễ nhất.
- Nếu người đàn bà quý trọng thời (gian) gian và thần kinh của bạn đến mức không bạ chuyện gì cũng kêu ca và không hay mè nheo ầm ĩ thì có nghĩa đơn giản là nàng chẳng thấy KẾT thú gì bạn nữa.
- Lúc nào cũng có những kẻ coi thành công của người khác còn khó chịu hơn sự bất tài của chính mình.
- Ân hận không bao giờ là muộn, nhưng phạm tội thì có lúc là muộn đấy.
- Ai là người cuối cùng thì người ấy làm cha.
- Thà chết khi còn đang muốn sống hơn là phải sống tới khi chỉ muốn chết đi thôi.
- Biết nhiều thì không sống được tới già đâu.
Sưu tầm
Jonny nói: "Mẹ ơi, cô giáo bảo khi có dịch cúm gà thì chúng ta nên tránh xa tất cả những thứ gì liên quan tới gà, đúng không ạ?".
Mẹ: Đúng rồi.
Jonny (lí nhí): Thế khi mẹ xem xong sổ liên lạc này, mẹ không được dùng chổi lông gà nhé!
Người bố vừa đánh đòn đau cậu con trai vừa hỏi: "Thế con có biết vì sao bố đánh con thế này không?"
Đứa con bật khóc nức nở: "Thật là vô lý. Ngay cả bố cũng không biết lý do, vậy mà bố cứ đánh con..."
Sưu tầm
Ủy ban phòng chống vợ nước vừa mới bí mật (an ninh) tổ chức đại hội tại một hang núi giấu tên, cuộc họp do Hội không sợ vợ phát động.
Tại đại hội này người ta vừa ghi nhận nhiều bí kíp đối phó với vợ khá thú vị. Chúng ta đều biết rằng, chị em phụ nữ đặc biệt là các chị em trẻ thường có chiêu thức “cấm vận” chồng, nói nôm na là tối đi ngủ không cho chồng sờ vào người, họ thường sử dụng chiêu này khi giận chồng hay muốn đổi lại một thứ gì đó trên bàn đàm phán. Cánh đàn ông nhiều khi “thèm” quá phải chấp nhận đổi sĩ diện lấy sung sướng. Thực sự mà nói, đây là một chiêu thức kinh điển của chị em, đàn ông rất khó đối phó.
Lần này vấn đề khó nói đó cũng được đưa ra trên bàn… đá nghị sự (do họp trong hang).
Một đại biểu đưa ra ý kiến:
- tui thường đối phó với chuyện này bằng cách ôm luôn tivi hay máy vi tính đến tận 2, 3 giờ sáng, mệt nhoài và lăn ra ngủ, thế là xong. Được ít bữa, vợ tui đã lục đục dậy tắt máy, tắt tivi, bắt tui ngủ sớm để… giữ gìn sức khỏe. Vấn đề là mình chớ để lộ sự thèm thuồng ra mà thôi!
Đại biểu T.T thì đưa ra kinh nghiệm rất quý của mình:
- Chả biết các bạn đối phó thế nào, chứ em thì đơn giản, cả tuần liên tục, tối nào đi ngủ em cũng lôi quần jean ra mặc, mặt tỉnh bơ. Chưa được một tuần vừa thấy vợ em quay sang năn nỉ rồi. Bây giờ cô ấy giấu sạch quần jean của em.
Sưu tầm
Nhắc nhở từ mod:
Chú ý không chia nhỏ bài viết!