Thương hiệu cá nhân (4/9/2009 8:59:09 AM)
"tui là ai? tui muốn điều gì? Nếu theo đúng câu nói "biết mình, biết người trăm trận trăm thắng" thì khi nhận diện được rõ hơn bản thân mình tức là con người vừa vươn tới một phần quan trọng của thành công.
Không phải ngẫu nhiên mà gần như tất cả những lý thuyết về xây dựng thương hiệu cá nhân cũng đều chỉ rõ: Để thành công, điều đầu tiên phải biết chính xác bạn là ai, đi lên bằng điều gì và có gì riêng biệt....". Trong hành trình tìm về cội nguồn, khám phá nét đặc trưng, sự nổi trội riêng, mỗi con người luôn nhìn vào bên trong và mở lòng với bên ngoài để thấy rõ bản sắc cá nhân mình.
Còn bản sắc và biểu tượng đất nước, chúng ta chọn giá trị kết tinh nào trong lịch sử mấy ngàn năm để giới thiệu với thế giới "phẳng"?
Thương hiệu cá nhân - khẳng định mình và ghi vào danh thiếp bản ngã
Nhận ra mình là ai, bản sắc thế nào và năng lực chuyên môn nổi trội chính là để xác định "thương hiệu" cá nhân- đó là điều chưa bao giờ được coi là đơn giản. Thế nên, chuyện tìm ra biểu tượng thống nhất, xuyên suốt cho một đất nước, chắc chắn còn khó khăn hơn nhiều.
Bao lâu nay, con người mãi bất thôi tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi: tui là ai? tui muốn điều gì? Nếu theo đúng câu nói "biết mình, biết người trăm trận trăm thắng" thì khi nhận diện được rõ hơn bản thân mình với những câu hỏi tưởng như thuộc "phạm trù triết học" đó, tức là con người vừa vươn tới một phần quan trọng của thành công.
Không phải ngẫu nhiên mà gần như tất cả những lý thuyết về xây dựng thương hiệu cá nhân cũng đều chỉ rõ: Để thành công, điều đầu tiên phải biết chính xác bạn là ai, đi lên bằng điều gì và có gì riêng biệt.
Theo nhà quản trị thương hiệu Peter Montoya, "xây dựng thương hiệu cá nhân là cách làm cho người khác chấp nhận tính cách của bạn bắt đầu từ khi họ để ý đến bạn, có thể thông qua trong môi trường cá nhân hay trong môi trường công việc".
Trong cuộc sống có biết bao chính khách, doanh nhân, chuyên gia, nghệ sĩ... thành danh trong xây dựng thương hiệu cá nhân. Hình ảnh của nhiều người trong số họ có sức ảnh hưởng rộng lớn lớn, trở thành một trong những biểu trưng của hình ảnh quốc gia.
Ví dụ, Tổng thống Mỹ thứ 16 Abraham Lincoln, chủ Nhà trắng giai đoạn 1861 - 1865 vừa xác lập được uy tín qua một cuộc điều tra xã hội với hàng chục tiêu chí năng lực và lĩnh vực. Cuộc điều tra nhằm sát hạch năng lực điều hành nước mà các Tổng thống Mỹ đều phải trải qua.
Những doanh nhân như Bill Gates ngay cả khi vừa về hưu vẫn có sức ảnh hưởng mạnh mẽ chẳng kém gì khi "đương chức".
Hay như ngôi sao giải trí Madonna, kể từ khi bắt đầu sự nghề cho tới tuổi 50 vẫn xứng danh "Diva". Cho dù liên tục "đổi màu" nhưng cô đào tuổi "xế chiều" vẫn giữ nguyên phong cách nổi loạn, bốc lửa khiến người khác phải nhận ra.
