nếu có đọc rùi thì thui nhá
ĐẦU GỐI IN PHAO
Quê hương anh lớp chật người đông.
Bàn tui ngồi chép bài không sợ thấy.
Anh với tui đôi người xa lạ.
Tại chung phòng mà phải quen nhau.
Giấy bên giấy, bài sát bên bài.
Cùng chép chung phao thành đôi tri kỉ .
Bị nhắc!
Bài thi anh để mình tui làm.
Còn bài tui mặc kệ đúng hay sai.
Giấy trắng mực đen nhớ người bị bắt.
tui với anh biết từng cơn ớn lạnh.
Giám thị nhìn, vầng trán ướt mồ hôi.
Giấy anh xé hai . Bài tui chia đôi điểm.
Kiểu này chắc chắn.Cấm thi rồi.
Thương nhau giấy nháp cứ chuyền nhau.
Hôm nay, đề thi khó quá.
Ngồi cạnh bên nhau,chờ bạn nhắc.
Đầu gối in phao
--------------------
Bài thơ zề tiểu đội xe không kính
Không có kính không phải vì xe không có kính
Xe cũ xe hư kính vỡ đi rùi
Ung dung buồn lái ta ngồi
Tự tin đến nổi chết rùi không hay....
Nhìn thấy gió vào xoa mằt đắng
Thấy con đường chạy thẳng vào nhà thương...(ặc ặc )
Thấy ông bà và đột ngột Diêm Vương
Thấy tên mình in trên bản cáo phó
Không có kính ừ thỳ có bụi
Lạn lách đánh vỗng tông vô bụi
Không sao vẫn đứng dậy mặt tỉnh rụi
Nhìn nhau bầm tím cười ha ha
Không có kính ừ thỳ ướt áo
Mưa xối mưa tuôn như ngoài trời
Cởi áo treo tạm trên cửa sổ
Mưa ngừng gió lùa bay mất tiêu.....
Những chiếc xe từ trong ga ra
Đã về đây hợp thành tiểu đội
Gặp bè bạn suốt đoạn đường đến âm phủ
Bằt tay wa cửa kính rồi đi ngủ
Không có kính rồi xe không có thắng...
Không có mui xe thùng xe tác quát
Xe vẫn chạy dù mưa sa gió cát
Vì trong xe có thắng đâu mà phanh
-----------------------------
Nhớ rừng
Gặm một khối căm hờn trong nhà bếp
Ta nằm dài trông nồi nước gần sôi
Nghĩ vợ ta hung dữ thế thôi
Ai ngờ nhỏ còn hơn chằn lửa
Nay sa cơ ta chẳng còn gì nữa
Làm chuyện nhà , chuyện cửa tương tự Oshin
Chịu sáng đêm làm chuyện đến quên mình
Như người ở ngày đêm không than vãng
Ta nhớ mãi khúc hùng ca hoành tráng
Thửơ tung hoành xả láng của ngày xưa
Nhớ cảnh sân banh với cỏ mượt mà
Nhớ tiếng thét ầm trời,nhớ giọng cười lố nhố
Nhớ khi xách chiếc Xì po (Sport) đồ sộ
Ta bước chân lên dõng dạc đuờng hoàng
Lượn lách như sóng cuộn nhịp nhàng
Vờn mấy xe mì, bánh tiêu,hủ tiếu
Trong đêm tối đèn xì Po vừa chiếu
Là khiến cho mấy thằng bạn xếp re
Ta biết ta , chúa tể của vỉa hè
Giữa chốn Phố Phường không tên không tuổi
Nào đâu những đêm mà tiền đầy túi
Ta say mồi với đám bạn lang thang
Đâu những ngày nhậu nhẹt đến ngang tàng
Ta nằm ngó 4 bức tường trong khám
Lúc Điểm tâm với ba bốn tô tái nạm
Đi hát ca nhảy nhót tưng bừng
Đâu những lần chui nhủi trốn sau rừng
Nằm chờ bọn xã hội đen xử trảm
Để ta giữ lấy khoản thời (gian) gian ảm đạm
Ôi thơi oanh liệt nay còn đâu
Nay mẹ ta vừa có một nàng dâu
Làm thay đổi cuộc đời ta đến thế
Những chuyện cỏn con , tầm thường không đáng kể
Cơm ăn,nước uống,áo mặc,dọn phòng
Đã thế em chưa hẳn vừa vừa lòng
Bắt làm cả chuyện lau nhà , hốt rác
Tiền lương tháng đem về trong chốc lát
Vào tay em hết còn đâu
Ta sống trong cảnh này đến bao lâu...?
Hỡi oai linh chiếc Xì Po ầm ĩ
Và nơi quán cafe ta ngự trị
Nơi nương thân khi trốn học ngày xưa
Nơi ta không còn được thấy bao giờ
Có biết chăng trong những ngày ngao ngán
Ta đang theo giấc mộng ngàn to lớn
Để hồn ta được phản phất cùng ngươi
Hỡi 1 thời (gian) quá khứ của ta ơi...
