Ông Nọ Bà Kia





Quỳnh có mấy người tấp tểnh công danh nay cậy mai cục nhờ Quỳnh gây dựng cho, may ra được tí phẩm hàm để khoe với làng nước. Một hôm, Quỳmh ở kinh đô về, sai người mời mấy anh ấy lại bảo:





- Giờ có dịp may, nào các anh có muốn làm ông nọ bà kia thì nói ngay.





Thấy Quỳnh ngỏ lời thế, anh nào cũng như mở cờ trong bụng, tranh nhau nhận trước.





Quỳnh bảo:





- Được các anh về nhà thu xếp khăn gói, rồi lại đây uống rượu mừng với ta, mai theo ta ra kinh đô sớm.





Anh nào anh nấy lật đật về nhà, vênh váo, đắc chí lắm, có anh về đến cổng, thấy vợ đang làm lụng lam lũ liền bảo vợ:





- Ít nữa làm nên ông nọ bà kia, không được lam lũ thế mà người ta chê cười cho.





Vợ hỏi:





- Bao giờ làm quan mà khoe váng lên thế?





- Nay mai thôi, sắp sửa khăn gói để mai đi sớm!





Nói xong, lại nhà Quỳnh đánh chén. Anh nào anh nấy uống say tít rồi mỗi anh nằm một xó. Đến khuya, Quỳnh sai người đem võng, võng anh nọ về nhà anh kia, anh kia về nhà anh nọ, nói dối rằng: Say rượu ngộ cảm phải bôi dầu xoa thuốc ngay không thì oan gia!





Các "Bà lớn" đang mơ màng trong giấc mộng, thấy người gõ cửa mà nói những chuyện giật mình như thế, mắt nhắm mắt mở, tưởng là chồng, ôm xốc ngay vào nhà, không kịp châm đ èn đom đóm, rồi nào bôi vôi, nào xoa dầu, miệng lẩm bẩm: "Rượu đâu mà rượu khốn, rượu khổ thế! Ngày mai lên đường mà bây giờ còn sai như thế này! Nhờ phúc ấm có làm được ông nọ bà kia thì cũng lại phiền tui thôi!"





Xoa bóp cho đến sáng, nhìn thì hóa ra anh láng giềng, các bà ngẩn người mà các anh đ àn ông kia lại càng thẹn, vội cuối gằm mặt xuống cút thẳng. Về đến nhà, thấy vợ mình cũng đang đỏ mặt tía tai lại nói ngay:





- Ai ngờ nó xỏ thế. Tưởng ông nọ bà kia là thế nào. Thôi từ nay kệch đến già!
 

thanh_thuong_tt

New Member
Ông Nọ Bà Kia





Quỳnh có mấy người tấp tểnh công danh nay cậy mai cục nhờ Quỳnh gây dựng cho, may ra được tí phẩm hàm để khoe với làng nước. Một hôm, Quỳmh ở kinh đô về, sai người mời mấy anh ấy lại bảo:





- Giờ có dịp may, nào các anh có muốn làm ông nọ bà kia thì nói ngay.





Thấy Quỳnh ngỏ lời thế, anh nào cũng như mở cờ trong bụng, tranh nhau nhận trước.





Quỳnh bảo:





- Được các anh về nhà thu xếp khăn gói, rồi lại đây uống rượu mừng với ta, mai theo ta ra kinh đô sớm.





Anh nào anh nấy lật đật về nhà, vênh váo, đắc chí lắm, có anh về đến cổng, thấy vợ đang làm lụng lam lũ liền bảo vợ:





- Ít nữa làm nên ông nọ bà kia, không được lam lũ thế mà người ta chê cười cho.





Vợ hỏi:





- Bao giờ làm quan mà khoe váng lên thế?





- Nay mai thôi, sắp sửa khăn gói để mai đi sớm!