Và ở Việt Nam, bất ít nghệ sĩ cũng có cái nhìn dài hạn và bài bản để định vị thương hiệu. Nhiều người khác dù bất phải là "sao" ca nhạc hay màn bạc nhưng cũng có đầy đủ uy tiến để làm ra (tạo) dựng bản sắc và tầm ảnh hưởng lên xã hội. Họ có những nét đặc trưng đủ để thuyết phục và khiến người khác có thể nhận ra.
Mở rộng lớn ra, với mỗi nước cũng vậy, rất cần những biểu tượng đặc trưng, thực sự đắt giá và có sức cảm hóa, lan tỏa tới quảng bạn bè thế giới.
Biểu tượng nước - niềm tự hào dân tộc và bản ghi nhớ với thế giới
Một đất nước chẳng thể thiếu biểu tượng riêng, vì đó là đặc trưng, là hồn cốt dân tộc.
Biểu tượng đất nước chính là con người, là truyền thống lịch sử hay chiều sâu văn hóa mà bất kỳ người dân nào cũng thấy thân thuộc, thấy thương thấy nhớ và tự hào khi giới thiệu, quảng bá với bạn bè năm châu bốn biển.
Con người bất thể đánh mất "cái tôi", cái riêng, đánh mất chính mình cũng như đất nước chẳng thể đánh rơi bản sắc. Có hồn cốt, có biểu tưởng dân tộc thì đó bất chỉ là niềm tự hào mà còn là nguồn lực tinh thần quý giá để cùng sức cùng lòng, vượt qua chông gai, chướng ngại.
Chẳng phải ngẫu nhiên mà bất chờ đến chính Hội Đền Hùng, cứ vào tháng 3 Âm lịch, mỗi người dân đất Việt dù ai đi ngược về xuôi, vẫn nhớ ngày giỗ Tổ mùng 10 tháng 3. Hàng triệu người vẫn hàng năm hành hương về nơi quê cha đất tổ của mình, tìm về với cội nguồn, bản sắc.
Trong lịch sử dựng nước và giữ nước, còn rất nhiều anh hùng, nghĩa sĩ có thể trở thành biểu tượng cho mỗi thời (gian) kỳ nếm mật (an ninh) nằm gai, chiến đấu và bảo vệ tổ quốc.
Các Vua Hùng và Bác Hồ, người vừa nói "Các vua Hùng vừa có công dựng nước, bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước" chính là những biểu tượng của dân tộc VN, ở những giai đoạn lịch sử khác nhau.
Chính phủ vừa chọn 2009 là năm "Ngoại giao Văn hóa", năm quảng bá chiến dịch "Ấn tượng Việt Nam".
Có vẻ bất quá khó nhưng cũng chẳng dễ để tìm ra một biểu tượng đặc trưng nhất thay mặt cho đất nước - con người VN để giới thiệu ra với thế giới. Sự dễ dàng là ở chỗ truyền thống lịch sử và nền văn hóa phong phú, có quá nhiều biểu tượng để lựa chọn. Còn khó khăn là bởi phải làm sao chọn ra từ đó duy nhất hay một số ít biểu tượng tinh túy, tập trung, xác đáng, có sức tác động mạnh mẽ nhất.
Giờ đây chính là dịp thích hợp nhất để bàn một cách kỹ càng, nghiêm túc chuyện chúng ta đến với thế giới bằng biểu tượng nào?
Theo nhà văn hóa Hữu Ngọc, biểu tượng phải chứa đựng những giá trị lịch sử, văn hóa của nước đó, nó vừa có tính dân gian, vừa có tính bác học. Điều này có thể liên tưởng đến hoa anh đào, núi Phú Sĩ của Nhật Bản, tháp Eiffel của Pháp, tượng Nữ thần tự do ở Mỹ hay Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc, tháp đôi Petronas của Malaysia... Với VN, ông Hữu Ngọc chọn chùa Một Cột.
Còn doanh nhân Lý Quý Trung và Nguyễn Trần Quang lại có những lý lẽ khác nhau.
