hoangtu548
New Member
Một vụ tự hi sinh không thành
Khi tui kể chuyện vừa vô tình "tự tử" này, các bạn tui dứt khoát bảo đó là chuyện cười, lạ thật?!
Một hôm, vào buổi tối nhân lúc vợ chồng cùng xem phim Hàn Quốc, vợ tui hỏi:
- Ngày xưa, khi yêu nhau, anh thường nói rằng em là người có một bất hai. Vậy bây giờ em muốn biết quan điểm của anh về em như thế nào?
tui cười:
- Thì em vẫn là người... "có một bất hai"!
Không ngờ câu nói đùa kiểu chơi chữ của tui làm nàng nổi giận:
- À, thì ra anh bảo rằng tui là người quá đáng nhất chứ gì? tui xấu xí "có một bất hai" chứ gì? Được rồi, tui sẽ về ông bà ngoại cho anh tha hồ tự do. Thoát khỏi con hồ yêu "có một bất hai" này nhé!
Rồi nàng đùng đùng xếp mấy bộ quần áo vào vali, mặc cho tui nài nỉ gần... gãy lưỡi, nàng vẫn đi thẳng ra cửa. Lại còn đóng cửa nghe "sầm" một nhát như đập vào mặt tui vậy.
tui vội mở cửa lao ra, nàng vừa lên xe ôm dông thẳng. tui bất dám đuổi theo, vì về bên nhà vợ tui sẽ ăn nói với nhạc gia (nhà) thế nào? Cụ nghiêm khắc lắm, khi nào có dịp tui sẽ kể lại cho các bạn nghe những "kỳ vấn đáp" mà cụ thử thách tui cái thuở tui mon men đến hái bông hoa trong vườn nhà cụ.
Còn bây giờ, tui chẳng còn biết làm gì hơn là... ngồi uống rượu. Cũng như bao anh chàng Adam khác, tui có tính vui cũng uống mà buồn cũng uống, rồi bất vui bất buồn cũng uống... Nhưng rồi uống cạn hết một chai 65ml mà vẫn bất hiểu tại sao mình nói đùa một câu "nghiêm trọng" như vậy khi tình cảm của nàng đang dâng lên dào dạt (khi xem phim Hàn Quốc là nàng dạt dào như thế đấy!)
Thói thường, uống rượu là thèm đồ nhậu. Phải rồi, tui chui vào gầm giường sách thêm chai nữa, bật bếp ga, và đi tìm đồ để nướng. Quái! Không còn món nào dự trữ. Vợ tui rất khoái đi chợ nên bất bao giờ cô ta trữ sẵn đồ ăn cả. Vỗ trán một lúc, tui lảo đảo mò thùng... nước vo gạo trong góc nhà. Đây rồi, có ba con cá tròn trịa rất ngon lành, mà sao vợ tui lại ném đi nhỉ?
Mặc kệ, có đồ để nhậu cái đã. tui cầm con cá quay lại với cái bếp ga. Chao, mùi ga nồng nặc, thì ra cái bếp cũ nay phải bật đến bốn năm lần nó mới lên lửa. tui đang định mở cửa sổ cho khí ga bay ra hết thì cánh cửa chính mở toang, vợ tui xuất hiện.
Nàng nhìn tôi, nhìn quanh. Nàng nhìn cái chai trên bàn, nhìn cái bếp, nhìn thấy mấy con cá tui đang cầm, rồi... nàng hét lên một tiếng rất khiếp đảm. Nàng nhào tới ôm chặt lấy tui thổn thức:
- Trời ơi! Vậy mà em dám thử thách anh. Em bất ngờ anh vẫn còn yêu em như vậy.
- Nhưng...
- Em hiểu rồi! Nhìn chai thuốc trừ sâu trên bàn (chết cha, tui say nên cầm nhầm) và ba con cá nóc trên tay anh (Hả?! Cá nóc?) là em biết anh định làm gì rồi... xin anh đừng bỏ em. Em vừa hiểu rằng bất có em, thì anh sẽ bất thiết sống nữa rồi...
Thế đấy, mồ hôi tui vã ra như tắm. Thuốc trừ sâu, ga, cá nóc! Lạy trời lạy Phật! May mà vợ tui chỉ thử tui nên về kịp, nếu bất thì...
Các bạn... nhậu yêu quý, đàn ông bất có phụ nữ thì bất sống nổi. Nhưng được phụ nữ, đặc biệt là người phụ nữ đó lại là vợ mình cứu tính mạng trong gang tấc như trường hợp của tui thì chắc rằng đó nhất định là trường hợp "có một bất hai" rồi.