Nói xong, lại nhà Quỳnh đánh chén. Anh nào anh nấy uống say tít rồi mỗi anh nằm một xó. Đến khuya, Quỳnh sai người đem võng, võng anh nọ về nhà anh kia, anh kia về nhà anh nọ, nói dối rằng: Say rượu ngộ cảm phải bôi dầu xoa thuốc ngay không thì oan gia!





Các "Bà lớn" đang mơ màng trong giấc mộng, thấy người gõ cửa mà nói những chuyện giật mình như thế, mắt nhắm mắt mở, tưởng là chồng, ôm xốc ngay vào nhà, không kịp châm đ èn đom đóm, rồi nào bôi vôi, nào xoa dầu, miệng lẩm bẩm: "Rượu đâu mà rượu khốn, rượu khổ thế! Ngày mai lên đường mà bây giờ còn sai như thế này! Nhờ phúc ấm có làm được ông nọ bà kia thì cũng lại phiền tui thôi!"





Xoa bóp cho đến sáng, nhìn thì hóa ra anh láng giềng, các bà ngẩn người mà các anh đ àn ông kia lại càng thẹn, vội cuối gằm mặt xuống cút thẳng. Về đến nhà, thấy vợ mình cũng đang đỏ mặt tía tai lại nói ngay:





- Ai ngờ nó xỏ thế. Tưởng ông nọ bà kia là thế nào. Thôi từ nay kệch đến già!
 

ke_da_tinh_050

New Member
Thừa Giấy Vẽ Voi





Trong lần thi hội Cống, Quỳnh không có ý định để lấy Trạng Nguyên, nên Quỳnh nhận lời.





Lúc vào trường thi, Quỳnh làm bài rất nhanh, xong sớm trước nhiều thí sinh khác. Lẽ ra Quỳnh đem nộp quyển, nhưng vì chẳng thiết chuyện đỗ đạt, nên tái mái dở bài ra xem lại. Thấy còn một đoạn giấy trắng bên dưới, Quỳnh liền chấm bút vẽ một bầy voi, rồi tiện tay đề luôn bên cạnh mấy câu thơ ngẫu hứng:





Văn chương phú túc vừa xong rồi


Thừa giấy làm chi chẳng vẽ voi?


Tớ có một điều xin bảo thật


Đứa nào cười tớ, nó ăn boi.





Quỳnh làm như vậy là cố ý chọc tức các quan chủ tiềmo, họ sẽ điên tiết lên khi đọc những dòng này và sẽ đánh hỏng Quỳnh với tội "Phạm trường quy". Thực ra Quỳnh đâu cần sự thăng quan tiến chức.





Lúc ấy, có viên quan giám thị theo dõi, liếc thấy bài thơ tứ tuyệt cú ngạo mạn của Quỳnh, liền chạy đi báo với ban giám tiềmo. Quan sơ tiềmo và quan phúc tiềmo rón rén đến dòm thử thì quả đúng như vậy. Quỳnh biết các hành động của ban giám tiềmo, nhưng cứ tảng lờ coi như không. Đợi đến lúc các quan trường xúm lại đông đảo, Quỳnh mới đưa bút viết tiếp hai câu thơ nữa vịnh bức tranh voi vừa vẽ:





Voi mẹ, voi con, voi lúc nhúc


Chú sơ, chú phúc, rúc mà coi.





Đám quan viên lúc này cảm giác sượng sùng nên bấm nhau rút lẹ, đứng lâu ở đó e không khéo lại bị Quỳnh chơi khăm, mất mặt nữa.
 

bongmataac

New Member
Thừa Giấy Vẽ Voi





Trong lần thi hội Cống, Quỳnh không có ý định để lấy Trạng Nguyên, nên Quỳnh nhận lời.





Lúc vào trường thi, Quỳnh làm bài rất nhanh, xong sớm trước nhiều thí sinh khác. Lẽ ra Quỳnh đem nộp quyển, nhưng vì chẳng thiết chuyện đỗ đạt, nên tái mái dở bài ra xem lại. Thấy còn một đoạn giấy trắng bên dưới, Quỳnh liền chấm bút vẽ một bầy voi, rồi tiện tay đề luôn bên cạnh mấy câu thơ ngẫu hứng:





Văn chương phú túc vừa xong rồi


Thừa giấy làm chi chẳng vẽ voi?