Ông Trung chọn áo dài là biểu tượng để quảng bá hình ảnh đất nước vì tà áo dài bất chỉ thay mặt cho một VN trong quá khứ mà còn phổ biến trong một VN hiện đại, năng động hôm nay. Còn ông Quang chọn trống cùng Ngọc Lũ vì đó là một biểu hiện đỉnh cao của nền văn minh lúa nước, là sự khẳng định vị thế độc lập của VN từ hàng ngàn năm lịch sử tới bây giờ.
Riêng giám đốc công ty Sân khấu Việt - ông Nhất Lý, người từng sống nhiều năm ở Pháp và VN vừa nhắc đến lá cờ đỏ sao vàng. Ông Lý lập luận, thấy lá cờ tổ quốc bên ngoài biên giới đất nước tức là nhớ đến VN.
"Ra đến bên ngoài, thế giới chỉ bắt đầu có những hình dung sơ khai về VN hôm nay với món ăn ngon, phong cảnh đẹp..., sau ký ức quá nhiều năm vẫn luôn định vị VN với hình ảnh về một đất nước kiên cường, bất khất trong những cuộc chiến tranh", ông Lý nói.
Cũng rất có thể, biểu tượng của đất nước tương tự như quan điểm của một du học sinh VN tại Liên blast Nga: "Chính tui là biểu tượng của đất nước tôi...". Đó cũng là một ý hay, là điều giúp con người cá nhân soi sáng, tìm kiếm thương hiệu của bản thân mình trong hình ảnh đất nước.
Lẽ đương nhiên, cuộc kiếm tìm biểu tượng cho dân tộc sẽ phải bàn thảo tiếp. Song ngay lúc này, vẫn còn quá nhiều chuyện phải làm để VN định vị bản thân mình và in dấu hình ảnh trong tâm trí người dân trong và ngoài nước.
Theo Vietnamnet
"tui là ai? tui muốn điều gì? Nếu theo đúng câu nói "biết mình, biết người trăm trận trăm thắng" thì khi nhận diện được rõ hơn bản thân mình tức là con người vừa vươn tới một phần quan trọng của thành công.
Không phải ngẫu nhiên mà gần như tất cả những lý thuyết về xây dựng thương hiệu cá nhân cũng đều chỉ rõ: Để thành công, điều đầu tiên phải biết chính xác bạn là ai, đi lên bằng điều gì và có gì riêng biệt....". Trong hành trình tìm về cội nguồn, khám phá nét đặc trưng, sự nổi trội riêng, mỗi con người luôn nhìn vào bên trong và mở lòng với bên ngoài để thấy rõ bản sắc cá nhân mình.
Còn bản sắc và biểu tượng đất nước, chúng ta chọn giá trị kết tinh nào trong lịch sử mấy ngàn năm để giới thiệu với thế giới "phẳng"?
Thương hiệu cá nhân - khẳng định mình và ghi vào danh thiếp bản ngã
Nhận ra mình là ai, bản sắc thế nào và năng lực chuyên môn nổi trội chính là để xác định "thương hiệu" cá nhân- đó là điều chưa bao giờ được coi là đơn giản. Thế nên, chuyện tìm ra biểu tượng thống nhất, xuyên suốt cho một đất nước, chắc chắn còn khó khăn hơn nhiều.
Bao lâu nay, con người mãi bất thôi tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi: tui là ai? tui muốn điều gì? Nếu theo đúng câu nói "biết mình, biết người trăm trận trăm thắng" thì khi nhận diện được rõ hơn bản thân mình với những câu hỏi tưởng như thuộc "phạm trù triết học" đó, tức là con người vừa vươn tới một phần quan trọng của thành công.
Không phải ngẫu nhiên mà gần như tất cả những lý thuyết về xây dựng thương hiệu cá nhân cũng đều chỉ rõ: Để thành công, điều đầu tiên phải biết chính xác bạn là ai, đi lên bằng điều gì và có gì riêng biệt.
