Mất thính giác chia ra hai loại: mất thính giác dẫn truyền và mất  thính giác cảm giác. Mất thính giác dẫn truyền là do tổn thương loa tai,  ống tai ngoài hay tai giữa. Còn mất thính giác cảm giác thần kinh là  do tổn thương tai trong hay dây thần kinh số 8.
Nguyên nhân gây  mất thính giác dẫn truyền thường do: nghẽn ống tai ngoài do ráy tai, dị  vật, sưng lớp lót ống tai, tịt ống tai, u tân sinh ống tai, thủng màng  nhĩ; gián đoạn chuỗi xương con, hoại tử mỏm dài xương đe do chấn thương  hay nhiễm khuẩn; xơ cứng tai; tràn dịch, tạo sẹo hay u tân sinh trong  tai giữa; mất thính giác cảm giác thần kinh thường do các nguyên nhân  gây tổn thương tế bào lông của cơ quan Corti (tiếng động cường độ cao,  nhiễm virut, thuốc độc với tai như salicylat, quinin, aminoglycosid,  furosemid, acid ethacrynic, các hoá chất điều trị ung thư, vỡ xương thái  dương, viêm màng não, xơ cứng ốc tai, bệnh Ménière, người cao tuổi), dị  dạng bẩm sinh tai trong gây mất thính giác ở một số người lớn, giảm  thính lực ở người cao tuổi giai đoạn đầu. Mất thính giác cảm giác thần  kinh còn có thể do u tân sinh, bệnh mạch, bệnh hủy myelin, nhiễm khuẩn,  thoái hóa hay chấn thương ảnh hưởng đến đường thính giác trung tâm.
Có  một số bệnh nhân bị mất thính giác do cả hai nguyên nhân trên do mắc  các bệnh ảnh hưởng đến tai giữa và tai trong như xơ cứng tai ở xương con  và ốc tai, chấn thương đầu, viêm tai giữa mạn tính, cholesteatom, khối u  tai giữa và một số dị dạng tai trong.
Mất thính giác dẫn truyền  có thể phẫu thuật điều trị, nhưng mất thính giác cảm giác thần kinh thì  không có cách nào phục hồi, trừ việc đeo máy trợ thính.