Tớ có một điều xin bảo thật


Đứa nào cười tớ, nó ăn boi.





Quỳnh làm như vậy là cố ý chọc tức các quan chủ tiềmo, họ sẽ điên tiết lên khi đọc những dòng này và sẽ đánh hỏng Quỳnh với tội "Phạm trường quy". Thực ra Quỳnh đâu cần sự thăng quan tiến chức.





Lúc ấy, có viên quan giám thị theo dõi, liếc thấy bài thơ tứ tuyệt cú ngạo mạn của Quỳnh, liền chạy đi báo với ban giám tiềmo. Quan sơ tiềmo và quan phúc tiềmo rón rén đến dòm thử thì quả đúng như vậy. Quỳnh biết các hành động của ban giám tiềmo, nhưng cứ tảng lờ coi như không. Đợi đến lúc các quan trường xúm lại đông đảo, Quỳnh mới đưa bút viết tiếp hai câu thơ nữa vịnh bức tranh voi vừa vẽ:





Voi mẹ, voi con, voi lúc nhúc


Chú sơ, chú phúc, rúc mà coi.





Đám quan viên lúc này cảm giác sượng sùng nên bấm nhau rút lẹ, đứng lâu ở đó e không khéo lại bị Quỳnh chơi khăm, mất mặt nữa.
 

hang161072

New Member
Trả Nợ Anh Lái Đò





Quỳnh đi đò ngang thường chịu tiền, lâu quá hoá nhiều, không trả được.





Lúc anh lái đò đến đòi, Quỳnh bảo:





- Ừ đợi đấy, mai ta trả.





Rồi mua tre nứa, lá ngồi làm một cái nhà bè ở giữa sông, trong đề một câu:





"Đ.... Mẹ thằng nào bảo thằng nào!"





- Và phao ầm lên rằng đó là lần yết thơ của Trạng.





Thấy nói thơ Trạng, trời hạ nô nức kéo nhau đi xem. Đi đò ra đến nơi, thấy độc một câu như thế, chán quá lại đi đò về. Người khác gặp hỏi thì cáu, chỉ trả lời:





- Ra mà xem!





Thế là trời hạ càng thấy lạ, càng xô nhau ra xem.
 

o0onh04nho0o

New Member
Trả Nợ Anh Lái Đò





Quỳnh đi đò ngang thường chịu tiền, lâu quá hoá nhiều, không trả được.





Lúc anh lái đò đến đòi, Quỳnh bảo:





- Ừ đợi đấy, mai ta trả.





Rồi mua tre nứa, lá ngồi làm một cái nhà bè ở giữa sông, trong đề một câu:





"Đ.... Mẹ thằng nào bảo thằng nào!"





- Và phao ầm lên rằng đó là lần yết thơ của Trạng.





Thấy nói thơ Trạng, trời hạ nô nức kéo nhau đi xem. Đi đò ra đến nơi, thấy độc một câu như thế, chán quá lại đi đò về. Người khác gặp hỏi thì cáu, chỉ trả lời:





- Ra mà xem!





Thế là trời hạ càng thấy lạ, càng xô nhau ra xem.
 

linhkent0501

New Member
Trạng Chết Chúa Cũng Băng Hà





Từ bận ấy, chúa có bụng ghét Quỳnh. Được mười hôm, chúa đòi Quỳnh vào thị yến, định đánh thuốc độc cho chết, Quỳnh biết chúa căm về mấy chuyện trước, lần này đòi vào thị yến, chắc là có chuyện. Lúc đi dặn vợ con rằng:





- Hôm nay ta vào hầu yến Chúa, lành ít, dữ nhiều. Ta có mệnh hệ nào, thì không được phát tang ngay, cứ phải để ta vào võng, cắt hai đứa quạt hầu, rồi gọi nhà trò về hát, đợi bao giờ phủ chúa phát tang thì ở ngoài hãy phát tang.





