duccuong20052002
New Member
Trích:
Giàu là biết đủ giàu. Bill Gate bảo giàu rồi sao vẫn kiếm. Bởi ông ấy thấy nó vẫn chưa đủ, và giới hạn khả năng của ông ấy còn nhiều.
Tất nhiên, tương lai thì không đoán biết được hết. Nhưng cái thể hiện về sự đa phong cách trong kiến thức của bác mà quên đi rằng tâm lý của đám đông người không phải là những ông chủ thì bác vừa tự làm cho mình thành con người khác biệt. Tất nhiên phải khác mới làm cho mình đẹp. Nhưng thiếu đ các làm cho mình khác người khác mà không làm mình lạc lõng.
----------------------------------------------------------------------------------
Quả thật là tui đã hiểu sai ý bạn về chuyện bạn nói tới sự giàu có của Bill Gate. Hì, thành thật xin lỗi!
Tất nhiên là phần lớn chúng ta không phải là ông chủ, ít nhật là tại thời (gian) điểm hiện nay. Nhưng những điều tui nói không có nghĩa là coi thường tâm lý của đám đông. tui chỉ nói tới những giải pháp tận gốc cho sự giàu có. Đương nhiên, bạn hay bất cứ ai trong đám đông mà bạn nói có thể làm theo hay có thể bỏ qua nó. Không có gì là đúng hay sai cả, đó chỉ là sự lựa chọn của mỗi người, và họ sẽ nhận được kết quả của những lựa chọn của mình.
Tuy nhiên, nếu thực sự mỗi cá nhân trong đám đông cảm giác bị động chạm vào tự ái khi nói đến vấn đề trước bạc theo kiểu tui trình bày thì có nghĩa là tui đã thực sự thành công. Có thể những biểu hiện của mỗi người trong số họ không đủ ngọt ngào và dễ chịu-minh chứng bằng các bài phản bác-nhưng chắc chắn 1 điều vừa có 1 chút tác động vào tâm lý của chính bản thân họ. Chỉ 1 chút thôi, nó chỉ là 1 đốm lửa nhen nhóm. Nhưng sẽ có sự khác biệt sau đó. Nếu những ai vừa từng trải nghiệm và khao khát mong ước để cho cuộc sống tốt đẹp hơn, chắc chắn họ sẽ biết nên làm thế nào để có 1 đống lửa lớn. Còn ngược lại, nó sẽ tắt đi chẳng để lại dấu vết gì cả.
Các cụ chúng ta nói, thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng. Những ai cảm giác những điều cuốn sách nói, tui nói làm cho cái "tôi" bị tổn thương, chắc hẳn sẽ mất nhiều công sức để thành công hơn so với những người đọc mà cảm giác đó là 1 giải pháp, một lối đi cho cuộc sống của mình. Bởi vì rất đơn giản, chính cái tui dễ tổn thương của họ đang ngăn cản quá trình học hỏi và phát triển của chính bản thân.
Nếu những ai kiếm tìm sự đồng cảm với cuộc sống, trả cảnh hiện tại của mình, đây không phải là topic dành cho bạn. Đây là topic chỉ thẳng cho bạn biết, tại sao bạn vẫn cùng kiệt khó, tại sao bạn vẫn thất bại, tại sao bạn chưa thành công, và vì thế, nó rất hay động chạm, bởi chỉ thực sự có khoảng 5% dân số thế giới là giàu có. Có nghĩa là hầu hết sẽ động chạm tới tất cả người theo dõi topic này.
Nhưng ai quan tâm cơ chứ, vì kết quả của bạn, bạn là người tận hưởng cơ mà. Bạn có quyền phản bác, tức giận, hay ức chế hay vui mừng vì tìm thấy đường đi. Bạn có thể làm bất cứ cái gì kể cả văng tục. Không ai chết hay giảm đi kg nào cả. Ai chọn cùng kiệt khó cứ chọn, ai chọn giàu có cứ chọn, lựa chọn là của bạn. tui không coi thường tâm lý đám đông nhưng chắc chắn 1 điều, tui sẽ không để tâm lý đám đông ảnh hưởng tới tâm lý của tôi, ảnh hưởng đến những hành động của tui một cách tiêu cực. Bởi vì, nếu đám đông là những người giàu có, là những người thành công, là những người hạnh phúc thì chắc hẳn tui đã chọn theo họ. Nhưng rất tiếc, thực tế là ngược lại. Và tui hoàn toàn cảm giác buồn cười với những người luôn mồm nói rằng: Hãy thực tế đi, hãy về đi làm đi. Bản thân họ đang thực tế làm những điều mâu thuẫn. Bởi họ muốn thay đổi, muốn khác đi, thành công hơn nhưng họ lại làm những điều ngược lại những gì người thành công thực tế đang làm. Có lẽ phải nói thế này mới đúng cho những muốn thành công, giàu có hay muốn thay đổi : Bạn hãy thực tế đi, những điều bạn làm là những điều bạn không thấy người giàu có nào làm cả. Hãy thực tế đi, đừng mơ mộng như những người cùng kiệt và thất bại mơ mộng nữa. Hãy trở lại với con người giàu có, thành công và hạnh phúc vốn có trong bạn, hãy đánh thức con người đó dậy. Hãy thực tế đi.