Theo nhà quản trị thương hiệu Peter Montoya, "xây dựng thương hiệu cá nhân là cách làm cho người khác chấp nhận tính cách của bạn bắt đầu từ khi họ để ý đến bạn, có thể thông qua trong môi trường cá nhân hay trong môi trường công việc".
Trong cuộc sống có biết bao chính khách, doanh nhân, chuyên gia, nghệ sĩ... thành danh trong xây dựng thương hiệu cá nhân. Hình ảnh của nhiều người trong số họ có sức ảnh hưởng rộng lớn lớn, trở thành một trong những biểu trưng của hình ảnh quốc gia.
Ví dụ, Tổng thống Mỹ thứ 16 Abraham Lincoln, chủ Nhà trắng giai đoạn 1861 - 1865 vừa xác lập được uy tín qua một cuộc điều tra xã hội với hàng chục tiêu chí năng lực và lĩnh vực. Cuộc điều tra nhằm sát hạch năng lực điều hành nước mà các Tổng thống Mỹ đều phải trải qua.
Những doanh nhân như Bill Gates ngay cả khi vừa về hưu vẫn có sức ảnh hưởng mạnh mẽ chẳng kém gì khi "đương chức".
Hay như ngôi sao giải trí Madonna, kể từ khi bắt đầu sự nghề cho tới tuổi 50 vẫn xứng danh "Diva". Cho dù liên tục "đổi màu" nhưng cô đào tuổi "xế chiều" vẫn giữ nguyên phong cách nổi loạn, bốc lửa khiến người khác phải nhận ra.
Và ở Việt Nam, bất ít nghệ sĩ cũng có cái nhìn dài hạn và bài bản để định vị thương hiệu. Nhiều người khác dù bất phải là "sao" ca nhạc hay màn bạc nhưng cũng có đầy đủ uy tiến để làm ra (tạo) dựng bản sắc và tầm ảnh hưởng lên xã hội. Họ có những nét đặc trưng đủ để thuyết phục và khiến người khác có thể nhận ra.
Mở rộng lớn ra, với mỗi nước cũng vậy, rất cần những biểu tượng đặc trưng, thực sự đắt giá và có sức cảm hóa, lan tỏa tới quảng bạn bè thế giới.
Biểu tượng nước - niềm tự hào dân tộc và bản ghi nhớ với thế giới
Một đất nước chẳng thể thiếu biểu tượng riêng, vì đó là đặc trưng, là hồn cốt dân tộc.
Biểu tượng đất nước chính là con người, là truyền thống lịch sử hay chiều sâu văn hóa mà bất kỳ người dân nào cũng thấy thân thuộc, thấy thương thấy nhớ và tự hào khi giới thiệu, quảng bá với bạn bè năm châu bốn biển.
Con người bất thể đánh mất "cái tôi", cái riêng, đánh mất chính mình cũng như đất nước chẳng thể đánh rơi bản sắc. Có hồn cốt, có biểu tưởng dân tộc thì đó bất chỉ là niềm tự hào mà còn là nguồn lực tinh thần quý giá để cùng sức cùng lòng, vượt qua chông gai, chướng ngại.
Chẳng phải ngẫu nhiên mà bất chờ đến chính Hội Đền Hùng, cứ vào tháng 3 Âm lịch, mỗi người dân đất Việt dù ai đi ngược về xuôi, vẫn nhớ ngày giỗ Tổ mùng 10 tháng 3. Hàng triệu người vẫn hàng năm hành hương về nơi quê cha đất tổ của mình, tìm về với cội nguồn, bản sắc.
Trong lịch sử dựng nước và giữ nước, còn rất nhiều anh hùng, nghĩa sĩ có thể trở thành biểu tượng cho mỗi thời (gian) kỳ nếm mật (an ninh) nằm gai, chiến đấu và bảo vệ tổ quốc.