Đến bây giờ, mỗi khi chỉ có "hai vợ chồng với nhau", tui vẫn thường nói đùa với nàng rằng: "Em quả là người có một bất hai!". Và những lần như vậy, nàng lại dụi đầu vào bộ ngực... dẹp lép của tui mà âu yếm. tui biết mình vẫn sống!
Khi em vợ rủ... "dê"
tui và bạn gái vừa quyết định đi đến hôn nhân trong thời (gian) gian tới.
Mọi thứ đều tươi đẹp đối với tui trong thời (gian) gian này chỉ có một điều duy nhất làm tui phân tâm đó là... cô em gái xinh đẹp của bạn gái tôi.
Cô em vợ tương lai của tui năm nay 18 tuổi, hay mặc những chiếc áo bó sát người và thường thì bất mặc áo trong. Cô ấy luôn cúi thấp người mỗi khi đứng cạnh tui và dường như luôn để cho tui một góc nhìn bất thể "chuẩn" hơn. tui bất thể bất để tâm tới chuyện này bởi vì cô em vợ tương lai của tui không bao giờ làm điều tương tự với những người khác.
Vào một ngày đẹp trời, cô em vợ tương lai bé bỏng và xinh đẹp của tui gọi điện thoại cho tui và mời tui đến nhà để kiểm tra lại giấy mời cho đám cưới. Khi tui đến chỉ có mình cô ở nhà, cô đến bên tui và thì thầm với tui rằng cô rất yêu tui và bất thể cưỡng lại được tình cảm của mình. Cô nói rằng cô muốn có tôi, dù chỉ một lần trong đời trước khi tui làm đám cưới với chị của cô ta.
Lúc đó tui không thể thốt ra một lời nào và cảm giác rất lúng túng thì cô ta nói:
- Bây giờ em sẽ lênphòng chốngcủa em trên gác, nếu anh muốn thì hãy lên đó với em.
tui đứng im như pho tượng và nhìn cô ấy đi lên gác. tui đứng đó như vậy một lúc rồi quyết định quay lại thẳng tiến ra cửa trước. tui mở cửa và CHẠY ĐẾN CHIẾC Ô TÔ của tôi.
Thì lạ chưa kìa, trước mắt của tui là cả gia (nhà) đình nhà vợ chưa cưới của tui đang đứng đó và vỗ tay. Với đôi mắt rơm rớm nước và giọng nói xúc động, bố vợ tương lai của tui nói với tui rằng:
- Gia đình ta rất vui sướng khi con vừa vượt qua được bài kiểm tra nhỏ của ta. Ta sẽ bất thể tìm đâu ra được một người đàn ông tốt và xứng đáng hơn hơn con cho con gái của ta. Chào mừng con đến với gia (nhà) đình ta!
tui quả thật là một người may mắn! Nhân đây, xin nhắn các bạn: Hãy luôn để bao cao su trong ô tô của mình, bạn sẽ gặp may!
Lơ... tơ mơ
Gặp một "em Tây" xinh đẹp, nếu bất biết ngoại ngữ thì bạn có dùng "ngôn ngữ tay chân" không?
Hai sinh viên người Việt lần đầu sang Pháp du lịch, khi vào quán ăn một chú phân vân vì sợ bất biết tiếng Pháp thì gọi món ăn thế nào. Chú kia nói:
- Yên tâm! Tớ đọc tiểu thuyết Pháp nhiều rồi, tiếng Pháp chỉ cần thêm “Lơ” trước khi nói là được.
Hai chú ưỡn ngực vào quán. Chú “biết tiếng Pháp” vẫy một nàng phục vụ bàn lại gần:
- Cho một “lơ” cơm!
Nàng phục vụ yên lặng mang cơm lại.
- Cho một “lơ” thịt.
Nàng phục vụ yên lặng mang đĩa thịt để lên bàn. Tiếp theo là “lơ cá”, “lơ rau”... lần lượt mang đến. Chú “biết tiếng Pháp” đắc ý bảo bạn:
- Thấy chưa? Thêm “lơ” là thành tiếng Pháp thôi mà.
Bấy giờ cô nàng bồi bàn xinh đẹp lên tiếng:
- Lơ cái... "lơ tơ mơ"! Em sang Việt Nam 4 năm rồi nên mới hiểu các anh nói gì, chứ lơ tơ mơ tiếng Pháp như vậy thì... bố thằng Tây nào hiểu được?
Hai chú nghe nàng kia dùng cả tiếng lóng thì tái hết mào.
Thương thầy
Chuyện xưa: Ông thầy nọ có cậu học trò ngỗ nghịch, ngày nào thầy cũng phải đánh cậu ta cả chục roi mà tính nào vẫn tật ấy.
