Trích từ bài của oldtimer viết lúc 10:11 ngày 09/02/2009-]
Lôi lên để tiếp tục tranh luận, dù sao qua những tranh luận mình cũng rút ra được một số kiến thức nhất định. Bác cao thủ làm giàuở nhà dẩu rùi ? Nếu bác không phản pháo tức là bác sợ bẩn mồm ?
--------------------------------------------------------------------------------
Đây là chiêu khích tướng của binh pháp tôn tử đây.
Quả thật là thời (gian) gian vừa rồi bận nghiên cứu vụ đầu tư nên không ol được. Nhưng quả thật là bản thân tui rất áy náy. chính vì vậy mà hôm nay vừa từ SG ra phải leo lên đây luôn.
@ những tranh luận tiêu cực: Khi các bạn không còn tranh luận bằng lý luận nữa các bạn sẽ dùng cảm xúc của mình để tranh luận, và như vậy thì chuyện tranh luận không mang tính xây dựng nữa, nó chỉ còn ý nghĩa thoả mãn cái tui của chính mình thôi, do đó, không nên phải nhắc là bẩn mồm hay sạch mồm, tui cũng sẽ không tham gia tranh luận kiểu đó nữa.. Ai làm gì, thì chắc chắn người đó sẽ nhận thứ đó trước theo đúng câu châm ngôn cổ: Đừng ném bùn vào người khác, vì không biết có trúng hay không nhưng tay bạn vừa bị bẩn.
HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 16:
NGƯỜI GIÀU HÀNH ĐỘNG BẤT CHẤP SỰ SỢ HÃI.
NGƯỜI NGHÈO ĐỂ NỖI SỢ HÃI NGĂN CẢN HỌ.
Như chúng ta vừa biết: Lập trình---> Suy nghĩ---> Cảm xúc --->Hành động---> Kết quả. Do đó, chuyện suy nghĩ không thôi không thể đem lại kết quả gì cả. Chắc chắn 1 điều, chúng ta phải có hành động, không thể chờ 1 ngày nào đó, trước rự nhiên rơi thẳng vào đầu mình được.
Lập trình, suy nghĩ, và cảm xúc là thế giới bên trong bạn. Còn kết quả lại là thế giới bên ngoài. Chính vì thế, hành động đóng vai trò như chiếc cầu nối, nối thế giới bên trong với thế giới bên ngoài. Bạn muốn sang sông, bạn muốn sang được thế giới của những người giàu có, bạn phải có cây cầu ( hay phương tiện ) và hành động đóng vai trò đó.
Tuy nhiên, trong thực tế, đa phần chúng ta biết thừa là hành động rất quan trọng, chúng ta không hành động chúng ta không có gì cả. Nhưng tại sao hầu hết tất cả người không hành động. Ai chả suy nghĩ rằng tập thể dục thì tốt cho sức khoẻ, nhưng mấy ai chịu tập. Điều gì ngăn cản họ? Cái ngăn cản chúng ta chính là nỗi sợ hãi, sự hoài nghi và sự lo lắng. Chúng ta sợ cái cảm giác lạnh khi chui ra khỏi cái chăn ấm, trong chuyện làm giàu thì nỗi sợ lớn nhất của tất cả người chính là sự thất bại, hoài nghi vì mình chưa bao giờ làm cả, liệu mình có làm nổi hay không.
Cái khác nhau giữa người giàu và người cùng kiệt là người giàu hành động bất chấp sự sợ hãi. Trong khi người cùng kiệt luôn để nỗi sợ hãi ngăn cản họ.
Người cùng kiệt mong mỏi nỗi sợ hãi giảm xuống, hay mất dần đi, họ luôn chờ đợi điều đó, nhưng thực tế là họ dành cả đời để chờ đợi.
Harv vừa ví nỗi sợ hãi là con rắn hổ mang, và những người muốn bước chân sang thế giới của sự giàu có là những chiến binh. Cách hành xử của 1 chiến binh không phải là giết con rắn hổ mang đó, cũng không phải là rũ bỏ con rắn hổ mang đó, không phải là chạy xa con rắn hổ mang đó. Mà là thuận hoá con rắn hổ mang đó.
Vậy làm thế nào có thể thuần hoá nó.
Chúng ta phải hiểu ngọn ngành vấn đề:
- Tất cả những lo lắng, sợ hãi, hoài nghi của chúng ta chỉ đơn giản là sản phẩm của trí óc chúng ta. Và trên thực tế, nó chưa xảy ra, nó là tương lai. Và cái tương lai đó hầu hết là không xảy ra. Mark Tuwain vừa nói 1 câu rất chính xác: " trong đời tui đã vấp phải hàng ngàn vấn đề và hầu hết các vấn đề đó không bao giờ xảy ra trên thực tế." Thực tế là, chúng ta vừa quá dễ dãi cho phép trí não ta hình dung ra những điều khủng khiếp. Theo lôgíc thì, có rất nhiều con đường để đi đến 1 kết quả nào đó, cũng vì vậy, 1 con đường có rất nhiều ngả rẽ, và bắt đầu đi trên 1 con đường, người ta có thể đến được nhiều nơi khác nhau.
Cũng tương tự như, hai bạn cùng học đại học, cùng bắt đầu bằng con đường đó, nhưng 1 người thì trở thành sếp, 1 người thì trở thành nhân viên.
