divang_latoi
New Member
Có 2 giá trị mà tất cả người trưởng thành đều muốn vươn tới. Nhưng thường thì chúng ta chỉ quan tâm chủ yếu đến 1 giá trị mà thôi: Đó là có nhiều tiền. Khi có nhiều trước rồi, chúng ta mới thấy rằng cuộc sống nó vẫn thế, chẳng có gì hơn lúc chưa có trước nhiều lắm, chưa đạt được giá trị tinh thần bởi chúng ta quá bận rộn với công việc. Không còn thời (gian) gian chăm nom gia (nhà) đình, cũng như hết hưởng những thành quả mà bản thân vừa đạt được. Vậy vấn đề nằm ở đâu?
Vấn đề nằm ở giá trị còn lại mà ít người chịu quan tâm ngay từ đầu: Thời gian hưởng thụ. Mọi người thường tập trung vào kiếm trước mà quên mất rằng khi có trước người ta cần có nhiều thời (gian) gian để tiêu nó, nếu bất thì đến cuối cuộc đời người ta cũng sẽ bất hiểu kiếm trước để làm gì?
Cho nên, các nhà triệu phú, tỷ phú hiện lớn đã đang sẽ tìm kiếm cho mình hai giá trị song song: Đó là vừa có trước vừa có thời (gian) gian. Hay nói cách khác là có nhiều trước nhưng chẳng phải bỏ nhiều công sức và thời (gian) gian hằng ngày để kiếm ra nó. Họ chỉ cần làm chuyện cật lực 1 thời (gian) gian đầu để có thể làm ra (tạo) dựng thành quả cho cả đời.
Và người ta gọi nó là thu nhập thụ động. Hay nói cách khác là: Con đường làm giàu của họ là tích luỹ càng nhiều khoản thu nhập thụ động thì họ càng giàu. Bởi họ định nghĩa sự giàu có thực sự là: Giàu có là có thể mua bất cứ thứ gì mình thích, làm bất cứ những gì mình muốn vào bất cứ lúc nào. Ke ke, như vậy thì trở nên giàu có quả là sướng thật.
Vậy thu nhập thụ động là gì, cái gì đem lại thu nhập thụ động.
Theo Robert T. Kyosaki. Tác giả bộ sách cực kỳ nổi tiếng Dạy con làm giàu cho rằng:
Có 3 loại thu nhập căn bản:
1. Thu nhập trước lương. ( Thu nhập của những người làm công cho người khác.)
2. Thu nhập đầu tư. ( còn gọi là lợi nhuận trên vốn. Thu nhập đến từ các bay vụ kinh doanh, kinh doanh chứng khoán, hay buôn bán bất cộng sản)
3. Thu nhập thụ động ( Không cần bỏ nhiều công sức và thời (gian) gian nhưng vẫn có nhiều tiền)
Với thu nhập trước lương: thì trừ những người có những mầm mống trời tài như các danh thủ bóng đá, các ngôi sao điện ảnh, các người mẫu chân dài trên sàn diễn ... ra thì hầu như những người phụ thuộc vào ba cùng lương mà người chủ ( tổ chức chủ) trả cho mình thì chắc chắn mọt kiếp bất bao giờ giàu được. Tiếc là, xã hội có tới 80 % những người trưởng thành luôn phải bám vào điều đó. ( Theo cuốn quy luật 80/20). Có nhiều người trong số họ thì hài lòng với điều đó, có người thì bất hài lòng và thoát ra trở thành những ông chủ. Có người thì sợ rủi ro nên cứ ôm chặt bất dám buông tay. Nói chung, họ quả thật là nguồn sức lao động, nguồn thời (gian) gian, nguồn chất xám, nguồn tài chính cực kỳ dồi dào cho những ông chủ biết cách sử dụng hiệu quả làm giàu cho chính mình.
Có nhiều người biết điều đó và bất biến mình trở thành đòn bẩy cho người khác, nhưng cũng có những người bất hề biết về điều đó, cứ được đi làm và được trả lương là tốt rồi, có người thì phẫn uất vì điều đó bởi họ bị sai bảo bởi những ông chủ bất có trình độ bằng họ, thậm chí có ông chủ còn chưa học hết cấp III. Họ suốt ngày than phiền rằng, ông chủ họ ngu hơn họ, dốt hơn họ, kém cỏi hơn họ. Nhưng họ đâu biết rằng, các ông chủ chính vì bất giỏi bằng họ nên mới phải thuê họ. ông chủ mà giỏi như họ thì có lẽ cũng đi làm thuê như họ mất rồi.