Tuy nhiên cậu ta chẳng bao giờ khóc khi bị đánh. Một hôm, bị thầy đánh 2 roi cậu học trò òa khóc nức nở, thầy ngạc nhiên hỏi tại sao thì cậu ta đáp:
- Con thương thầy quá!
- Vì sao thương?
- Vì tất cả lần thầy đánh con rất đau, chứng tỏ thầy khỏe mạnh, hôm nay thầy đánh bất mạnh lắm vì sức khỏe thầy vừa giảm rồi, vậy mà con phụ công thầy bất thành trò ngoan!
Chuyện nay: Thầy nọ chủ nhiệm một lớp có cậu học trò rất ngỗ nghịch, ngày nào thầy cũng đánh cậu ta cả chục roi mà tính nào vẫn tật ấy (mặc dù luật bất cho thầy giáo đánh học trò).
Tuy nhiên cậu ta chẳng bao giờ khóc. Một hôm, bị thầy đánh 2 roi cậu học trò nọ òa khóc nức nở, thầy ngạc nhiên hỏi tại sao thì cậu ta đáp:
- Em thương thầy quá, hôm qua chú em là Trưởngphòng chốngGiáo dục của huyện nói: “Lão ấy mà đánh mày nữa thì biết tay tao”!!!
Hai Lúa tìm “của lạ”
Nếu đột nhiên giàu có, cũng bất nên rơi vào bẫy "gái bán hoa" như thế này. Dù là chủ động!
Chàng, tên là Hai Lúa, sinh ra trong một gia (nhà) đình nông dân, mười mấy đời làm ruộng. Lớn lên, học hết cấp 2 thì Hai Lúa bỏ học về nhà làm bạn với con trâu cái cày.
Ngỡ rằng cuộc đời cứ thế trôi đi, ai dè năm vừa rồi Hai Lúa được “lên đời” sau khi có quy hoạch một khu công nghề ngay trên quê hương Hai Lúa. Số trước đền bù cho mỗi nhà lên đến mấy tỉ. Thế là người người đổi xe, nhà nhà đổi... nhà!
Sau khi mua xe, sắm điện thoại, xây lại nhà cửa và không số đồ đắt trước trong nhà, Hai Lúa chợt thấy thèm cái món... “nợ đời”! Bởi lâu nay do nhà cùng kiệt nên bất có cô nào thèm để ý, nay túi rủng rỉnh Hai Lúa quyết định lên thành phố tìm hoa, xả láng một phen.
Địa điểm mà Hai Lúa chọn là một quán “Karaoke mát mẻ”. Sau khi lựa kỹ “hàng”, Hai Lúa chọn một em trông xinh nhất có vẻ mặt rất... lúa, nguyên nét ngơ ngác của dân tỉnh lẻ. Thật là nai vàng rơi vào tay... trâu nước!
Qua một đêm rượu và tình say bí tỉ, Hai Lúa thức dậy thì vừa 10h sáng. Nhìn quanh cănphòng chốngcủa nhà nghỉ, “nai vàng” biến mất, thậm chí bất thấy bất cứ đồ vật nào cô ta để lại. Quần áo và chiếc “va- li số” của Hai Lúa nằm vất vưởng.
Hai Lúa sờ túi quần (dùng gối đầu), vẫn còn cái ví với mấy trăm ngàn, chắc cô ta sợ lấy ví sẽ làm Hai Lúa thức dậy. Nhưng cái túi đựng vàng thì nằm nhăn nhúm giữa phòng.
Hai Lúa cười sằng sặc, cười như điên như dại. Sau khi cười chán chê, anh chàng nông dân bật nắp chai bia, tu một hơi rồi lẩm bẩm:
- Không biết cô ta sẽ làm gì với mấy thỏi vàng giả ấy nhỉ?!
Nhân viên kế toán của Mafia
Bố già đi cùng với một gã tay chân của mình vàophòng chốngđể gặp viên kế toán. Bố già hỏi viên kế toán:
- Ba triệu đô mày biển thủ của tao giờ ở đâu?
Viên kế toán bất trả lời. Bố già hỏi lại lần nữa:
- Ba triệu đô mày biển thủ của tao giờ ở đâu?
Gã tay chân xen vào:
- Thưa ngài, thằng này vừa câm vừa điếc nên bất thể hiểu ngài nói gì đâu, nhưng tui có thể phiên dịch cho ngài.
Bố già hỏi:
- Ðược rồi, hỏi nó số trước ở đâu?
Gã tay chân, dùng ngôn ngữ ký hiệu, hỏi viên kế toán nơi giấu ba triệu đô. Viên kế toán ra dấu đáp:
- tui bất biết ông đang nói gì.
Gã tay chân dịch lại cho Bố già:
- Anh ta bất hề biết ông đang nói gì.
