TÍN CHỈ ĐẠI CÁO
(trích nguyên văn của một chú quá bức xúc)
Thay mặt các khoá, xin tuyên bố rằng
Từng nghe: Việc đăng ký cốt ở lợi giờ, ...
Người đi học phải đầu tư mạng mạnh
Như đại học Bách khoa ta từ trước,
Vốn theo đường niên chế vừa lâu,
Tiết môn thầy giáo vừa chia,
Đi học sinh viên cũng khác;
Từ chính quy, tại chức bao đời xây nền học tập;
Cùng cử tuyển mỗi bên sáng lạn 1 phương
Tuy mạng mạnh yếu có lúc khác nhau,
Song đăng ký lúc nào cũng dễ.
Cho nên: Thức khuya tham công nên thất bại;
Đang đăng ký mất điện phải vong thân;
Đăng ký nhiều mà không rút bớt học phần
Thì cả kỳ bù đầu lo lắng
Việc xưa xem xét.
Chứng cứ còn ghi.
Vưà rồi:
Nhân bộ trưởng chính sự phiền hà
Ra quyết định học theo tín chỉ
Trường của ta thưà cơ lập mạng
Bắt sinh viên tự đăng ký học phần
Nướng dân đen trên ngọn lửa đạo tào
Vùi con đỏ nếm mùi băng thông chậm
Dối sinh viên đủ muôn ngàn kế
Gây thù kết oán trải mấy mươi năm
Tiếng chửi đổng vang cả đất trờị
Nặng giờ học sạch không đầm núi.
Người bị ép bấm enter vào trang chủ
Ngán thay mạng chạy rì rì
Kẻ bị đem vào quán net ngồi chờ,
Khốn nỗi đêm khuya đói bụng.
Vét hết tiền, ngồi trông mạng chạy,chốn chốn F5
Nhiễu sinh viên, bắt đăng ký ngay, nơi nơi mạng đặt.
Tàn hại cả khoá 11 mới vô,
Nheo nhóc thay kẻ 09 ngồi viết cáo.
Thằng há miệng, đứa nhe răng,
Ngồi 1 chỗ than dài than ngắn,
Nay ở nhà, mai ra quán,
Tiền net đâu mà chịu cho vừa ?
Nặng nề những nổi sắp thi
Tan tác thời (gian) gian ôn tập.
Độc ác thay, giấy Hồng Hà không ghi hết tội,
Dơ bẩn thay, nước Sunlight không rửa sạch mùi!
Lòng người đều căm giận,
Trời đất chẳng dung tha;
Ta đây: Lớp D2 dấy nghĩa
Khoá 09 nương mình
Ngẫm chuyện học há đội trời chung
Căm mạng dỏm thề không cùng sống
Đau lòng nhức óc, chốc đà mười mấy năm trời
Nếm mật (an ninh) nằm gai, há phải một hai sớm tối.
Quên ăn vì giận, mấy giáo trình suy xét vừa tinh,
Ngẫm trước đến nay, môn đăng ký đắn đo càng kỹ
Những trằn trọc trong cơn mộng mị,
Chỉ băn khoăn một nỗi đồ hồi Vừa khi lịch học dấy lên,
Chính lúc lượng người đang mạnh.
Lại ngặt vì: Internet như sao buổi sớm,
Người đăng ký được như lá mùa thu,
Việc truy cập thiếu kẻ đở đần,
Tiền đăng ký không ai giúp đỡ,
Tấm lòng vì web,
Vẫn đăm đăm muốn làm nốt cho xong,
Cái laptop nhà mình,
Thường chăm chắm hết giờ chơi điện tử.
Thế mà: Trông thầy, thầy càng vắng bóng,
Miịt mù như nhìn chốn bể khơi.
Tự ta, ta phải dốc lòng,
Vội vã hơn cứu người chết đói.
Phần vì giận mạng không chạy được,
Phần vì lo quán net khó khăn,
Khi mưa to điện mất mấy lần,
Lúc đói bụng mì không 1 ổ.
Trường thử lòng trao cho chuyện ấy
Ta gắng trí khắc phục gian nan.
Sinh viên bốn khoá một nhà,
Mở laptop window phấp phới
Anh em ta cùng chí hướng,
Hòa nước sôi bát phở ngọt ngào.
Thế trận chen chân, cả ngày truy cập,
Buổi trưa đi ngủ, tối thức được nhiều.
Cảnh lầm than của sv bách khoa
Một số khoa thương tình cung cấp wifi free cho đồng bào. Xin chân thành cảm ơn.
Time trôi qua một cách vô vị. Những cố gắng như đổ sông đổ biển...
Có lẽ đến một lúc, sẽ xuất hiện những người ngĩ quẩn vì "bất mãn chế độ"..