Dặn xong, lên võng đi.





Quỳnh vào đến cung, vừa thấy chúa ngồi đấy rồi. Chúa bảo:





- Lâu nay không thấy mặt, lòng ta khát khao lắm. Vừa rồi, có người tiến biển vị, ta nhớ đến ngươi, đòi vào ăn yến, người không được từ.





Quỳnh biết chúa thù về cây cải hôm nọ, không ăn không được. Vừa nếm một miếng thì chúa hỏi:





- Bao giờ Quỳnh chết?





Quỳnh thưa:





- Bao giờ chúa băng hà thì Quỳnh cũng chết?





Ăn xong, Quỳnh thấy trong người khang khác, cáo xin về. Vừa về đến nhà thì tắt hơi. Vợ con cứ theo lời Quỳnh dặn mà làm. Chúa sai người dò xem Quỳnh có chuyện gì không, thấy Quỳnh đương nằm võng nghe nhà trò hát, mà người nhà thì đi lại vui vẻ như thường, về tâu với chúa. Chúa liền đòi đầu bếp lên hỏi xem đánh thuốc thế nào mà Quỳnh không chuyện gì.





Chúa ăn thử, được một chốc thì chúa lăn ra chết.





Nhà Quỳnh nghe thấy trong dinh chúa phát tang thì ở nhà cũng phát tang. Chúa và Trạng đưa ma một ngày. Thế mới biết Quỳnh chết đến cổ còn lừa được chúa mới nghe. Người đời sau có thơ rằng:





"Trạng chết chúa cũng băng hà





Dưa gang đỏ đít thì cà đỏ trôn".
 

Trevyn

New Member
Trạng Chết Chúa Cũng Băng Hà





Từ bận ấy, chúa có bụng ghét Quỳnh. Được mười hôm, chúa đòi Quỳnh vào thị yến, định đánh thuốc độc cho chết, Quỳnh biết chúa căm về mấy chuyện trước, lần này đòi vào thị yến, chắc là có chuyện. Lúc đi dặn vợ con rằng:





- Hôm nay ta vào hầu yến Chúa, lành ít, dữ nhiều. Ta có mệnh hệ nào, thì không được phát tang ngay, cứ phải để ta vào võng, cắt hai đứa quạt hầu, rồi gọi nhà trò về hát, đợi bao giờ phủ chúa phát tang thì ở ngoài hãy phát tang.





Dặn xong, lên võng đi.





Quỳnh vào đến cung, vừa thấy chúa ngồi đấy rồi. Chúa bảo:





- Lâu nay không thấy mặt, lòng ta khát khao lắm. Vừa rồi, có người tiến biển vị, ta nhớ đến ngươi, đòi vào ăn yến, người không được từ.





Quỳnh biết chúa thù về cây cải hôm nọ, không ăn không được. Vừa nếm một miếng thì chúa hỏi:





- Bao giờ Quỳnh chết?





Quỳnh thưa:





- Bao giờ chúa băng hà thì Quỳnh cũng chết?





Ăn xong, Quỳnh thấy trong người khang khác, cáo xin về. Vừa về đến nhà thì tắt hơi. Vợ con cứ theo lời Quỳnh dặn mà làm. Chúa sai người dò xem Quỳnh có chuyện gì không, thấy Quỳnh đương nằm võng nghe nhà trò hát, mà người nhà thì đi lại vui vẻ như thường, về tâu với chúa. Chúa liền đòi đầu bếp lên hỏi xem đánh thuốc thế nào mà Quỳnh không chuyện gì.





Chúa ăn thử, được một chốc thì chúa lăn ra chết.





