tui biết tui vẫn hạnh phúc hơn nhiều người nhưng tui không thể đứng dậy nữa rồi ... Câu chuyện bắt đầu từ 1 cậu bé !
ko biết vì điều gì, baba vừa đi xa, đi vì 1 người khác khi câu bé vừa chào đời, bỏ lại sau lưng là mẹ và cậu bé, thời (gian) gian trôi qua cậu bé sống vui vẻ với mẹ và chỉ biết là mình không có ba
cuộc sống có lẽ là đang đổi màu khi người mẹ cũng đi xa, mẹ vừa ra đi trong 1 tai nạn, mẹ mất rồi, mẹ thật sự vừa không còn bên cậu pé nữa ... 1 điều quá lớn đối với 1 đứa pé 5t !!!
mất mẹ, cậu sống với chị, chị lớn hơn cậu pé 1t, 2 chị em được người này người kia nhận nuôi, hình như ngta nuôi mình vì nhà thiếu người làm hay 1 lý do nào đó, trong 9 năm cậu pé và chị không được ở chung, trong 9năm cậu pé đổi chỗ ở 3lần, và cả 3 lần đều không thấy được sự thuơng yêu, lớp 9 thì cậu bé đi làmko còn ở chung với ai nữa, cái nghề đầu tiên là quảng cáo, làm bảng hiệu cho người ta, cũng không được nhiều trước nhưng có thể đóng trước học và lo chi tiêu vài khoảng, công chuyện và học hành cứ thế trôi, cho đến 1 ngày cuối năm 11, cậu bé gặp được 1người con gái, "thằng khùng" câu đầu tiên của cô pé khi gặp cậu ^^, rồi 1tuần đi uống nước 1 lần như những thằng bạn trai khác của cậu, tình cảm nảy sinh sau 8tháng, lần đầu tiên nắm tay con gái
hihi cuộc sống có vẻ tốt hơn, cậu bé bắt đầu nghĩ đến tuơng lai. 2 năm sau, " em sẽ đi mĩ du học, anh sẽ chờ em chứ ? " cô pé đi mang theo trái tim của cậu bé .
trong thời (gian) gian đó, cậu bé vẫn sống tốt, học và làm, bay giờ thì không làm quảng cáo nữa, cậu pé làm photoshop, làm về album cô dâu, sống vì tuơng lai và chờ bé, rồi những thay đổi trong người làm cậu đau đớn, "mày đi khám bệnh đi, làm bao nhiêu thì ráng để dành đi khám 1 lần cho chắc" bạn bè vừa nói như thế và điều có lẽ làm cậu hối hận cho đến bây giờ là vừa nghe theo lời bạn, bước ra khỏi cổng trên tay còn cầm vài tờ giấy, không hiểu rõ trên đó ghi những gì, những dòng chữ kí hiệu chả biết đọc
nhưng nó ghi tất cả cuộc sống của cậu bé vào đó và nó cũng có nghĩa là tuơng lai của cậu, tuơng lai của cậu là sẽ còn 5 - 8 năm nữa, suy tim bẩm sinh, 1 trái thận yếu, về nhà 2 chị em ôm nhau khóc haizz thế là bầu trời tối đen rồi
vừa nhiều lần cậu bé ôm tấm hình của mẹ, khóc, khóc nhiều lắm, cậu bé mún được gặp mẹ, nhưng cậu vừa không làm cái điều ngu ngốc đó, cậu vẫn ráng sống thật tốt, 1 điều duy nhất cậu biết đó là cậu luôn yêu và chờ cô pé, 1 điều duy nhất là cậu bé mún nhìn thấy cô bé cười !
sau 2 năm, chị cũng học đại học xong và đi làm cho 1 ngân hàng gần nhà, chị có 1 người bạn trai hiền lành, dễ thuơng bên Đức, anh cũng hay về VN, cậu bé thích anh và đặt hi vọng vào anh sẽ tốt với chị, ba mẹ anh cũng về gặp chị được 3 lần, lần này là đính hôn, chị sắp đi xa rồi, còn 6 tháng nữa, cậu bé không còn lo nhiều nữa, chị của cậu vừa có tuơng lai tốt
Rồi cô pé ngày xưa cũng về ăn tết, tết 2010 !!! cậu vui lắm, nhưng cô pé không về 1 mình, cô pé về cùng 1 người bạn trai, và ba mẹ cô pé không mún cậu gặp cô bé nữa, cô pé đâu biết rằng vừa bao lần cậu rơi nước mắt vì nhớ cô pé, đâu biết rằng cậu sống vì cô bé, đâu biết rằng chỉ 1 mình cô bé có thể làm cậu khóc, vậy thì bây giờ cậu phải làm sao ? mục đích sống trong những năm ít ỏi này cũng không còn, cậu pé chính là tôi, 21t lại là 1 thằng yếu đuối !!!
tui phải làm sao ? sống trong thời (gian) gian còn lại trong sự buồn bã hay nên kết thúc trong đêm nay ? thật sự nước mắt dành cho bé quá nhiều, thật sự không còn gì nữa, tuơng lai của tui chỉ còn là màu đen !
tui cần những lời an ủi rất nhiều, làm ơn hãy giúp tui !!!