yeuanh_emnhe_16491
New Member
"Từ ấy"
Từ ấy trong tui người thấy lạ,
Một ngày em đến ấm con tim!
Hồn tui là một hòn đá tín
Mà em vừa biến thành mật (an ninh) ong!
tui buộc lòng tui với Đất Trời
Để lòng trang trải đến Thập Dâu
tui gắn đời tui với buồn rầu
Để hồn lơ lửng giữa ba nơi
tui đang là anh của một người
tui còn có bạn ở gần xa
tui từng là em của hai người nũa
Cuộc tình như vậy vừa nhiều chưa?????
___
Từ ấy trong tui bừng cháy rạ,
Mặt mài xấu xí tương tự như ma,
Hồn tui bây giờ đương lạnh giá,
Giờ chỉ còn miếng thịt dính trên da.
tui buộc hồn tui dưới gốc dừa,
Để hồn trang trải với nắng mưa,
Nhưng giờ cháy rạ không thuốc chữa,
Chui vào nhà chứa vậy là vừa.
tui vừa là ma của vạn nhà,
Là nạn nhân cháy rạ nan y,
Là con quỷ đầu đường xó chợ,
Không áo cơm, cù bất cù bơ.
"Khuya"
Quá khuya tiếng ngủ vang nhà
Nhge đầ trống trải nghĩ mà như mơ
Còn Phương còn có người xưa
Người mình mong đợi vẫn chưa có gì
Nhung ơi Tân trót mê si!
Muộn màng chắc hẳn còn vì suy tư
Trời khuya nên Đất hiền từ
Mộng thanh trong trẻo nghe như lời chào
Từ ấy trong tui người thấy lạ,
Một ngày em đến ấm con tim!
Hồn tui là một hòn đá tín
Mà em vừa biến thành mật (an ninh) ong!
tui buộc lòng tui với Đất Trời
Để lòng trang trải đến Thập Dâu
tui gắn đời tui với buồn rầu
Để hồn lơ lửng giữa ba nơi
tui đang là anh của một người
tui còn có bạn ở gần xa
tui từng là em của hai người nũa
Cuộc tình như vậy vừa nhiều chưa?????
___
Từ ấy trong tui bừng cháy rạ,
Mặt mài xấu xí tương tự như ma,
Hồn tui bây giờ đương lạnh giá,
Giờ chỉ còn miếng thịt dính trên da.
tui buộc hồn tui dưới gốc dừa,
Để hồn trang trải với nắng mưa,
Nhưng giờ cháy rạ không thuốc chữa,
Chui vào nhà chứa vậy là vừa.
tui vừa là ma của vạn nhà,
Là nạn nhân cháy rạ nan y,
Là con quỷ đầu đường xó chợ,
Không áo cơm, cù bất cù bơ.
"Khuya"
Quá khuya tiếng ngủ vang nhà
Nhge đầ trống trải nghĩ mà như mơ
Còn Phương còn có người xưa
Người mình mong đợi vẫn chưa có gì
Nhung ơi Tân trót mê si!
Muộn màng chắc hẳn còn vì suy tư
Trời khuya nên Đất hiền từ
Mộng thanh trong trẻo nghe như lời chào
Tags: Bài thơ từ ấy chế