Nhà Quỳnh nghe thấy trong dinh chúa phát tang thì ở nhà cũng phát tang. Chúa và Trạng đưa ma một ngày. Thế mới biết Quỳnh chết đến cổ còn lừa được chúa mới nghe. Người đời sau có thơ rằng:





"Trạng chết chúa cũng băng hà





Dưa gang đỏ đít thì cà đỏ trôn".
 

nhokGa_loveGirl

New Member
Trạng Chữa Bệnh





Chúa Trịnh có cô con gái út rất được cưng chiều chẳng may bị bệnh sởi. Nàng quận chúa bị sốt li bì, nằm liệt giường cả bảy ngày, tất cả các quan ngự y giỏi đều được mời đến mà bệnh vẫn không lui. Thế cùng, chúa nghĩ đến Trạng Quỳnh và gọi ông tới thăm bệnh cho quận chúa và bảo:





- Bệnh của con ta có vẻ nặng lắm. Khanh mà hết lòng chữa khỏi được thì nhất định ta sẽ trọng thưởng.





Trạng vào thăm, qua kinh nghiệm, biết ngay quận chúa bị bệnh sởi. Bệnh này thì còn phải sốt cao năm ba ngày nữa, đến khi sởi mọc hết mới giảm sốt. Nhưng vốn không ưa gì nhà chúa và bọn nịnh quan bất tài, trạng tâu ngay:





- Bệnh quận chúa rất nặng, chúa phải làm lễ dâng sao thì mới khỏi. Thần xin làm sở tế, nhưng tên các sao thì nhiều và lạ, vì vậy xin chúa cho phép thần chọn người học rộng, kiến thức uyên bác trong các quan để đọc sở tế.





Chúa Trịnh chuẩn tấu, xuống chiếu cho các quan chờ nghe trạng gọi ai, thì người đó phải tuân lệnh và đọc sở tế.





Các quan tất nhiên là rất e sợ bởi sợ không đủ sức để mà đọc sớ Trạng viết. Bọn họ liền cho người nhà đi dò la nhưng chỉ thấy Trạng đang sai người nối giấy cuốn lại thành cuộn to như cái bồ để chuẩn bị viết sớ. Quan nào quan nấy được tin báo vừa to vừa dài khủng khiếp như vậy đều hoảng sợ, chỉ lo Trạng gọi đến mình mà đọc không xong hẳn là phen này mất hết chức tước, đặc quyền, đặc lợi. Vì vậy, các ông quan bất tài ấy thay nhau mang đủ thứ lễ vật đến nhà Trạng mà lo lót cùng thời viện cớ đau lưng, mỏi gối, nhức mắt, khàn giọng v.v... Khẩn khoản xin Trạng miễn cho mình đọc sớ!





Trạng điềm nhiên nhận lễ vật, điểm lại tất cả quan triều đều tới nhà mình lo lót, bèn vào tâu:





- Thần xem phen này trong các quan không một ai có đủ kiến văn để mà đọc sớ. Vậy thì thần xin đích thân vì chúa mà đọc sớ tế lần này.





Chúa nghe vậy rất cảm động, an ủi:





- Cứu bệnh như cứu hỏa, khanh hãy ráng sức vì ta mà làm thật tốt, ắt là ta sẽ đền ơn!





Đêm hôm lẽ dâng sao, Trạng sai lính tháo cuộn giấy to bằng cái bồ ra. Giấy vừa mở ra, Trạng nhìn vào và đọc ngay:





Trên trời có muôn vì sao.





Đọc xong Trạng đứng yên chờ. Giấy tháo ra mãi ra mãi, cho đến cuối cuộn mới thấy có thêm mấy dòng chữ, Trạng liền đọc tiếp:





Có phải vị nào, xin vào ăn xôi. Ăn xong, sao lại lên trời. Độ cho quận chúa phục hồi sức xuân Cẩn cáo!





Các quan cực kỳ kinh ngạc vì bài sớ kì dị của Quỳnh. Thế nhưng cúng xong được một ngày thì sởi mọc hết, quận chúa hạ sốt ngay. Rồi sởi bay, quận chúa khỏi bệnh.