Các Vua Hùng và Bác Hồ, người vừa nói "Các vua Hùng vừa có công dựng nước, bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước" chính là những biểu tượng của dân tộc VN, ở những giai đoạn lịch sử khác nhau.
Chính phủ vừa chọn 2009 là năm "Ngoại giao Văn hóa", năm quảng bá chiến dịch "Ấn tượng Việt Nam".
Có vẻ bất quá khó nhưng cũng chẳng dễ để tìm ra một biểu tượng đặc trưng nhất thay mặt cho đất nước - con người VN để giới thiệu ra với thế giới. Sự dễ dàng là ở chỗ truyền thống lịch sử và nền văn hóa phong phú, có quá nhiều biểu tượng để lựa chọn. Còn khó khăn là bởi phải làm sao chọn ra từ đó duy nhất hay một số ít biểu tượng tinh túy, tập trung, xác đáng, có sức tác động mạnh mẽ nhất.
Giờ đây chính là dịp thích hợp nhất để bàn một cách kỹ càng, nghiêm túc chuyện chúng ta đến với thế giới bằng biểu tượng nào?
Theo nhà văn hóa Hữu Ngọc, biểu tượng phải chứa đựng những giá trị lịch sử, văn hóa của nước đó, nó vừa có tính dân gian, vừa có tính bác học. Điều này có thể liên tưởng đến hoa anh đào, núi Phú Sĩ của Nhật Bản, tháp Eiffel của Pháp, tượng Nữ thần tự do ở Mỹ hay Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc, tháp đôi Petronas của Malaysia... Với VN, ông Hữu Ngọc chọn chùa Một Cột.
Còn doanh nhân Lý Quý Trung và Nguyễn Trần Quang lại có những lý lẽ khác nhau.
Ông Trung chọn áo dài là biểu tượng để quảng bá hình ảnh đất nước vì tà áo dài bất chỉ thay mặt cho một VN trong quá khứ mà còn phổ biến trong một VN hiện đại, năng động hôm nay. Còn ông Quang chọn trống cùng Ngọc Lũ vì đó là một biểu hiện đỉnh cao của nền văn minh lúa nước, là sự khẳng định vị thế độc lập của VN từ hàng ngàn năm lịch sử tới bây giờ.
Riêng giám đốc công ty Sân khấu Việt - ông Nhất Lý, người từng sống nhiều năm ở Pháp và VN vừa nhắc đến lá cờ đỏ sao vàng. Ông Lý lập luận, thấy lá cờ tổ quốc bên ngoài biên giới đất nước tức là nhớ đến VN.
"Ra đến bên ngoài, thế giới chỉ bắt đầu có những hình dung sơ khai về VN hôm nay với món ăn ngon, phong cảnh đẹp..., sau ký ức quá nhiều năm vẫn luôn định vị VN với hình ảnh về một đất nước kiên cường, bất khất trong những cuộc chiến tranh", ông Lý nói.
Cũng rất có thể, biểu tượng của đất nước tương tự như quan điểm của một du học sinh VN tại Liên blast Nga: "Chính tui là biểu tượng của đất nước tôi...". Đó cũng là một ý hay, là điều giúp con người cá nhân soi sáng, tìm kiếm thương hiệu của bản thân mình trong hình ảnh đất nước.
Lẽ đương nhiên, cuộc kiếm tìm biểu tượng cho dân tộc sẽ phải bàn thảo tiếp. Song ngay lúc này, vẫn còn quá nhiều chuyện phải làm để VN định vị bản thân mình và in dấu hình ảnh trong tâm trí người dân trong và ngoài nước.
Theo Vietnamnet
VnEcon - Kênh tiếp cận khách hàng mới của bạn
Liên hệ quảng cáo trên http://VnEcon.com
Call: 093 777 7963 (Mr Tâm)
nguyenmautam (at) vnecon [dot] com
gal_register('gal_4_42205', '1', '3', '0', '0', '0');