Queng quéc, nói tới đây có lẽ chạm nọc tới 80% dân tình TTVN, nhưng mà bản chất sự chuyện nó thế, bất bẻ cong được, mới lại đó là truyền đạt lại theo tư duy của những người giàu có cho trời hạ tức vì biết mình là công cụ của người khác mà ối người chả làm gì được cũng như chả dám làm gì.
Thu nhập từ đầu tư: Xã hội của những người trung lưu. ( Thôi, mỏi quá, ngủ vừa mai column tiếp)
Vấn đề nằm ở giá trị còn lại mà ít người chịu quan tâm ngay từ đầu: Thời gian hưởng thụ. Mọi người thường tập trung vào kiếm trước mà quên mất rằng khi có trước người ta cần có nhiều thời (gian) gian để tiêu nó, nếu bất thì đến cuối cuộc đời người ta cũng sẽ bất hiểu kiếm trước để làm gì?
Cho nên, các nhà triệu phú, tỷ phú hiện lớn đã đang sẽ tìm kiếm cho mình hai giá trị song song: Đó là vừa có trước vừa có thời (gian) gian. Hay nói cách khác là có nhiều trước nhưng chẳng phải bỏ nhiều công sức và thời (gian) gian hằng ngày để kiếm ra nó. Họ chỉ cần làm chuyện cật lực 1 thời (gian) gian đầu để có thể làm ra (tạo) dựng thành quả cho cả đời.
Và người ta gọi nó là thu nhập thụ động. Hay nói cách khác là: Con đường làm giàu của họ là tích luỹ càng nhiều khoản thu nhập thụ động thì họ càng giàu. Bởi họ định nghĩa sự giàu có thực sự là: Giàu có là có thể mua bất cứ thứ gì mình thích, làm bất cứ những gì mình muốn vào bất cứ lúc nào. Ke ke, như vậy thì trở nên giàu có quả là sướng thật.
Vậy thu nhập thụ động là gì, cái gì đem lại thu nhập thụ động.
Theo Robert T. Kyosaki. Tác giả bộ sách cực kỳ nổi tiếng Dạy con làm giàu cho rằng:
Có 3 loại thu nhập căn bản:
1. Thu nhập trước lương. ( Thu nhập của những người làm công cho người khác.)
2. Thu nhập đầu tư. ( còn gọi là lợi nhuận trên vốn. Thu nhập đến từ các bay vụ kinh doanh, kinh doanh chứng khoán, hay buôn bán bất cộng sản)
3. Thu nhập thụ động ( Không cần bỏ nhiều công sức và thời (gian) gian nhưng vẫn có nhiều tiền)
Với thu nhập trước lương: thì trừ những người có những mầm mống trời tài như các danh thủ bóng đá, các ngôi sao điện ảnh, các người mẫu chân dài trên sàn diễn ... ra thì hầu như những người phụ thuộc vào ba cùng lương mà người chủ ( tổ chức chủ) trả cho mình thì chắc chắn mọt kiếp bất bao giờ giàu được. Tiếc là, xã hội có tới 80 % những người trưởng thành luôn phải bám vào điều đó. ( Theo cuốn quy luật 80/20). Có nhiều người trong số họ thì hài lòng với điều đó, có người thì bất hài lòng và thoát ra trở thành những ông chủ. Có người thì sợ rủi ro nên cứ ôm chặt bất dám buông tay. Nói chung, họ quả thật là nguồn sức lao động, nguồn thời (gian) gian, nguồn chất xám, nguồn tài chính cực kỳ dồi dào cho những ông chủ biết cách sử dụng hiệu quả làm giàu cho chính mình.
Có nhiều người biết điều đó và bất biến mình trở thành đòn bẩy cho người khác, nhưng cũng có những người bất hề biết về điều đó, cứ được đi làm và được trả lương là tốt rồi, có người thì phẫn uất vì điều đó bởi họ bị sai bảo bởi những ông chủ bất có trình độ bằng họ, thậm chí có ông chủ còn chưa học hết cấp III. Họ suốt ngày than phiền rằng, ông chủ họ ngu hơn họ, dốt hơn họ, kém cỏi hơn họ. Nhưng họ đâu biết rằng, các ông chủ chính vì bất giỏi bằng họ nên mới phải thuê họ. ông chủ mà giỏi như họ thì có lẽ cũng đi làm thuê như họ mất rồi.
Queng quéc, nói tới đây có lẽ chạm nọc tới 80% dân tình TTVN, nhưng mà bản chất sự chuyện nó thế, bất bẻ cong được, mới lại đó là truyền đạt lại theo tư duy của những người giàu có cho trời hạ tức vì biết mình là công cụ của người khác mà ối người chả làm gì được cũng như chả dám làm gì.
Thu nhập từ đầu tư: Xã hội của những người trung lưu. ( Thôi, mỏi quá, ngủ vừa mai column tiếp)