Bố già liền rút ra một khẩu súng sáu chĩa vào thái dương của tay kế toán, lên đạn và nói:
- Hỏi nó xem trước ở đâu!
Gã tay chân ra dấu:
- Ông ta muốn biết nó ở đâu!
Viên kế toán sợ vãi linh hồn, ra dấu lại:
- Tiền được giấu ở trong một cái va li đằng sau kho ở sân nhà tôi!
Bố già nói:
- Nó nói gì thế?
Gã tay chân dịch lại cho bố già:
- Hắn nói rằng ông bất đủ can đảm để bóp cò súng!
Người thú - thú người
Một anh hề thất nghề nọ đi kiếm chuyện tại một sở thú, người quản lý sở thú cho biết khỉ đột, con vật thu hút được nhiều người xem nhất vừa chết.
Ông ta lo rằng lượng khách đến tham quan sẽ bị giảm đi vì thế ông đề nghị anh hề giả trang thành một con khỉ đột cho tới khi họ có thể tìm thấy một con vật khác thế chỗ. Và anh hề gật đầu cùng ý.
Sáng hôm sau trước khi khách tham quan vào, anh hề mặc lên người bộ quần áo giả khỉ đột bước vào cái chuồng. Anh ta nhận ra đây là một công chuyện tuyệt cú vời, có thể ngủ khi nào muốn, chơi đùa và chọc ghẹo tất cả người thế là anh ta thu hút được rất nhiều người đến xem.
Tuy nhiên sau một thời (gian) gian đám đông bắt đầu cảm giác chán, và bản thân anh hề cũng mệt mỏi với chuyện đu qua đu lại trên các sợi dây. Anh hề để ý thấy tất cả người đang chú ý đến con sư hi sinh chuồng bên cạnh.
Không muốn mất khán giả anh hề liền trèo lên nóc chuồng bò qua chuồng con sư tử, điều này làm con sư hi sinh rất giận dữ nhưng nó lại khiến cho đám đông càng thích thú hơn. Vào cuối ngày hôm đó giám đốc sở thú rất hài lòng ông quyết định tăng lương cho anh hề.
Việc này cứ diễn đi diễn lại khi anh hề chọc tức con sư hi sinh và khán giả ngày càng đông, lương anh hề bất ngừng tăng lên. Cho đến một hôm nọ khi đang treo lơ lửng trên chuồng sư tử, anh hề bị tuột tay và rơi xuống dưới. Con sư hi sinh gầm lên và lao tới.
Anh hề rất sợ hãi, anh ta chạy vòng quanh, la lên cầu cứu: - Cứu! Cứu tui với!
Con sư hi sinh nhanh chóng bắt kịp anh ta nó quật anh nằm xuống đất, và... một giọng nói vang lên:
- Câm đi đồ ngu, muốn bị sa thải cả hai hả?!!
Người – vật, vật – người
Một người đàn ông đang đi sang đường thì bị một chiếc xe tải đâm vào bất tỉnh.
Tỉnh lại, ông ta thấy mình đang ở bệnh viện, người tài xế mặt mày e sợ đứng bên cạnh:
- Vô cùng xin lỗi ông! tui xin được đền bù trước thuốc men cho cái chân gãy của ông.
- Vậy, ông hãy chuyển vào tài khoản của tui 100.000 USD.
- 100.000 USD chỉ vì một cái chân gãy?
- Chỉ một cái chân gãy? Ông nghĩ tui là con rết à?
*
* *
Hai con voi đang ăn lá cây thấy một con ngựa vằn đi qua liền ngắm nhìn và nói:
- Đúng là mốt làm người ta đẹp cậu ạ.
- Vì sao cậu lại khẳng định như vậy?
- Thì cậu nhìn đấy, dùng đồ kẻ sọc, trông cô ta thon thả hơn hẳn.
*
* *
Hai người bạn rủ nhau đi săn gấu. Một người ngồi trong cabin ôtô trong khi người kia vào rừng tìm dấu vết. Không bao lâu, anh ta bắt gặp một con gấu to và nổ súng nhưng chỉ làm nó bị thương.
Con gấu giận dữ đuổi theo và anh chàng đánh rơi khẩu súng, vắt chân lên cổ chạy tóe khói về nơi đậu ôtô. Gần tới nơi, đột nhiên anh ta trượt chân ngã sóng soài. Con gấu vấp lên chàng thợ săn, ngã lọt vào cửa cabin ôtô đang để mở.
Anh chàng số đỏ bật dậy, đóng sập cửa cabin, gào lên với người bạn ngồi trong đó:
- Cậu lột da con gấu này nhé! Tớ đi tìm bắt con khác đây!