------------------
ĐẦU GỐI IN PHAO
Quê hương anh lớp chật người đông.
Bàn tui ngồi chép bài không sợ thấy.
Anh với tui đôi người xa lạ.
Tại chung phòng mà phải quen nhau.
Giấy bên giấy, bài sát bên bài.
Cùng chép chung phao thành đôi tri kỉ .
Bị nhắc!
Bài thi anh để mình tui làm.
Còn bài tui mặc kệ đúng hay sai.
Giấy trắng mực đen nhớ người bị bắt.
tui với anh biết từng cơn ớn lạnh.
Giám thị nhìn, vầng trán ướt mồ hôi.
Giấy anh xé hai . Bài tui chia đôi điểm.
Kiểu này chắc chắn.Cấm thi rồi.
Thương nhau giấy nháp cứ chuyền nhau.
Hôm nay, đề thi khó quá.
Ngồi cạnh bên nhau,chờ bạn nhắc.
Đầu gối in phao
--------------------
Bài thơ zề tiểu đội xe không kính
Không có kính không phải vì xe không có kính
Xe cũ xe hư kính vỡ đi rùi
Ung dung buồn lái ta ngồi
Tự tin đến nổi chết rùi không hay....
Nhìn thấy gió vào xoa mằt đắng
Thấy con đường chạy thẳng vào nhà thương...(ặc ặc )
Thấy ông bà và đột ngột Diêm Vương
Thấy tên mình in trên bản cáo phó
Không có kính ừ thỳ có bụi
Lạn lách đánh vỗng tông vô bụi
Không sao vẫn đứng dậy mặt tỉnh rụi
Nhìn nhau bầm tím cười ha ha
Không có kính ừ thỳ ướt áo
Mưa xối mưa tuôn như ngoài trời
Cởi áo treo tạm trên cửa sổ
Mưa ngừng gió lùa bay mất tiêu.....
Những chiếc xe từ trong ga ra
Đã về đây hợp thành tiểu đội
Gặp bè bạn suốt đoạn đường đến âm phủ
Bằt tay wa cửa kính rồi đi ngủ
Không có kính rồi xe không có thắng...
Không có mui xe thùng xe tác quát
Xe vẫn chạy dù mưa sa gió cát
Vì trong xe có thắng đâu mà phanh
-----------------------------
Nhớ rừng
Gặm một khối căm hờn trong nhà bếp
Ta nằm dài trông nồi nước gần sôi
Nghĩ vợ ta hung dữ thế thôi
Ai ngờ nhỏ còn hơn chằn lửa
Nay sa cơ ta chẳng còn gì nữa
Làm chuyện nhà , chuyện cửa tương tự Oshin
Chịu sáng đêm làm chuyện đến quên mình
Như người ở ngày đêm không than vãng
Ta nhớ mãi khúc hùng ca hoành tráng
Thửơ tung hoành xả láng của ngày xưa
Nhớ cảnh sân banh với cỏ mượt mà
Nhớ tiếng thét ầm trời,nhớ giọng cười lố nhố
Nhớ khi xách chiếc Xì po (Sport) đồ sộ
Ta bước chân lên dõng dạc đuờng hoàng
Lượn lách như sóng cuộn nhịp nhàng
Vờn mấy xe mì, bánh tiêu,hủ tiếu
Trong đêm tối đèn xì Po vừa chiếu
Là khiến cho mấy thằng bạn xếp re
Ta biết ta , chúa tể của vỉa hè
Giữa chốn Phố Phường không tên không tuổi
Nào đâu những đêm mà tiền đầy túi
Ta say mồi với đám bạn lang thang
Đâu những ngày nhậu nhẹt đến ngang tàng
Ta nằm ngó 4 bức tường trong khám
Lúc Điểm tâm với ba bốn tô tái nạm
Đi hát ca nhảy nhót tưng bừng
Đâu những lần chui nhủi trốn sau rừng
Nằm chờ bọn xã hội đen xử trảm
Để ta giữ lấy khoản thời (gian) gian ảm đạm
Ôi thơi oanh liệt nay còn đâu
Nay mẹ ta vừa có một nàng dâu
Làm thay đổi cuộc đời ta đến thế
Những chuyện cỏn con , tầm thường không đáng kể
Cơm ăn,nước uống,áo mặc,dọn phòng
Đã thế em chưa hẳn vừa vừa lòng
Bắt làm cả chuyện lau nhà , hốt rác
Tiền lương tháng đem về trong chốc lát
Vào tay em hết còn đâu
Ta sống trong cảnh này đến bao lâu...?
Hỡi oai linh chiếc Xì Po ầm ĩ
Và nơi quán cafe ta ngự trị
Nơi nương thân khi trốn học ngày xưa
Nơi ta không còn được thấy bao giờ
Có biết chăng trong những ngày ngao ngán
Ta đang theo giấc mộng ngàn to lớn
Để hồn ta được phản phất cùng ngươi
Hỡi 1 thời (gian) quá khứ của ta ơi...
------------------