Cho nên, trí óc của bạn không phải là con người bạn. Nó chỉ là 1 phần của bạn mà thôi, tuy nhiên cái phần đó nó lại có sức mạnh rất lớn, thay vì cắt bỏ nó đi hãy thuần hoá nó phục vụ cho bạn. Giống như người ta thuần hoá các dòng nước để làm ra (tạo) ra các công trình thuỷ điện phục vụ cho con người vậy
Cho nên chuyện thuần hoá, quản lý trí óc của chúng ta là kỹ năng cực kỳ quan trọng, và bạn trả toàn có thể làm được điều đó. Kinh nghiệm của cá nhân tui là luôn làm đầu óc mình bận rộn với những thứ tích cực, sống lạc quan và vui vẻ dù cho cuộc sống của chúng ta có xảy ra cái gì đi chăng nữa thì nó luôn có mặt tích cực của nó.
2. Chúng ta phải tập luyện khả năng hành động bất chấp tâm trạng, tâm lý của chúng ta xấu đến mức nào. Muốn có được điều đó, chúng ta phải làm ra (tạo) ra thói quen đó, vì con người là làm ra (tạo) hoá của những thói quen, bạn có được thói quen bằng cách nào thì chuyện tạo ra thói quen cũng chỉ cần làm như vậy. Hãy thay thế các thói quen xấu bằng thói quen tốt ( Nói thì dễ, nhưng làm khó lắm ) Phần cuối cùng tui sẽ đưa ra cho các bạn các bước thay đổi các thói quen xấu.
Khi bạn hình thành được thói quen hành động bất chấp tâm trạng như thế nào thì nó sẽ trở thành phản xạ tự nhiên của bạn ( tiềm thức ) tức là bạn hành động không nên phải nghĩ. Giống như việc, khi bạn thò tay vào lửa ngay lập tức, bạn sẽ rụt ra.
Trong công chuyện của tôi, có rất nhiều người muốn trở nên thành công, nhưng khi tui hỏi, nhưng khi tui hỏi, họ có dám bỏ ra 10 ngày đi học 1 khoá giúp bạn có thể thành công về trước bạc lẫn nhân cách hay không, thường thì người đó không sẵn sàng, hay ít nhất là từ chối với những lý do như: Lúc đó em bận không đi được vì chuyện lọ chuyện chai.
Vâng, chuyện gì cũng vậy, không có gì là cho không cả, bạn không thể vượt qua những thứ rào cản của chính bản thân, thì câu hỏi đặt ra là: Còn cái gì có thể ngăn cản bạn nữa? Câu trả lời là: Tất cả tất cả thứ.
3. Điều thứ 3 ngăn cản bạn chính là sự thoải mái.
Sự thoải mái làm cho bạn có cảm giác ấm cúng và an toàn. Nhưng nó klhông cho phép bạn phát triển. Bạn thức dậy và thấy trời rét 10 độ C, dĩ nhiên chuyện tiếp tục nằm trong chăn là 1 cảm giác hết sức thoải mái, nhưng cứ như vậy thì bạn biết chắc là không tốt cho sức khoẻ.
Sống trong sự thoải mái rất nguy hiểm. Vì vậy có 1 phương trình thịnh vượng mà bạn cần khắc cốt ghi tâm cho tất cả vấn đề nếu bạn muốn phát triển: VTM=VTV ( Vùng thoải mái bằng vùng thịnh vượng)
Giả sử với thang điểm từ 1 đến 10 là thang điểm cho vùng thoải mái. Bạn đang ở thang điểm 5. Có nghĩa, vùng thoải mái của bạn là 1-5. Còn 6-10 là vùng không thoải mái của bạn. Hay bạn có khả năng kiếm trước là 5triệu 1 tháng, có nghĩa vùng thịnh vượng của bạn là từ 1-5 triệu/tháng bạn kiếm rất dễ dàng. Nhưng vùng không thoải mái là từ 6triệu trở lên bạn bắt đầu cảm giác khó khăn hay không thoải mái. Và vì vậy, nếu bạn muốn giàu có, bạn phải bước vào vùng không thoải mái để làm quen với nó, biến nó thành vùng thoải mái của bạn, đồng nghĩa là làm mở rộng lớn vùng thịnh vượng của bạn.
Việc đó cũng dễ dàng thôi, bởi con người hay tất cả sinh vật đều có khả năng thích nghi cao. Khi bạn học lớp 1 thì chuyện giải những bài toán lớp 2 là 1 khó chịu rất cao vì bạn không giải được, nhưng khi học lớp 2 một thời (gian) gian, quen rồi, bạn thấy hết sức đơn giản và thoải mái.
Tóm lại bạn nên phải rèn luyện sao cho:
Bạn có thể hành động bất chấp sự sợ hãi.
Bất chấp sự hoài nghi.
Bất chấp sự lo lắng.
Bất chấp sự thiếu tiện nghi.
Bất chấp ngay cả khi bạn không ở trong tâm trạng.
tui tin là tất cả người ai cũng có thể làm được. Chỉ cần rèn luyện nó thành 1 thói quen, và những thói quen dễ có thể hình thành trong vòng 21 ngày thôi.
Cashflow Club. Nơi dành cho những người muốn trở nên thành công và giàu có. Mobile: 01666.361.573Email: :
[email protected]
Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 17:37 ngày 10/02/2009