Chúa Trịnh mừng lắm, đánh giá là Trạng có tài cảm hoá được quỷ thần, trọng thưởng Trạng rất nhiều. Riêng Trạng vừa được thưởng, vừa được "Hối lộ", về nhà đóng cửa cứ cười tủm tỉm một mình.
 

ga_pungmo

New Member
Trạng Chữa Bệnh





Chúa Trịnh có cô con gái út rất được cưng chiều chẳng may bị bệnh sởi. Nàng quận chúa bị sốt li bì, nằm liệt giường cả bảy ngày, tất cả các quan ngự y giỏi đều được mời đến mà bệnh vẫn không lui. Thế cùng, chúa nghĩ đến Trạng Quỳnh và gọi ông tới thăm bệnh cho quận chúa và bảo:





- Bệnh của con ta có vẻ nặng lắm. Khanh mà hết lòng chữa khỏi được thì nhất định ta sẽ trọng thưởng.





Trạng vào thăm, qua kinh nghiệm, biết ngay quận chúa bị bệnh sởi. Bệnh này thì còn phải sốt cao năm ba ngày nữa, đến khi sởi mọc hết mới giảm sốt. Nhưng vốn không ưa gì nhà chúa và bọn nịnh quan bất tài, trạng tâu ngay:





- Bệnh quận chúa rất nặng, chúa phải làm lễ dâng sao thì mới khỏi. Thần xin làm sở tế, nhưng tên các sao thì nhiều và lạ, vì vậy xin chúa cho phép thần chọn người học rộng, kiến thức uyên bác trong các quan để đọc sở tế.





Chúa Trịnh chuẩn tấu, xuống chiếu cho các quan chờ nghe trạng gọi ai, thì người đó phải tuân lệnh và đọc sở tế.





Các quan tất nhiên là rất e sợ bởi sợ không đủ sức để mà đọc sớ Trạng viết. Bọn họ liền cho người nhà đi dò la nhưng chỉ thấy Trạng đang sai người nối giấy cuốn lại thành cuộn to như cái bồ để chuẩn bị viết sớ. Quan nào quan nấy được tin báo vừa to vừa dài khủng khiếp như vậy đều hoảng sợ, chỉ lo Trạng gọi đến mình mà đọc không xong hẳn là phen này mất hết chức tước, đặc quyền, đặc lợi. Vì vậy, các ông quan bất tài ấy thay nhau mang đủ thứ lễ vật đến nhà Trạng mà lo lót cùng thời viện cớ đau lưng, mỏi gối, nhức mắt, khàn giọng v.v... Khẩn khoản xin Trạng miễn cho mình đọc sớ!





Trạng điềm nhiên nhận lễ vật, điểm lại tất cả quan triều đều tới nhà mình lo lót, bèn vào tâu:





- Thần xem phen này trong các quan không một ai có đủ kiến văn để mà đọc sớ. Vậy thì thần xin đích thân vì chúa mà đọc sớ tế lần này.





Chúa nghe vậy rất cảm động, an ủi:





- Cứu bệnh như cứu hỏa, khanh hãy ráng sức vì ta mà làm thật tốt, ắt là ta sẽ đền ơn!





Đêm hôm lẽ dâng sao, Trạng sai lính tháo cuộn giấy to bằng cái bồ ra. Giấy vừa mở ra, Trạng nhìn vào và đọc ngay:





Trên trời có muôn vì sao.





Đọc xong Trạng đứng yên chờ. Giấy tháo ra mãi ra mãi, cho đến cuối cuộn mới thấy có thêm mấy dòng chữ, Trạng liền đọc tiếp:





Có phải vị nào, xin vào ăn xôi. Ăn xong, sao lại lên trời. Độ cho quận chúa phục hồi sức xuân Cẩn cáo!





Các quan cực kỳ kinh ngạc vì bài sớ kì dị của Quỳnh. Thế nhưng cúng xong được một ngày thì sởi mọc hết, quận chúa hạ sốt ngay. Rồi sởi bay, quận chúa khỏi bệnh.





