Phần 4.Kể tiếp chuyện kể về thằng Xu
Ngoáy và búng
Hồi lớp 8, thằng Xu đi học Trường Cấp 3 Phổ thông thị xã Sơn tây, sơ tán về Trung Sơn Trầm (cách thành Sơn tây mấy km, nằm trên đường Láng Hoà Lạc). Tại đó,nó rất yêu bạn Thi,một cô bé xinh đẹp người Hà nội sơ tán về.
Phải công nhận là thằng Xu máu gái từ bé ( cái tật này nó giữ chặt sang tới tận Nga). Vào đầu năm học,vừa tia thấy con bé sơ tán da trắng bóc ,thằng Senegan này sướng rên. Nó phác luôn một kế hoạch cưa cẩm. Ngay hôm thứ hai, cái Thi đi về nhà thì bị một lũ oắt con cầm cành tre hát vè om xòm :
- Con Sơ tán kia ở đâu ?
Mà răng mày thối, mà đầu mày hôi
Mày là con đĩ chết trôi
Ai gặp cũng được no xôi,chán chè !
Thế rồi, mấy đứa nhóc tỳ ấy lấy bùn ném cô bé.
Con bé bẩn hết áo,hu hu khóc chạy. Chỉ chờ lúc ấy,một thằng tây đen xuất hiện.Nó quát tháo,đuổi đánh bọn trẻ chạy tan tác.
Cố chạy vượt lên gặp Thi, thằng Xu vừa thở hổn hển vừa gạt mồ hôi :
- Đằng ấy bẩn hết áo mới rồi,xuống mương kia mà gột đi.
-Không !
- Về nhà rồi cũng phải gột, mà lại phải giặt tốn nước chủ nhà ,đi gánh rất mệt. Tớ lên trên đường canh cho,yên chí không còn đứa nào dám đến đâu. Thằng tất cả đen cố nói không tương tự giọng''''''''Con bo vang trên nui Ba vi'''''''' .Nó đi lên mặt đường rồi quay lại nấp trong bụi dứa dại,he hé mắt khoan khoái nhìn đôi vú chũm cau hồng hồng. Vú Hà nội có khác, không đen thủi như mấy cô gái chuyên tắm sông Tích giang.
Về đến nhà, nó gặp chuyện lôi thôi. Số là, thằng lỏi con này ăn trộm lạc vừa thu họach trong nhà đưa hối lộ cho mấy đứa trẻ ban nãy. Cái kế hoạch ''Anh hùng cứu mỹ nhân'',nó chẳng học được ở đâu mà sáng làm ra (tạo) thực hiện quá hay. Nhưng thấy bao tải lạc định mang ra chợ bán bị hao hụt,mẹ thằng Xu liền tra hỏi. Thằng da đen bị đứa em trông thấy khi xúc trộm lạc vừa khai hết. Thế là,ngoài khoản tình phí đến ngót 5 cân lạc, thằng Xu lại bị bố nó tặng cho một trận đòn.Nhưng đánh mấy thì đánh,nó nhất quyết không khai thật ăn trộm lạc làm gì. Đêm về ,người đau ê ẩm mà Xu lại khoan khoái mơ màng về bộ ngực của gái mới lớn .
Ôi,tán gái mất của,bị ăn đòn ,lại mệt mỏi nữa. Tháng 9,những cây trám thuyền chỉ còn lơ thơ quả tím,nhưng thằng Xu bỏ ra mấy buổi kiên nhẫn dẫn con bé Thi trèo hết đồi nọ đồi kia của xã Đường Lâm hái quả. Rồi đi bắt chim ở Đông sàng, xem trăn nuôi ở Mông phụ, trêu yểng biết nói Cam Lâm. Chỉ thiếu điều nó mời cô gái ra chợ Mía ăn cháo lòng cửa hàng mậu dịch.
Người thấy hết chuyện yêu đương của thằng Xu chính là ông Vân, lão giáo thể dục của trường. Ông ghen,ghen lắm ! Ông cứ
thở dài nghĩ cảnh vợ già tảo hôn vừa tròm trèm ba mươi tuổi của mình. Rồi ông thấy ức cho cái công sức tỉa tót sắc đẹp của mình. Năm nay ai cũng phải công nhận thầy Vân diện ! Thầy chải đầu bồng, đổ dầu Bi-zăng-tin bóng lộn. Không biết thầy tảo ở nhà ai, mà dầu Bi-zăng-tin Pháp để muời mấy năm rồi còn thơm điêc mũi. Thầy còn diện cái áo blu-dông Vinilon Tiệp .Ái chà,cái hàng này thuộc loại Cha Bố ,gái theo hàng đàn. Cưa cẩm mãi thằng Hoàn con lão hàng Phở dưới Sơn thành mới cho muợn. Thầy bước vào lớp lại càng cựa quạy tay cho kêu sột soạt to mãi lên.