Giàu là biết đủ giàu. Bill Gate bảo giàu rồi sao vẫn kiếm. Bởi ông ấy thấy nó vẫn chưa đủ, và giới hạn khả năng của ông ấy còn nhiều.
Tất nhiên, tương lai thì không đoán biết được hết. Nhưng cái thể hiện về sự đa phong cách trong kiến thức của bác mà quên đi rằng tâm lý của đám đông người không phải là những ông chủ thì bác vừa tự làm cho mình thành con người khác biệt. Tất nhiên phải khác mới làm cho mình đẹp. Nhưng thiếu đ các làm cho mình khác người khác mà không làm mình lạc lõng.
----------------------------------------------------------------------------------
Quả thật là tui đã hiểu sai ý bạn về chuyện bạn nói tới sự giàu có của Bill Gate. Hì, thành thật xin lỗi!
Tất nhiên là phần lớn chúng ta không phải là ông chủ, ít nhật là tại thời (gian) điểm hiện nay. Nhưng những điều tui nói không có nghĩa là coi thường tâm lý của đám đông. tui chỉ nói tới những giải pháp tận gốc cho sự giàu có. Đương nhiên, bạn hay bất cứ ai trong đám đông mà bạn nói có thể làm theo hay có thể bỏ qua nó. Không có gì là đúng hay sai cả, đó chỉ là sự lựa chọn của mỗi người, và họ sẽ nhận được kết quả của những lựa chọn của mình.
Tuy nhiên, nếu thực sự mỗi cá nhân trong đám đông cảm giác bị động chạm vào tự ái khi nói đến vấn đề trước bạc theo kiểu tui trình bày thì có nghĩa là tui đã thực sự thành công. Có thể những biểu hiện của mỗi người trong số họ không đủ ngọt ngào và dễ chịu-minh chứng bằng các bài phản bác-nhưng chắc chắn 1 điều vừa có 1 chút tác động vào tâm lý của chính bản thân họ. Chỉ 1 chút thôi, nó chỉ là 1 đốm lửa nhen nhóm. Nhưng sẽ có sự khác biệt sau đó. Nếu những ai vừa từng trải nghiệm và khao khát mong ước để cho cuộc sống tốt đẹp hơn, chắc chắn họ sẽ biết nên làm thế nào để có 1 đống lửa lớn. Còn ngược lại, nó sẽ tắt đi chẳng để lại dấu vết gì cả.
Các cụ chúng ta nói, thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng. Những ai cảm giác những điều cuốn sách nói, tui nói làm cho cái "tôi" bị tổn thương, chắc hẳn sẽ mất nhiều công sức để thành công hơn so với những người đọc mà cảm giác đó là 1 giải pháp, một lối đi cho cuộc sống của mình. Bởi vì rất đơn giản, chính cái tui dễ tổn thương của họ đang ngăn cản quá trình học hỏi và phát triển của chính bản thân.
Nếu những ai kiếm tìm sự đồng cảm với cuộc sống, trả cảnh hiện tại của mình, đây không phải là topic dành cho bạn. Đây là topic chỉ thẳng cho bạn biết, tại sao bạn vẫn cùng kiệt khó, tại sao bạn vẫn thất bại, tại sao bạn chưa thành công, và vì thế, nó rất hay động chạm, bởi chỉ thực sự có khoảng 5% dân số thế giới là giàu có. Có nghĩa là hầu hết sẽ động chạm tới tất cả người theo dõi topic này.
Nhưng ai quan tâm cơ chứ, vì kết quả của bạn, bạn là người tận hưởng cơ mà. Bạn có quyền phản bác, tức giận, hay ức chế hay vui mừng vì tìm thấy đường đi. Bạn có thể làm bất cứ cái gì kể cả văng tục. Không ai chết hay giảm đi kg nào cả. Ai chọn cùng kiệt khó cứ chọn, ai chọn giàu có cứ chọn, lựa chọn là của bạn. tui không coi thường tâm lý đám đông nhưng chắc chắn 1 điều, tui sẽ không để tâm lý đám đông ảnh hưởng tới tâm lý của tôi, ảnh hưởng đến những hành động của tui một cách tiêu cực. Bởi vì, nếu đám đông là những người giàu có, là những người thành công, là những người hạnh phúc thì chắc hẳn tui đã chọn theo họ. Nhưng rất tiếc, thực tế là ngược lại. Và tui hoàn toàn cảm giác buồn cười với những người luôn mồm nói rằng: Hãy thực tế đi, hãy về đi làm đi. Bản thân họ đang thực tế làm những điều mâu thuẫn. Bởi họ muốn thay đổi, muốn khác đi, thành công hơn nhưng họ lại làm những điều ngược lại những gì người thành công thực tế đang làm. Có lẽ phải nói thế này mới đúng cho những muốn thành công, giàu có hay muốn thay đổi : Bạn hãy thực tế đi, những điều bạn làm là những điều bạn không thấy người giàu có nào làm cả. Hãy thực tế đi, đừng mơ mộng như những người cùng kiệt và thất bại mơ mộng nữa. Hãy trở lại với con người giàu có, thành công và hạnh phúc vốn có trong bạn, hãy đánh thức con người đó dậy. Hãy thực tế đi.