Chúa Trịnh mừng lắm, đánh giá là Trạng có tài cảm hoá được quỷ thần, trọng thưởng Trạng rất nhiều. Riêng Trạng vừa được thưởng, vừa được "Hối lộ", về nhà đóng cửa cứ cười tủm tỉm một mình.
 

neu_1326

New Member
Vay Tiền Chúa Liễu





Lại một lần Quỳnh vào yết đền, thấy Chúa Liễu có nhiều tiền, lại đang lúc túng quá, liền nghĩ cách vay tiền, Quỳnh khấn:





- Em độ này túng lắm, mà chị lại đang có trước để không, xin cho em vay để em mua bán, kiếm ít lời sẽ trả lại. Nói rồi, khấn đ ài âm dương: "Sấp thì chia tư, chị cho em vay một phần, ngửa thì chia ba, chị cho một phần, chị mà thuận cho một nửa thì xin nhất âm nhất dương"





Thấy đằng nào Quỳnh cũng vay được, mà ý Chúa Liễu thì không muốn cho vay, vì biết được là cho Quỳnh vay, cũng như lần cấy rẽ ruộng, Chúa Liễu nhất định sẽ thiệt, liền cứ làm cho hai cùng tiền quay tít, chẳng xấp mà cũng chẳng ngửa.





Quỳnh thấy thế liền vỗ tay reo:





- Tiền múa Chúa cười, thế là chị bằng lòng cho em vay cả rồi! Nói xong, lấy hết cả tiền, bỏ không bao mà về.
 

nh0cken_kute

New Member
Vay Tiền Chúa Liễu





Lại một lần Quỳnh vào yết đền, thấy Chúa Liễu có nhiều tiền, lại đang lúc túng quá, liền nghĩ cách vay tiền, Quỳnh khấn:





- Em độ này túng lắm, mà chị lại đang có trước để không, xin cho em vay để em mua bán, kiếm ít lời sẽ trả lại. Nói rồi, khấn đ ài âm dương: "Sấp thì chia tư, chị cho em vay một phần, ngửa thì chia ba, chị cho một phần, chị mà thuận cho một nửa thì xin nhất âm nhất dương"





Thấy đằng nào Quỳnh cũng vay được, mà ý Chúa Liễu thì không muốn cho vay, vì biết được là cho Quỳnh vay, cũng như lần cấy rẽ ruộng, Chúa Liễu nhất định sẽ thiệt, liền cứ làm cho hai cùng tiền quay tít, chẳng xấp mà cũng chẳng ngửa.





Quỳnh thấy thế liền vỗ tay reo:





- Tiền múa Chúa cười, thế là chị bằng lòng cho em vay cả rồi! Nói xong, lấy hết cả tiền, bỏ không bao mà về.
 

Nortin

New Member
Máy anh này toàn copy chuyện tui vừa đọc rồi!!!!!


chán quá!!


anh nào có chuyện gì mới mới xíu thì em xin lắng tai nghe!!


 

koolboy_style

New Member
Máy anh này toàn copy chuyện tui vừa đọc rồi!!!!!


chán quá!!


anh nào có chuyện gì mới mới xíu thì em xin lắng tai nghe!!


 

bjnhan_172

New Member
Sao các bạn không đọc theo cách này có tốt hơn không :





 

nguyenkhoi_9vn8

New Member
Em có khá nhiều E-book, truyện, phần mềm muốn sẻ chia cùng tất cả người mà Forum mình không có chỗ để upload nhỉ? Admin xem có cách nào để thêm chức năng cho Forum không vậy? Em lười đăng ký ở chỗ khác lắm. hay nếu có trang nào đăng ký nhanh, thủ tục đơn giản Bác chỉ em với nha !
 

Chadlai

New Member
Em có khá nhiều E-book, truyện, phần mềm muốn sẻ chia cùng tất cả người mà Forum mình không có chỗ để upload nhỉ? Admin xem có cách nào để thêm chức năng cho Forum không vậy? Em lười đăng ký ở chỗ khác lắm. hay nếu có trang nào đăng ký nhanh, thủ tục đơn giản Bác chỉ em với nha !
 

Kiến thức bôn ba

Các chủ đề có liên quan khác

Top