Tất cả chỉ nhằm đong đưa cái Thi. Nhưng ,là một cô học trò 14 tuổi, tuy phổng phao hơn người,con bé vẫn chưa để ý yêu ai. Thế mới chim cú. Thầy Vân còn tung cả chiêu đánh đàn ( nghe đồn có ả phĩnh bụng vì ngón này ,bắt đền không được,đến mách
thầy Thịnh hiệu trưởng ). Chiêu này hồi học Sư phạm, thầy học lỏm được của vài Sư phụ câu gái thành thần : Đánh đăng vài nốt ghi- ta, có cái cần ấy con nào cũng gục! Mà cần gì học,phừng phừng bố láo vài tiếng đàn,rồi bảo đấy là nhạc cổ điển,đứa nào biết được. Và ''người đi săn không săn chim sắt trên Trời mà đi săn các cô gái trong trường'' nói là không thích và biết chơi nhạc trong nước. Thầy Vân cũng vừa tung ngón nghề tuyệt cú kỹ ra rồi. Hôm thầy bảo Thi ở lại lớp để mời tập kịch, lão này cũng vừa cào đàn đến bật móng tay,chảy máu buốt không chịu được.Thế mà con bé chỉ đánh có mỗi câu:'' Bố em cũng thích nhạc cổ điển lắm ạ''. Rồi nó phũ,rồi nó chẳng buồn trả lời bức thư yêu xịt nước hoa,trông mực loang lổ như người vừa viết vừa khóc.Hết kế,thầy cứ phụ đạo thể thao bằng cách bắt cái Thi tập nhiều. Mấy động tác đi cầu thăng bằng nữ,nó cứ rúm người lại khi thầy đưa tay đỡ một cách thô bỉ.
Cũng phải nói thêm về cái cầu này. Cái cầu này là sáng kiến của thầy thuê thợ đóng. Nó làm mấy ông bạn trai lơ của thầy rất mê.Mấy lần,thầy cho họ giả làm giáo viên Thể dục day thay,đến để đỡ các người đẹp tuổi teen của chúng ta. Mà thầy cứ bắt các cháu đi nhanh,ưỡn ngực,cong mông. Ai không cho thầy đỡ cứ gọi là xơi ngỗng.
Ây thế mà thằng oắt tỳ tất cả Sê-nê-gan lại dắt được nàng đi chơi mới chết ! Thầy nực lắm,hận vô cùng. Cái giận ấy,thầy lạnh lùng trút xuống đầy đứa bé 15 tuổi. Thầy bắt nó tập xà đơn xà kép đến teo ngực ! Mà ai tập thì nhanh,chứ thằng Xu thì ăn đòn .Nó bị bắt phải nhảy xa đến rách cả đũng quần, bị bắt chạy
kéo dài sau khi tất cả người về hết đến cả tiếng. Lôi thôi là 2 điểm liền.
Thằng Xu bực như bị ăn một bị ớt. Vừa mệt,vừa đau mà không nói ra được. Nó đến tư vấn thằng Bính cùng lớp,tìm cách trả thù.
Thằng Bính nhún vai :
- Các kiểu của mày không được. Thầy hơn mày gần chục tuổi,cơ bắp như lực sỹ xì-bo .Mày cái đấm thì thiếu,cái đá thì thừa,đón đường đánh trả thù lão ấy thế nào ? Mà nếu chọc lốp xe thầy thì mày là thằng hèn !
Ông lỏi da đen không thất vọng.Nó mật (an ninh) phục bám thầy Vân. Cuối cùng đến tháng Giêng ,nó mới phát hiện ra sở thích của thầy.
Số là,ông giáo có thói quen bám tay, huýt sáo tại chuồng chồ
nhà thầy sơ tán . Gọi là thế,vì hố xí nông thôn lúc ấy đơn giản là một cái hố rộng,có một thân cây bắc ngang làm chỗ ngồi,vách đất trộn rơm. Ở dưới thì chao ôi ,kinh khủng,dòi bò lúc nhúc. Thầy Vân lấy mây làm một cái quai buộc vào vách tre-rơm-đất. Khi đi ị,thầy thường bám tay vào quai và huýt sáo vang.
Nó lại phát hiện ra,nhà thầy chỉ có một mình lão ấy.
Sáng tinh mơ trời đông rét như cắt,thằng Xu lẻn vào hố xí tháo quai mây ra,rồi cắm hờ lại chỗ cũ. Thầy Vân phấn khởi huýt sáo vang,khuất đầu sau cái liếp chuồng chồ. Chợt tiếng sáo im bặt. Một tiếng hét thất thanh. Lãonhảy bật từ dưới hố xí lao ra vườn. Mặt thầy,người thầy loang lổ,đen xì,vàng ươm những phân,dòi bò lổm ngổm. Ông ta bám vào quai và bị tuột,ngã lộn.
Thầy kinh hoàng quá, theo phản xạ lăn mấy vòng để đất chùi phân.Thầy lao xuống ao : Cả một đấm đen đen thối hoắc từ người thầy nổi lên. Thầy đích thực là một con ngợm.Con bú dù ướt sũng này lao vào nhà,cầm cả gói xàphòng chốngbột Trung quốc
nửa cân đổ hết vào người rồi lại tòm xuống ao.
Thằng Xu,thằng Bính thấy rõ,mà tay phải ngắt lá tọng đầy mồm để khỏi phải cười.
Bây giờ thì đi đâu thầy cũng ngoáy rồi búng gỉ mũi. Câu chuyện này không hiểu sao sau khi thằng Xu đi lính rồi,học sinh ai cũng biết. Họ thấy thầy đằng xa là tự động dừng lại,ngoáy và búng.
Được BrodaRu sửa chữa / chuyển vào 02:32 ngày 19/10/2008