Quá khứ: Đã từng chơi game online, vừa từng nghiện game, vừa từng cày game không bit mệt mỏi là gì ...
Hiện tại: Đã bán acc và bỏ game (cũng dc vài chai ), vừa đi làm, và đang dành thời (gian) gian để hẹn họ, hoho...
Nói thật những ai vừa từng là người trong cuộc, từng chơi game và từng nghiện thì mới hiểu dc tại sao ng ta lại nghiện game như thế.
Nếu xét về mặt chủ quan thì là do bản thân mình không bit hạn chế thời (gian) gian chơi để đến mức nghiện game thì khó trách ai dc.
Nhưng xét về mặt khách quan thì: game online quả thật là một sự sáng tao của con người, nó thật sự quá hấp dẫn, quá lôi cuốn. Gamer ban đầu chơi game chỉ vì tò mò, choi vui để giải trí, ròi dần dần thấy KẾT và nghiện lúc nào không hay, người có tiền thì nạp tiền để khẳng định mình là pro, nguoi không có tiền thì cày game bán vật phẩm để kiếm tiền, những món cực phẩm trong game có thể nói là có một sức hút "khủng khiếp", game thủ có thể ngòi ôm máy tính, quên ăn, quên uống, không bit mệt mỏi để đi săn boss, đi kiếm đồ .v.v... Còn các nhà kinh doanh game online (như VNG) thì luôn có những chiêu bài quảng cáo hấp dẫn để game thủ ngoan ngoãn nạp card nạp tiền đều đều vào game online. Ai vừa từng là game thủ các game của VNG cũng sẽ hiểu dc và nhẫm tính VNG vừa hốt không bit bao nhiu tiền từ gamer. Nhưng trách nhiệm XH thì họ không có. Họ chỉ biet làm sao để doanh thu ngày càng tăng, càng có nhieu nguoi choi game của họ càng tốt. Còn khi gamer có xảy ra chuyện gì đi nữa(như choi game qua sức den nhập viện, hay cuop của giet nguoi để có tien choi game...) thì đó không phải là chuyện của họ, họ chẳng liên quan gì ở đây cả, trong khi những gamer đó vừa "cúng" cho họ không bit là bao nhieu tiền. (mình từng bit có nhiều đại gia vừa bỏ bạc tỉ vào game online)
Phân tích như thế để thấy rằng, những thằng nghiện game thật sự là những thằng "ngu" không hơn không kém (mạn phép hơi quá lời). Bởi rốt cuộc chơi game vừa đời, phần thiệt hại vẫn thuộc về bản thân mình nhiều nhất. Còn nhà kinh doanh game thì vẫn vui vẻ bỏ tiền vào hầu bao của họ!
Thế nhưng nhiều người vẫn chấp nhận cái "ngu" ấy. Biết rằng mình "ngu" nhưng vẫn không bỏ dc! Nhiều lần tự nhủ bỏ game, nhưng rốt cuộc vẫn chơi lại. Khổ thế đấy!
Thôi thì thân ai nấy lo, ai tự giác dc thì tốt. Ai không vượt qua dc thì chịu! Nếu như không có quyết tâm thì những cách như các bạn khác nêu trên (tập thể thao, kiem viec làm,v.v...) chỉ là giải pháp tạm thời (gian) thôi. Có thời (gian) gian rãnh là lại ghiền chơi lại thôi!
Vài dòng tâm sự với các gamer ... ^_^